MINH THỊ
NGƯỜI QUỐC GIA ĐẶT QUYỀN LỢI CỦA TỔ QUỐC VÀ DÂN TỘC LÊN BẢN VỊ TỐI THƯỢNG CHỨ KHÔNG TRANH QUYỀN ĐOẠT LỢI CHO CÁ NHÂN, PHE NHÓM, ĐẢNG PHÁI HAY BẦY ĐÀN TÔN GIÁO CỦA M̀NH.
NGƯỜI QUỐC GIA BẢO VỆ LĂNH THỔ CỦA TIỀN NHẦN, GIỮ G̀N DI SẢN VĂN HÓA DÂN TỘC, ĐĂI LỌC VÀ KẾT HỢP HÀI H̉A VỚI VĂN MINH VĂN HÓA TOÀN CẦU ĐỂ XÂY DỰNG CON NGƯỜI, XĂ HỘI VÀ ĐẤT NƯỚC VIỆT NAM CƯỜNG THỊNH PHÙ HỢP VỚI XU THẾ TIẾN BỘ CỦA NHÂN LOẠI.
Email: kimau48@yahoo.com or kimau48@gmail.com. Cell: 404-593-4036. Facebook: Kim Âu
֎ Kim Âu ֎ Tinh Hoa ֎ Chính Nghĩa ֎ Đà Lạt
֎ Bài Của Kim Âu ֎ Báo Chí ֎ Dịch ֎ Tự Điển ֎Tiếng Việt ֎ Learning ֎ Đại Kỷ Nguyên
֎ Sports֎ Chính Nghĩa Việt Blogspot ֎ Sports
֎ Vietnamese Commandos ֎ Video/TV ֎ Lottery
֎ Biệt kích trong gịng lịch sử ֎ Diễn Đàn
֎ Tác Phẩm ֎ Tác Gỉa ֎ Chính Nghĩa Media
֎ Lưu Trữ ֎ Làm Sao ֎ T́m IP ֎ Computer
֎ Dictionaries ֎ Tác Giả ֎ Mục Lục ֎ Pháp Lư
֎ Tham Khảo ֎ Thời Thế ֎ Văn Học
֎ LƯU TRỮ BÀI VỞ THEO THÁNG/NĂM
֎ 07-2008 ֎ 08-2008 ֎ 09-2008 ֎ 10-2008
֎ 11.2008 ֎ 11-2008 ֎ 12-2008 ֎ 01-2009
֎ 02-2009 ֎ 03-2009 ֎ 04-2009 ֎ 05-2009
֎ 06-2009 ֎ 07-2009 ֎ 08-2009 ֎ 09-2009
֎ 10-2009 ֎ 11-2009 ֎ 12-2009 ֎ 01-2010
֎ 03-2010 ֎ 04-2010 ֎ 05-2010 ֎ 06-2010
֎ 07-2010 ֎ 08-2010 ֎ 09-2010 ֎ 10-2010
֎ 11-2010 ֎ 12-2010 ֎ 01-2011 ֎ 02-2011
֎ 03-2011 ֎ 04-2011 ֎ 05-2011 ֎ 06-2011
֎ 07-2011 ֎ 08-2011 ֎ 09-2011 ֎ 10-2011
֎ 11-2011 ֎ 12-2011 ֎ 01-2012 ֎ 06-2012
֎ 12-2012 ֎ 01-2013 ֎ 12-2013 ֎ 03-2014
֎ 09-2014 ֎ 10-2014 ֎ 12-2014 ֎ 03-2015
֎ 04-2015 ֎ 05-2015 ֎ 12-2015 ֎ 01-2016
֎ 02-2016 ֎ 03-2016 ֎ 07-2016 ֎ 08-2016
֎ 09-2016 ֎ 10-2016 ֎ 11-2016 ֎ 12-2016
֎ 01-2017 ֎ 02-2017 ֎ 03-2017 ֎ 04-2017
֎ 05-2017 ֎ 06-2017 ֎ 07-2017 ֎ 08-2017
֎ 09-2017 ֎ 10-2017 ֎ 11-2017 ֎ 12-2017
֎ 01-2018 ֎ 02-2018 ֎ 03-2018 ֎ 04-2018
֎ 05-2018 ֎ 06-2018 ֎ 07-2018 ֎ 08-2018
֎ 09-2018 ֎ 10-2018 ֎ 11-2018 ֎ 12-2018
֎ The Invisible Government Dan Moot
֎ The Invisible Government David Wise
֎ Giáo Hội La Mă:Lịch Sử và Hồ Sơ Tội Ác
֎ Secret Army Secret War ֎ CIA Giải mật
֎ Mật Ước Thành Đô: Tṛ Bịa Đặt
֎ Ngô Đ́nh Diệm Và Chính Nghĩa Dân Tộc
֎ Lănh Hải Việt Nam ở Biển Đông
֎ Nhật Tiến: Đặc Công Văn Hóa?
֎ Cám Ơn Anh hay Bám Xương Anh
֎ Chống Cải Danh Ngày Quốc Hận
֎ Tṛ Đại Bịp: Cứu Lụt Miền Trung
֎ Dân Chủ Cuội - Nhân Quyền Bịp
֎ 55 Ngày Chế Độ Sài G̣n Sụp Đổ
֎ Drug Smuggling in Vietnam War
֎ Economic assistant to South VN 1954- 1975
֎ RAND History of Vietnam War era
֎ Nov/2016. Dec/2016. Jan/2017. Feb/2017.
֎ Mar/2017. Apr/2017. May/ 2017. Jun/2017.
֎ Jul/2017. Aug/2017. Sep/2017. Oct/2017.
֎ Nov/2017. Dec/2017. Jan/2018. Feb/2018
֎ Mar/2018. Apr/2018. May/ 2018. Jun/2018.
֎ Jul/2018. Aug/2018. Sep/2018. Oct/2018.
֎ Kim Âu ֎ Tinh Hoa ֎ Chính Nghĩa ֎ Bài Của Kim Âu ֎ Báo Chí ֎ Diễn Đàn ֎ Dịch ֎ Tự Điển ֎Tiếng Việt ֎ Learning ֎ Sports֎ Chính Nghĩa Việt Blogspot ֎ Đà Lạt ֎ Video/TV ֎ Lottery֎ Tác Phẩm ֎ Tác Gỉa
vWhiteHouse vNationalArchives vFedReBank
vFed RegistervCongr RecordvHistoryvCBO
vUS GovvCongRecordvC-SPANvCFRvRedState
vVideosLibraryvNationalPriProjectvVergevFee
vJudicialWatchvFRUSvWorldTribunevSlatevWSWS
vConspiracyvGloPolicyvEnergyvCDPvArchive
vAkdartvInvestorsvDeepStatevScieceDirect
vRealClearPoliticsvZegnetvLawNewsvNYPost
vSourceIntelvIntelnewsvReutervAPvQZvNewAme
vGloSecvGloIntelvGloResearchvGloPolitics
vNatReviewv Hillv DaillyvStateNationvWND
vInfowar vTownHall vCommieblaster vExaminer
vMediaBFCheckvFactReportvPolitiFact
vMediaCheckvFactvSnopesvMediaMatters
vDiplomatvNews Link vNewsweekvSalon
vOpenSecretvSunlightvPol CritiquevEpochTim
vN.W.OrdervIlluminatti NewsvGlobalElite
vNewMaxvCNSvDailyStormvF.PolicyvWhale
vObservevAmerican ProgressvFaivCity
vGuardianvPolitical InsidervLawvMediavAbove
vSourWatchvWikileaksvFederalistvRamussen
vOnline BooksvBreibartvInterceiptvPRWatch
vAmFreePressvPoliticovAtlanticvPBS
vN PublicRadiovForeignTradevBrookings WTimes
vCNBC vFoxvFoxAtl vOAN vCBS vCNN
vFASvMilleniumvInvestorsvZeroHedge
vPropublicavInter InvestigatevIntelligent Media
vRussia NewsvTass DefensevRussia Militaty
vScien&TechvACLUvGatewayvVeteran
vOpen Culture vSyndicate vCapital Research
vNghiên Cứu QTvN.C.Biển ĐôngvTriết Chính Trị
vT.V.QG1vTV.QGvTV PGvBKVNvTVHoa Sen
vBảoTàng LSvNghiên Cứu LS vNhân Quyền
vThời Đại vVăn HiếnvSách HiếmvHợp Lưu
vSức KhỏevVaticanvCatholicvTS KhoaHọc
vKH.TVvĐại Kỷ NguyênvTinh HoavDanh Ngôn
vViễn Đông vNgười Việt vViệt Báo vQuán Văn
vViệt Thức vViệt List vViệt Mỹ vXây Dựng
vPhi Dũng v Hoa Vô Ưu vChúngTa v Eurasia
vNVSeatlevCaliTodayvNVRvPhê B́nh
vDân ViệtvViệt LuậnvNam ÚcvDĐ Người Dân
vTin MớivTiền PhongvXă Luận vvv
vDân TrívTuổi TrẻvExpressvTấm Gương
vLao ĐộngvThanh NiênvTiền Phong
vS.G.EchovSài G̣nvThế GiớivTCCSvLuật Khoa
vĐCSVNvBắc Bộ PhủvNg.TDũngvBa Sàm
vVăn HọcvĐiện ẢnhvVTCvCục Lưu Trữ
US DEBT CLOCK . WORLDOMETERS . TRÍ TUỆ MỸ . SCHOLARSCIRCLE. CENSUS - SCIENTIFIC - COVERTACTION
EPOCH - ĐKN - REALVOICE - JUSTNEWS - NEWSMAX - BREIBART - WARROOM - REDSTATE - PJMEDIA - EPV - REUTERS
AP - NTD - REPUBLIC - VIỆT NAM - BBC - VOA - RFI - RFA - HOUSE - TỬ VI - VTV - HTV - PLUTO - BLAZE - INTERNET - SONY - CHINA - SINHUA - FOXNATION - FOXNEWS - NBC - ESPN - SPORT - ABC- LEARNING - IMEDIA - NEWSLINK - WHITEHOUSE- CONGRESS - FED REGISTER - OAN - DIỄN ĐÀN - UPI - IRAN - DUTCH - FRANCE 24 - MOSCOW - INDIA - NEWSNOW NEEDTOKNOW - REDVOICE - NEWSPUNCH - CDC - WHO - BLOOMBERG - WORLDTRIBUNE - WND - MSNBC- REALCLEAR
POPULIST PRESS - PBS - SCIENCE - HUMAN EVENT - REPUBLIC BRIEF - AWAKENER - TABLET - AMAC - LAW - WSWS - PROPUBICA -INVESTOPI-CONVERSATION - BALANCE - QUORA - FIREPOWER - GLOBAL- NDTV- ALJAZEER- TASS- DAWN
NATURAL- PEOPLE- BRIGHTEON - CITY JOURNAL- EUGENIC- 21CENTURY- PULLMAN
SỰ THẬT VỀ GIỚI NGUỜI GỌI LÀ
TU SĨ HAY HÀNG GIÁO PHẨM
TRONG GIÁO HỘI LA MĂ
(A case study of Catholic Priests) - (Nguyễn Mạnh Quang -
05/04/2020)
Bài viết này gồm các tiết mục:
1.-/ Dẫn Nhâp
2.-/ Động lực khiến cho giáo dân theo học nghề làm Linh mục
và được rèn luyện như thế nào?
3.-/ Nhiệm vụ hay những công việc làm của một linh mục quản
nhiệm một họ đạo
4.-/ Ba nhiệm vụ quan trọng đối với giáo triều Vatican của
một linh mục quản nhiệm một họ đạo
5.-/ Những ác tính và tội ác của giới người “ăn bám xă hội”
được gọi là “Chúa Thứ Hai”
6-/ Căn nguyên những tội ác của các giáo hoàng và giới “chủ
chăn” trong Ki-tô giáo
7.-/ Hành xử giống y như những tên bạo chúa và hung thần độc
ác nhất trong lịch sử nhân loại
8.-/ Mọi người trong giới chủ chăn đều là những tay tổ điêu
ngoa, xảo trá, nói gian, nói dối và vu khống
9.-/ Âm mưu và những hành động hăm hại lẫn nhau để giành giật
quyền lực
10.-/ Sống đời phóng đăng, loạn luân, hăm hiếp các trẻ em phụ
tế, các nữ tu và các nữ chiên
11.-/Tội ác tàn sát người một cách cực kỳ dă man của giới chủ
chăn và con chiên ở các địa phương
12.-/ Tội ác bán nước, hại dân cực kỳ dă man của bọn quạ đen
và con chiên người Việt
13.-/ Kết luận
14.-/ Đề nghị
1.-/ Dẫn Nhập
Giới người mà Giáo Hội La Mă gọi là “tu sĩ” thực sự không
phải là “tu sĩ” theo đúng nghĩa như quan niệm của các dân tộc Đông Phương sống
theo nếp sống văn hóa vị tha tam giáo đồng nguyên. Trong thực tế, họ là các ông
hoàng đế hay các quan lớn, quan nhỏ trong hệ thống tổ chức chính quyền quốc gia
Vatican và luôn luôn hành xử như những tên bạo chúa và hung thần đối với tín đồ
và người dân dưới quyền, dă man nhất là đối với những người thuộc các tôn
giáokhasc. Hê thống tổ chức quyền lực của quốc gia này đă được chúng tôi tŕnh
bày đầy đủ và khá rơ ràng trong Chương 7 với tựa đề “Bộ Máy Cai Trị Của Đế Quốc
Ca Tô La Mă Và Những Vai Tṛ Của Tu Si Ca Tô”
(http://sachhiem.net/NMQ/HOSOTOIAC/CH07.php), sách Lịch Sử Và Hồ Sơ Tội Ác Của
Giáo Hội La Mă.
2./ Động Lực Khiến Cho Giáo DânTheo Học Nghề Linh Mục,
Và Họ Được Rèn Luyện Và Dạy Dỗ Như Thế Nào?
1.-/ Động lực khiến cho các con chiên lao vào học nghề linh
mục: Là người đă từng sống chung trọn đời với một người đạo gốc và đă từng có
rất nhiều kinh nghiệm tiếp cận với các thành phần khác nhau trong xă hội con
chiên Ki-tô, tôi nhận thấy rằng hầu hết những người theo học nghề làm linh mục
đều:
1a.-/ Xuất thân từ các gia đ́nh con chiên “ngoan đạo” (cuồng
tín) của giáo Hội La Mă.
1b.-/ Mang sẵn những ác tính (hay căn bệnh) tham lợi, háo
danh và thèm khát quyền lực
1c.-/ T́nh nguyện hay bị gia đ́nh thôi thúc hoặc khích lệ
phải theo học “nghề làm lịnh mục” với hy vọng khi ra hành nghề sẽ có thể thỏa
măn được những dục vọng bất lương (nêu lên trong tiểu mục 1b trên đây) mà họ
hằng mong ước. Sự kiện này được một nhà văn con chiên J. Ngọc đă từng là cựu
chủng sinh kể lại như sau:
"Những người con trai thơ dại mong được đào tạo trở thành
linh mục sau này. Tôi mồn một nhớ về tâm trạng thơ dại qua những ngô nghê tuổi
khờ. Mẹ tôi dắt tôi, bàn tay người không rời, nắm chặt như một quả quyết toàn
vẹn. Tôi biết, và ngay lúc đó tôi hiểu rằng bố mẹ tôi đă nắm một phần rất quan
trọng trong lần chuyển đời này của tôi, v́ với tôi, ư nghĩ đi tu chỉ vấn vương
qua những h́nh ảnh vật chất và uy quyền hàng ngày. Tôi đă so sánh và nh́n sự cả
nể của các linh mục, sự tôn kính từ giáo dân, nhất là với tôi, các linh mục, tu
sĩ đă như những tuyệt đối nhất của bất kỳ phương diện nào. Giáo dân tùng phục,
giáo dân khiếp sợ, giáo dân cầu lụy và muôn ngàn h́nh ảnh khác."
2.-/ Tŕnh độ học vấn và kiến thức của giới người này: Không
ai biết rơ hơn bằng các con chiên đă từng theo học cái nghề này (trong đó môn
thần học là môn học chính). Một trong những người này là ông Charlie Nguyễn,
người đă từng là một chủng sinh trong chủng viện ở Bùi Chu, ông viết như sau:
“Thần học là một môn học đầy tính chất hoang tưởng, viển vông
và nhảm nhí. Càng đi sâu vào thần học, con người càng lún sâu vào “ốc đảo tâm
linh”, xa rời thực tế và đầy đặc những định kiến sai lầm. Những mảnh bằng “Tiến
Sĩ Thần Học” là những giấy chứng chỉ công nhận sự ngu xuẩn của kẻ được cấp. Chỉ
đến khi có cơ duyên tỉnh ngộ, kẻ đó mới cảm thấy xấu hổ là đă được cấp những
mảnh bằng về thần học mà thôi.”
Đồng thời, tôi cũng được biết, ngoài một số rất thiểu số
trong đó có Linh-mục Trần Tam Tỉnh, c̣n hầu hết những người mang sắc phục của
“giới chủ chăn” đều ở vào t́nh trạng:
A.-/ Dốt nát, không hiếu biết ǵ về cả những lời phán dạyi
trong kinh thánh cả ở trong Cựu Ước lẫn trong Tân Ước. Điển h́nh là:
a.-/ Trong Cựu Ước: Họ không biết những lời Chúa của họ phán
dạy trong sách Lê Vi Kư (26:1-26.)
b.-/ Trong Tân Ước: Họ không biết những lời Chúa của họ phán
dạy trong Matthew (10: 34 – 38).
B.-/ Dốt nát, không biết ǵ về:
a.-/ Lịch sử Giáo Hội La Mă, lịch sừ thế giới và lịch sử Việt
Nam.
b.-/ Kiến thức tổng quát.
c.-/ T́nh tự dân tộc.
3.-/ Chủ đích của giáo triều Vatican đào tạo họ: Trong Video
“Đạo Công Giáo Không Phải là Đạo Dạy Sống Tốt”
(https://www.youtube.com/watch?v=CPAowrYyM-Y), Linh-mục Nguyễn Bá Thông khẳng
định đúng như cái tựa đề của cái Video trên đây. V́ thế mà chủ đích huấn luyện
giới người mang sắc phục “áo chùng đen” đúng như lời Giáo-sư con chiên Nguyễn
Văn Trung cho biết rằng, họ được đào tạo thành những ông quan phong kiến cung
ứng cho bộ máy quản trị, kinh tài ,giáo dục và đàn áp tín đồ cũng như nhân dân
dưới quyền trong vùng lănh thổ quản nhiệm của họ:
"Các Ngài được đào tạo để làm quan đạo, làm vua đạo, và chưa
bao giờ được đào tạo để phục vụ anh em đồng đạo, đồng bào, mà chỉ được đào tạo
để cai trị và để được hầu hạ, ăn trên ngồi trước, kể từ khi bước chân vào chủng
viện. Việc đào tợo này được xuất phát từ yêu cầu của một tầng lớp xă hội và để
phục vụ tầng lớp xă hội ấy”
4.-/ Cái môi sinh mà các chủng sinh trong đại chủng viện sống
chung với nhau trong các khu nhà dành riêng cho họ gồm toàn nam sinh trẻ nhất là
17 hay 18 tuổi và lớn nhất và khoảng 24 hay 25, cái tuổi đầy sung sức. luôn luôn
bị sinh lư thôi thúc hết sức mănh liết. Cái môi sinh này giống y như các môi
sinh mà bản thân người viết đă kinh qua:
4.1.-/ Các quân nhân độc thân sống chung với nhau trong các
khu nhà tại các trung tâm huấn luyện quân sự hay trong các khu nhà dành riêng
cho các quân nhân độc thân đồn trú tại các căn cứ quân sự trong vùng Liên Minh
Xâm Lược Pháp chiếm đóng Việt Nam trong thời kháng chiến 1945-1954 và ở miền Nam
trong những năm 1945-1975.
4.2-/ Các tù nhân bị giam giữ trong các khu nhà tại các khám
đường trong vùng Liên Minh Xâm Lược Pháp chiếm đóng ở Việt Nam trong thời kháng
chiến 1945-1954 và ở miền Nam trong những năm 1945-1975.
4.3-/ Các nam sinh viên độc thân sống chung với nhau trong
các khu nhà nội trú tại các đại học ở Hoa Kỳ.
Với những kinh nghiệm đă từng sống trong các mội sinh trên
đây, tôi c̣n nhớ rơ mồn một những ǵ tôi đă chứng kiến và kinh qua: Thường
thường, sau bữa cơm chiều cũng như những ngày chủ nhật hay những ngày lễ được
nghỉ, những người sống chung trong một căn pḥng hay một căn nhà tụ lại với nhau
để tán gẫu “thiên hạ sự” mà đề tài được nói tới nhiều nhất là chuyện tán gái
cũng như kể cho nhau nghe những thủ đoạn hay phương cách tán gái. Rồi cuối cùng,
v́ bị sinh lư thôi thúc, những người “chịu chơi” rủ nhau đi t́m nơi giải quyết
vấn đề sinh lư.
Đọc trong cuốn Cơi Phúc Và Giây Oan (Houston, TX: Văn Hóa,
1995) của nhà văn J. Ngọc, tôi nhận thấy các chủng sinh sống nội trú ở các đại
chủng viện cũng có thói quen tụ tập với nhau tán gẫu về những chuyện tán gái rồi
rủ nhau đi chơi gái giống y hệt như các anh em quân nhân độc thân sống chung với
nhau trong một căn pḥng hay một căn nhà tại một căn cứ quân sự. T́m hiểu cặn kẽ
vấn đề này, tôi mới vỡ lẽ ra rằng, các chủng sinh sống nội trú trong các đại
chủng viện cũng ở trong t́nh trạng sinh lư bị dồn ép giống y hệt như:
a.-/ Những quân nhân độc thân sống chung với nhau trong một
căn nhà trong một trại đóng quân, và
b.-/ Các tù nhân bị nhốt chung với nhau trong một căn nhà tù
trong một khám đường
c.-/ Vào những buổi chiều, sau bữa ăn chiều và những nhà Chủ
Nhật và ngày Lễ, thường rủ nhay đi đế nhà chứa để giải quyết vấn đề sinh lư,
hoặc là bổ lẻ đi tán gái. Chính v́ thế mà Linh-mục Nguyễn Bá Thông mới nói trong
một buổi họp mặt của giáo dân (Không rơ ở nhà thờ nào) được “vănminhsư song.tv”
(https://www.youtube.com/watch?v=E95CkAqc9Bo: dài 55”08). Từ phút thứ 2: 40:
Linh-mục Thông Trong bài giảng giải:
“T́nh dục th́ nó sướng! Một giáo dân hỏi, “Cha c̣n trinh th́
là sao biết nó sướng?
Ông ta trả lời rằng, trưóc khi đi tu, ông ta đă có bạn gái,
và c̣n nói rằng, một ngày 24 tiếng đồng hồ th́ có tới 7 tiếng (giờ) nghĩ tới
tinh dục nó sướng…
Nó sướng cả về nghĩa đen và nghĩa bóng. (Từ (phút 7): Về
nghĩa đen, một con chiên nói rằng nó sướng cả toàn thân, nó tê cả người.
Về nghĩa bóng, ông ta nói, v́ nó là món quà của Thượng Đế.
Chua nói như vậy, và lời Chúa là lời nói tốt, nó không những tốt mà rất tốt.
(https://www.youtube.com/watch?v=E95CkAqc9Bo)
V́ có tới 7 giờ trong một ngày nghĩ tớ cái sướng của t́nh dục
mà các chủng sinh và linh mục vón bị cưỡng bách sống độc thân, cho nên sinh lư
của họ bị dồn ép rất mănh liệt T́nh trạng này khiến cho lúc nào họ cũng bị thôi
thúc phải t́m các giải quyết sinh lư và mong ước thỏa đáng.
Ngôn ngữ Việt Nam có câu nói “B… tù, C… lính”. NẾU câu nói
này để nói về t́nh trạng sinh lư bị dồn ép của quân lính độc thân và các tù
nhân, TH̀ cũng có thể dùng để nói về t́nh trạng sinh lư bị dồn ép của các chủng
sinh trong các đại chủng viện và giới người mà giáo triều Vatican gọi là “Các
Chúa Thứ Hai”, “Các Đại Diện Chúa”, “Các Chủ Chăn” hay “Các Đấng Bề Trên” trong
Giáo Hội La Mă hay Ki-tô giáo.
Chính v́ bị thôi thúc bởi sự đ̣i hỏi của sinh lư (như nói ở
trên) mà đă có nhiều chủng sinh c̣n đang theo học hay đă được thụ phong linh mục
cũng phải từ giă cái nghề nói láo chuyên nghiệp (với quyền hành đầy ḿnh như
những ông vua) mà phải từ bỏ cái nghề béo bở này, trở về với đời sống b́nh
thường để có thể lập gia đ́nh sống đời b́nh thường giống như những người dân
b́nh thường. Những người này được người ta gọi là “những người tu xuất”.
NẾU cứ để cho “vấn nạn tu xuất” trở thành “phong trào bỏ tu
đi lấy vợ”, TH̀ chính quyền đế quốc Vatican sẽ không c̣n đủ nhân sự điều hành bộ
máy quản lư tín đồ của Giáo Hội La Mă sống trong các giáo khu, giáo phận ở rải
rác trong các quốc gia trên thế giới. Đây là vấn đề mà giáo triều đă phải bận
tâm suy nghĩ. Cuối cùng, họ cũng đă t́m ra được một giải pháp hữu hiệu để hóa
giải vấn đề đau đầu trên đây. Vấn đề này đă được chúng tôi tŕnh bày khá đầy đủ
trong sách Lịch Sử và Hồ Sợ Tôi Ấc Của Giáo Hội La Mă, nơi 3 chương sách:
Chương 15 “ Nguyên Nhân Và Hậu Quả Của Việc Cững Bách Các Tu
Sĩ Phải Sống Độc Thân” (http://sachhiem.net/NMQ/HOSOTOIAC/CH15_1.php,
https://sachhiem.net/NMQ/HOSOTOIAC/CH15_2.php, và
https://sachhiem.net/NMQ/HOSOTOIAC/CH15_3.php
Chương 16 “Chính Sách Tuyển Dụng Tu Sĩ Và Dung Dưỡng Cho Họ
Hủ Hóa” (http://sachhiem.net/NMQ/HOSOTOIAC/CH16_1.php,
http://sachhiem.net/NMQ/HOSOTOIAC/CH16_2.php, và
http://sachhiem.net/NMQ/HOSOTOIAC/CH16_3.php).
Chương 17 “Bao Che Tu Sĩ Khi Tội Ác Của Họ Bị Đưa Ra Trước
Công Luận Và Công Lư” (http://sachhiem.net/NMQ/HOSOTOIAC/CH17_1.php,
http://sachhiem.net/NMQ/HOSOTOIAC/CH17_2.php, và
http://sachhiem.net/NMQ/HOSOTOIAC/CH17_3.php).
5.-/ Lịch sử cho thấy rằng,mục đích của chính quyền quốc gia
Vatican (gọi là giáo triều Vatican) trong việc đào tạo giới người được gọi là
“tu sĩ trong Ki-tố giáo” là để cung ứng cho nhu cầu nhân sự trong “bộ máy quản
lư tín đồ” với 4 nhiệm vụ cực kỳ quan trọng là:
5.1-/ Mở mang nước Chúa bằng:
a.-/ Thủ đoạn dùng miếng mồi vật chất hay chức vụ trong chính
quyền để dụi khi những người tham lợi hay háo danh và thèm khát quyền lực chộp
lấy mấy miếng mồi này mà chui đầu vào cái rọ Ki-tô (Catholic loop).
b.-/ Thủ đoạn cưỡng ép ngưỡng người thuộc các tôn giáo khác
muốn thành hôn với người yêu là con chiên th́ phải theo học một lớp giáo lư
Ki-tô làm lễ rửa tội theo đạo Ki-tô rồ mới được tiến hành lễ thành hôn.
5.2.-/ Rèn luyện tín đồ bằng cách cấy vào đầu óc tín đồ lời
dạy phản nhân luân, bất nhân, bất nghĩa dưới lớp vỏ bọc là “ư Chúa” và “Lời
Chúa” để biến họ thành “những tên sát nhân cuồng nhiệt” (Trần Tam Tỉnh,Thập Giá
Và Lưỡi Gươm (TP Hồ Chí Minh: NXB Trẻ, 1978), tr. 104), chuẩn bị cho lực lượng
vũ trang để tiến hành chính sách Ki-tô tiếu diệt những người thuộc các tôn giáo
khác bằng bạo lực.
5.3.-/ Kinh tài cho Giáo Triều Vatican bằng bất kỳ thủ đoạn
nào bất chính cũng như bất chính.
5.4-/ Bảo quản khối tàn sản của nổi (tiền bạc qua các sự đống
góp của tín đồ hay của chính quyền địa phương hiến tặng) cũng như của ch́m
(ruộng đất và các cơ sở trường học, nhà thương, v.v…) trong lănh thổ họ đạo dưới
quyền quản nhiệm của họ.
V́ phải hoàn thành 4 nhiệm vụ quan trọng như trên bằng những
thủ đoan bất chính, giam giảo, xảo quyệt theo châm ngôn “tous les moyens sont
bons”, cho nên giáo triều Vatican phải rèn luyện giới người này thành hạng người
này thàn hạng người “đạo đức giả” điêu luyện trong cái nghề nói láo như cuội để
phỉnh gạt người đời, và “những tên ác nhân cực kỳ gian ác và cực kỳ dă man”.
Có như vậy, họ mới có thể nắm quyền chỉ huy các các đạo quân
thập tự trong các cuộc chiến thập tự do giáo triều Vatican phát động hay trong
các cuộc hành quân khác. Sự kiện này được sử ghi lại rơ ràng như vậy:
a.-/ “Rất đông tín đồ Giê- su phe giáo
hoàng tới trợ lực Thập Tự Quân. Đám quân này dưới quyền giáo sĩ A-nau A-mauri.
Đại diện giáo hoàng, bao vây thành Bê-zi-ê. Thành bị hạ ngày 22/7/1209 toàn dân
trong thành bị giết hết, kể cả đàn bà, trẻ con.Ṭa án đạo Giê-su theo đuổi trừng
phạt cả những người bị kết tội tà đạo đă chết. Chẳng hạn, năm 1329, Ṭa án đạo
Giê-su ở Carcassonne cho đào mả bẩy người phạm tội tà đạo, móc xác lên đốt đi,
của cải của họ bị tích thu, ḍng dơi họ bị trừng phạt.”
b.-/ “Cho tới ngày chết, 25.4.1892, giám mục Puyginiê chẳng
bỏ qua bữa nào mà không hoạt động để cũng cố thêm vị trí nước Pháp tại xứ sở con
nuôi này của ông. Người ta đang giữ được hàng chục điệp văn và bản tin t́nh báo
mang chữ kư của ông trong văn khố của Bộ thuộc địa. Và một phần nhờ các bản tin
đó mà quân Pháp đă có thể dập tan cuộc kháng chiến vũ trang của Người Việt Nam.
Cuộc kháng cự hùng mạnh nhất đă xảy ra tại Ba Đ́nh, Thanh Hóa, dưới sự chỉ huy
của Đinh Công Tráng. Bề ngoài, đó là một loại làng được biền thành căn cứ, được
lũy tre bảo vệ, có thành, có đường hầm và hệ thống giao thông hào được bố trí
rất thông minh. Tinh thần các chiến sĩ lúc đó rất cao. Nhằm «b́nh định» cứ điểm
này, quân Pháp đă gửi tới một lực lượng gồm 2250 tên lính, 25 đại bác, 4 pháo
hạm dưới quyền chỉ huy của trung tá Métxanhgiê (Metzinger). Cuộc tấn công ngày
16-12-1886 bị đẩy lùi. Quân Pháp phải tổ chức bao vây để t́m hiểu chiến thuật
mới. May cho chúng, v́ có một sĩ quan trẻ, đại úy Giôphơrơ (Joffre sau này là
thống chế Pháp trong chiến tranh thế giớ thứ nhất) nghĩ tới việc nhờ linh mục
Trần Lục, quản xứ Phát Diệm và là Phó vương, tiếp trợ cho cuộc b́nh định các
tỉnh Thanh Hóa, Nghệ An và Hà Tĩnh. Ông linh mục này đă nhận phép lành của giám
mục Puyginiê, rồi đi tiếp viện cho quân Pháp với 5000 giáo dân, Ba Đ́nh đă thất
thủ.”
6.-/ Đồng thời, họ cũng được dạy dỗ rằng:
a.-/ Chỉ được làm những ǵ do giáo triều Vatican chỉ định hay
cho phép, chứ không được làm một việc nào khác. Sự kiện này được Linh-mục Trịnh
Văn Phát, nói rơ như sau:
“Trong suốt thời gian ở Việt Nam tôi đă suy nghĩ và tự hỏi
ḿnh phải làm ǵ cho quê hương và Giáo Hội. Giúp quê hương không phải là bổn
phận trực tiếp của tôi, nhưng tôi có bổn phận với giáo hội v́ tôi là người của
giáo hội và được đào tạo để sau này phục vụ cho giáo hội. Có nhiều anh em yêu
cầu tôi về giúp cho địa phận, tôi thẳng thắn trả lời tôi không có tự do chọn
lựa, tôi được huấn luyện để phục vụ theo nhu cầu của giáo hội.”
Như vậy là những hành động đánh phá chính quyền Việt Nam từ
giữa thế kỷ 17 cho đến ngày 30/4/1975 và tất các hành động mà các ngài “đại diên
Chúa” kích động, xúi giục và trực tiếp điều động giáo dân trong các vụ biểu t́nh
chống phá cũng như vu khống đủ điều cho chính quyền Việt Nam từ đầu năm 1976
(với vụ nhà thờ Vinh Sơn nổi loạn vào tháng 2 năm 1976) cho đến ngày nay đều
được tiến hành theo ư muốn của giáo triều Vatican. Nếu các ngài “đại diện Chúa”
(nói trên) làm trái với ư muốn của giáo triều Vatican, th́ họ sẽ bị phạt vạ
tuyệt thông như trường hợp Linh-mục Phêrô Nguyễn Văn Tường thuộc giáo phận Vĩnh
Long hồi năm 2014:
“Cha Giám quản giáo phận và các Cha đă xem xét kỹ các lời
giảng dạy của Lm Tường, và các ngài nói rơ một linh mục phải giảng dạy những
điều phù hợp giáo lư, được phép của bản quyền địa phương.
Bản quyền giáo phận đă chỉ rơ những điều sai lạc trong các
bài giảng của Lm Tường. Chẳng hạn Lm Tường nói sai về quyền Chúa trao cho Thánh
Phêrô, về ơn Cứu độ, vè việc ăn thịt động vật. Ví dụ Lm Tường nói Chúa không
trao quyền tha tôi cho Phêrô. “Thánh Phêrô chỉ tha cho ḿnh Thánh Phêrô thôi".
Về việc ăn thịt, cha Tường nói: “Ai ăn thịt động vật th́ không được Chúa chúc
phúc”.
Tuy nhiên, Lm Tường vẫn không chấp nhận ḿnh sai và không hứa
sửa đổi.
Các vị hữu trách hiểu rằng các ngài đă hành động theo đúng
lương tâm và giáo luật. Nếu một vị linh mục có thiện chí và thật ḷng yêu mến
Giáo Hội, ông đă tự quên ḿnh, biết vâng lời và làm gương sáng cho giáo dân.”)
Xin bấm cái link
(http://vietcatholic.com/News/Html/125350.htm) để đọc lá Thư Thông Báo của Ṭa
Giám Mục Vĩnh Long nói về hành động “tuyên bố Cha Phêrô Nguyễn Văn Tường bị vạ
tuyệt thông tiề kết.”
b.-/ Chỉ được đọc những ǵ mà giáo triều Vatican cho phép,
chứ không được đọc những ǵ khác. Sự kiện này được Linh-mục Trần Tam Tỉnh nói rơ
như sau:
“Hệ thống ốc đảo đó tách biệt và cô lập phần lớn giáo dân
khỏi liên hệ với đồng bào, thúc đẩy họ từ khước, tẩy chay bất cứ điều ǵ không
được Giáo Hội phê chuẩn, chẳng hạn như Truyện Kiều, một kiệt tác văn thơ cổ điển
của Việt Nam, hoặc các tài liệu cách mạng đều bị cho là ngược với đạo. Các sách
của Voltaire, Montesquieu, khỏi nói tới Các Mác, vừa bị nhà nước thuộc địa cấm,
vừa bị giáo luật khai trừ, nhưng ngay cuốn sách thánh đă dịch ra tiếng bản xứ mà
cũng chẳng ai được biết đến (có một bản sách thánh in bằng hai thứ tiếng La Tinh
và Việt ngữ, khổ lớn, nằm trong thư viện các chủng viện và một vài cha xứ, c̣n
giáo dân th́ không thể rờ tới.)"
Đây là nguyên nhân TẠI SAO bộ sách Lịch Sử Thế Giới do hai
ông Nguyễn Hiến Lê và Thiên Giang biên soan vừa mới phát hành vào cuối năm 1955,
liền bị chính quyền đạo phiệt Ca-tô Ngô Đ́nh Diệm ra lệnh tịch thu và cấm lưu
hành chỉ v́ trong bộ sách này có đề cập đến Thuyết Tiến Hóa của nhà bác học
Charles Darwin (1809-1882) và “nói đến sự bê bối của một vài giáo hoàng” trong
thời Trung Cổ. Hơn nữa, tác giả Nguyễn Hiến Lê c̣n bị “mạt sát là đầu óc đầy rác
rưởi ”rồi lại bị mật vụ của chính quyền đến nơi cư ngụ để ŕnh ṃ ḍ xét với với
thâm ư là khủng bố tinh thần tác giả Nguyễn Hiến Lê. Có thể nói là sinh mạng của
tác giả bị “đe dọa.”
7.-/ V́ thế mà giới người này (bọn quạ đen) và tất cả các con
chiên Ki-tô đều phải triệt để tuân thủ và tuân hành những lệnh truyền trong tiểu
mục “b” trên đây và tất cả những lời dạy khác của giáo triều Vatican. Đây là
nguyên nhân TẠI SAO cả giới người này và tất các tập thể con chiên ngoan đạo đều
ở vào t́nh trạng:
a.-/ Dốt nát về lịch sử: lịch sử thế giới, lịch sử Giáo Hội
La Mă, quốc sử bản địa của họ.
b.-/ Dốt nát về kiến thức tổng quát
c.-/ Không biết ǵ về t́nh tự dân tộc quê hương gốc của họ.
Chính v́ vậy mà họ mới trở thành hạng người vong thân, vong
bản, phản dân tộc, phản quốc, chỉ biết có:
a.-/ Nước trời (quốc gia Vatican) với danh nghĩa là, “phải
phục vụ Chúa” (phục vụ quốc gia Vatican), và:
b.-/ Bọn người mà họ gọi là “các đấng bề trên” của họ.
V́ theo đuổi tham vọng thống trị toàn cầu và nô lệ hoá nhân
dân thế giới bằng hệ thống tín lư ma nớp Ki-tô giáo, cho nên giáo triều Vatican
mới t́m cách phỉnh gạt, làm cho tín đồ Ki-tô và nhân dân thế giới lầm tưởng rằng
tất cả những việc làm của các nhà lănh đạo quốc gia Vatican đều là những việc
làm tôn giáo của Ki-tô Giáo hay Giáo Hội La Mă, và các viên chức các cấp trong
hê thống quyền lực chính quyền quốc gia Vatican đều được tôn giáo hóa va thánh
hóa:
a.-/ Hoàng đế Vatican th́ được gọi là “giáo hoàng.”,
b.-/ Các viên chức của chính quyền quốc gia Vatican th́ được
gọi bằng các tước vị như hồng y, tổng giám mục, giám mục, linh mục, sư huynh để
lạc dẫn người đời lầm tưởng rằng họ là những người tu hành “đạo cao đực trọng,
thánh thiện vô cùng” mà giáo triều Vatican thường lớn tiếng cao rao.
Rơ ràng là giáo triều Vatican chủ tâm sử dụng thủ đoạn lấy
danh xưng tôn giáo như “Ki-tô giáo”, “Thiên Chúa Giáo”, “Giáo Hội La Mă”, “Hôi
Thánh duy nhất thánh thiện, công giáo và tông truyền” và “Hiên Thê của Thiên
Chúa Hiện xuống làm Người” làm bức b́nh phong để làm cho người đời lầm tưởng
rằng đế quốc Vatican thuần túy là một tổ chức tôn giáo và các viên chức trong
chính quyền của quốc gia này đều là các nhà tu hành thuấn túy mà họ thường cao
rao là “đại diện Chúa”, là “Chúa Thứ Hai” và “rất thánh thiên” (sic).
Thực ra, lịch sử cũng như kinh nghiêm thực tế cho thấy rằng,
tất cả những thành phần trong giới người này đều là hạng người “đạo đức giả”,
đạo đức giả gấp ngàn lần nhân vật “Nhạc Bất Quần” trong cuốn tiểu thuyết kiếm
hiệp Tiếu Ngạo Giang Hồ của nhà văn Kim Dung (người Trung Quốc.)
Các nhà sử học đều biết rằng kể từ khi được Hoàng Đế
Constantine (280-337) cho ra đời vào giữa thập niên 310, những người nắm giữ các
chức vụ lănh đạo Giáo Hội La Mă cũng như các nhân vật nắm quyền chỉ huy tại các
tổng giáo phận, giáo phận và giáo khu đều có quyền lực tuyệt đối như những hung
thần bạo chúa trong vùng lănh thổ quản nhiệm của họ. Kinh tởm hơn nữa, họ lai
c̣n hành xư như những thằng dâm tặc cực kỳ khốn nạn trong các xă hội đen tại các
thành phố lớn ở khắp mọi nơi trên thế giới. Tiêu biểu cho những tên dâm tặc này
là tên Linh-mục dâm tặc Giuse Nguyễn Ngọc Dũng
(sachhiem.net/TONGIAO/tgB/Bacaytruc00.php).
3.-/ Nhiệm Vụ Hay Công Việc Làm
Của Một Linh Mục Quản Nhiệm Một Giáo Khu Phải Làm
Ngay khi hoàn tất “chương tŕnh học làm linh mục” tạj một
chủng viện và được thụ phong chức nghiệp linh mục, họ được đưa đến nhậm chức tại
một họ đạo dưới quyền quản lư của một giáo phận để thi hành các công việc (nhiệm
vụ) mà giáo triều Vatican đă quy định chung cho tất cả các linh mục quản nhiệm
tại một họ đạo ở bất kỳ nơi nào. Ở đó, họ được giao phó cho nắm trọn các quyền
lực về hành pháp, tư pháp, lập pháp, quân sự, giáo dục, kinh tế và tài chánh. V́
được giao phó cho nắm giữ quá nhiều quyền hành như một bạo chúa trong một chế độ
quân chủ chuyên chính trung ương tập quyền, cho nên, họ thường hành xử như một
hung thần đối với con chiên trong vùng lănh thổ quản nhiệm của họ và người dân
lương ở các làng kế cận.
Không phải chỉ có thế, lịch sử cũng như các chứng nhân đương
thời và các thông tin được loan truyền qua các cơ quan truyền thông ở khắp nới
trên giới cho thấy rẳng họ c̣n hành xử như những thằng ác quỷ dâm tặc với những
hành động dâm ô,loạn luân, loạn dâm mà người b́nh dân gọi là “dâm tặc áo đen”.
Dưới đây là một số tài liệu nới về sự kiện này:
1.-/ 300 linh mục Mỹ bị cáo buộc lạm dụng hàng ngh́n trẻ em -
Ánh Ngọc /VNE (http://sachhiem.net/TONGIAO/tgT/TinVNE_1.php).
2.-/ LHQ lên án Vatican v́ các vụ hiếp trẻ - Tin BBC
(http://sachhiem.net/TONGIAO/tgT/TinBBC5.php).
3.-/ Vatican Sẽ Điều Trần Trước LHQ Về Ấu Dâm - Tin BBC
(http://sachhiem.net/TONGIAO/tgT/TinBBC4.php).
4.-/ Bốn Nạn Nhân của LM Giuse Nguyễn Ngọc Dũng
(http://sachhiem.net/TONGIAO/tgB/Bacaytruc00b.php).
5.-/ Vatican Đă Cảnh Báo Các Giám Mục Ái Nhĩ Lan Không Được
Báo Cáo Lạm Dụng T́nh Dục. nguồn
http://news.yahoo.com/s/ap/20110118/ap_on_re_eu/eu_ireland_catholic_abuse;
http://www.thehindu.com/news/international/article1100192.ece) Shawn
POGATCHNIK/Associated Press.
6.-/ ITCCS Tuyên Bố: Giáo Hội Ca Tô Rô Ma Là Một Tổ Chức Tội
Phạm Quốc Tế - Lư Thái tổng hợp (http://sachhiem.net/LTX/LyThaiTS10.php).
7.-/ Đời Sống Phóng Đăng Dâm Loàn Của Giới Lănh Đạo Trong Nhà
Thờ Vatican – Nguyễn Mạnh Quang (http://sachhiem.net/NMQ/HOSOTOIAC/CH13.php).
4.-/ Ba Nhiệm Vụ Quan Trọng Đối Với Giáo Triều Vatican
Của Một Linh Mục Quản Nhiệm Một Họ Đạo:
Ngoài những công việc mà một linh mục quản nhiêm một ho đạo
phải đảm trách như đă nói rơ trong đoạn văn đầu tiên trong Tiết Mục 3 ở trên,
c̣n có ba nhiệm vụ cực kỳ quan trọng mà vị linh mục quản nhiệm một họ đạo (hay
một giáo khu) phải chu toàn thật tốt các nhiệm vụ này theo chủ trương của giáo
triều giáo triều Vatican, bất kể là đường đường chính chính hay gian manh, bất
lương, bất nhân, bất nghĩa. Bốn nhiệm vụ đó là:
Thứ nhất: Kinh tài và bảo quản tài sản của nổi cũng như của
ch́m của Giáo Hội La Mă
.
Thứ hai: Mở mang nước Chúa” bằng bất kỳ thủ đọạn nào theo
đúng châm ngôn của người Pháp: “Tous les moyens sont bons”, dù cho có xấc xược,
ngược ngạo, trắng trợn, lỗ măng đến thế nào đi nữa cũng không quan trọng.
Thứ ba: Giáo dục tín đồ bằng chính sách nhồi sọ”một nền giáo
dục công giáo độc lập” để biến họ thành hạng người siêu cuồng tín:
c1.-/ Chỉ biết nhắm mắt tuyệt đối trung thành với giáo hoàng
hay giáo trều Vatican và triệt để tuân thủ và tuân hành những lời phán dạy và
lệnh truyền của các đấng bề trên họ theo châm ngôn mà GS con chiên Nguyễn Văn
Trung nói là “Ṭa Thánh đánh rắm cũng khen thơm.”
Có làm như vậy thi mới có thể đạt được
mục đích giáo dục nhồi sọ của giáo triều Vatican (với dă tâm là phải biến tín đồ
thành hạng người
c2.-/ Vong thân, vong bản, phản dân tộc, phản đất nước, đặt
t́nh yêu đối với nước Vatican (mà họ gọi là “Nước Trời”) lên trên t́nh yêu đối
với đất nước và t́nh yêu gia đ́nh
c3.-/ “Hănh diện và sung sướng được làm tôi tớ hèn mọn cho
Giáo Hội La Mă”, và “những tên sát nhần cuồng nhiệt.”
Để có thể rèn luyện con chiên thành hạng người vô tổ quốc, vô
gia đ́nh, mất hết nhân tính và mất hết liêm sỉ như trên,những lời phán dạy cực
kỳ gian manh, cực kỳfy thâm độc và vô cùng đều cáng do chính giáo triều Vatican
biên soạn và các giáo sĩ truyền giáo và các linh mục quản nhiệm các họ đạo có
nhiệm vụ phải luôn luôn nỗ lực nhồi nét vào đầu óc tín đồ. Dưới đây là một số
những lời phán day thiếu văn hóa này:
1.-/ Phải sống theo “Lương Tâm Con Chiên” mà Giáo Hội La Mă
gọi là “Lương Tâm Công Giáo”, nghĩa là, phải luôn luôn tuân hành và tuân thủ
những lời dạy của Chúa hay làm theo ư Chúa (mà thực ra là lời dạy hay ư muốn của
Giáo Hội La Mă tức là giáo triều Vatican mà không cần biết lời dạy đó ĐÚNG hay
SAI! Đây là sự thực mà Linh-mục Nguyễn Hữu Thy đă nói rơ ràng như vậy trong bài
viết “Lương Tâm Theo Quan Điểm Của Giáo Hội Công Giáo” trên trang nhà Trung Tâm
Học Vấn Đa Minh) như sau:
“Lương tâm là phản ảnh thánh ư”Thiên Chúa”, “Lương tâm là
tiếng nói của Thiên Chúa” và “Lương tâm chịu sự điều và chi phối của Thiên Chúa,
nguồn mạnh của chân thiện mỹ tuyệt đối, chứ “không phải của con người.”
2.-/ “NẾU hoặc là không tuân hành và không tuân thủ Ư Chúa
hay không làm theo Ư Chúa”, hoặc là có hành vi xúc phạm đến Thiên Chúa (có nghĩa
là xúc phạm đến Giáo Hội La Mă hay giáo triều Vatican), TH̀ sẽ mang tội với
Chúa, nghĩa là không những làm mất ân sủng của Chúa mà c̣n bị Chúa trừng phạt
nghiêm khắc. Sự kiện này được tác giả Stephen nói rơ ràng trong bài viết về
“TỘI” (https://conggiao.org/glvd-toi/) với nguyên văn như sau:
“Tội là hành vi khước từ luật của Thiên Chúa và t́nh yêu của
Ngài”, “Tội là hành vi xúc phạm đến Thiên Chúa” và “Tội trọng là xa ĺa và đánh
mất ân sủng.”
3.-/ Mọi sư ở trên cơi đời này đều do Chúa an bài.
4.-/ Kẻ nào không tin có Chúa th́ sẽ bị đày xuống hỏa ngục
đời đời.
5.-/ “Những người tin có Chúa, th́ sẽ được Chúa quan pḥng và
giúp đỡ.
6.-/ Càng mạnh tin Chúa th́ càng có nhiều cơ may được Chúa
quan pḥng và giúp đỡ.
7.-/ Kẻ nào siêng năng mang theo của lễ đến nhà thờ đế dâng
cùng và cầu nguyện Chúa th́ sẽ được Chúa quan pḥng và giúp đỡ nhiều hơn.
8.-/ Của lễ càng hậu hĩ và càng siêng năng mang của lễ hậu hĩ
đến nhà thờ dâng cúng th́ càng được Chúa xót thương và ban cho nhiều hồng ân.
Bởi v́ thế mà con chiên người Ái Nhĩ Lan mới có câu tục ngữ: "Tiền nhiều lễ lớn,
tiền ít lễ nhỏ, không tiền không lễ" (High money high mass, low money low mass,
no money no mass).”
9.-/ Niềm tin tôn giáo không cần đến lư trí.
10.-/ Phúc cho ai không thấy mà tin.
11.-/ Chỉ cần có một niềm tin bằng hạt cải th́ có thể bê cả
trái núi quăng xuống biển.
12.-/ Phải tuyệt đối tin tưởng và trung thành với Ṭa Thánh
Vatican.
13.-/ Phải triệt để vâng lời và tuân hành lệnh truyền của các
đấng bề trên.
14.-/ Phải giấu kín những chuyện tội lỗi, dù có thật, xẩy ra
trong giáo xứ, không nên để cho người ngoại đạo được biết.”
15.-/ Cha (linh mục) là đại diện của Chúa. Phải coi Cha như
Chúa. Những ǵ Cha nói và hành động là nói và hành động theo ư Chúa.
16.-/ Nếu các Cha có làm ǵ sai trái, th́ đă có Chúa phán
xét. Là tín đồ ngoan đạo, không được bàn tán và nói hành nói tỏi các Cha.
17.-/ Bàn tán, nói hành nói tỏi hay nói xấu các Cha, tức là
bàn tán, nói hành nói tỏi hay nói xấu Chúa và sẽ bị Chúa trừng phạt đàng xuống
hỏa ngục đời đời.
18.-/ “Đừng thừa nhận chính quyền nào không chịu thần phục
Ṭa Thánh Vatican. Giáo hoàng ở trong Ṭa Thánh Vatican mới là vị vua tối cao
nhất của họ. Chỉ phải tuân phục quyền lực của Ṭa Thánh Vatican mà thôi.”
(Lời dạy này của giáo hội có nghĩa là giáo hội đ̣i hỏi con
chiên chỉ phải tuân hành giáo luật, lệnh truyền, lời dạy của (1) Giáo Hội La Mă,
(2) các chính quyền đế quốc thực dân xâm lược Âu Mỹ liên minh với Vatican, và
(3) các chính quyền tay sai của Vatican mà thôi.)
19.-/ “Thà mất nước, chứ không thà mất Chúa.” Đây là lời
Linh-mục Hoàng Quỳnh hô hào các con chiên trong cuộc biểu t́nh tại cổng Bộ Tổng
Tham Mưu (Đường Vơ Tánh, Gia Định) vào ngày 27/8/1964 để làm áp lực với chính
quyền Nguyễn Khánh phải phục hồi quyền lực cho dư đảng Cần Lao.
20.-/ "Năm 1232, Giáo Hoàng Gregory IX (1227-1241) thiết lập
ṭa án xử bọn dị giáo, gọi là Inquisition…Cha con tố các nhau, vợ chồng tố cáo
nhau, anh em tố cáo nhau, bạn hữu tố cáo nhau, hàng xóm láng giềng tố cáo nhau,
v.v. trước ṭa án của Giáo Hội. Giáo Hoàng Paul IV (1555-59) tuyên bố: "Nếu bố
tôi là dị giáo đồ, tôi cũng sẽ chụm củi thiêu sống ông ta luôn" v.v…”
21.-/ Nếu (a) tin có Chúa và tất cả các tín lư Ki-tô, (b)
tuyệt đối trung thành với Ṭa Thánh Vàtican, (c) triệt để tuân thủ và tuân hành
những lời dạy của giáo hội, th́ sẽ có thể được Chúa cho lên thiên đường, ban cho
nhiều hồng ân, và rất nhiều ân sủng khác của Chúa.
Tất cả lời phán dạy trên đều do giáo triều Vatican bịa đặt ra
rồi dùng bạo lực của nhà nước hay thế mạnh sẵn có để cưỡng bách tín đồ và nhân
dân dưới quyền phải triệt để tuân thủ và tuân hành.
V́ những tín lư Ki-tô từ trong kinh thánh Ki-tô [đă có trước
tháng 5 năm 325) cũng như do giáo triều Vatican bịa đặt ra từ tháng 5 năm 325
trở về sau] đều hoặc là những chuyện hoang đường, láo toé, và những lời phán dạy
trong Giáo Hội La Mă đều nặng tính cách ích kỷ, vơ vào, lấn lướt, bốc hốt, chộp
giật bằng những thủ đoạn cực kỳ gian trá, cực kỳ lưu manh, cực kỳ bạo ngược và
dă mă man đến cùng độ của dă man, cho nên hầu như tất cà gần nửa triệu các thành
phần trong hàng ngũ chức sắc trong hệ thống quyền lực trong Giáo Hội La Mă, và
các ông bà con chiên có học vị đại học có cấp bằng tiến sĩ, thạc sĩ, cử nhân
cùng với các chức nghiệp như giáo sự đại học, luật sư, bác sĩ, nha sĩ, nhà văn,
v.v…, tất cả đều không thể nào giải thích [những tisnn lư Ki-tô và lời phán dạy
của giáo hội] sao cho thuận lư.
5.-/ Những Ác Tính Và Tội Ác Của Giới Người
Ăn Bám Xă Hội Nhưng Lại Được Tôn Vinh “Đại Diện Chúa”
T́m hiều về những nếp sống sinh hoạt hàng ngày với những việc
làm “vô bổ, không sinh sản” của giới người được giáo triều Vatican đánh bóng
bằng mấy cụm từ như “Đại Diện Chúa”, “Chúa Thứ Hai” và “Đấng Chủ Chăn”, chúng
tôi nhận thấy rằng họ là những thành phần:
A./ Ăn bám xă hội: Đại ư của bài ngụ ngôn “First Extract From
The Organizer (1819) đăng trong sách Social Organization, The Science Of Man And
Other Writings (New YorK; Harper & Row Publishers, Inc., 1964. Tr 72-75) của học
giả Henri De Saint-Simon nói lên sự thực này. Cũng v́ thế mà các nhà xă hội học
gọi bọn người này là “những quân lưu manh buôn thần bán thánh đội lốt thày tu.”
Dân Pháp gọi chúng là “bọn quạ đen” (les corbeaux noirs) và coi chúng là “những
thành phần ăn bám xă hội”.
B.-/ Không những là thành phần không sản xuất, (ăn bám xă
hội), giới người này c̣n có quá nhiều ác tính thể hiện ra bằng ngôn từ (miệng
lưỡi) và hành động cực kỳ lố bịch, trịch thương, háo sát, khát máu, quay quắt,
lắt léo, lươn lẹo, ĺ lợm, trơ trẽn, trắng trợn, v.v…, tất cả đều trái ngược với
những nếp sống văn hóa của các dân tộc theo đa thần giáo có văn hiến và rất vị
tha như các dân tộc Đông Phương. Đây là sự thật. Độc giả có thể kiểm chứng vấn
đề này bằng cách theo dơi mấy cái videos hay youthubes dưới đây của mấy “ngài
Đại Diện Chúa” mà giáo triều Vatican và giáo dân người Việt thường lớn tiếng cao
rao là “thánh thiện vô cùng.”:
1.-/ Linh-mục Đặng Hữu Nam:
a.-/ Nói về 39 người Việt thiệt mạng tại Anh Quốc
(https://www.youtube.com/watch?v=GD1qe5eaKZU)
b.-/ Nói về nguy cơ mất nước, khiến bộ cá tra run sợ, t́m
cách triệt hạ? (https://www.youtube.com/watch?v=3WTg00YciYo)
c.-/ Nói rằng Cộng Sản Việt Nam hèn nhát không dám kiện Trung
Quốc (https://www.youtube.com/watch?v=FwstpOFtXIQ)
2.-/ Linh-Mục Nguyễn Duy Tân:
a.-/ Nói về “dự báo năm 2020”
(https://www.youtube.com/watch?v=QwLpivLeVTU)
b.-/ Thông Báo Đặc Biệt Ngày 30/03/2020:
(https://www.youtube.com/results?search_query=Linh+M%E1%BB%A5c+Nguy%E1%BB%85n+Duy+T%C3%A2n)
c.-/ Tường Tŕnh Buổi Làm Việc Ngày 23/03/2020:
(https://www.youtube.com/watch?v=EATm6XwfGrM)
3.-/ Linh-muc Nguyễn Ngọc Nam Phong:
a.-/ Công kích Bác Hồ ngày 9/4/ 2017
(https://www.youtube.com/watch?v=EZdMMX3B1Vs)
b.-/ Mở phong trào đấu trang mới 27/11/2017
(https://www.youtube.com/watch?v=d14ksKCSQEU)
c.-/
Câu chuyện
thực tế về thực trạng đất nước ngày 30/10/2017
(https://www.youtube.com/watch?v=-Kb4JQ_fTOA)
4.-/- Linh-mục Đinh Hữu Thoại:
a.-/ Lm. Giuse Đinh Hữu Thoại: Chi phối, can thiệp, chia rẽ
và cướp = Tự Do Tôn Giáo tại Việt Nam
(https://www.youtube.com/watch?v=NzCV6i5yZVg)
b.-/ Linh mục Đinh Hữu Thoại: Các nhóm tôn giáo không đăng kư
bị chính quyền (https://www.youtube.com/watch?v=hI4TmGy3YQ0)
c.-/ Linh mục Đinh Hữu Thoại bác bỏ cáo buộc của truyền thông
Việt Nam về các bài viết trên Facebook
(https://www.voatiengviet.com/a/lm-dinh-huu-thoai-bac-bo-cao-buoc-cua-truyen-thong-vn-ve-cac-bai-viet-tren-fb/6262673.html)
5.-/ Linh-mục Nguyễn Đ́nh Thục:
a.-/ Linh mục Nguyễn Đ́nh Thục - Người đang gây bất ổn tại
Nghệ An những ngày qua? (https://www.youtube.com/watch?v=lw0gPGXQJ98)
b.-/ Giáo dân, Linh mục Nguyễn Đ́nh Thục
(https://www.youtube.com/watch?v=1B-M68Oj9g8)
c.-/ Nguyễn Đ́nh Thục thật sự là ai?
(https://www.youtube.com/watch?v=rn1GiVRLC6w)
6. -/ Linh-mục Nguyễn Hữu Lễ:
a.-/ Youtube thứ 3 của Linh Mục Nguyễn Hữu Lễ: Ngày 25/3/2020
(https://www.youtube.com/watch?v=ZvuOKPiS9W4)
b.-/ Nhận Định Vế Đài Phát Thanh Đáp Lời Sông Núi;
(https://www.youtube.com/watch?v=eW0x5Arft6E)
c.-/ Tâm T́nh 6 Năm Im Lặng:
(https://www.youtube.com/watch?v=Pla6CCVnO9k).
7.-/ Con chiên Hoàng Duy Hùng đánh phá chính quyền và nhân
dân ta bằng cách:
a.-/ Biên soạn cuốn ngụy thư “Cách Mạng Trẳng” gồm khoảng gần
20 bài viết với chủ đề đánh phá chính quyền Việt Nam của nhân dân ta hiện nay
bằng những luận điệu cực kỳ phản động với những thủ đoạn bịa đặt ra nhiều điều
rất xấu xa để gán cho nhà ái quốc Hồ Chí Minh và Đảng Cộng Sản Viêt Nam bằng
những xảo ngữ do tên Linh-mục Ḍng Tên Alexandre de Rhodes nhập khẩu vào Việt
Nam từ thập niên 1620.
a1.-/ Clip “Quay đầu là bờ trong cách mạng trắng của Hoàng
Duy Hùng” (https://www.youtube.com/watch?v=HLZaOcpvZ2U)
a2.-/ Clip “Cách mạng trắng của HOÀNG DUY HÙNG là ǵ ?”
(https://www.youtube.com/watch?v=t9mvyW1LtoQ)
b.-/ Chạy chọt để được phép về Việt Nam với ư đồ t́m cách làm
quen và kết thân với các nhân vật có thế giá cao nhất nước để làm điểm tựa cho
thủ đoạn thi hành kế sách “cáo mượn oai hùm” với dă tâm làm cho thiên hạ lầm
tưởng rằng: “hắn ta là nhân vật lớn quen thân với những nhân vật có uy tín lớn
trong chính quyền Viết Nam hiên nay”. Đây là ư đồ với hy vọng sẽ làm cho thính
giả hay độc giả dễ dàng tin tưởng vào những điều cực kỳ thâm độc mà nó đă viết
ra bằng mực đen trên giấy trắng trong cuốn ngụy thư Cách Mạng Trắng với nội dung
gồm những bài viết nói về lịch sử Việt Nam trong đó nó cho xen vào những câu
xuyên tạc hay bóp méo lịch sử Việt với dă tâm:
b1.-/ Hoặc là triệt hạ uy tín các nhà lănh đạo Đảng Cộng Sản
Việt Nam và phủ nhân công lao sự nghiệp hoàn thành nhiệm vụ lịch sử đánh đuổi
Liên Minh Xâm Lược Pháp – Vatcan để bảo toàn chủ quyền độc lập của dân tộc, và
đánh tan Liên Minh Xâm Lược Mỹ - Vatican để đ̣i lại miền Nam Việt Nam cho tổ
quốc đem lại thống nhất cho đất nước.
b2.-/ Xí xóa và chạy tội cho Ki-tô giáo hay Giáo Hội La Mă đă
can thiệp vào nội t́nh Việt Nam liên tục từ cuối thế kỷ 18 cho đến ngày
30/04/1975 khiến cho Việt Nam phải gánh chịu không biết baonhiêu thảm họa đau
thương khốn khổ. Những thảm họa đau thương này đă được chúng tôi tŕnh bày đầy
đủ và rất rơ ràng trong Chương 40 “Hậu Quả Của Việc Vatican Nỗ Lực Vận Động Pháp
& Mỹ Cấu Kết Với Vatican Đánh Chiếm Việt Nam Làm Thuộc Địa” ở trên trong tập
sách này.
Tất cả bài nói chuyện hay bài viết trên đây của bọn quạ đen
và con chiên người Việt ở trong nước cũng như ở nước ngoài đều là những hành
động kích động và xúi giục bọn người “thà mất nước, chứ không thà mất Chúa” nổi
loạn đánh phá lchính quyền ta với dă tâm làm cho xă hội bất ổn khiến cho nhà
nước ta phải dùng cảnh sát hay quân đội để ổn định. Khi đó, giáo triều Vatican
mới lấy đó làm cái cớ để vận động các chính quyền phản động của các cường quốc
Âu Mỹ cấu kết với “cái tôn giáo ác ôn’ này lên tiếng chê trách và lên án chính
quyền Việt Nam ta vi phạm nhân quyền.
V́ giới hạn số trang trong chương sách này, chúng tôi chỉ có
thể đưa ra một số clips của những tên quạ đen dùng những lời thiếu văn hóa để
chỉ trích, lên án và vu cáo chính quyền ta nhiều điều tiêu cực rất vu vơ (không
nêu lên được các bằng chứng cụ thể).
Thực ra, bọn quạ đen và tập thể con chiên người Việt chỉ mạnh
miệng nói và biên soạn những bài viết với nội dung bịa đặt ra những điều hết sức
tiêu cực để đánh phá chính quyền hiện nay của nhân dân ta. Trong thực tế, bản
chất của chúng là bản chất của loài thú “cừu, cáo cop” như sử gia Loraine
Boettner đă khẳng định. Chỉ khi nào có thế lực chống lưng của nhà nước hay của
các thế lực ngoại cường, th́ chúng mới dám tác oai tác quái, gieo tai giáng họa
cho đất nước Việt Nam chúng ta. Ngày nay, v́ Hoa Kỳ và Pháp đă rút khỏi Việt
Nam, chính quyền của nhân dân ta hiện nay không phải là các ngụy quyền Ngô Đ́nh
Diệm hay ngụy quyền Nguyễn Văn Thiệu trong những năm 1954-1975. V́ thế mà, chúng
đành phải co giúm lại, không c̣n có những hành vi hung dữ, xấc xược, ngược ngạo,
bạo hành như ở miền Nam Việt Nam trong những năm 1954-1975, cái thời mà ông Trần
Lâm gọi là bọn “Kiêu dân Công Giáo Giáo” (http://www.talawas.org/?p=12797 ngày
11 tháng 6, 2009)
Thế nhưng, vốn là một con cáo già với bản chất điêu ngoa,
gian giảo, xảo quyệt và đă từng có những kinh nghiệm lăn lôn trên chính trường
trong gần hai ngàn năm qua, giáo triều Vatican vẫn tiếp tục dùng thủ đoạn “xúi
trẻ con ăn cứt gà”, kích động và xúi giục bọn quạ đen cũng như tập thể con chiên
người Việt đánh phá chính quyền Việt Nam h như đă nói ở trên, và chúng không cần
biết đến:
“Tnh h́nh thế giới đă thay đổi từ năm 1975 với hành động mà
Hoa Kỳ kư Hiệp Ước Paris 1973 với chính quyền Hà Nội, rút quân ra khỏi miền Nam
và công nhận chủ quyền độc lập và sự toàn vẹn lănh thổ của dân tộc Việt Nam, th́
không có chính quyền của một cường quốc Âu Mỹ nào c̣n nghĩ đến chuyện cấu kết
với giáo triều Vatican dùng sức mạnh quân sự để giúp cho “cái giáo hội khốn nạn”
này phục hồi quyền lực và quyền lợi ở Việt Nam như thời 1862-1954 hay ở miền Nam
Việt Nam trong những năm 1954-1975.”
Đến đây, chúng tôi xin mời quư vị:
1.-/ Bấm cái link
(https://www.youtube.com/watch?v=qNc4vAjryXo) để nghe Linh Mục Martino Nguyễn Bá
Thông nói như thế về Ki-tô giáo!. Trong bài giảng:”Đạo Công Giáo Không Phải Là
Dạy Sống Tốt”, ông nói:
“Đạo Công Giáo dạy rằng “Chúng ta là h́nh ảnh của Thiên Chúa.
Đạo Công Giáo KHÔNG dạy chúng ta sống tốt, Giáo lư công giáo dạy chúng ta phải
t́m hiểu Chúa, để gặp Chúa, phục vụ Chúa, thờ Chúa và khi chết chúng ta trở về
với Chúa.” (Trích từ Phúc Âm, Thánh Gioan, Chương 17, câu 3). Nhận biết Chúa
Jesus là con một của Thiên Chúa, là sự sống đời đời. Nhận biết Thiên Chúa, yêu
Thiên Chúa th́ chúng tôi ta phải gặp Chúa.”
2.-/ Bấm cái link
(https://www.youtube.com/watch?v=tphwDOZjElU&fbclid=IwAR1rh5_KDLQiG33zNORMHwVkXfT_S4XhqsOhpX4rNab-uCPlynUyhuruFUY)
để nghe bài thuyết giảng ngày 08/01/2020, trong đó có một đoạn như sau:
“Nếu có một người trở lại đạo, th́ có 6 người đă bỏ đạo. Nếu
các bạn thấy trong dịp lễ Phục Sinh này có 50 người trở lại đạo th́ đă có 300
người đă bỏ đạo.” (C̣n tiếp)
SỰ THẬT VỀ GIỚI NGUỜI GỌI LÀ TU SĨ
HAY HÀNG GIÁO PHẨM TRONG GIÁO HỘI LA MĂ
(A case study of Catholic Priests) - (Nguyễn Mạnh Quang -
05/04/2020)
(Tiếp theo)
6.-/ Căn Nguyên Những Tội Ác Chống Nhân Loại
Của Các Giáo Hoàng Và Các Viên Chức Trong Đạo Ki Tô
Các nhà giáo dục cũng như các nhà tâm lư và các nhà xă hội
học đều cho rằng:
1.-/ Yếu tố di truyền ảnh hưởng đến h́nh hài, thể chất, tính
t́nh, thông minh hay tŕ độn làm cho người ta có những đặc tính bẩm sinh. Thế
nhưng, riêng về yếu tố tính t́nh con người, môi sinh và giáo dục có thể làm cho
thay đổi, hoặc là trở nên mănh liệt hay giảm bớt đi.
2.-/ Con người là sản phẩm của nền văn hóa mà họ sinh ra, lớn
lên và trưởng thành.
T́m hiểu căn nguyên đưa đến các giáo hoàng và các vị chức sắc
trong giáo triều Vatican cũng như các viện chức khác trong hệ thống quyền lực
trong Ki-tô giáo tại các giáo phận, giáo khu ở các quốc gia địa phương để biết
TẠI SAO họ lại hăng say lao vào những hố sâu tội ác chống lại dân tộc quê hương
gốc của họ và csc nhóm dân tọc thuôc các tôn giáo hay nền văn hóa khác ở tầm tay
quyền lực của họ, chúng tôi nhận thấy, tất cả họ đều là những người xuất thân từ
các gia đ́nh của họ(di truyền) trong “nền văn hóa Ki-tô” (môi sinh). Cả hai yếu
tố gia đ́nh (di truuền) và văn hóa Ki-tô (môi sinh) trên đây này làm cho họ:
a.-/ Hung hăn, háo sát, khát máu,
b.-/ Hám lợi, háo danh và thèm khát quyền lực. Vấn đề này đă
được chúng tôi trong tŕnh bày trong Tiểu Mục 1, Tiết mục 2 với bài viết “Động
Lực Khiến Cho Giáo Dân Theo Học Nghề Linh Mục Và Được Rèn Luyện Như Thế Nào?” ở
trên
c./ Trở thành những”tên sát nhân cuồng nhiệt.”
Rồi khi trở thành linh mục, trọn đời họ được sống trong cái
môi sinh hám lợi, háo danh và thèm khát quyền lực như vậy. T́nh trạng này khiến
cho những ác tính (vốn đă săn có (bẩm sinh) trong người họ) có cơ hội thuận tiện
thể hiện ra thành những hành động tác oai tác quái, gây nguy hại trực tiếp cho
tín đồ và những người dưới quyền sinh sát của ho cũng như những người dân ở các
vùng kế cận. Cũng v́ ḷng háo danh và thèm khát quyền lực, họ mới lao vào những
hành động bán nước cho bất kỳ thế lực ngoại thù nào có cấu kết với giáo triều
Vatican. Bằng chứng bất khả phủ bác cho sự kiện này là từ đầu thế kỷ 19 cho đến
ngày nay, đă có một số khá nhiều ngươi trong giới người gọi là “đại diên Chúa”
đại diện Chúa” và không biết bao nhiêu con chiên đă trở thành những tên Việt
gian ác ôn bán nước cho Pháp, Cho Nhật, rồi lại bán nước cho Pháp và cho Mỹ.
Những tên bán nước ác ôn, côn đồ này đều được sách sử ghi lại đầy đủ với những
danh tính của chúng và sẽ được nêu đích danh trong Tiết Mục 12 ở sau.:
Thực ra, không phải chỉ có bọn chủ chăn và con chiên người
Việt mới mang nặng căn bệnh, tham lợi háo danh và thèm khát quyền lực mà gây nên
những khu rừng tội ác gieo tai giáng họa cho tín đồ và người dân chảng may ở
trong tầm tay quyền lực của chúng. Những tên tộ đố ác ôn này đều viên chức của
chính quyền quốc gia Vatican núp dưới danh xưng Giáo Hội La Mă đều mang mấy căn
bệnh ghê tởm này. Bản văn sử dượi đây ho thấy rơ sự thật là như vậy:
“Hàng trăm giáo hoàng mặc long bào hoàng đế, đội vương miện
ba tầng, cầm gậy vàng, ngồi kiệu 16 người khiêng, lọng hoa tán tía rợp trời, đi
giữa rừng gươm giáo sáng ngời, giữa rừng mâu thuẫn lóa mắt. Leo lên tột đỉnh vua
trên hết các vua, chúa trên hết các chúa là Thánh Giáo Hoàng Gregory VII
(1073-1085). Ông ban hành Tuyên Cáo “Dictatus papae” gồm 27 điều có hiệu lực như
luật: “… Chỉ một ḿnh giáo hoàng được dùng huy hiệu hoàng đế. Chỉ một ḿnh giáo
hoàng mới được đưa bàn chân cho các vương tử cúi xuống ôm hôn. Chiếu theo luật,
chỉ một ḿnh giáo hoàng mới có năng quyền truất ngôi hoàng đế (hiểu là ngôi vua
hay các chính quyền không chịu khuất phục Vatican). Chiếu theo luật, chỉ một
ḿnh giáo hoàng mới có năng quyền thuyên chuyển các giám mục. Truyền rằng không
có một Synod (hội nghị) nào gọi là CHUNG nếu không có giáo hoàng chủ tŕ. Truyền
rằng giáo hoàng không hề bị xét xử bất cứ ai. Các Giáo Hoàng đắc cử sau một cuộc
bầu cử đúng luật đều là thánh…” Giáo Hoàng Boniface VIII (1294-1303) bày mưu
thần kế quỷ để cướp ngôi, Giáo Hoàng Celestine V (1294) phải từ nhiệm nhường
ngôi cho con người đầy tham vọng thế tục này. Boniface VIII (1294-1303) là một
trong những giáo hoàng củng cố quyền lực tinh thần và thế tục mạnh bạo nhất. Ông
ban hành sắc lệnh “Unam Sanctam” (Giáo Hội duy nhất thánh thiện) phán rằng: “Về
tính duy nhất và độc nhất này, Giáo Hội chỉ có một thân thể và một đầu – không
có hai đầu như quái vật – là Đức Kitô, đại diện của Đức Kitô là Phêrô, và các
đấng kế vị Phêrô … Truyền rằng trong Giáo Hội này và trong quyền lực của Giáo Hộ
có hai thanh gươm, một cho giáo quyền và một cho thế quyền. Ông ta mặc áo long
bào và phán rằng:”Ta giống hoàng đế nhiều hơn là giống giáo hoàng “ (as much an
emperor as a pope). Tóm lại, có nhiều đoạn lịch sử Giáo Triều Roma na ná như
Kinh Xuân Thu của Cụ Khổng, na ná như vài đoạn trong Sử Kư của Tư Mă Thiên. C̣n
về nạn quần hồng má đào thao túng quyền lực Giáo Hội trong cung điện giáo hoàng
vào cuối thế kỷ IX sang đầu thế kỷ X th́ giống y hệt chuyện Đông Châu Liệt Quốc.
Trong 16 thế kỷ Giáo Hội Triều Đ́nh, có tất cả 16 giáo hoàng trên ngai vàng bị
giết chết, không kể Đức Giáo Hoàng John Paul I (1978) giữa thế kỷ XX này. Trung
b́nh mỗi thế kỷ một Giáo Hoàng mất mạng v́ quyền lực của ngai vàng.”
7.-/ Hành Xử Giống Y Hệt Như Những Tên Bạo Chúa Và Hung Thần
Độc Ác Nhất Trong Lịch Sử Nhân Loại
Lịch sử cho thấy rằng, loại người tham lợi, háo danh và thèm
khát quyền lực có thể làm bất cứ việc đại gian đại ác nào, kể cả những việc làm
đại nghịch bất đạo như giết cả cha mẹ và vợ con để đạt được dục vọng bất chính
của chúng. Đây là sự thực và lịch sử nhân loại đă cho thấy rơ là như vậy. Vấn đề
này đă được chúng tôi tŕnh bày rơ ràng (có nêu lên những nhân vật lịch sử thuộc
loại người trên đây) trong Tiết Mục “Đặc Tính Của Những Người Xin Theo Đạo”,
Chương 6 “Những Động Lực Khiến Cho Người Việt Nam Theo Đạo Ca Tô”
(http://sachhiem.net/NMQ/TAMTHU/NMQtt_06a.php).
V́ vậy mà khi nắm được chính quyền hay có quyền lực trong
tay, chúng sẽ hành xử giống y như những tên bạo chúa Nero, Tần Thủy Hoàng (247
TCN – 221 TCN), Tùy Dạng Đế (604-618), Catherine de Medici (1547-1559), Vơ Tắc
Thiên (SN: 624 -CN: 705), v.v…
Cũng v́ thế mà trong số 100 tên bạo chúa ác độc nhất trong
lịch sử nhân loại ghi trong sách Tyrants History’s Evil Despots & Dictators
(London: Arcturus Publishing Ltd., 2000), không kể 15 tên trong thời tối cổ
(Giáo Hội La Mă chưa ra đời), 85 tên c̣n lại (từ đầu thời Trung Cố cho đến ngày
nay), có tới 54 tên (64%) là người của đạo Ki-tô La Mă, trong khi toàn thể con
số tín đồ Da-tô ở trên thế giới chưa tới 1/7 dân số thế giới ngày nay.
Từ ngàn xưa, hầu như tất cả những người mang bản chất tham
lợi, háo danh và thèm khát quyền lực không những dễ dàng trở thành những tên bạo
chúa như đă nói trên, mà c̣n:
1.-/ Mang căn bệnh đa nghi, ganh ghét, đố kị, tị hiềm và luôn
luôn t́m cách hăm hại những người trong nội bộ mà chúng hoài nghi là có thế có
âm mưu chiếm đoạt quyền hành của chúng
2.-/ Sống đời phóng đăng, loạn luân, loạn dâm, gian dâm và
thông dâm với các phụ nữ bất kể là đă có chồng hay chưa có chồng, nếu nạn nhân
chẳng may bị lọt vào mắt xanh của chúng. Vấn đề này sẽ được tŕnh bày đầy đủ
trong Tiết Mục 8 ở sau.
8.-/Mọi Người Trong Giới Đại Diện Chúa Đều Là
Những Tay Tổ Điều Ngoa, Xảo Trá, Nói
Gian, Nói Dối Và Vu khống
Lịch sử thế giới và lịch sử Giáo Hội La Mă cho thấy rằng, tất
cả các giáo hoàng, hồng y, tổng giám mục, giám mục, linh mục, sư huynh và tín
hữu Ki-tô đều là những tay tổ:
1.-/ Nói gian, nói láo và vu khống hay bịa đặt những điều cực
kỳ xấu xa, cực kỳ khủng khiếp để gán cho những cá nhân và các thế lực mà chúng
không ưa hay thù ghét.
2.-/ Bịa đặt và vơ vào (nhân vơ) những ǵ hết sức tốt đẹp,
hết sức cao cả, hết sức tuyệt vời, hết sức thánh thiện để gán cho Ki-tô giáo hay
Giáo Hội La Mă và gán cho các cá nhân hay thế lực mà họ tôn thờ.
Căn bệnh nói gian, nói láo và vụ khống như vậy đă trở thành
bản chất của mọi người trong Ki-tô giáo và trở thành nếp sống văn hóa trong Giáo
Hội La Mă. Thực ra, nếp sống văn hóa ghê tởm này đă có từ trong Kinh Thánh Ki-tô
(cả Cựu Ước Và Tân Ước) [trước khi Giáo Hội La Mă được Hoàng Đế Constantine
(280-337) cho đời vào giữa thập niên 310]. V́ thế mà hầu như tất cả mọi thành
phần trong Ki-tô giáo đều mang nặng ác tính này!
Theo sự t́m hiểu của chúng tôi, tất cả mọi thành phần được
gọi là “đại diện Chúa” trong Ki-tô giáo từ các giáo hoàng cho đến các hồng y,
tổng giám mục, giám mục, linh mục, sư huynh, nữ tuđề mang căn bề noian, nói láo
và vu khóng như vậy cả. Người trên th́ chủ động, kẻ dưới th́ nhắm mắt thi hành
lệnh của các đấng bề trên của họ mà phát ngôn và hành động một cách tư nhiên mà
không biết rằng họ nói gian, nói láo và vu khống.Tất cả những người được gọi là
“các đấng bề trên” hay “chủ chăn” đều nắm giữ các chức vụ lớn hay nhỏ ở trong:
a.-/ Giáo triều Vatican,
b.-/ Các giáo phận, các giáo khu.
c.-/ Bộ máy tuyền truyền với danh nghĩa là giáo sư giảng dạy
tại một trường đại học,
d.-/ Các tổ chức kinh tài dưới lớp vỏ boc như viện mồ côi,
viện trẻ em khuyết tật,
e.-/ Các tổ chức quyên tiền làm từ thiện. (Điển h́nh là quyên
tiền giúp người cùi ở Việt Nam).
f.-/ Các chiến dịch gây quỹ lấy tiền để chạy chọt với giáo
triều Vatican phong thánh cho một tên tội đồ mà họ gọi là thánh tử đạo. Điển
h́nh là chuyện vận động gây quỹ lấy tiền để đút lót cho giáo triều Vatican phong
thánh cho tên Linh-mục Việt gian Trương Bửu Diệp, một tên tội đồ của dân tộc
Việt Nam, bị chính quyền Kháng Chiến Viện Nam xử tử vào ngày 12/3/1946 về tội
làm tay sai đắc lực cho Liên Minh Xâm Lược Pháp – Vatican trong thời gian từ
cuối năm 1945 đến đầu năm 1946. [Xin đọc bài viết “Thông báo của Giám Đốc Trung
Tâm Công Giáo Việt Nam Tại Giáo Phận Orange vô hiệu hóa văn pḥng cáo thỉnh viên
cho Cha Trương Bửu Diệp do Linh-mục Trần Thế Tuyên khai trương trụ sở tạ Little
Saigon, thuộc Giáo Phận Orange
(https://sachhiem.net/index.php?content=showemail&id=2818)
Như đă nói ở trên, tất cả mọi thành phàn trong giáo Hội La Mă
từ giáo hoàng cho đến tất cả các chức sắc và cáo gián dân thuộc loại bạch đinh
đều là những tay tổ nói láo, nói gian và vụ khống, hoặc là chủ động (các đấng bề
trên) hoặc là theo lệnh truyền của các đấng bề trên họ mà họ không biết nói láo,
nói gian và vu khống. Có một điều cực kỳ khôi hài là tất cả mọi thành phần trong
Ki-tô giáo đều luôn luôn hành xứ rất là hợm hĩnh, rất là lố bịch, rất cao ngạo,
tự phong là “con chúa”, luôn luôn cho rằng những người thuộc các tôn giáo hay
văn hóa khác là “man di”,” mọ rơ”, “vô đạo” các dân, và tự phong lào là “dân
Chúa” và “có đạo đức hơn người” Hành động như vậy, cho nên các nhà viết sử chó
rằng họ là những người đạo đức già, hơn cả Nhạc Bất Quần và là những ông vua nói
láo, nói gian, điêu ngoa xảo quyệt. và! Đặc tính này đă trở thành bản chất của
họ bàn chất này được chính Linh-mục Phan Phát Huồn và các danh nhân trên thế
giới đều khẳng định như vậy:
1.-/ Linh Mục Phát Huồn viết:
"Phần đông các sử gia cho rằng những chuyện của các giáo sĩ
thuật lại là những chuyện hoang đường."
2.-/ Hoàng Đế Napoléon I (1769-1821) đă khẳng định rằng:
“Ở mọi nơi và mọi thời, linh mục đă đưa
vào sự gian dối và sai lầm." (“Priests have everywhen and everywhere introduced
fraud and falsehood”).
3.-/ Nhà ái quốc Ư Đại Lợi Giuseppe Garibaldi (1807-1882)
[người có công thống nhất nước Ư vào hậu bán thế kỷ 19, người đă tiến quân tấn
công và nă súng vào tổng hành dinh của giáo triều Vatican, buộc Giáo Hoàng Pius
IX (1846-1878) phải đầu hàng vô điều kiện, rồi thu hẹp lănh thổ của Giáo Hội La
Mă như t́nh trạng hiện thời], tuyên bố:
"Vatican là con dao găm đâm vào trái tim của nước Ư." (“The
Vatican is a dagger in the heart in the heart of Italy.”), "Linh muc là hiện
thân của sự gian trá." (The priest is the personification of falsehood.), "Giao
Hội Ca Tô là nàng hầu của sự chuyên chế và là kẻ thù trung kiên của tự do."
(“The Catholic Church is the handmaid of tyranny and the steady enemy of
liberty.”
4.-/ Học giả Hoa Kỳ Robert G. Ingerssoll (1833-1899):
“Một thày giáo giỏi có giá trị hơn 1000 (một ngàn) linh mục”
(One good teacher is worth a thousand priests).
5.-/ Sử gia Ái Nhĩ Lan William E. H. Lecky (1838-1903) tuyên
bố:
“Bất cứ khi nào mà giới giáo sĩ, bất kể là Ca Tô (Ca-tô) hay
Tin Lành đứng bên cạnh thế quyền dân sự, th́ kết quả là sự bạo hành" - (Whenever
the clergy were at the elbow of the civil arm, no matter whether they were
Catholic or Protestant, persecution is the result).
6.-/ Văn hào Victor Hugo (1802-1885) nhận định:
"Trong mỗi làng đều có một ngọn đuốc soi
sáng là người thầy giáo - và một kẻ làm tắt bó đuốc đó là ông linh mục xư (sở
tại). There is in every village a toch: the schoolmaster – and an extinguisher:
the parson.”
7.-/ Người Pháp gọi giới linh-mục là “lũ quạ đen” (Les
corbeaux noirs).
V.v…
9.-/ Âm Mưu Và Những Hành Động
Hăm Hại Lẫn Nhau Để Giành Giật Quyền Lực
Ví mang căn bệnh nói láo, nói gian, vu khống và đạo đức giả
như đă nói ở trên, cho nên họ luôn luôn nghi ngờ lẫn nhau những người đồng sự
với học có thể có âm mưu toán đoạt quyền lực. Cũng v́ thế mà tất cả các ngài
”đại diện Chúa” nắm giữ bất kỳ chức vụ nào trong giáo triều Vatican cũng như tại
cơ quan đầu năo trong các giáo phận và giáo khu tại các quốc gia địa phương đều
mang căn bệnh đa nghi, gánh ghét, đố kị, tị hiềm đối với nhau. Bằng chúng bất
khả phủ bác cho sự kiên này là trong giáo triều Vatican cũng như tại các cơ quan
đầu năo các giáo phận và các giáo khu thường xẩy ra những vụ âm mưu chia bè, lập
đảng chống đối, hăm hại, tán sát lẫn nhau để giành giật quyền hành hay độc chiếm
quyền lực. Vấn đề này đều sách sử ghi lại đầy đủ và rất rơ ràng.
A.-/Trước hết, xin nói về chuyện này thường xẩy ra trong giáo
triều Vatican:
Thứ nhất là những vụ thanh toán và tàn sát lẫn nhau v́ giành
chiếm quyền lực. Sự kiện này được sử gia Matthew Bunson ghi nhận trong sách The
Pope Encyclopedia là có tơi 39 ngụy giáo hoàng:
1.-/ Hippolytus (217-235
2.-/ Novatian (251-258)
3.-/ Felix II (355-365)
4.-/ Ursinus (366-367)
5.-/ Eulalius (418-419)
6.-/ Lawrence (498-506)
7.-/ Dioscorus (530)
8.-/ Theodore (687)
9.-/ Paschal (687)
10.-/ Constantine (767-768)
11.-/ Philip (768)
12.-/ John (844)
13.-/ Anastasius (855)
14.-/ Christopher (903-904)
15.-/ John XVI (997-998)
16.-/ John XVI (997-998)
17.-/ Gregory VI (1012)
18.-/ Benedict X (1058-1059)
19.-/ Honorius II (1061-1064)
20.-/ Clement II (1080-1100)
21.-/Theodoric (1100-1101)
22.-/ Albert (1101)
23.-/ Sylvester IV (1105-1111)
24.-/ Gregory VIII (1118-1121)
25.-/ Celestine II (1124)
26.-/ Anacletus II (1130-1138)
27.-/ Victor IV (1138)
28.-/ Victor IV (1159-1164)
29.-/ Paschal III (1164-1168)
30.-/ Callistus III (1168-1174)
31.-/ Innocent III (1179-1180)
32.-/ Nicholas V (1328-1330)
33.-/ Clement VII (1378-1394)
34.-/ Benedict XIII (1394-1423)
35.-/ Alexander V (1409-1410)
36.-/ John XXIII (1410-1415)
37.-/ Clement VIII (1423-1429)
38.-/ Benedict XIV (1425-1430)
39.-/ Felix (1439-1449).
Sách sử gọi những vụ nổi lọan chống đối và tiêu diệt lẫn nhau
như trên là “Great Schism”:
“Great Schism may refer to: East–West Schism, between the
Eastern Orthodox Church and the Catholic Church, beginning in 1054; Western
Schism, a split within the Roman Catholic Church that lasted from 1378 to 1417…”
Tạm dich là ”Đại Ly Giáo là nói về vụ Ly Giáo Đông Tây giữa Giáo Hội Chính Thống
Và Giáo Hội Ki-tô La Mă, khởi đầu và năm 1054; Vụ Ly Giáo trong Giáo Hội Phương
Tây, tức là vu lư giáo trong nội bộ Giáo Hội La Mă kéo dài từ năm 378 đến năm
1417.”
Căn cứ vào phần tŕnh bày trên đây, trong nội bộ Giáo Hội La
Mă đă có tới 39 lần các ông mang chức thánh cao cấp nhất trong giáo hội chia
thành hai hay ba phe đảng, mỗi phe xưng hùng xưng bá và chiếm cứ một vùng, thành
lập giáo triều riêng, tự xưng là chính thống, gọi đối phương là ngụy, rồi phát
động những chiến dịch tấn công các phe thù địch và những thành phần đối kháng, y
hệt như t́nh trạng:
1.-/ Việt Nam ta vào thời Thập Nhị Sứ Quân (trong thế kỷ X),
Nam Triều - Bắc Triều (1533-1592), hay Trịnh Nguyễn Phân Tranh (1627-1775),
2.-/ Trung Quốc trong thời Xuân Thu Chiến Quốc (722-497) và
thời Đông Châu Liệt Quốc (từ khoảng 476-221 trước Tây Lịch) trước khi các tiểu
quốc gia được nhà Tần Thủy Hoàng thấu tóm và gom lại thành nước Trung Hoa thống
nhất dưới quyền thống trị của nhà Tần (221-207 trước Tây Lịch).
T́nh trạng tranh giành quyền lực và ngôi vị trong giáo triều
Vatican như trên đă giúp cho các nhà sử học có những bằng chứng hùng hồn cho mọi
người thấy rằng hầu hết các giáo hoàng trong Giáo Hội La Mă đều mang nặng tính
cách đạo đức giả c̣n hơn cả Nhạc Bất Quần.
Thứ hai là t́m hiểu những nguyên nhân làm cho các vụ ly giáo
(schisms) bùng nổ thành những cuộc chiến sinh tử bất cộng đái thiên đến độ tàn
sát lẫn nhau một cách cực kỳ dă man như sách sử đă ghi nhận.
a.-/ là một số (khoảng 50%) do ḷng ganh ghét, đố kị, tị hiềm
muốn độc chiếm quyền lực trong nội bộ mà gây nên, và
b.-/ là do các ngài sống đời phóng đăng, loạn luân, loạn dâm,
gian dâm và thông dâm với các nữ chiên bất kể là đă có chồng hay chưa. V́ thế mà
các ngài mới bị các “ông chồng bị cắm sừng” sát hại. Vấn đề này cũng được sử gia
Matthew Bunson ghi lại như sau:
1.-/ Giáo Hoàng John VIII (872-882): Bị hạ độc và đánh cho
chết.
2.-/ Giáo Hoàng Adrian III, St (884-885): Tin đồn bị hạ độc.
3.-/ Giáo Hoàng Stephen VI (896-897): Bị bóp cổ hay thắt cổ.
4.-/ Giáo Hoàng Leo V (903): Bị ám sát chết.
5.-/ Giáo Hoàng John X (914-928) Chết ngạt v́ bị đè dưới gối.
6.-/ Giáo Hoàng Stephen VII (VIII) (928-942): Có lẽ bị ám
sát.
7.-/Giáo Hoàng Stepen VIII (IX) 939-942): Bị tùng xẻo và chết
v́ những vết thương.
8.-/ Giáo Hoàng John XII (955-964): Bị đột quỵ trong khi ...
với một người t́nh, hoặc bị sát hại bởi người chồng của người t́nh đó.
9.-/ Giáo Hoàng Benedict VI (973-974): Bị bóp nghẹt chết bởi
một linh mục.
10.-/Giáo Hoàng John XIV 983-984): Bị bỏ đói cho chết hoặc bị
hạ độc.
11.-/ Giáo Hoàng Gregory V (996-999): Tin đồn bị hạ độc, cũng
có thể bị bệnh sốt rét.
12.-/ Giáo Hoàng Sergius IV (1009-1012): Có lẽ bị ám sát.
13.-/ Giáo Hoàng Clement II (1046-1047): Tin đồn bi hạ độc.
14.-Giáo Hoàng Damasus II (1048): Tin đồn bị ám sát.
15.-/ Giáo Hoàng Boniface VIII (1294-1303): Chết v́ bị hành
hạ khi bị giam tù ở Anagni của Pháp.”
Ngoài danh sách nêu đích danh 15 giáo hoàng ác ôn trên đây,
c̣n các trường hợp khác như:
1.-/ Giáo Hoàng Formosus (891-896) chết và nằm sâu trong ḷng
mộ đă hơn 9 tháng mà c̣n bị giáo người ké nhiệm là Giáo Hoàng Stephen VII
(896-897) khai quật láy xác, cho mặc sắc phục giáo hoàng đặt vào ghế trước vành
móng để xử lư về tôi ác tiếm quyền
‘(http://sachhiem.net/NMQ/HOSOTOIAC/CH14.php).
2.-/ “Giáo Hoàng Adrian VI (1459-1523) làm giáo hoàng được
hơn một năm, từ tháng 8, 1522 đến ngày 14/9/1523 th́ chết, không biết chết tự
nhiên hay bị bức tử. Ngài muốn cải tổ Giáo Hội và Ṭa Thánh, nhất là nội các La
Mă (curia) của vị tiền nhiệm là Giáo Hoàng Leo X (1513-1521). Ngài công khai tố
cáo “những điều khả ố, lạm dụng, dối trá từ trên nóc xuống đến các thành viên
của triều đ́nh La Mă.”
3.-/ Cái chết mờ ám của Giáo Hoàng Pius XI (1922-1939) mà
sách sử ghi nhân nghi can là Hồng Y Pacelli (tức là Giáo Hoàng Pius XII
(1939-1958). .
4.-/ Giáo Hoàng John Paul I (1978) chỉ tại vị được có khoảng
3 tháng th́ bị đầu chết:
"... Giáo Ḥang John Paul I được bầu làm Giáo Ḥang vào tháng
8 năm 1978 lúc Ngài 65 tuổi. Ngài là vị Gíao Ḥang đầu tiên lấy danh hiệu bằng
hai tên thánh John Paul. Ngài luôn luôn cười vui vẻ nên được giới kư giả suốc tế
tặng danh hiệu là Đức Giáo Hoàng Di Lặc Công Giáo (Smiling Buddha Pope). Ngài bị
đầu độc chết sau khi uống một ly cà phê vào lức 11 giờ tối 28/8/1978. Người mưu
sát là Hồng Y Jean Villot, quản nhiệm địa phận Lyon (Pháp), lúc đó đương làm
Quốc Vụ Khanh Ṭa Thánh (tương đương với thủ tướng). Hồng Y Jean Villot là hội
viên Tam Điểm (Free Masonry), bí danh là Jeanni, được kết nạp tại Zurich ngày
6/8/1976, đứng đầu "Đại Tổ Vatican" (The Great Vatican Lodge). Trước khi gia
nhập Tam Điểm, Hồng Y Lean Villot đă nắm trọn guồng máy hành chánh của triều
đ́nh Vatican từ năm 1962. Dưới quyền Jean Villot có 121 Paul II cán bộ nằm vùng
nắm giữ nhiều chức vụ quan trọng trong các cơ quan của Ṭa Thánh. Tháng 3/1979,
Jean Villot qua đời. Đương kim Giáo Ḥang John Paul II bổ nhậm đàn em của Jean
Villot, một trong số 121 các bộ Tam Điểm, là Hồng Y Casaroli đảm nhiệm chức vụ
Quốc Vụ Khanh từ tháng 3/1979. Tất nhiên, Giáo Ḥang John II biết hết mọi chuyện
bí mật của Jean Villot và phải là người trong nhóm bí mật của siêu quyền lực dấu
mặt mới có thể được cất nhắc lên ngôi vị giáo ḥang hiện nay."
B.-/ Âm mưu hăm hai lẫn nhau tại các giáo phận và giáo khu
tại các quốc gia địa phương. (Xin chọn Việt Nam làm tiêu biểu cho t́nh trạng này
và được Giáo-sư con chiên Nguyễn Văn Trung nói rơ như sau:
“Điểm lại t́nh h́nh của Giáo Hội Việt Nam, có những điều
trông thấy mà đau đớn ḷng! Thực vây, chuyện giáo dân bị coi như cỏ rác thường
ngày ở huyện. Chuyện đau ḷng hơn cả là chuyện các ngài chủ chăn chơi nhau thay
v́ chơi với nhau ngày càng phơi trần ra. Sự sa đoạ trong Giáo Hội càng ngày càng
tăng thêm….
Người dân chỉ có quyền vâng lời, đóng góp và hầu hạ các Đấng,
các bậc trong Hội Thánh. Ai vâng lới dưới 100% có thể bị coi là rối Đạo và bị
loại trừ dưới mọi h́nh thức, nhất là không vâng lời về chuyện chính trị và tiền
bạc th́ xem như là lúa đời, phạm tội cực trọng, đáng sa hoả ngục đời đời chẳng
cùng Amen.
Thật ra, chính trị và tiền bạc đă và đang là nguyên nhân
chính gây nên sự mất b́nh an, sa đọa và làm hoen ố h́nh ảnh tươi đẹp của Giáo
Hội Việt Nam….
Thương bất chánh, hạ tắc loạn: Ai có dịp gần gũi các giám mục
Việt Nam đều có chung nhận xét rằng về cá nhân, các ngài có vẻ đạo mạo, cởi mở,
dễ mến, trừ một ít vị tỏ ra cao ngạo, khép kín, quan liêu. Nhưng trong lề lối
làm việc của các giám mục thường rất độc tài, độc đoán. Trong đối xử thường tỏ
ra kỳ thị, ban phát ân huệ, coi thường bề dưới, ganh tị và kèn cựa với đồng liêu
để lập công với Ṭa Thánh. Những điểm nổi bật nhất là tiền hậu bất nhất,việc làm
không đi đôi với lời rao giảng, trọng ngoại khinh nội, tham phú phụ bần, vô cùng
sợ hăi Ṭa Thánh đến nỗi Ṭa Thánh Vatican, đến nỗi có những linh mục nói rằng
“Ṭa Thánh đánh rắm cũng khen thơm.”
Mâu thuẫn giữa giám mục chánh và giám mục phó: Ngày nay,
chuyện các giám mục chơi nhau, không cần phải vạch áo xem lưng, bàn dân thiên hạ
đều biết rơ, nhất là giữa các giám mục chánh và phó. Đức Tổng Giám Mục Phillippê
Nguyễn Kim Điền chơi đức Tổng Giám Mục Phó Stêphanô Nguyễn Như Thể ra sao hồ sơ
c̣n đó, buộc Đức Cha Thể phải “từ chức v́ sự hiệp nhất trong Giáo Hội” (hiệp
nhất hay là hèn nhát?). Nhiều người biết Đức Cha Phaolồ Bùi Như Tạo chơi Đức Cha
Nguyễn Văn Yến, thậm chí có đơn phụ nữ tố cáo Đức Cha Yến gởi sang Ṭa Thánh, và
việc Đức Cha Tạo bàn tính với Đức Hồng Y buộc Đức Cha Yến từ chức. Bà con giáo
dân Vinh ở miền Nam biết rơ Đức Cha Phêrô Trần Xuân Hạp đă chơi Đức Cha Phaolồ
Cao Đ́nh Thuyên phải ngậm đắng nuốt cay như thế nào. Đức Cha Andrê Nguyễn Văn
Nam và Đức Cha Phó G.B Phạm Minh Mẫn mâu thuẫn với nhau ra sao đă có nhiều giai
thoại. Chuyện Đức Cha Alexis Phan Văn Lộc và Đức Cha Phó Trần Thanh Chung choảng
nhau đă nổi tiếng sang đế tận Ṭa Thánh Vatican. Đức Cha Phaolồ Nguyễn Minh Nhật
đối xử với Đức Cha phụ tá Tôma Nguyễn Văn Trâm thua cả giáo dân tay chân thân
tín của Đức Cha Nhật làm nhiều linh mục Xuân Lộc phải ngao ngán. Đức Cha Micae
Nguyễn Khắc Ngữ trường kỳ không chế Đức Cha G.B Bùi Tuần ra sao, xin miễn bàn.
Dẫu sao Đức Cha Tuần cũng sắp sửa mừng 25 năm giám mục phó dưới sự canh chừng
cẩn mật của Đức Cha Ngữ, kẻo Đức Cha Tuần lầm đường lạc lối, sa chước cám dỗ làm
tổng biên tập cho báo Công Giáo và Dân Tộc.
Chuyện các giám mục chơi nhau có lẽ kể ngh́n lẻ một đêm không
dứt, nên nhiều linh mục chánh, phó đă noi gương chơi nhau sát ván ra sao, bà con
các xứ đạo đều biết, nhất là các chị em Con Đức Mẹ, không dám nêu thêm ở đây
nữa, kẻo ô danh sự đạo…Giêsu, Maria, lạy Chúa tôi, bọn phá đạo nói xấu các Đức
Cha! Không đâu! Nói thật đấy! Lời Chúa phán sự thật sẽ giải thoát chúng ta. Các
giám mục, linh mục hăy thành thật thương nhau cho giáo dân được nhờ. Hăy làm
gương sống theo lời răn dạy của Chúa. Không thương yêu nhau th́ thương yêu kẻ
thù thế quái nào được? Cứ rao giảng như thế là láo toét và bịp bợm!”
(C̣n tiếp)
SỰ THẬT VỀ GIỚI NGUỜI GỌI LÀ TU SĨ
(A case study of Catholic Priests) - (Nguyễn Mạnh Quang -
05/04/2020)
(Tiếp theo)
10.-/ Sống Đời Phóng Đăng Loạn Luân, Hăm Hiếp Các Trẻ
Em Phụ Tế, Các Nữ Tu Và Nữ Chiên
Nguyên nhân: T́m hiều về những thói quen sinh hoạt hàng ngày
trong cuộc đời của giới người ăn bám xă hội này, chúng tôi nhận thấy, ngoài
những ác tính ghê tởm được nêu lên trong các tiết mục ở trên, các ngài “Chúa Thư
Hai” “vô cùng thánh thiện” c̣n có thói quen sống đời phóng đăng, ưa thích hưởng
thụ khoái lạc, miệt mài trong những thú vui nhục dục với những hành động loạn
luân, dâm loạn, hăm hiếp các trẻ phụ tế, nữ tu, gian dâm và thông dâm với nữ
chiên bất kể đă có chống hay chưa có chồng.
T́m hiểu sâu rộng hơn nữa, chúng tôi được biết, họ vốn có
thói quen sống theo nếp sống ghê tởm như vậy từ khi mới bước vào chủng viện học
“cái nghề nói láo chuyên nghiệp” này để “sống trên lưng xă hội”. Rồi khi tốt
nghiệp ra hành nghề “làm cha thiên hạ”, họ lại được giáo triều Vatican ưu đăi
cho được:
a.-/ Sống đời vương giả của một ông quan phong kiến với quyền
uy và quyền hành tuyệt đối như một bạo chúa lớn, bạo chúa nhỏ.
b.-/ Ở nhà cũng như ở nơi làm việc và mỗi khi di chuyển đều
có những quân hầu đày tớ tiền hô hậu hét.
c.-/ Ăn toàn những thứ ăn cao lương mỹ vị, uống toàn những
thử rượu ngon thượng hảo hạng đắt tiền, nhập cảng từ nước Ư, từ nứớc Pháp. Được
ăn uống như vậy, cho nên cơ thể các ngài rất là cường tráng, rất sung măn, căng
đầy sức sống, béo tṛn béo trục như quạ đen Đặng Hữu Nam, khiến cho con heo ḷng
của họ lúc nào cũng lồng lộn ngóc đầu lên đ̣i chui vào tắm mát trong cái “giếng
thanh tân” của bất kỳ một người nào trong phái đẹp hay cùng quá th́ chui đỡ vào
vẫy vùng trong“hậu môn” của một trẻ em phụ tế.
V́ phải sống đời thiếu thốn đàn bà, giống như các tù nhân bị
giam giữ lâu ngày, sinh lư bị dồn ép, khiến cho lúc nào họ cũng thèm muốn đàn
bà. Trong khi đang ở trong t́nh trạng như vậy th́ họ lại được giáo triều công
khai hay bán công khai khích lệ và tạo hoàn cảnh thuận tiện cho họ sống đời
hoang đàng hưởng thụ khoái lạc, rồi lại bảo đảm với họ rằng, nếu chẳng mạy những
hành động tội ác này của họ bị phơi bày ra trước ánh sáng công luận, họ sẽ được
dung dưỡng và bao che. T́nh trạng như vậy đă xẩy ra từ lâu lắm rồi, từ cả ngàn
năm trước, nhưng luôn luôn được giáo triều Vatican bao che và bưng biết rất kỹ.
Vấn đề này đă được chúng tôi tŕnh bày khá đầy đủ trong Phần 1
(http://sachhiem.net/NMQ/HOSOTOIAC/CH17_1.php) và Phần 2
(http://sachhiem.net/NMQ/HOSOTOIAC/CH17_2.php) Chương 17 “Bao Che Khi Tội Ác Của
Họ Bị Đưa Ra Trước Công Luận và Công Lư”, sách Lịch Sử Và Hồ Sơ Tội Ác Của Giáo
Hội La Mă.
Rôi gần đây, Giáo Hoàng John Paul II (1978-2005) c̣n ban hành
một văn thư với nội dung có thâm ư nhắc nhở cho mọi thành trong hàng giáo phẩm
(giới tu sĩ áo đen) biết rằng giáo triều Vatican vân c̣n triệt để thi hành chính
sách dung dưỡng và bao che cho những hành động tội ác ô nhục này của họ. Sự kiện
này đă được một tài liệu ghi lại với nguyền văn như sau:
“Năm 2001, Giáo hoàng Bê-nê-đích đă viết một thư luân lưu gửi
cho tất cả các Giám mục Công giáo để ra lệnh giữ “Bí mật cấp độ Giáo hoàng” về
những tố cáo liên quan đến lạm dụng t́nh dục trẻ em. Ông đă ra lệnh cho các Giám
mục phải gửi tất cả những hồ sơ đó về La-Mă, vậy th́ ư kiến cho rằng ông không
biết ǵ về chuyện linh mục loạn dâm qủa là một sự vô nghĩa lư. Lá thư nầy của
ông không đề cập ǵ đến chuyện các Giám mục phải báo với cảnh sát về các kẻ lạm
dụng t́nh dục nầy. Nhà thần học Công giáo đáng kính, ông Hans Kung đă nói là
Giáo hoàng phải cùng chịu trách nhiệm về sự che giấu và Giáo hoàng Bê-nê-đích đă
không có lời xin lỗi về sự thiếu sót của chính ông trong cuộc khủng hoảng lạm
dụng t́nh dục các trẻ em.”
V́ thế, họ mới lộng hành, công khai hành xử dâm loạn như mấy
trường hợp dưới đây:
a.-/ Bị tóm cổ đưa ra trước vành móng ngựa: Trường hợp
Linh-mục Nguyễn Hữu Dụ:
"Ngày 14 tháng 12 năm 1994 nhà tu hành Da-tô này sinh ngày 20
tháng 3 năm 1920 (74 tuổi) cùng bà Vui Nguyễn (sinh ngày làm t́nh ở tạo băi đâhu
xe công cộng bằng cách "đẻ của quí của ngài vào miềng bà Vui" ( unlawfully
knowingly engage in AN OF DEVIATE SEXUAL INTERCOURSE, to-wit: BY ALLOWING VUI
NGUYEN TO PUT HER MOUTH ON HIS GENITALS in a public place, namely A PARKING
LOT.) bị cảnh sát Harris County bắt được và đưa ra ṭa hồ sơ số 9450613. (Case
No. 0450613 - First setting date 21/12/1994.) Tiền kư qũy tại ngọai hầu tra
(bail) là 500 Mỹ kim."
(Độc giả có thể kiểm chứng bằng cách
trực tiếp hay nhờ người đến Ṭa Án Harris County để xin một bản chụp (photocopy)
của bản án này).
Căn cứ vào chi tiết ghi trong bản văn của ṭa án Harris
County này, chúng ta thấy rằng khi có hành động dâm ô vô cùng độc đáo như trên
th́ Linh-mục Nguyễn Hữu Dụ. đă ở vào tuổi 75 tính theo tuổi Việt Nam. Phải thành
thật mà nói rằng ở vào cái tuổi già như vậy, mà vị linh mục này c̣n hăng say
hưởng thụ “cái chuyên đê mê” ở ngay trong băi đậy xe giữ thanh thiên bạch nhât
mà không biết rằng làm như vậy là “công súc tu sỉ” và “vị phạm thuần phong mỹ
tục” đến độ bị cảnh sát tóm cổ điêu ra trước pháp đ́nh để xử lư!
Ở vào cái tuổi hơn 70 tuổi như ông “Chúa Thứ Hai” Nguyễn Hữu
Dụ mà con heo ḷng của ông ta c̣n đầy sức mạnh lồng lộn tung hoành giữa thanh
thiên bạch nhật ở một nơi công cộng th́ quả thực là hiếm có ở trên cơi đời này
và chỉ Ki-tô giáo mới sản xuất ra hạng người khốn nạn như vậy! Phải chăng ông ta
đă được Giáo Hội La Mă hay Chúa Bố Jehovah, Chúa Con Jesus ban cho “phép lạ” và
“Hồng Ân Thiên Chúa“ nên mới có khả năng truyền chủng vung vít và độc đáo như
vậy?
b.-/ Bị phơi bày ra trước công luận: Trường hợp tên Linh-mục
dâm tặc Giuse Nguyễn Ngọc Dũng cưỡng bách nữ chiên Lữ Thị Thu Nga làm nô lệ t́nh
dục. Để biết rơ tài nghệ hành dâm cực kỳ độc đáo của tên Linh-mục dâm tặc này
như thế nào, xin mời độc giả đọc lá thư cầu cứu của nữ chiên nạn nhân của nói.
Lá thư kêu cứu này đề ngày 03 tháng 01 năm 2012 cô Lữ Thị Thu Nga gửi Đức Cha
Dominique Rey, Giáo Phận Toulon, Pháp.
(https://sachhiem.net/TONGIAO/tgB/Bacaytruc00.php).
c.-/ Bị chính những người trong giới mặc sắc phục áo chùng
đen là Linh-mục Nguyễn Bá Thông lên tiếng phiền trách hàng giáo phẩm trong Giáo
Hội La Mă chủ trương dung dưỡng và bao che cho đồng bọn để cho chúng cảm thấy
được an toàn tiếp tục hăm hiếp các nạn nhân.
Đây là trường hợp Linh-mục Nguyễn Bá Thông và các nhà truyền
thông thực hiện và phơi bày ra trước công luân:
1.-/ Trong Video “Sống Đậo Công Giáo 241: Tại sao giáo dân
vẫn đi lễ khi các HY, TGM, GM hay LM cứ ấu dâm?, Ngày 21/8/2018
(https://www.youtube.com/watch?v=ErNUJN_7W2U), (từ phút 19:00 đến phút 44:
45)gần 14 tỉ đô la trả tiền cho các vụa ấu dâm.
Linh-muc
Thông nói, “Vatican đă công nhân rằng vấn nạn ấu dâm trong Giáo Hội La Mă là một
sự thật. Sự thật này đă bùng lên ở khắp nơi trên thế giói từ năm 2001. Khi đó
ông c̣n là chủng sinh đi đâu đều phải mặc sắc phục chủng sinh và khi đi ra ngoài
phố, gặp người người dân Hoa Kỳ th́ họ tránh né, coi chúng tôi như là một thứ ác
quỷ. Giáo Hội đă phải bỏ ra gần 14 triêu Mỹ Kim để bồi thường cho các nạn nhân
(phút 44:40 đến 45:01), Có tới 50% giáo dân đă bỏ đạo (từ phút 45:46.
2.-/ Linh mục Nguyễn Bá Thông về nạn buôn bán trẻ em làm nô
lệ t́nh dục (Ngày 19/10/2012) (https://www.youtube.com/watch?v=27iLln1CwX0)
3.-/ 85 Linh-mục Ấu Dâm (Ngày 17/12/2013)
(https://www.youtube.com/watch?v=Xj_C_kmXSwU)
4.-/ 300 linh mục Mỹ bị cáo buộc lạm dụng hàng ngh́n trẻ em
[Ánh Ngọc /VNE]
(http://sachhiem.net/TONGIAO/tgT/TinVNE_1.php)
Giới người này có những thành tích thiếu văn hóa ghê gớm như
vậy! Ấy thế mà Giáo Hội La Mă cũng như giới chăn chiên và tập thể con chiên
Ki-tô lại gọi giới người này là “Chúa Thứ Hai”, là “đại diện Chúa”, là “tu sĩ”
và “giáo sĩ”. Gọi như vậy quả thật là một hành động cưỡng từ đoạt lư mà ngôn ngữ
b́nh dân gọi là “hiếp dâm ngôn ngữ.”
Nói về hành động cưỡng từ đoạt lư trong Ki-tô giáo, NẾU t́m
hiểu trong kinh thánh Ki-tô, và những tín lư Ki-tô khác được bịa đặt ra từ khi
Hội Nghị Nicaea khởi nhóm vào ngày 20/05/325, cũng như những giáo luật, tuyên
ngôn, quyết định, nguyên tắc và sắc chỉ do giáo triều Vatican ban hành trong gần
hai ngàn năm qua, tất cả đều là cưỡng từ đoạt lư cả. V́ giới hạn của bài viết
này với chủ đề chỉ nói về “Sự thật về giới người sống trên lưng xă hội (ăn hại
xă hội) và nói láo chuyên nghiệp” với những tiết mục đă nêu lên trong phần NỘI
DUNG ở trên, cho nên những chuyện khác (như tín lư Ki-tô) sẽ đươc nói đến trong
một bài viết khác.
Trở lại vấn đề nêu lên những sự thật về giới người được tôn
lên làm “đại diện Chúa”, sách sử cũng như các cơ quan truyền thông ở khắp mọi
nơi trên thế giới hầu như ngày nào cũng như ngày nào đều loan tin về những
chuyện tội ác dâm loạn của của họ. Vấn đề này đă được chúng tŕnh bày khá đầy đủ
trong Chương 13 “Đời Sống Phóng Đăng Dâm Loàn Của Giới Lănh Đạo Trong Nhà Thờ
Vatican” (http://sachhiem.net/NMQ/HOSOTOIAC/CH13.php), sách Lịch Sử Và Hồ Sợ Tội
Ác Của Giáo Hội La Mă.
Xảo quyệt, gian trá và thâm độc hơn nữa, giáo triều Vatican
c̣n dùng những cụm từ có ẩn chứa thần thánh hay Chúa như “đại diên Chúa”, “Chúa
Thứ Hai”để tôn vinh bọn người được gọi là “linh mục, giám mục, tổng giám mục,
hồng y và giáo hoàng”, rồi thi hành thủ đoạn cấy vào đầu óc tín đô nhữngi tư
tưởng lưu manh rất đểu cáng rằng:
1.-/ Cha (linh mục) là đại diện của Chúa. Phải coi Cha như
Chúa. Những ǵ Cha nói và hành động là nói và hành động theo ư Chúa.
2.-/ Nếu các Cha có làm ǵ sai trái, th́ đă có Chúa phán xét.
Là tín đồ ngoan đạo, không được bàn tán và nói hành nói tỏi các Cha.
3.-/ Bàn tán, nói hành nói tỏi hay nói xấu các Cha, tức là
bàn tán, nói hành nói tỏi hay nói xấu Chúa và sẽ bị Chúa trừng phạt đàng xuống
hỏa ngục đời đời.
Thực ra, trong Ki-tô giáo hay Giáo Hội La Mă, không phải chỉ
có “bọn dâm tặc áo đen được thành hóa” mà hầu bất kỳ các ǵ thuộc về cái tôn
giáo quái đản này cũng đều được “thánh hóa” hay “bí hiểm hóa” bằng những “đặc
ngữ” để che giấu những thủ đoạn bất lương hay mờ ám có chủ tâm. Dưới đây là một
số những từ hay cụm từ lưu manh này:
Mặc khải, được Chúa mặc khải, Chúa Ba Ngôi, phục vụ Chúa, làm
theo ư Chúa , vâng lời Chúa, thi hành nghĩa vụ tông đồ, làm sáng danh Chúa, Hội
thánh duy nhất thánh thiện, công giáo và tông truyền, Hiền thê của Thiên Chúa
hiện xuống làm người, thánh tử đạo, Đức Mẹ Đồng Trinh, Đức Mẹ Đồng Công, Đức Mẹ
Lộ Đức, Đức Mẹ Fatima, Đức Mẹ La Vang, Đực Mẹ Hằng Cứu Giúp, Đức Mẹ lên Trời,
Đức Mẹ hiện ra, bẩy phép bí tích, tất cả mọi sự ở trên cơi đời này do Chúa an
bài, được Chúa gọi, Chúa gọi về, lương tâm công giáo, có Chúa quan pḥng, Tuyên
Cáo Dictatus papae, Sắc Lệnh Unam Sanctam, Sắc Lệnh Romanus Pontifex, phục vụ
Chúa, làm nghĩa vụ tông đồ, năm thánh ( vào những năm có số không), thánh chiến
(Holy War) Ḷ Luyện Ngục, v.v…
Mỗi một đặc ngữ như trên là một quái chiêu siêu lựu manh của
Giáo Hội La Mă với dă tâm hoặc móc túi tín đồ, hoặc là kích động ḷng tham cướp
của, hăm hiếp đàn bà con gái và thỏa măn cái máu háo sát của tín đồ đă được rèn
luyện thành “những tên sát nhân cuồng nhiệt”. (Trần Tam Tỉnh, Sđd., tr 104.)
1.-/ Móc túi tín đồ không biết bao nhiều là tiền bạc. Điển
h́nh cho hành động lưu manh để móc túi tín đồ là hành động đại bịp bịa đặt
chuyện láo toét với đặc ngữ là “Ḷ Luyện Ngục” (Purgatory) vào năm 600 [thời
Giáo Hoàng Gregory I (590-604)], rồi bịa đặt thêm chuyện láo toét khàc với đặc
ngữ là “Giấy Ấn Xá” (Indulgence) rồi bán cho tín đồ. Thủ đoạn lưu manh như vậy
đă đem về cho tụ tham của Giáo Hội La Mă không bết bao nhiêu tiền bạc và châu
báo. Sự kiện này đượcc sách Công Giáo trên Bờ Vực Thẳm ghi lại như sau:
"Kinh Cầu Hồn và Ngày Lễ Các Linh Hồn xuất hiện do sự phát
minh ra Ḷ Luyện Ngục của Giáo Hoàng Gregory the Great (590-604) vào năm 600.
Kinh Thánh Cựu Ước cũng như Tân Ước chỉ nói tới Thiên Đàng và
Hỏa Ngục, chứ không hề nói tới một nơi thứ ba để tạm giam giữ các linh hồn. Vào
năm 600, Giáo Hoàng Gregory I (590-604) công bố giáo lư mới là một nơi thứ ba
giam giữ các linh hồn để thanh tẩy hết mọi tội nhẹ trước khi vào Thiên Đàng, nơi
đó Giáo Hoàng gọi là Nơi Luyện Ngục (Purgatory).Năm 1459, Công Đồng Florence
(Pháp) đă biến phát minh này thành tín điều hiện hành buộc tín đồ phải tin (an
actual dogma). Nhờ có tín điều này, Giáo Hội Công Giáo đă trở thành giáo hội
giầu nhất thế giới do tiền của giáo dân nộp cho các cha cố nhà thờ để xin lễ cầu
hồn cho các thân nhân quá cố. Ng̣ai ra, trong thời Trung Cổ, Vatican c̣n tổ chức
nhiều đại lư ở khắp nơi để rao bán ơn đại xá của Ṭa Thánh (indulgence sales) đă
thu về cho Rome những nguồn tài sản kếch sù gồm đủ thứ vàng bạc nữ trang và báu
vật. Nhờ vào những nguồn lợi lớn lao này, giáo hoàng và tu sĩ cao cấp ở Vatican
đă có một lối sống hết sức xa hoa tội lỗi. Chính điều này là động lực trực tiếp
thúc đẩy Martin Luther từ bỏ Công Giáo lập ra đạo Tin Lành. Ông nói: Những kẻ
bán ơn tha tội là những kẻ phạm tội lớn nhất (Those who sold indulgence to
sinners were great sinner themselves).
Việc thu tiền lễ cầu hồn là một thủ đọan làm tiền trắng trợn
của bọn cha cố lưu manh. Tại Ái Nhĩ Lan là nước toàn ṭng Công Giáo có câu ca
dao nổi tiếng như sau: "High money high Mass; low money, low Mass; no money, no
Mass." (Nhiều tiền lễ lớn, ít tiền lễ nhỏ, không tiền không lễ). Thành thử chỉ
những linh hồn có thân nhân giầu có mới hy vọng được vào nước Thiên Đàng của
Chúa mà thôi. Trải qua nhiều thế kỷ bị bọn cường quyền cấu kết với bọn tu sĩ lưu
manh áp lực, bóc lột và lừa bịp, đám dân nghèo ở Âu Châu vào đầu thế kỷ 19 đă
lên tiếng đ̣i hỏi giáo hội phải tổ chức một ngày lễ cầu hồn miễn phí chung cho
những người thiếu may mắn v́ không có thân nhân bỏ tiền ra xin lễ. Họ gọi những
linh hồn này là những linh hồn bị bỏ quên trong Nơi Luyện Ngục (The forgotten
souls in Purgatory).Năm 1856, Vatican đă đáp ứng lời yêu cầu của đám dân nghèo
bằng cách lập ra ngày Lễ Các Linh Hồn (All Souls Day) vào ngày 2 tháng 11 hàng
năm, tương tự như lễ cúng các cô hồn vào ngày rằm tháng 7 của ta. V́ vậy, một số
các bài kinh cầu hồn đă được sáng tác để đáp ứng nhu cầu này. Quả thật sự phát
minh (bịa đặt) ra Nơi Luyện Ngục của Giáo Hoàng Gregory I (590-604), tiếp theo
là các lễ cầu hồn, đă biến Núi Sọ (Golgotha) của Chúa thành Núi Vàng (Golconda
của Giáo Hội Công Giáo La Mă."
2.-/ Xúi giục hay lôi cuốn tín đồ vốn đă mang sẵn ḷng tham
lợi, háo danh, thèm khát quyền lực và đă được rèn luyện thành “những tên sát
nhân cuồng nhiệt” hăng say t́nh nguyện gia nhập vào các đạo quân thập tự để làm
lực lượng để tiến hành các cuộc chiến với đặc ngữ là “thánh chiến” do giáo triều
Vatican chủ trương và chủ động đem quân đi tàn sát các dân tộc thuộc các tôn
giáo khác để cướp của, hăm hiếp đàn bà con gái, thiêu hủy tất cả các miều, đền,
đ́nh chùa và bất kỳ nơi thờ tự nào khác của các dân tộc nạn nhân theo đúng như
tinh thần Sắc Chỉ Romanus Pontifex được ban hành vào ngày 08/01/1454 [thời Giáo
Hoàng Nicholas V (1447-1455)]. Động lực khiến cho giáo dân hăng say gia nhập vào
các đoàn quân thập tự đi ăn cướp có dính dáng đến Giáo Hội La Mă đều như vậy cả.
Bản văn sử dưới đây là bằng chứng bất khả cho sự kiện này:
“Giáo Hoàng kêu gọi phát động cuộc chiến thập tự. Giáo Hoàng
Urban II (1088-1099) hăng say phát động cuộc chiến thập tự để thâu hồi lại Đất
Thánh (vùng đất Palestine). Năm 1095, ông trịệu tập một đại hội gồm các tu sĩ
chức sắc và các nhà quư tộc Pháp nhóm họp tại Clemont, Pháp. Ông thúc dục các
nhà quư tộc có quyền thế hăy ngừng đánh phá lẫn nhau để tham gia vào một cuộc
chiến lớn chống lại những người tà giáo (những người thuộc các tôn giáo khác.)
Người ta gia nhập vào các Đoàn Quân Thập Ác này v́ nhiều lư
do. Giáo Hoàng hứa hẹn sẽ ban thưởng cho họ vừa được lên thiên đường vừa được
hưởng những phần thưởng vật chất thiết thực ở nơi trần thế. Mọi tội lỗi của
nguời lính Thập Ác đều được tha thứ. Tài sản và gia đ́nh của họ được Giáo Hội
bảo đảm, trông nom săn sóc trong thời gian họ xa nhà đi chiến đấu. Những ai c̣n
mang nợ sẽ được xóa bỏ hết nợ nần và những tội đồ sẽ được xóa bỏ hết tội ác,
miễn bị trừng phạt nếu họ gia nhập vào đoàn quân Thập Ác của giáo hội. Nhiều ông
hiệp sĩ chóa mắt v́ những miếng mồi quyến rũ về những đất đai và của cải mà họ
hy vọng sẽ ăn cướp được ở vùng Cận Đông giầu có. Các thương gia th́ thấy đây là
cơ hội bằng vàng cho họ kiếm được những món lời lớn trong việc kinh doanh. Các
cuộc viễn chinh của Đoàn Quân Thập Ác này một phần mang tính cách tôn giáo,
nhưng cũng là một cuộc chiến tranh khích động ḷng yêu thích phiêu lưu của con
người, ḷng hám lợi và khát vọng trốn thoát khỏi cảnh nợ nần, tù tội và buồn
chán."
Trở lại nói về vấn đề đời sống phóng đăng, loạn dâm và phi
luân của các giáo hoàng và giai cấp giáo sĩ được tôn là “Chúa Thứ Hai” trong
Giáo Hội La Mă đă được sách sử nói rất nhiều về vấn đề này. Một trong những
sách này là sách Babylon Mystery Religion dành hẳn Chương 12 với tựa đề
là Papal Immorality trong đó tác giả kể ra những màn kịch của hơn 20 giáo hoàng
("Đức Thánh Cha") đại diện Chúa Kitô "ăn no rửng mỡ", rồi "ấm cật dậm dật phao
câu", rồi thanh toán lẫn nhau bằng những thủ đoạn vô cùng kinh khủng mà tác giả
cuốn sách này cho là "kinh khủng độc nhất vô nhị trong lịch sử loài người"
(sheer horror has never been duplicated in the annals of human history). Xin mời
quư vị theo dơi những sự kiện này qua các tài liệu và sách sử với những đoạn văn
nguyên bản như sau:
"Thêm vào những bằng chứng hiển nhiên cho chúng ta thấy rằng
nhân cách và đức độ của rất nhiều ông giáo hoàng không xứng đáng đựợc gọi là
giáo hoàng. Một số các ông giáo hoàng có những hành động hủ hóa, sa đọa, đê
tiệnvà bỉ ổi đến nỗi ngay cả những người ngoại đạo cũng cảm thấy xấu hổ cho các
Ngài. Các ông giáo hoàng thường hay phạm những tội ác như ngoại t́nh, làm t́nh
một cách bất b́nh thường với đàn ông, bán thánh, hiếp dâm, giết người và say sưa
tuư lúy. Những người thường cao rao là "Đức Thánh Cha", là "Đại Diện của Chúa
Kitô", là "Giám Mục của các ông giám-mục" mà lại mang đầy những tội ác như vậy,
nghe ra thật là rùng ḿnh! Những ai đă thấu hiểu lịch sử của chế độ giáo hoàng
và Giáo Hội La Mă đều biết rơ hơn ai hết, rằng không phải tất cả các ông giáo
hoàng đều thánh thiện cả."
Nói về con số nạn nhân mà các ngài “đại diện Chúa” đă hăm
hiếp, tài liệu chính thức do giáo triều Vatican công bố gần đây là 40 triệu
người. Tài liệu có nhan đề là “Ṭa Thánh Phê B́nh Ủy Ban Liên Hiệp Quốc Về Các
Quyền Trẻ Em” do Linh-mục Trần Đức Anh O.P chuyển ư ngày 5 tháng 2 năm 2014, th́
có tới “40 triệu nạn nhân” bị các con quỷ dâm tặc áo đen này hăm hiếp. Con số
nạn nhân bị các “Chúa Thứ Hai” hăm hiếp quả thật là vô cùng kinh khủng! Dưới đây
là đoạn văn trong tài liệu lịch sử này:
“V́ thế, chúng tôi phải tiếp tục tŕnh bày giải thích về các
lập trường của Ṭa Thánh, trả lời cho những câu hỏi c̣n tồn đọng, làm sao để mục
tiêu cơ bản mà người ta muốn đạt tới là sự bảo vệ trẻ em có thể đạt được. Người
ta nói là có 40 triệu vụ lạm dụng trẻ em trên thế giới. Rất tiếc là một số
trường hợp ấy, - tuy là với tỷ lệ rất nhỏ, so với những ǵ xảy ra trên thế giới,
- cũng liên hệ tới những người của Giáo Hội. Và Giáo Hội đă trả lời và đă phản
ứng, và tiếp tục làm như thế! Chúng ta phải nhấn mạnh về chính sách minh bạch
này, không dung thứ sự lạm dụng, v́ dù chỉ có một vụ lạm dụng trẻ em mà thôi th́
cũng là một điều quá nhiều rồi!”
(https://www.catholic.org.tw/vntaiwan/14news/14news0087.htm)
Xin đọc thêm bài viết “ITCCS Tuyên Bố: Giáo Hội Ca Tô Rô Ma
Là Một Tổ Chức Tội Phạm Quốc Tế” do tác giả Lư Thái tổng hợp. Bài viết này có
thể đọc online trên sachhiem.net: (http://sachhiem.net/LTX/LyThaiTS10.php).
Theo sách Công Giáo Trên Bờ Vực Thẳm, tổng số các hồng y,
tổng giám mục, giám mục và linh mục có vào khoàng gần một nửa triệu người. Sách
này viết:
"Giáo Hoàng là đầu năo của cả một hệ thống giáo sĩ dông đảo
gồm 4000 (4 ngàn) hồng y và giám mục. Đội ngũ quản lư hay cán bộ thừa hành cấp
dưới (managers) là các linh mục lên tới tổng số 400.000 (4 trăm ngàn)!”
Căn cứ vào các dữ kiện trên đây, chúng ta có thể suy ra để
biết rơ mỗi một tu sĩ Ki-tô hay “Chúa Thứ Hai” của Giáo Hội La Mă hăm hiếp bao
nhiêu nạn nhân bằng cách đem con số 4 triệu (40,000,000) chia cho con số
400,000. Kết quả (40,000,000: 400,000 = 100 nạn nhân.) Như vậy là mỗi một tu sĩ
Ki-tô của Giáo Hội La Mă đă hăm hiếp khoảng 100 nạn nhân gồm các trẻ em vị thành
niên, nữ tu và nữ tín đồ. T́nh trạng này quả thật là hết sức khủng khiếp. Đến
đây, người viết lại nhớ tới mấy đoạn văn trong sách Vicars of Christ với nguyên
văn như sau:
"Trong thế kỷ thứ 9, nhiều tu viện là những sào huyệt của
những người đồng t́nh luyến ái; nhiều nữ tu viện là những ổ điếm (nhà thổ) nơi
mà những trẻ sơ sinh đều bị giết rồi đem chôn ở ngay trong đó. Các sử gia nói
rằng từ khi Đế Quốc La Mă sụp đổ, Tây Phương không giết các trẻ sơ sinh nhiều
như vậy, ngoại trừ ở trong các nữ tu viện. Hội Nghị nhóm họp ở Aix- la- Chapelle
vào năm 836 đă công khai thú nhận điều này. Về phần các ông tu sĩ Gia-tô thèm
khát làm t́nh (giải quyết vấn đề sinh lư), họ thường bị tố cáo về tội ác loạn
luân đến nỗi rằng họ bị cấm không được ở cùng nhà với mẹ, cô hay d́ và chị em
gái của họ. Những trẻ sơ sinh do hậu quả của các vụ loạn luân thường bị chính
các ông tu sĩ giết chết. Con số này rất nhiều và đă được một vị giám mục người
Pháp ghi vào hồ sơ. tài liệu." Peter de Rosa, Ibid., p. 404. Nguyên văn: "In the
ninth century, many monasteries were the haunts of homosexuals, many convents
were brothels in which babies were killed and buried. Since the end of the Roman
Empire, historians say that infanticide was probably not practised in the West
on any great scale - except in convents. The Council of Aix-la-Chapelle in the
year 836 openly admitted it. As to sex-starved secular clergy, they were so
often accused of incest that they were at length forbidden even to have mothers,
aunts or sisters living in their house. Children, the fruits of incest, were
killed by the clergy, as many a French prelate put on record."
Như vậy, cái nạn loạn luân và sát hai trẻ em sơ sinh cực kỳ
dă man trong Ki-tô giáo hay Giáo Hội La Mă đă có từ thế kỷ 9. Vấn đề bọn dâm tặc
áo đen hăm hiếp các trẻ em vị thành niên, nữ tu và nữ tín đồ cũng đă được chúng
tôi tŕnh bày đầy đủ trong các chương 15, 16 và 17, Mục VI, Phần II ở trên, sách
Lịch Sử Và Hồ Sơ Tội Ác Của Giáo Hội La Mă.Các chương sách này đều có thể đọc
online trên sachhiem.net. Dưới đây là một trong những cái link của các chương
sách này: http://sachhiem.net/index.php?content=showrecipe&id=182.
Rồi gần đây, ngày 5 tháng 2 năm 2014, Ủy Ban Nhân Quyền Liên
Hiệp Quốc mới công bố một bản văn trong đó có một đoạn với nguyên văn như sau:
“Vatican đă nuôi dưỡng một cách có hệ thống những chính sách
cho phép các linh mục hiếp dâm và quấy nhiễu t́nh dục hàng chục ngàn ấu nhi
trong nhiều thập niên. Ủy Ban Nhân Quyền Liên Hiệp Quốc đ̣i hỏi Ṭa Thánh phải
công bố các hồ sơ về những người phạm tội ấu dâm và về các giám mục đă che dấu
các tội phạm của họ…..Viên chức điều hợp Tiếng Nói Của Giáo Hội Ca Tô (một nhóm
biện minh cho giáo hội) là ông Austen Iverreigh.”
Về kỹ thuật hay tài nghệ các ngài hăm hiếp các nạn nhân có
thể nói là chuyên nghiệp và vô cùng điêu luyện. Để biết ró tài nghệ này của các
ngài như thế nào, xin mời độc giả bấm cái link
(https://sachhiem.net/TONGIAO/tgB/Bacaytruc00.php) vào đọc lá thư kêu cứu đề
ngày 03 tháng 01 năm 2012 cô Lữ Thị Thu Nga gửi Đức Cha Dominique Rey, Giáo Phận
Toulon, Pháp. Trong lá thư này, cô Thu Nga kể lại tài nghệ làm t́nh của tên linh
mục dâm tặc Giuse Nguyễn Ngọc Dũng với những t́nh tiết vô cùng độc đáo và vô
cùng hấp dẫn!
Lá thư kêu cứu của nữ chiên nạn nhân này gửi Đức Cha gửi Đức
Cha Dominique Rey, Giáo Phận Toulon, gửi đi vào ngày 03 tháng 01 năm 2012, cho
đến nay là gần cuối tháng 4 năm 2020, tính hơn 8 năm rồi, mà không thấy âm vang
của tiếng vọng hồi âm.
V́ thái độ ù ĺ, dửng dung và vô trách nhiệm của giáo triều
Vatican và các nhà chức sắc trong hệ thống quyền lực trong Giáo Hội La Mă đối
với những tiếng kêu cầu cứu như trường hợp của nữ chiên nạn nhân Lữ Thị Thu Nga
trên đây như vậy (và có thể có nhiều trường hợp tường tự như thế), cho nên từ
nhiều năm này, dư luân ở khắp nơi trên thế giới vốn đă rất xôn xao và bức xúc về
vấn đề này, càng về sau càng trở nên xôn xao bức xúc gấp bội phần. Cũng v́ thế
mà ḷng căm phẫn và thù ghét của nhân dân thế giới đối với Giáo Hội La Mă càng
ngày càng trở nên mănh liệt. Vấn đề này đă được chúng tôi tŕnh bày khá đầy đủ
trong tập sách ”Mối Ác Cảm Của Nhân Dân Thế Giới Thế Giới Đối Với Giáo Hội La
Mă” (http://sachhiem.net/NMQ/MOIACCAM/NMQ_00.php).
Cũng v́ thế mà từ năm 2001 đến nay, hầu như ngày nào cũng như
nào, các cơ quan truyền thông ở khắp nơi trên thế giới, không ở quốc gia này th́
cũng ở quốc gia khác, đều loan truyền những chuyện ô nhục như vậy. (Độc giả có
thể kiểm chứng vấn đề này bằng cách bấm cụm từ “Lạm Dụng T́nh Dục”, nằm ở cột
bên trái, trang mạng sachhiem.net, quư vị sẽ thấy có cả mấy chục bài viết nói về
tệ trạng này.)
Đồng thời, lại có nhiều người lên tiếng đ̣i hỏi chính đương
kim Giáo Hoàng Francis (2013 -?) phải có trách nhiệm giải quyết vấn đề này đến
tận gốc, và đ̣i hỏi giáo triều Vatican phải:
a.-/ Ra lệnh cho các chủ chăn quản nhiệm các họ đạo hay giáo
phận có trách nhiệm phải báo cáo cho các cơ quan cảnh sát của chính quyền thế
tục địa phương xử lư bọn dâm tặc áo đen dưới lớp vỏ bọc “đại diện Chúa”, “Chúa
Thứ Hai” theo đúng pháp luật.
b.-/ Khuyến khích các nạn nhân và thân nhân của họ phải lập
tức đi báo cáo cho cảnh sát của chính quyền thế tục biết khi thấy rằng có một
tên “ đại diện Chúa” t́m cách dở tṛ nham nhở làm bậy theo kiểu “Chúa Thánh Thần
đột nhập vào pḥng ngủ của cô gái trinh Maria và hăm hiếp có gái nạn nhân này”
theo như các đấng chủ chăn thường giải thích về tín lư Chúa Ba Ngôi.:
“Vào giữa đêm khuya canh, vắng, Chúa Thánh Thần cũng là a Bố
Jrhovah và cũng là Chúa Con Jesus tông cửa pḥng ngủ của cô Maria, nhẩy tót lên
giường, đè đương sự, lột quần trần truồng rồi hành dâm giống như tên linh mục
dâm tặc Giuse Nguyễn Ngọc Dũng hăm hiếp nữ chiên Lữ Thị Thu Nga.”
(sachhiem.net/TONGIAO/tgB/Bacaytruc00.php)
Dĩ nhiên là không một người có tŕnh độ thông minh trung b́nh
nào có thể chấp nhận hay đồng ư với cái lối giải thích loanh quanh và ḷng ṿng
về tín lư Chúa Ba Ngôi mà các ngài đại diện Chúa thường giải thích, nghe ra
chẳng thuận lư một chút nào cả, ngoại trừ các ông bà con chiên cuồng tín.
Cái lối giải thích của họ về tín lư “Đức Mẹ Đồng Trinh” cũng
phi lư, cũng lươn lẹo và cũng trơ trẽn như vậy bất kể là sách sử ghi lại rơ ràng
như sau:
“Bốn người anh em và nhiều chị em gái của ông Jesus đều được
nói đến ở trong kinh sách của ông Mark 6. (Không có căn bản nào trong bản văn
này nói rằng những người anh chị em này là những người cùng cha khác mẹ hay là
anh em con chú con bác đối với ông Jesus, và làm như vậy là phản lại động cơ
giáo điều chủ nghĩa.) Tất cả các danh tính bà con của ông Jesus chứng tỏ rơ ràng
cái tính chất thuần túy Do Thái của gia đ́nh ông ta. Tên mẹ của ông Jesus là
Mary (Miriam), tên bố ông ta là Joseph, và tên các người em của ông ta là James
(Jacob), Judas và Simon (tên của những của những ông già đáng kính trong Cựu
Ước)”.
Thủ đoạn quay quắt, lắt léo, lươn lẹo và ĺ lợm hết sức trơ
trẽn như trên của Giáo Hoàng Francis đă làm cho mọi người thất vọng, không thể
nào c̣n tin tưởng vào ông ta nữa và than phiền rằng:
"Chúng tôi không ngạc nhiên, nhưng chúng tôi thất vọng", nhận
xét của Jean-Marie Fürbringer người Thụy Sĩ, có mặt cùng nhiều nạn nhân khác ở
Quảng trường St. Peter. Ông khẳng định:
"Thật sự đó là một mục vụ ba hoa, đổ cho là lỗi của quỷ để
khỏa lấp, chạy tội chứ không đương đầu giải quyết trực tiếp những vấn nạn của
Giáo hội."
Đối với Francesco Zanardi người Ư, "Vatican không c̣n đáng
tin nữa" và "Giáo hội tiếp tục cảm thấy như một nạn nhân" bởi v́ "các nạn nhân
đang đ̣i hỏi các biện pháp."
"Thật đáng thất vọng","Peter Saunders, cựu thành viên của ủy
ban chống ấu dâm của Vatican nói. Ông thậm chí c̣n phản đối:
"Bài phát biểu nói về ma quỷ, về tội ác, không có ǵ về sự
không khoan dung, dứt khoát loại trừ những kẻ hiếp dâm trẻ em và những kẻ lạm
dụng t́nh dục làm việc cho Giáo hội!"
Và nhấn mạnh "Giáo hoàng đang khéo léo chuyển hướng đi nơi
khác, tất cả chúng ta đều biết đó là một vấn đề toàn cầu."
Nhận xét về hành động quay quắt lắt leo nói loanh quanh của
Giáo Hoàng Francis để tránh né không đưa ra một giải pháp tịch cực nào để giái
quyết tận gốc vấn nạn ô nhục nàymoojt độc cho rằng:
“Suốt trong 4 ngày hội luận ở trong Ṭa Thánh Vatican vào
cuối tháng 2/2019 đến thảo luận t́m ra một giải pháp tận gốc vấn nạn ấu dâm
trong Ki-tô giáo. Thế nhưng, cả giáo hoàng Francis và các thành viên tham dự hội
luận này chỉ nói dông dài, mà không đưa ra được một giải pháp tích cực nào để
giải quyết tận gốc của vấn đề. Đây chỉ là hành động đánh trống bỏ dùi mà thôi!”
Đồng thời, vị độc giả này cũng
cho biết thêm rằng, trong khi giới tu sĩ áo đen người Âu Mỹ nổi tiếng về
tội ác ấu dâm và gian dâm với các nữ tu và nữ chiên, th́ giới tu sĩ người Á Châu
lại nổi tiếng về tội ác:
1.-/ Gian dâm với các bà nữ tu cũng như với nữ chiên c̣n non
dạ, và
2.-/ Thông dâm với các con chiên đă lập gia đ́nh. Như vậy là
chính nạn nhân trong vấn đề này cũng là các ông con chiên “bị cắm sừng”, nhưng
không biết tai sao họ lại “thủ khẩu như b́nh” mà không dám báo cáo cho cơ quan
hữu trách của chính quyền thế tục.
Lời nhận xét trên đây của độc giả nói trên cũng đă được
Linh-muc Nguyễn Thanh Sơn nói rơ vấn đề này trong hai số báo Tận Thế Số Ra Mắt
Ngày 15/6/2002) (Fountain Valley, CA: TXB), tr. 27, và tờ Tận Thế Số 2, ngày
15/7/2002 Fountain Valley, CA: TXB), tr. 31. Trong mấy trang trong hao tờ báo
này, Linh-mục Nguyễn Thanh Sơn nêu rơ danh tính của hàng trăm mục người Việt Nam
mang tội cặp kè, gian díu, gian dâm và thông dâm với nữ chiên chưa chồng cũng
như đă có chồng.
Chính v́ thế mà nạn con hoang (đúng ra là con rơi của bọn
linh mục dâm tặc) tràn ngập trong xă hội con chiên. Sách sử nói rơ vấn đề này
như sau:
“Một bản thống kê cho biết: một xứ có 900 ngàn dân mà có tới
3 ngàn tu sĩ; và cứ 2 trong 5 (40%) đứa con hoang là con của các ông tu sĩ."
Đoạn văn trên đây cho chúng ta biết "cứ 2 trong 5 (40%) đứa
con hoang là con của các ông tu sĩ." (two out of five bastards were born to the
clergy). Không biết tại sao sử gia Peter de Rosa lại gọi những đứa trẻ này là
"con hoang" (bastards). Người viết thiết nghĩ rằng phải nên gọi chúng nó là
"những đứa con của các ngài mang chức thánh" hay là "những ông thánh con" của
Giáo Hội La Mă. Nói theo ngôn từ của Bà Hồ Xuân Hương, th́ "ông thánh con" này
chính là những đàn cá "thồng rồng" của các ngài "mang chức thánh" mang đến thả
vào "những cái giếng thánh tân" của nữ tín đồ Ca-Tô.
Mong rằng quư vi “con chiên” người Việt dựa vào tỉ lệ “cứ 2
trong 5 (40%) đứa con hoang là con của các ông tu sĩ. để làm con tính trong giáo
xứ của quư vị xem tỉ lệ này đúng hay sai. Nếu sai, th́ tỉ lệ này cao hơn hay
thấp hơn là bao nhiêu? Mong được tiếp nhận lời giải đáp của quư vị!
Như vậy, ngoài những hành động tàn ác và dă man giết những
trẻ em sơ sanh do nếp sống hoang đàng, loạn luân, dâm loạn, gian dâm và thông
dâm với các nữ tu và nữ chiên bất kê là đă có chồng hay chưa có chồng mà “bọn
quạ đen” là thủ phạm và Giáo Hội La Mă chính là thủ phạm gây ra t́nh trang con
rơi, con hoang đẫy dẫy trong xă hội con chiên.
Để biết tội ác dâm loạn do giáo triều Vatican chủ trương, dung dưỡng và bao che cho giai cấp cán bộ gọi là “các đấng bề trên” trong xă hội Ki-tô đă trở thành cực kỳ nguy hiểm cho đạo đức, văn hóa, và văn minh của nhân thế giới như thế nào, kính mời quư độc giả vào nghe video
(https://www.facebook.com/thuyvy.ho.12/videos/2522179081180461/UzpfSTE1OTExMDk1NDc4MjAxNzk6MjQwMDYzOTM5Njg2NzE4Ng/)
nói về:
1.-/ Bệnh dịch ấu dâm trong các nhà thờ Vatican,
2.-/ Nỗi ḷng phẫn uất của nhân thế giới đối với Giáo Hội La
Mă về vấn đề ô nhụục ghê tởm này
3.-/ Đề nghị những biện pháp mạnh cần thiết để đối phó và
pḥng ngừa tệ trạng cực kỳ nguy hiểm trong trường hợp giáo triều Vatican vẫn c̣n
tiếp tục quay quắt, lắt léo, lươn lẹo và ĺ lợm một cách hết sức trắng trợn và
cực kỳ trở trẽn như trước! (C̣n tiếp)
SỰ THẬT VỀ GIỚI NGUỜI GỌI LÀ TU SĨ
(A case study of Catholic Priests) - (Nguyễn Mạnh Quang -
05/04/2020)
(Tiếp theo)
11.-/ Tội Ác Tàn Sát Người Cực Kỳ Dă Man Của Giới Chủ
Chăn Và Con Chiên Ở Địa Phương
Chủ để của Tiết Mục 11 này là nói về những hành đông tội ác
tàn sát những người thuộc các tôn giáo khác một cách cực kỳ man rợ của các “Chúa
Thứ Hai” (hay đại diện Chúa) “vô cùng thánh thiện” và tập thể con chiên trong
Ki-tô giáo tại các quốc gia địa phương. Vấn đề này đều được sách sử và các chúng
nhân đương thời ghi lại đầy đủ. Các bản văn sử dưới đây chỉ cho chúng ta biết
được một phần nào về mức độ cực kỳ tàn ngược và cực kỳ dă man của họ mà thôi!
1.-/ Sách The Decline and Fall of The Roman Church viết:
"Một chế độ quân phiệt ra đời: Các nước có người cầm quyền là
tín đồ của Giáo Hội La Mă phải được bảo vệ bằng những tín đồ của Giáo Hội La Mă
(Quân Thập Ác). Phải tiến hành những cuộc thánh chiến và chiến tranh là nhiệm vụ
thần thánh. Tàn bạo đối với những kẻ thù của Chúa Jesus ở trong hay ở ngoài các
vùng đất do Giáo Hội La Mă kiểm soát là sự trả thù của Thượng Đế. Vị tướng chỉ
huy chiến dịch tiêu diệt dân tà giáo Albigences tuyên bố: "Bất kể là nam hay nữ,
già hay trẻ, chức vụ lớn hay nhỏ, trước lưỡi gươm, họ đều như nhau." Hiệp sĩ
ngoan đạo Da-tô tên là Roland, khi chỉ huy đạo quân tiêu diệt người Moors (Hồi
Giáo) đă hô lớn khẩu hiệu "Tà giáo là những người xấu xa. Tín đồ Gia-tô là những
người công chính ngay thẳng." Khi tiến tới bao vây kinh thành Jerusalem, những
người lính thập ác trong cuộc chiến Thập Ác Thứ Nhất hăng say với niềm tin rằng
thiên thần đại diện cho Chúa đang chiến đấu bên cạnh họ. Thành tích của họ là 17
ngàn dân Hồi Giáo bị tàn sát dưới lưỡi gươm của họ ở ngay nơi đền thờ Solomon và
tất cả những người Do Thái ở trong các giáo đường đều bị thiêu sống."
2.-/ Sách Smokescreens kể lại chuyện họ tàn sát người Tin
Lành cực kỳ dă man như sau:
“Ngày 22/8/1572 (Có sách ghi là ngày 24/8/1572 chứ không phải
là ngày 22/8/1572.) bắt đầu xẩy ra một cuộc tàn sát đẫm máu ở nhà thờ St.
Bartholomew. Đây là một trong những vụ tàn sát ghê gớm để tiêu diệt phong trào
Tin Lành ở Pháp. Pháp Hoàng đă khôn khéo sắp đặt cuộc hôn nhân giữa người em gái
của nhà vua với Đô Đốc Coligny, một nhân vật lănh đạo của Tin Lành. Một bữa tiệc
lớn được tổ chức ăn mừng lễ cưới. Sau bốn ngày, quân lính của tân lang Coligny
được cho ăn uống no say, một hiệu lệnh được ban hành. 12 giờ đêm hôm đó, tất cả
nhà cửa của những người Tin Lành ở trong thành phố đều bị bắt buộc phải mở cửa.
Đô Đốc Coligny bị giết. Thi hài của ông bị liệng qua cửa sổ ra ngoài đường. Thủ
cấp của ông bị cắt đem gửi cho giáo hoàng. Hai cánh tay và bộ phận sinh dục của
ông cũng bị cắt. Rồi chúng lôi kéo phần c̣n lại của xác chết đi khắp các đường
phố cả ba ngày trời. Sau đó, chúng treo ngược cái xác chết không đầu, không tay,
không bộ phận sinh dục này ở một nơi ngoại ô thành phố. Đồng thời, chúng c̣n tàn
sát nhiều người Tin Lành khác nữa. Trong 3 ngày, hơn mười ngàn dân Tin Lành (ở
Paris) bị giết hại. Những xác chết này bị liệng xuống sông và máu nạn nhân lênh
láng chẩy thành ḍng ra tới tận cửa sông giống như một ḍng máu. Trong cơn hung
hăn này, chúng có thể giết cả những người đồng đạo của chúng nếu nạn nhân bị
nghi ngờ là không mạnh tin vào Giáo Hoàng. Từ Paris, bịnh dịch tàn sát v́ ḷng
cuồng tín như vậy lan tràn ra khắp nơi trong nước Pháp. Tính ra (ở các tỉnh) có
tới hơn tám ngàn nạn nhân bị sát hại. Rất ít người Tin Lành thoát khỏi tai họa
trong cơn hung hăn của chúng."
3.-/ Cũng trong sách Smokerscreens, nơi trang 33, tác giả
sách này viết:
“Nạn nhân của bọn mật vụ Ustachi (đạo phiệt Gia-tô Croatia
trong thời bạo chúa Ante Pevalich) không những bị tra tấn tàn nhẫn về thể xác,
mà c̣n bị hành hạ đau đớn về tinh thần và lương tâm nữa. Một trường hợp vô cùng
dă man và tàn ác chưa từng thấy như trường hợp dưới đây đă được ghi lại và phối
kiểm qua nhiều nhân chứng có tuyên thệ: “Tại Nevesinje, bọn mât vụ Ustachi càn
bắt hết tất cả cha mẹ (vợ chồng) và bốn người con của một gia đ́nh người Serb
(theo đạo Chính Thống). Người cha bị giam riêng ở một chỗ khác, người mẹ và 4
người con bị giam ở một chỗ khác. Suốt trong 7 ngày giam giữ, chúng không cho
nạn nhân ăn uống ǵ hết. Rồi th́ chúng mang đến cho người mẹ và 4 đứa con mỗi
người một miếng thịt nướng khá lớn và nước uống thừa thăi. Sau nhiều ngày không
được ăn uống, những người bất hạnh này ăn hết sạch miếng thịt nướng đó. Sau khi
ăn xong, bọn mật vụ Ustachi mới nói với gia đ́nh nạn nhân rằng đó là thị người
cha của họ."
4.-/ Hành động tội ác tàn sát nạn nhân của một hung thần báo
chúa áo đến Mai Đức ở Thái B́nh trong thời Kháng Chiến 1945-1954. Chuyện này
được Linh-mục Trần Tam Tỉnh ghi lại như sau:
“Ngay khi ở Đông Khê và Liên Phương, trong những ngày 14,15,
16, 17/6/1950 (Linh-mục Mai Đức) Tín đă bắt giam và tra tấn 53 người. Suốt này
tiếng kêu thảm thiết từ trong nhà thờ không ngớt vọng ra, làm cho nhân dân quanh
vùng vô cùng kinh sợ. Ở đây tập trung mọi h́nh thức tra tấn cực kỳ dă man, từ
những kiểu thông thường: quay điện, quấn bông tẩm dầu đốt ngón chân, ngón tay;
đổ nước xà pḥng vào mặt, mũi; lấy ḱm rứt từng miếng thịt; phơi nắng suốt ngày
trên đá; đổ nước mắm tỏi ớt vào mũi…; đến những h́nh thức chỉ ở nhà thờ Phương
Xă (xă Liên Phương, Đông Quan, Thái B́nh) mới có, như lấy đinh tre và đinh
thuyền đóng ngập sọ, hoặc đóng vào hai lỗ tai (chúng gọi là người mọc sừng); cắm
dao găm vào cằm, bắt nạn nhân nằm sấp mặt, tay chân treo cao, ṛi nhẩy lên lưng
“ngồi vơng”; buộc thừng vào chân bắt đứng lên tường cao, giật ngă sấp xuống
gạch, chúng gọi là “giật ḿn”. Sau bốn ngày tra tấn bằng mọi cự h́nh trên , Mai
Đức Tín đem bắn trước sân nhà thờ một số, những người c̣n lại, Tín giải qua các
bốt Thanh Tuy, Tuộc . Trông số 53 người kể trên, chỉ có 8 người thoát nạn, trốn
về.
Chỉ trong mấy ngày đầu tiên, Mai Đức Tín đă giết chết 35
người. Những năm tháng ở Phương Xá Mai Đức Tín đă tuyển mộ cho giặc Pháp 110
ngụy binh. Là đồn trưởng, Tín đặt ra nhiều thứ thế má, nhiều luật lệ hà khắc và
bắt phu phen nặng nề. Y c̣n bắt ép nhiều đồng bào lương theo đạo.
Hai mươi bảy tháng ngột ngạt dưới bàn tay, đẫm máu của Mai
Đức Tín, người chết nhan nhản, trâu ḅ bị cướp, nhà cửa biến ra tro tàn, oán thù
dâng lên tràn ngập ḷng người dân lương và giáo xă Liên Phương.
Ngày 21/11/1952 bộ đội ta về đây. Đồng Phương Xá bị hạ. Tên
“đồ tế” Mai Đức Tín và đồng bọn đă phải đền nợ máu trước nhân dân quanh vùng
Phương Xă.”
Nhiều hơn nũa sẽ được tŕnh bày trong Tiết Mục 9 “Tội Ác Tàn
Sát Người Cực Kỳ Dă Man Của Giới Chủ Chăn Và Con Chiên Người Việt” ở sau.
5.-/ Chuyện đâm chết người, rồi phanh ngực nạn nhân, moi lấy
mật đem ḥa với rượụ, và móc lấy gan đem nướng, rồi cùng ngồi nhậu hả hê với
nhau: Chuyện này xẩy ra tại Giáo Khu Phát Diệm trong thời Kháng Chiến 1945-1954
do bọn lính đạo dưới quyền chỉ huy của Linh-mục Hoàng Quỳnh c chủ trương và chủ
động. Chuyện này được sách Bước Qua Ngưỡng Cửa Hy Vọng Hay Đến Bờ Ảo Vọng ghi
lại với nguyên văn như sau:
“Lúc đó, chợ đă họp đông. Đi sau mấy người tù là mấy tên lính
giải tù cùng viên thiếu úy trưởng đồn. Cùng đi hộ tống viên trưởng đồn, có một
tên mang lon cai xếp (hạ sĩ nhất). Đôi mắt tên cai xếp đỏ ngầu, không hiểu đỏ v́
rượu hay đỏ v́ say máu người. Đến một cái bệ xây bằng xi măng th́ tên cai xếp
hô: "Chúng bay quỳ xuống". Có một hai người tù h́nh như cưỡng lại, không chịu
quỳ. Tên cai xếp đến bên lấy báng súng đánh cái chát vào đầu gối. Người tù kêu
ối một tiếng rồi quỵ xuống. Mấy tên lính lôi ba người tù đặt quỳ thành hàng
ngang. Tên cai xếp lại nói: "Bọn bay muốn được các ông tha để về ăn Tết với vợ
con, khôn hồn th́ hô theo chúng ông". Tức th́ tên cai xếp hô: "Đả đảo Việt Minh!
Đả đảo Hồ Chí Minh!" H́nh như chỉ có một người hô theo một cách yếu ớt. Hai
người c̣n lại cứ trơ ra. Tên cai xếp bước đến trước mặt một người tù rồi nói to:
"Mày là tên đầu xỏ. Cứng đầu th́ ông cho một nhát dao về chầu ông bà, ông vải
bây giờ. Khôn hồn th́ hô theo ông, hô mau đi: "Đả đảo Việt Minh! Đả đảo Hồ Chí
Minh!" Người tù này như vận dụng hết sức ḿnh, bèn hô lớn: "Đả đảo bọn Việt gian
bán nước! Việt Nam Độc Lập muôn năm! Hồ Chí Minh muôn năm!"
Có tiếng lao xao của một vài người đàn ông trong chợ: "Đập bỏ
mẹ chúng nó đi". Lại có tiếng hét to: "Cứ giết hết bọn đi lương". Các lời xúi
giục như dầu đổ vào lửa, làm tên trưởng đồn tức giận. Hắn rút con dao găm đeo
bên hông, bước lại trước mặt người tử tội vừa hô đả đảo, vung dao lên, đâm một
nhát, nghe cái "bóp", rồi rút dao ra đâm tiếp thêm mấy nhát, máu ở ngực người tử
tội đỏ ḷm tuôn ra xối xả. Người tử tội ngă vật xuống nền chợ như cây chuối bị
tróc gốc. Tên cai xếp tiến đến thưa với tên trưởng đồn: "Thiếu Úy đi rửa tay đi.
Để chúng nó đấy cho em". Tên cai xếp quay sang một tên lính đứng bên, nói như ra
lệnh: "Mày chạy đi kiếm cái thau, mau đi!" Tên lính nghe thấy thế liền ba chân
bốn cẳng chạy vào chợ. Phút chốc, hắn mang đến một cái thau nhôm nhỏ. Tên cai
xếp gật đầu rồi đến bên người tử tội, hắn cúi xuống, đưa dao lên cao rồi đâm
mạnh một nhát vào giữa bụng người tử tội. Người tử tội không nhúc nhích, h́nh
như đă chết v́ mấy nhát dao của tên trưởng đồn. Tên cai xếp nắm chặt cán dao,
rạch một đường dài ở bụng nạn nhân. Đoạn, hắn tḥ cả hai bàn tay hộ pháp dùng
sức mạnh banh toạc da thịt chỗ bụng nạn nhân mà hắn vừa mới rạch, rồi tḥ tay
vào lôi ra một lá gan bầy nhầy c̣n bám cả máu đỏ tươi. Những tế bào của gan bị
va chạm và đứt ĺa khỏi thân thể con người nên lớp màng của lá gan trồi lên,
trụt xuống tựa hồ như con ếch đang thở. Hắn bỏ lá gan vào trong cái thau nhôm,
rồi quay lại hỏi tên trưởng đồn bằng một giọng nịnh bợ: "C̣n hai tên kia Thiếu
Úy Trưởng Đồn tính xử cách nào?" Tên trưởng đồn chưa kịp trả lời th́ vợ hắn ở
đâu không biết chạy đến bên, nói như hét vào tai hắn: "Giê-su-ma! Các ông giết
người dă man như thế không sợ sa hỏa ngục hay sao?" Phần tôi, tôi cảm động rơm
rớm nước mắt. Tôi như cảm thấy một cái lạnh từ sau ót chạy dài xuống xương sống
và thấy nằng nặng ở nơi lồng ngực. Vợ tên trưởng đồn nói tiếp: "Muốn xử tử người
ta th́ bắn một phát cho người ta chết. Đừng làm bậy mà phải tội". Nói xong, chị
ta lườm nguưt anh chồng một cái rồi bỏ đi một mạch. Không biết v́ sợ lời nói
phải của vợ hay v́ sợ tội sa địa ngục, tên trưởng đồn ra lệnh cho đàn em mang
hai người tử tội c̣n lại ra ngoài đầu làng để bắn. Rồi hắn bỏ đi, để mặc cho tên
cai xếp và bọn lính c̣n lại muốn làm ǵ th́ làm.
Hai người tử tội được ba tên lính dẫn
đi. Sau khi tên trưởng đồn đi khỏi, tên cai xếp ra vẻ ta đây làm lớn. Hắn đằng
hắng lên giọng: "Thằng nào đi lấy cho tao chai rượu và mượn một cái ḷ than của
chị bán bánh đa mang lại đây mau". Hai tên lính đứng gần đấy có vẻ mặt dữ tợn.
Một tên có cái sẹo lớn nơi má, h́nh như là lốt chém. Tên kia th́ mắt lác. Cả hai
tên cùng chạy vào chợ. Chỉ một thoáng, một tên cầm trên tay hai chai rượu trắng,
tên kia bê cái thau có than hồng đang cháy, bên trên có cái vỉ sắt, rồi đặt trên
một cái bệ trống. Mặt tên cai xếp lúc ấy trông rất cô hồn. Hắn vẫn tỉnh táo, chứ
chưa say v́ lúc đó hắn chưa uống một ngụm rượu nào. Hắn lấy con dao găm lẻo cái
gan ra thành nhiều miếng, đặt lên chiếc vỉ sắt rồi ra lệnh cho một tên lính quạt
cho than cháy đỏ. C̣n cái mật người, hắn khẽ lấy mũi dao dí dí cho thủng lỗ rồi
nhét cái mật vào chai rượu. Rồi hắn dùng một tay vừa bịt miệng chai vừa xóc xóc
chai cho nước mật bắn tung ra. Màu đen của mật ḥa lẫn với rượu trắng biến chai
rượu thành một thứ màu xám không ra xám, xanh không ra xanh, đen không ra đen.
Mặt hắn vênh vênh, váo váo. Hắn thản nhiên xem làng nước không ra ǵ v́ ở đây
không ai lớn bằng Cha Tổng của hắn. Cha đă xuống lệnh giết th́ hắn có quyền muốn
giết bằng cách nào là tùy ư ở bọn hắn, miễn là giết chết được Việt Minh th́
thôi! Ngoài Cha Tổng và tên trưởng đồn ra, lúc này hắn không c̣n kiêng sợ ai
nữa. Hắn đưa chai rượu lên uống ừng ực. Mắt hắn đỏ hơn trước. Hắn gọi bọn đàn em
lại uống với hắn, nhưng chỉ có hai tên vừa rồi đến để uống chia sẻ chiến công
của bọn hắn. Uống xong, bọn hắn bốc mấy miếng gan người bỏ vào mồm nhai ngấu
nghiến như con cá sấu nuốt mồi. Mùi khét lẹt của gan người tanh nồng trải ra làm
tôi muốn nôn, nhưng phải ráng nuốt cái nước chua chua ở cổ họng xuống, sợ bọn
đầu trâu mặt ngựa kiếm chuyện v́ chúng đang say máu người. Không chịu nổi cảnh
tượng vừa xẩy ra, tôi từ từ rút lui. Ra khỏi làng bỗng nghe nhiều tiếng súng.
Tôi tự nhủ thầm: "Lại thêm hai mạng người vô tội gục ngă. Tôi những tưởng bọn
hắn sẽ tha cho người hô đả đảo theo bọn hắn. Không ngờ chúng giết tất cả, không
chừa một ai". Ba bốn hôm sau, trên đường trở về, đi qua làng th́ thấy ba cái đầu
lâu người được xuyên vào ba cái sào tre được cắm ngay bên vệ đường. Ruồi nhặng
đă bắt đầu bu lại. Tôi cắm đầu bước nhanh, đi cho khuất cảnh tượng hăi hùng đó.
Ôi! Thật là dă man! Không c̣n t́nh người nữa. Lương tâm con người ở đâu? Đức
Chúa Trời của họ dạy nhân từ, bác ái, thương người bằng cách ấy hay sao? Ḷng
lành của những người Gia Tô là như vậy đó!”
Nhiều hơn nữa, xin đọc Chương 8 “Hủy Diệt Nền Văn Minh Nhân
Loại Và Những Thành Tích Tàn Sát Lương Dân”
(http://sachhiem.net/NMQ/HOSOTOIAC/CH08.php), sách Lịch Sử Và Hồ Sơ Tội Ác Của
Giáo Hội La Mă.
12.-/ Tội Ác Bán Nước, Hại Dân Cực Kỳ Dă Man Của Bọn
Linh Mục Và Con Chiên Người Việt
Mấy bản văn sử trên đây chỉ nói về những hành động cực kỳ tàn
ác và cực kỳ dă man của giới người khoác áo chùng đen và con chiên Ki-tô mà hầu
hết Là người Âu Châu, chứ nói rất ít về những hành động cực kỳ dă man của giới
ngưởi chủ chiên và bọn con chiên Ki-tô người Việt đối với người dân lương nạn
nhân của chúng, ngoại trừ chuyện bọn lính đạọ Phát Diệm trong những năm 1948
-1954 chủ trường và chủ động như nói ở trên.
Cũng nên biết rằng, Giáo Hội La Mă vốn dĩ theo đuổi chủ
trương “thần quyền (tôn giáo) chỉ đạo thế quyền (chính quyền)” và triệt để thi
hành “chính sách bất khoan dung” đối với các tôn giáo khác, rồi:
1.-/ Ban hành Sắc Chỉ Romanus Pontifex vào ngày 08/01/1454
trong thời Giáo Giáo Hoàng Nicholas V (1447-1455) để khẳng định rằng Giáo Hội La
Mă là đại diện duy nhất của Chúa Bố Jehovah và Chúa Con Jesus với toàn quyền làm
chủ địa cầu, có quyền phân phối đất đai cũng như tài nguyên trên thế giới cho
riêng tín đồ Ki-tô và có quyền cưỡng bách nhân dân thế giới hoặc là phải theo
Ki-tô giáo làm nô lê hoặc là bị tàn sát.
2.-/ Thi hành thủ đọan cấu kết với các cường quyền bản địa để
củng cố và duy quyền lực tại địa phương và các đế quốc Âu Mỹ để mở rộng quyền
lực ra ngoài lục địa Âu Châu. Vấn đề này cũng đă được chúng tôi tŕnh bày khá
đầy đủ và rất rơ ràng trong Chương 6 “Vatican Cấu Kết Với Cường Quyền Và Đế Quốc
Âu Mỹ Để Đánh Chiếm Đất Đai Làm Thuộc Đia”
(http://sachhiem.net/NMQ/HOSOTOIAC/CH06.php), Sách Lịch Sử Và Hồ Sơ Tội Ác Của
Giáo Hội La Mă.
Chính v́ chủ trương này mà:
Thứ nhất: Giáo Hội La Mă vốn là một tổ chức tội ác tàn ngược,
phi nhân, phi nghĩa, dă man khủng khiếp nhất trong lịch nhân loại mà chính bản
thân Giáo Hoàng John Paul (1978-2005) và các viên chức cao cấp trong giáo triều
Vatican đă phải đứng ra xưng thúú với Chúa của họ trong một buổi lễ được tổ chức
vô cùng long trọng vào sáng ngày Chủ Nhật 12/3/2000 tại Quảng Trường Peter
(Roma). Buổi lễ lịch sử này diễn ra trước sự chứng kiến tại chỗ của gần 500 ngàn
người và hàng trăm triệu người khác theo dơi qua các màn ảnh truyền h́nh ở khắp
mọi nơi trên thế giới.
Thư hai: Tất cả các thành phần trong giới chủ chăn (được gọi
là “tu si”) và tất cả các tín đồ của Giáo Hội La Mă được:
1.-/ Rèn luyện thành “những tên sát nhân cuồng nhiệt.” [Trần
Tam Tỉnh, Sđd., tr. 104.]
2.-/ Dạy dỗ rằng phải biết hành xử theo tư thế của con số tín
đồ ở quốc gia bị giáo triều Vatican chiếu cố:
“Rome in the minority is a lamb (Khi là thiểu số, Giáo Hội La
Mă là con cừu).
Rome as an equal is a fox (khi ngang số, Giáo Hội La Mă La Mă
là con cáo).
Rome in the majority is a tiger (khi chiếm đa số, Giáo Hội La
Mă là con cọp.)”
V́ thế, mà chúng ta thấy, tại Việt Nam:
1.-/Từ năm 1533 cho đến thập niên 1620, con số tín đồ Ki-tô
rất ít:
“Số giáo dân năm vào 1664 ở Đàng Trong có khoảng 100.000; năm
1737 ở Đàng Ngoài có 250.000. Vào năm 1800, cả nước có 320.000, giữa thế kỷ XIX,
có 50 vạn người công giáo.”
V́ số lượng con chiên quá ít, cho nên trong những năm này,
bọn quạ đen truyền giáo và con chiên bản địa tỏ ra hiền lành như các con cừu non
mà chúng tự nhận là “con chiên”, một loại thú rất ngu và rất hiền lành.
Trong thời kỳ này, bọn giáo sĩ lén lút nhập cảnh bất hợp pháp
vào Việt Nam, dồn nỗ lực vào việc t́m cách lân la tiếp cận với những người nghèo
khổ ở các vùng ven biển và dùng những miếng mồi vật chất (chút ít tiền bạc hay
mấy viên thuôc Ki-ninh vào khi gia đ́nh họ có người bị bệnh sốt rét)) giúp đỡ họ
với ư đồ dụ khị họ vào đạo. Đối với những người đang ở trong hoàn cảnh khó khăn
hay cùng khổ, thủ đoạn dùng miếng mồi vật chất để dụ khị người ta theo đạo, dĩ
nhiên là cũng khá hữu hiệu. V́ vậy mà đă có một số người chui vào cái tṛng
Ki-tô (Catholic loop). Do đó mà dân ta mới có câu nói, “đi đạo lấy gạo mà ăn.”
2.-/ Từ thập niên 1620 đến tháng 9/1858: Vào thập niên 1620,
đất nước ta đang ở trong hoàn cảnh chia đôi thành hai miền: Miền Bắc (nằm dưới
quyền thống trị của Chúa Trịnh) và miền Nam (dưới quyền thống trị của Chúa
Nguyễn). Cả hai chính quyền Miền Bắc cũng như chính quyền miền Nam đều đặt nặng
vấn đề củng cố quyền lực để chống đối lẫn nhau mà coi nhẹ mối đại họa Ki-tô
giáo. V́ thế mà bọn giáo sĩ người Âu Châu đem đến.Nam. Lợi dụng t́nh h́nh chính
trị nước ta lúc đó như vậy, bọn giáo sĩ truyền đạo Ki-tô-t́m cách lén lút nhập
cảnh vào Việt Nam để:
a.-/ Vừa tiếp tục sử dụng miếng mồi vật chất để câu nhử những
người cùng khổ tham lợi chạy theo chộp bắt những miếng mồi này, “theo đạo lấy
gạo để mà ăn”,
b.-/ Vừa sử dụng bọn con chiên tân ṭng (đă thâu nhận được)
tiếp tay trong việc thâu thập những thông tin t́nh báo chiến lược, rồi đúc kết
thành một bản tường tŕnh t́nh báo gửi về giáo triều Vatican để cho họ dựa vào
đó mà soạn tháo kế hoạch đánh chiếm Việt Nam làm thuộc địa. Rổi sau đó, sai phái
mẤY tay thuyết khách mang theo kế hoạch này đến kinh thành Paris để uốn lưỡi Tô
Tần thuyết phục triều đ́nh nước Pháp cấu kết với Giáo Hội La Mă xuất quân đánh
chiếm Việt Nam làm thuộc địa để cùng thống trị, cùng cướp đoạt tài nguyên, và
cùng cưỡng bách nhân dân ta theo đạo Ki-tô, làm nô lệ cho cả Pháp và Vatican.
Người được giáo triều Vatican chọn để thi hành công việc này
là tên cố đạo gián điệp Ḍng Tên Alexandre de Rhodes (người Pháp). Tên cố đạo
này đến Việt Nam vào đầu thập niên 1620. Hắn ta không những đă hoàn thành điệp
vụ nói trên một cách tốt đẹp mà c̣n hoàn thành cả sứ mạng của một tên biệt kích
văn hóa với việc biên soạn tập sách Pháp Giảng Tám Ngày (Roma: Bộ Truyền Giáo
Roma, 1651). Rồi sau đó, hắn lại được giáo triều Vatican sai phái mang theo bàn
tường tŕnh t́nh báo chiến lược trên đây đến kinh thành Paris để thuyết phục
triều đ́nh Vua Louis XIV (1643-1715) cấu kết với Giáo Hội La Mă và xuất quân
đánh chiếm Việt Nam làm thuộc địa.
Thế nhưng, v́ lúc đó, nước Pháp đang lâm vào cuộc khủng hoảng
tài chánh rất trầm trọng, cho nên việc làm này của Alexander de Rhodes khống
được triều đ́nh Vua Louis XIV nghe theo.
Dù rằng thất bại trong việc vận động Pháp cấu kết với giáo
triều Vatican xuất quân đánh chiếm Việt Nam làm thuộc địa, Giáo Hội La Mă cũng
vẫn không nản ḷng, vẫn kiên tŕ thi hành kế sách trường kỳ mai phục, và chờ đến
khi t́nh h́nh chính trị Việt Nam bất ổn v́ có nội chiến hay loạn lạc, lúc đó mới
nhầy vào thi hành sách lược “Thừa nước đục để thả câu”, khai thác t́nh h́nh,
dùng thủ đoạn “xui nguyên giục bị” để ăn có.
Vào thời điểm giũa thập niên 1780, thông qua những hành động
của Giám-mục Pigneau de Béhaine (Bá Lộc) ở Việt Nam, Giáo triều Vatican trong
thời Giáo Hoàng Pius VI (1775-1799) cũng đă thi hành sách lược này. Thế nhưng,
“mưu sự tậi nhân và thành sự tại thiên”:
Dù là Giám Mục Bá Đa Lộc đă thành công thuyết phục được Triều
Đ́nh Vua Louis XI kư Hiệp Ước Versailles vào ngày 28/11/1787. Hiệp ước bán nước
này đại khái có mấy điều khoản như sau:
1.-/ Nước Pháp thuận giúp Nguyễn Ánh 4 chiến tầu cũng với 1
đạo quân 1.200 lục quân, 200 pháo binh. 250 lính dan đen (người Phi Châu) và đủ
các thư súng đạn.
2.-/ Nguyễn Vương phải nhường đứt cho nước Pháp của Hội An
(Faifo) và đảo Côn Lôn.
3.-/ Người nước Pháp được tự do ra vào buôn bán ở Việt Nam.
4.-/ Khi nào nước Pháp cần đến lính thủy, lính bộ, lương
thực, tầu bè ở Phương Đông, th́ Nguyễn Vương phải ứng biện cho đủ để giúp nước
Pháp.
5.-/ Khi đă khôi phục được nước rồi, mỗi năm Nguyễn Vương
phải làm một chiếc tầu, y như tầu của Pháp đă cho sang giúp đẻ đem trả cho nước
Pháp.
Hiệp ước này vừa mới kư xong, nước Pháp lâm vào t́nh trạng
bất ổn gây ra bời cuộc khủng hoàng tài chánh rất trầm trọng, rồi bùng nổ thành
khủng hoàng chính trị, đưa đến cuộc Cách Mạng 1789 lật đổ triều đ́nh Vua Louis
XVI (1754-1793), vua Luois XVI và Hoàng Hậu Marie Antoinette bị đưa lên đoạn đầu
đài. Tân chính quyền Cách Mạng 1789 thi hành những biện pháp mạnh đối phó với
Giáo Hội La Mă và giới tằng lữ người Pháp cũng như đối với bọn con chiên Pháp
gian. [Để biết những biện pháp mạnh của Chính Quyền Cách Mang 1789 đối với Giáo
Hội La Mă cũng như bọn tăng lữ và những con chiên Pháp gian như thế nào, xin quư
vi vào đọc Chương 16 “Kế Sách Vatican Xâm Nhập Vào Giai Cấp Lănh Đạo Nước Pháo
Và Cuộc Chiến Chống Vatican Của Dân Tộc Pháp”
(http://sachhiem.net/NMQ/TAMTHU/NMQtt_16a.php), sách Tâm Thư Gửi Nhà Nước Việt
Nam ]
Tân chính quyền Cach Mạng Pháp 1789 không thi hành Hiệp Ước
Versailles. V́ chủ trương bám chặt lấy Việt Nam như loài đỉa đói, cho nên khi
thấy rằng tân chính quyền Cách Mạng không thi hà nh Hiệp Ước Versailles, giáo
triều Vatican đành phải trực tiếp đứng ra tổ chức quyền tiền trong giới tư bản
Ki-tô giáo để có tiến mua sắm chiến tầu, vũ khí và thuê mước mấy binh đoàn lính
đánh thuê mà hầu hết là con chiên Ki-tô sang giúp Nguyễn Ánh đánh bại nhà Tây
Sơn và lên ngôi vua vào tháng giữa 1802.
Thế nhưng, người tính không bằng trời tính. Trước khi Nguyễn
Ánh đánh bại được nhà Tây Sơ và lên ngôi vào năm 1802, th́ trước đó cả Bá Đa Lộc
và Hoàng Tử Cảnh đều qua đời, Nguyễn Ánh tức vua Gia Long lại xa lánh các nhà
truyền Giáo Da-tô và quyết định truyền ngồi cho Thái Tử Đảm (Vua Minh Mạng) và
bỏ ngoai tai của bọn giáo sĩ Âu Châu ở Việt Nam khăng khăng đ̣i nhà vua phải
truyền ngôi cho Hoàng Tôn Đán (con HoảngTử Cảnh).. Bọn giáo sĩ Ki-tô bất mănquay
ra xúi giục gia dân nổi loạn chống lại triều đ́nh nhà Nguyễn. Sự kieejnnafy được
sách sử ghi lại rơ ràng như sau::
“Đừng thừa nhận chính quyền nào không chịu thần phục Ṭa
Thánh Vatican. Giáo hoàng ở trong Ṭa Thánh Vatican mới là vị vua tối cao nhất
của họ. Chỉ phải tuân phục quyền lực của Ṭa Thánh Vatican mà thôi.”
Vấn đề này cũng đă được chúng tôi tŕnh
bầy đầy đủ và rất rơ ràng trong bài viết “Nguyên Nhân Triều Đ́nh Huế Ban Hành
Lệnh Cấm Đạo” (http://sachhiem.net/NMQ/VANHOAXD/NMQvh00.php).
Rổi vào thời cuối năm 1858, vào thời điểm này, xă hội Việt
Nam rơi vào t́nh trạng bất ổn do các thiên tai cũng như những thiếu sót và sai
lầm triều đ́nh nhà Nguyễn gây ra, và đặc biệt là những hỗn loạn gây ra do bọn
giáo sĩ truyền giáo Ki-tô
Cũng nên biết, vào tháng 9/1858, con số con chiên ở Việt Nam
tăng từ khoảng 320 – 350 ngàn người (vào thời điểm năm 1664) lên đến khoảng 600
ngàn người (vào thời điểm năm 1858) [Cao Huy Thuần, Giáo Sĩ Thừa Sai Và Chính
Sách Thuộc Đia Của Pháp Tại Việt Nam 1857-1914 (TP Hồ Chí Minh: Công Ty TNHH nhà
Sách Phương Nam, 2014)” Nhờ có số lượng con chiên khá nhiều như trên và lại có
các chiến tầu của Liên Minh Xâm Lược Pháp – Vatican ở ngoài khơi khởi công tiến
vào tấn chiếm Việt Nam làm thuộc địa. V́ thế mà bọn giáo sĩ người Âu Châu truyền
giáo ở Việt nam cũng như bọn chủ chăn và tập thể con chiên người Việt hiên
nguyên h́nh những con cáo già cực kỳ gian xảo, cực kỷ quỷ quyệt.
3.-/ Từ tháng 9/1858 đến ngày 30/4/1975: Trong thời kỳ này,
v́ liên quân xâm lược Pháp – Vatican đem quân tiến chiếm Việt Nam và đặt được bộ
máy quản lư nhân dân và đă thống trị nước ta đến năm 1945; rồi sau tới năm 1954,
lại có siêu cường Hoa Kỳ tiếp tay rồi thay thế Pháp cấu kết với Giáo Hội La Mă
cưỡng chiếm miền Nam Việt Nam. Nhờ dựa vào quyền lực và sức mạnh quân sự của
Pháp, và sau đó là Hoa Kỳ, bọn giáo sĩ người Âu Châu hoạt động ở Việt Nam cũng
như giới người mang sắc phục áo chùng đen và tập thể con chiên bản địa hiện
nguyên h́nh “những tên sát nhân cuồng nhiệt”, cực kỳ hung bạo, cực kỳ dă man gấp
ngàn vạn lần loài dă thú ở trong chốn rừng hoang. Xin kể ra đây danh tính
của“một số những tên tội đồ ác ôn” mà Giáo Hội La Mă tôn vịnh là “các đấng chủ
chăn vô cùng thánh thiên” và “bọn con chiên vong bản, phản quốc và phản dân tộc”
được giáo triều Vatican phỉnh gạt gọi là “các con Chúa ngoan đạo” và là những
người yêu nước kính chúa (?) đă dành trọn đời “phục vụ Chúa” (?)
Đó là Giám-mục Pellerin, Giám-mục Retord, Giám-mục Lefèfbre,
Giám-mục Puginier, Tổng Giam Mục Antoni Drapier, Giám Mục Nguyễn Bá Ṭng, Giám
Mục Ngô Đ́nh Thục, Giám Mục Lê Hữu Từ, Giám-mục Phạm Ngọc Chi, Linh-muc
LeLegrand de la Liraye, Linh-muc Libois, Linh-mục Huc, Linh-muc Trần Lục,
Linh-mục Hồ Ngọc Cẩn, Cựu Linh Mục Thiery d’ Argenlieue Linh-mục Nguyễn Gia Đệ,
Linh-mục Hoàng Quỳnh, Linh-mục Lương Huy Hân, Linh-mục Nguyễn Kim Điền, Linh-mục
Mai Đức Tín, Linh-mục Nguyễn Quang Ân, Linh-mục Vũ Đức Luật, Linh-mục Mai Ngọc
Khuê, Linh-mục Cao Văn Luân, Giám-muc Nguyễn Văn Thuận, Giám-mục,Nguyễn Văn
B́nh, Linh-mục Đinh Xuân Hải, Linh-mục Nguyễn Lạc Hóa,, Linh mục Trần Đ́nh Vận,
Linh Mục Nguyễn Bá Lộc, Linh-mục Phăn văn Lợi, Linh Mục Nguyễn Văn Lư, Linh Mục
Nguyễn Hữu Lễ, Giám Mục Ngô Quang Kiệt, Giáo Mục Nguyễn Thái Hợp, Linh Mục
Nguyền Đ́nh Thục, Linh Mục Nguyễn Ngọc Nam Phong, Linh Mục Nguyễn Duy Tân, Linh
Mục Đặn Hữu Nam, Linh-mục Đinh Hữu Thọại, Linh-mục Nguyễn Bá Thông, v.v…
Ngoài những người là viên chức chính quyền trọng Ki-tô Giáo
tức là của giáo triều Vatican trên đây, c̣n có những con chiên hung thần cực kỳ
bạo ngược, cực kỳ dă man. Đó là những con chiên Việt gian như Trần Bá Lộc, Đỗ
Hữu Phương, Ngô Đ́nh Khả, Ngô Đ́nh Khôi, Ngô Đ́nh Diệm, Ngô Đ́nh Nhu, Ngô Đ́nh
Cẩn, Ngô Đ́nh Huân, Phan Văn Giáo, Phạm Quốc Thuần, Trần Kim Tuyến, Nguyễn Văn
Hai, Ngô Thê Linh, Trần Khắc Kính, Trần Khắc Nghiêm, Nguyễn Văn Cao (Bang tá),
Lê Quang Tung, Lê Quang Trịệu, Phan Quang Đông, Dương Văn Hiếu, Trần Thiện Dzai,
Mai Thế Quyền, v.v…
Về những hành động tàn sát người dân lương, hăm hiếp đàn bà
con gái, đốt nhà của người dân, thiêu hủy những nơi thờ tự, đ́nh. Chùa, miếu,
đên và các công tŕn kiến trúc trong thời Kháng Chiến 1945-1954 ở các t́nh trong
vùng đồng bằn Sông Hồng Bắc Bô, mới quư vị đọc các trang 87-120, sách Những Hoạt
Động Của Bọn Phản Động Đội Lốt Thiên Chúa Giáo Trong Thời Kỳ Kháng Chiến
1945-1954 (Hà Nội: Nhà Xuất Bản Khoa hHọc, 1965) của hai tác giả Quang Toàn và
Nguyễn Hoài.
Ngoài những tên tội đồ và những con chiện Ki-tô Việt gian
trên, đây, c̣n có một số giáo sĩ người Âu Châu cũng như giới chăn chiên và con
chiên người Việt đă phạm tội chống lại tổ quốc và dân tộc Việt Nam ta và đă bị
các chính quyền ta xử lư “cho chúng lên thiên đường”. Trong số những tên tội đồ
khốn nạn này, có 117 tthằng được giáo triều Vatian phong thánh vào ngày
19/6/1988.
Rồi ngày 04/09/2017 giáo triều Vatican
lại phong chân phước cho tên tội Hồng Y Nguyễn Văn Thuận:
“Ngày 4/ 5/2017, Giáo hoàng Phanxicô phê chuẩn các sắc lệnh
của Bộ Tuyên thánh, tiến thêm một bước trong án tuyên thánh cho cố hồng y Nguyễn
Văn Thuận. Giáo hoàng tuyên bố Hồng y Thuận là đấng đáng kính. Đây là bước tiến
quan trọng trong án phong thánh cho ông.” Phanxicô Xaviê Nguyễn VănThuận,
(https://vi.wikipedia.org/wiki/Phanxic%C3%B4_Xavi%C3%AA_Nguy%E1%BB%85n_V%C4%83n_Thu%E1%BA%ADn)
Cũng nên biết việc phong thánh cho một tên tội đồ ác ôn đối
với dân tộc nạn nhân bị giáo triều Vatican chiếu cố là một kế sách “nhất thạch
nhị điều” vừa là một thủ đoạn kinh tài đê móc túi tín đồ ở quốc gia địa phương
có ững cử viên được đề nghị phong thánh, vừa là thủ đoạn kích động và ngầm xúi
giục những tín đồ có máu háo danh cho rằng cứ hăng say tuân lệnh các đấng bề
trên chống lại chính quyền không chịu thần phục giáo triều Vatican và tin rằng
nếu chẳng may mà chết v́ hành động tội ác này th́ sẽ được giáo triều
Vaticanphong thánh như trường hợp 117 tên tội đồ ác ôn chống lại dân tộc Việt
Nam vào ngày 19/6/1988.
a.-/ Về Kinh tài: Chúng tôi được biết là việc chạy chọt để
mua tước hiệu “thánh” cho một người đă qua đời” do giáo triều Vatican bán ra với
giá tiền là “550 ngàn đến 822 ngàn Mỹ kim. Sự kiện này được sách Merchants In
The Temple nói rơ như sau:
Tuy nhiên, những khoản tiền khổng lồ để cho giáo triều
Vatican điều hành đ̣i hỏi phải có việc kế toán thích đáng. Mở một hồ sơ để phong
chân phước tốn phỉ tới 50 ngàn tiền euros, cộng thêm 15 ngàn tiền cho các phí
khoản điều hành. Số tiền này chi phí cho các quyền của giáo hoàng và những khoản
tiền đền bù sung măn cho các nhà thần học chuyên nghiệp, y sĩ và các giám mục
cứu xét hồ sơ. Sau khi cộng thêm vào những khoàn tiền tốn phí cho các nhà biên
khảo trong việc soạn thảo lư lịch của người được đề nghị phong chân phước, và
cuối cùng là công việc của người được trao cho đảm trách công việc hoàn thành hồ
sơ, số tiền tốn phi này tăng vọt như hỏa tiễn.
Trung b́nh giá cả tốn phí cho một hồ sơ lên đến khoảng 500
ngàn euros. Rồi c̣n phải tính đến tất cả tiền phí tổn cho những quà tặng bắt
buộc để “cám ơn” các vị giáo phẩm (giám mục, tổng giám mục hay hồng) được mời
đến tham dự các buổi lễ trong thời gian tiến hành thủ tục, để họ nói vài lời về
những việc làm và phép lạ của người được đề nghị phong chân phước. Trong lịch
sử, sô tiền chi phí cho mỗi hồ sơ như vậy có thể lên tới 750 ngàn euros như
trong vụ phong chân phước cho Antonio Rosmini năm 2007.
Trong thời Giáo Hoàng John Paul II (19978-205), “Xương Sản
Xuất Thánh” đă ban phép lành cho 1,338 vị trong 147 buổi lễ phong chân phước, và
482 ông/ bà thánh trong 51 buổi lễ phong thánh- Những con số ngoài sức tưởng
tượng này vượt xa mức độ trước đó trong lịch sử giáo hội.” Gianluigi Nuzzi,
Merchants In The Temple (New York: Hanry Holt And Company, 2015), p. 33
Nguyên văn“Yet these are huge sums of money for which Vatican
regulations demand proper bookkeeping.. To simply open a cause for beatification
cost 50,000 euros, supplemented by the 15,000 euros in actual operating costs.
This amount covers the rights of the Holy See and the hefty compensation of the
expert theologians, physicians and bishops who examine the cause. After adding
the costs of the researchers’ time, the drafting of the candidate’s positio – a
kind of résumé of all his or her works – and finally, the work of the
postulator, the amount skyrockets.
The average price tag comes to about 500,000 euros. We then
have to consider the cost of all thank you gifts required for the prelates who
are invited to festivities and celebrations held at crucial moments in the
process, to say a few words about the acts and miracles of the future saints or
blessed. Record spending on these causes has reached as high as 750,000 euros,
such as the process that led to the beatification in 2007 of Antonio Rosmini.
Under John Paul II the “saints’ factory” anointed 1,338
blesseds in 147 rites of beatification and 482 saints in 51 celebrations -
astronomical figures that far surpass previous levels in Church history.”
b.-/ Xúi giục những tín đồ: Rất nhiều nguồn tư liệu cho thấy
rằng, bọn người mang sắc phục của giới tăng lữ Ki-tô luôn luôn t́m cách kích
động và xúi giục tín đồ chống lại bất kỳ chính quyền nào không chịu thần phục
giáo triều Vatican. Dưới đây là một số tư liệu nói rơ như vậy:
1.-/ Sử gia Nguyễn Xuân Thọ viết trong sách, Bước Mở Đầu Của
Sự Thiết Lập Thuộc Địa Pháp ở Việt Nam 1858–1897 như sau:
“Đừng thừa nhận chính quyền nào không chịu thần phục Ṭa
Thánh Vatican. Giáo hoàng ở trong Ṭa Thánh Vatican mới là vị vua tối cao nhất
của họ. Chỉ phải tuân phục quyền lực của Ṭa Thánh Vatican mà thôi.” Nguyễn Xuân
Thọ, Bước Mở Đầu Của Sự Thiết Lập Thuộc Địa Pháp ở Việt Nam 1858–1897 (Saint
Raphael, Pháp: TXB, 1995), tr.17
2.-/ Ngày 15/3/2001, Giám-mục Nguyễn Văn Thuận đến Orange
County, California xúi giục giáo dân ở hải ngoại cũng như ở trong nước nổi loạn
chống chính quyền và tổ quốc Việt Nam bằng lời tuyền bố ngược ngạo:
“Vatican không nói, mà làm. Làm ra sao th́ cứ nhớ lại biến cố
Đông Âu th́ rơ” Vatican Làm, Không Nói.” Việt Báo Miền Nam số 305, Thứ Bẩy
14/7/2001: A1.
Ai cũng hiểu rằng khi đưa ra lời tuyên bố như vậy là tên
Giám-mục Nguyễn Văn Thuận muốn nhắn nhủ với giáo dân rằng:
3.-/ Những bài giảng trong những năm gần đay của Giám-mục Ngô
Quang Kiệt, Giám-mục Nguyễn Thái Hợp, Linh-mục Nguyền Đ́nh Thục, Linh-muc Nguyễn
Duy Tân, Linh-mục Nguyễn Ngọc Nam Phong, Linh-mục Đặng Hữu Nam, Linh-mục Đinh
Hữu Thoại, v.v…, đều có những ngôn từi chống ch́nh quyền ta và hàm chứa ư đồ xúi
giục tín đồ chống chính quyềnôc osnh cxcos lời Giám Mục.
V́ quái chiêu phong thánh là một thủ đọa kinh tài đem về cho
Giáo Hội La Mă khá nhiều tiền, cho nên:
“Hồng Y Silvio Oddi đă từng nói, “Vatican đă trở thành một
cái xưởng chế tạo ra các ông thánh.” (The Vatican has become a saint factory.)
Trần Chung Ngọc, Công Giáo Chính Sử (Garden Grove, CA: Giao Điểm, 1999), tr.
268.
Các tài liệu trên đây cho thấy rằng, Giáo Hội La Mă vừa sản
xuất ra hàng loạt sản phẩm “chuẩn thánh” và “thánh”,vừa bán các sản phẩm này.
Theo quy luật kinh tế, th́ hễ có nhà máy sản xuất th́ phải t́m (1) thị trường
tiêu thụ, (2) phương tiện chuyển vận hàng hóa đến thị trường thụ, (3) cơ sở
quảng cáo và chuyên viên quảng cáo.
Giáo triều Vatican đă là cơ sở sản xuất chức "thánh", th́:
Thi trường tiêu thụ “chức thánh” là tập thể con chiên Ca-tô ở
trong các làng đạo hay giáo khu
Phương tiện chuyển vận là Thánh Bộ Đức Tin,
Cơ sở quảng cáo là các nhà thờ tại các địa phương,
Chuyên viên quảng cáo là các linh mục.ư.
Qua những hành động phong thánh cho những tên tội đồ của các
dân tộc nạn nhân của Giáo Hội La Mă như trên, chúng ta có thế khẳng định rằng,
mỗi một “vị thánh” trong Giáo Hội La Mă là một thằng tội đồ ác ôn đối với dân
tộc nạn nhân bản đĩa. (C̣n tiếp)
SỰ THẬT VỀ GIỚI NGUỜI GỌI LÀ TU SĨ
(A case study of Catholic Priests) - (Nguyễn Mạnh Quang -
05/04/2020)
(Tiếp theo)
13.-/ Kêt Luận
Phần trinh bày cho thấy rơ:
A.-/ Giáo Hội La Mă hay Ki-tô Giáo không phải là một tôn giáo
thuần túy. Danh xưng tôn giáo này chỉ là một lớp vỏ bọc che đậy cho quốc gia
Vatican theo đuổi chủ nghĩa đế quốc với chủ trương thống trị toàn cầu và nô lê
hóa nhân loại bằng hệ thống tin lư Ki-tô cực kỳ hoang đường, cực kỳ bạo ngược và
cực kỳ dă man. Chủ trương bất chính đại gian đại ác này đă được thể hiện ra bằng
Sắc Chỉ Romanus Pontifex ban hành ngày 08/01/1454 trong thời Giáo Hoàng Nicholas
V (1447-1455), và đă được chúng tôi tŕnh đầy đủ trong Phần I “Vơ Vét Quyền Lực”
Bản Tuyên Cáo “Dictatus papae” Thời Giáo Hoàng Gregort VII (1073-1085)” (. Sự
kiện nà đươhttp://sachhiem.net/NMQ/TAMTHU/NMQtt_13.php) Chương 13 “Những Việc
Làm Sáng Danh Chúa Của Giáo Hội La Mă, sách Tâm Thư Gửi Nhà Nước Việt Nam.
B.-/ Giới người mà giáo triều Vatican và tất cả mọi thành
phần trong Giáo Hội La Mă gọi là “đại diện Chúa”, “Chúa thứ hai”, “đấng bề
trên”, “chủ chăn” và “tu sĩ” thực sự chỉ là “những ông quan phong kiến”của quốc
gia Vatican với những quyền hành tuyệt đối về cả thần quyền lẫn thế quyền làm
tay sai đắc lực cho giáo triều Vatican. Chính v́ được trao cho quá nhiểu quyền
hành để phục vụ trong những việc làm bất chính, đại gian đại ác do giáo triều
Vatican chủ trương, cho nên giới người này luôn luôn hành xử giống như:
1.-/ Những tên bạo chúa cực kỳ bạo ngược, cực kỳ dă man,
2.-/ Những thằng dâm tặc lừng danh về tội ác hăm hiếp các trẻ
em phụ tế, các nữ tu, nữ chiên, c̣n tệ hơn những thằng dâm tặc trong vùng vịnh
Thái Lan trong những năm 1980-2000.
Đây là sự thực và sự thực đều được sách sử ghi lại rơ ràng mà
chúng tôi đă tŕnh bày đầy đủ trong các ở trên với nhiều bản văn trích dẫn từ
các nguồn tài liệu rất khả tín bất khả phủ bác.
C.-./ Giới người được gọi là ”đại diện chúa” này là những
người mang quốc tịch Vatican và là công chức nắm giữ các chức vụ chỉ huy với rất
nhiều quyền hành trong bộ máy quản lư cũng như đàn áp tín đồ và nhân dân dưới
quyền thống trị của giáo triều Vatican qua các chính quyền đạo phiệt Ki-tô tại
các quốc gia địa phương ở khắp nơi trên thế giới. Họ là những thạnh phần rường
cột của quốc gia Vatican dưới lớp bọc tôn giáo với danh xưng là “Giáo Hội La Mă”
hay “Ki-tô Giáo”. Họ được tuyển chọn từ các gia đ́nh con chiên cuồng tín trong
các cộng đồng Ki-tô và được nhào nặn thành những tên tay sai đắc lực cho giáo
triều Vatican để nắm giữ những vai tṛ chỉ huy thi hành các chính sách trong chủ
trương thống trị toàn cầu và nô lệ hóa nhân loại bằng hệ thống tín lư Ki-tô:
C1.-/ Bất khoan dung đối với tôn giáo khác với Ki-tô giáo
C2.-/ Biến tín đồ Ki-tô thành “những tên sát nhân cuồng
nhiêt”, mất hết nhân tính, mất hết lương tâm con người, trở thành ”hạng người
vong thân, vong bản, phản dân tộc, phản đất nước, phản nhân luân, bất nhân, bất
nghĩa, chỉ biết nhắm mắt tuyệt đối trung thành với giáo triều Vatican mà họ gọi
là “nứớc Chúa” cũng như triệt để tuân thủ những lệnh truyền của các đấng bề trên
của chúng.. Có khá nhiều bằng chứng bất khả phủ bác cho sự kiện này:
Thứ nhất là phần tŕnh bày trong Tiết Mục 10 ở trên cho thấy
rằng kể từ thời điểm 1858 (có thể là từ trước đó), hầu hết giới chủ chăn và con
chiên người Việt đă bị bọn giáo sĩ Âu Châu:
1.-/ Nhào nặn thành gạng người đúng như chúng tôi nói rơ
trong Tiểu Mục C2 nói trên.
2.- / Rèn luyện một số con chiên thành tên đầu sỏ chỉ huy tín
đồ (trong họ đạo của học) đă được đoàn ngũ hóa thành những đạo quân thập tự nội
trùng nằm tiềm phục trong các xóm đạo hay làng đạo chờ khi quân đội Liên Minh
Xâm Lược Pháp – Vatican tiến đến th́ nổi dây tiếp tay cho giặc đánh phá chính
quyền và nhân dân ta. Những đạo quân nội trùng này được đặt dưới quyền chỉ huy:
a.-/ Đặt các con chiên sống trong của một làng đạo nằm dưới
quyền chỉ huya các linh mục quản nhiệm tại đây.
a1.-/ Trường hợp Linh-mục Trần Lục dăn 5 ngàn giáo dân được
vũ trang đi tiếp viện cho đạo quân giăc Pháp – Vatican trong dịc bào và và tiêu
diệt căn cứ nghĩa quân kháng chiến của nhân dân ta tại Chiến Khu Ba Đ́nh (Thanh
Hóa) dưới quyền lănh đạo của nhà ái quốc Đinh Công Tráng,
a2.-/ Các linh-mục Hoàng Quỳnh, Linh-mục Lương Huy Hân,
Linh-mục Nguyễn Kim Điền, Linh-mục Mai Đức Tín, Linh-mục Nguyễn Quang Ân,
Linh-mục Vũ Đức Luật, Linh-mục Mai Ngọc Khuê, v.v… ở Bắc Bộ trong thời Kháng
Chiến 1945-1954.
a3.-/ Linh-mục Đinh Xuân Hải, Linh-mục Nguyễn Lạc Hóa, Linh
mục Trần Đ́nh Vận, Linh Mục Nguyễn Bá Lộc, Tô Đ́nh Sơn, Nguyễn Bá Triệu, Mai
Ngọc Khuê, Vũ Thạch Nghị, v.v... ở miền Nam Việt Nam trong những năm 1954-1975,
b.--/ Các đạo quân trong các chính quyền đạo phiệt tay sai
của giáo triều Vatican đều nằm dưới quyền chr huy của phải các con chiên cuồng
tín đáng tin cậy:
“Một chế độ quân phiệt ra đời: Các nước có người cầm quyền là
tín đồ của Giáo Hội La Mă phải được bảo vệ bằng những tín đồ của Giáo Hội La Mă
(Quân Thập Ác). Phải tiến hành những cuộc thánh chiến và chiến tranh là nhiệm vụ
thần thánh. Tàn bạo đối với những kẻ thù của Chúa Jesus ở trong hay ở ngoài các
vùng đất do Giáo Hội La Mă kiểm soát là sự trả thù của Thượng Đế. Vị tướng chỉ
huy chiến dịch tiêu diệt dân tà giáo Albigences tuyên bố: "Bất kể là nam hay nữ,
già hay trẻ, chức vụ lớn hay nhỏ, trước lưỡi gươm, họ đều như nhau." Hiệp sĩ
ngoan đạo Ca-tô tên là Roland, khi chỉ huy đạo quân tiêu diệt người Moors (Hồi
Giáo) đă hô lớn khẩu hiệu "Tà giáo là những người xấu xa. Tín đồ Ca-tô là những
người công chính ngay thẳng." Khi tiến tới bao vây kinh thành Jerusalem, những
người lính thập ác trong cuộc chiến Thập Ác Thứ Nhất hăng say với niềm tin rằng
thiên thần đại diện cho Chúa đang chiến đấu bên cạnh họ. Thành tích của họ là 17
ngàn dân Hồi Giáo bị tàn sát dưới lưỡi gươm của họ ở ngay nơi đền thờ Solomon và
tất cả những người Do Thái ở trong các giáo đường đều bị thiêu sống."
V́ thế mà bọn Trần Bá Lộc, Đỗ Hữu Phương, Trần Tử Ca, Huỳnh
Công Tấn, Tạ Văn Phụng, Ngô Đ́nh Khả, Ngô Đ́nh Khôi, v.v…(trong thời 1858-1985)
Các tướng tá con chiên như Nguyễn Văn Thiệu, Đặng Văn Quang,
Huỳnh Cao Cao, Phạm Quốc Thuần, Bùi Đ́nh Đạm, Nguyễn Khác B́nh, Lê Quang Tung,
Lê Quang Triệu, Nguyễn Khác Kính, Nguyễn Khắc Nghiêm, Nguyễn Văn Ha, Phan Quang
Đông, Dương Văn Hiếu, Đặng Sĩ, v.v… trong thời Kháng Chiến 1945-1954 và ở miền
Nam Việt Nam trong những năm 1954-1975.
Thứ hai là ngày 27/8/1964, Linh-mục Hoàng Quỳnh đưa ra khẩu
hiệu “Thà mất nước, chứ không thà mất Chúa” để hô hào giáo dân liều chết lao vào
cuộc chiến phục hồi chế độ đạo phiệt Ca-tô Ngô Đ́nh Diệm mới bị lật đổ vào ngày
1/11/1963:
“Ngày 27/8/1964: Tướng Khánh đă triệu tập Hội Đồng Quân Nhân
Cách Mạng bầu “Tam Đầu Chế” gồm: (1) Đại Tướng Nguyễn Khánh làm thủ tướng VNCH,
(2) Đại Tướng Dương Văn Minh làm chủ tịch chính phủ (thực chất làm bù nh́n cho
bù nh́n), (3) Đại Tướng Trần Thiện Khiêm làm chủ tịch Hội Đồng Quân Đội VNCH.
Trong khi các tướng đang họp ở Bộ Tổng Tham Mưu, th́ ở ngoài
hàng rào BTTM, Nguyễn Khánh giật dây Linh-mục Hoàng Quỳnh (Tổng Quỳnh) xách động
các phần tử cuồng tín từ các trại định cư Xóm Mới, Hố Nai, Gia Kiệm, Bùi Môn
biểu t́nh trước Bộ Tổng Tham Mưu đ̣i hỏi, yêu sách phục quyền cho các phần tử
Cần Lao với khẩu hiệu “Thà mất nước, chứ không thà mất Chúa.”
Thứ ba là Ông Charlie Nguyễn kể lại nơi 4 trang (220-223)
trong cuốn Công Giáo Trên Bờ Vực Thẳm (Garden Grove, CA: Giao Điểm, 2001) tâm sự
đau ḷng của ông. Ông viết:
“B́nh thường, bà xă tôi rất dịu hiền dễ thuơng nên tôi thường
đùa gọi vợ tôi là “Nữ thánh hiền thê Tê-rê-của anh!” Nhưng khi thấy tôi dám xâm
chống lại tôn giáo của nàng (và cũng là tôn giáo của tôi thời tấm bé) th́ nàng
bỗng nhiên thành một nữ hiệp sĩ của Ṭa Thánh! Nàng chỉ huy đám con giống như
một lực lượng cảnh sát mở cuộc hành quân truy lùng tài liệu Việt Cộng ở Sàig̣n
hồi Tết Mậu Thân! “
Thứ tư: Nhiều hơn nữa, xin đọc Tiết Mục V “Khác Nhau Về Về
Chủ Đích Giáo Dục” (https://sachhiem.net/NMQ/HOSOTOIAC/CH05c.php), Chương 5 ”Sự
Khác Nhau Giữa Nền Đạo Lư Cổ Truyền Với Nề Đạo Lư Ca-Tô (Mục 5 và hết)”, sách
Lịch Sử Và Hồ Sơ Tội Ác Của Giáo Hội La Mă.
Chính v́ Giáo Hội La Mă có chủ trương biến tín đồ và nhân dân
dưới quyền thành “những tên sát nhân cuồng nhiệt”, hạng người mất hết nhân tính,
mất hết lương tâm, mất hết ḷng yêu thương đối với gia đ́nh, mất hết t́nh yêu
đối với dân tộc, hănh diện được “làm tôi tớ hèn mọn cho Giáo Hội La Mă”, chỉ
biết “nhắm mắt tuân thủ và tuân hành lên truyền của các đấng bề trên” của chúng,
giống y hệt con chó trong pḥng thí nghiệm của nhà bác học Pavlov, cho nên nhà
báo Long Ân mới có nhận xét chua xót như sau:
“Con người đă nhân danh tôn giáo để làm những chuyện điên
cuồng nhất, đă nhân danh tôn giáo để biện minh cho quyền lực phi nhân áp đặt lên
đầu kẻ khác. Con người đă phản lại tôn giáo, đă chặt đứt cây cầu đưa đến cuộc
t́m kiếm chính ḿnh, đă cúi đầu đi trên bốn chân để từ con người trở về với
nguồn gốc của con người súc sinh.”
Lịch sử cho thấy rằng những con người súc sinh này đă và đang
được dạy dỗ và bị thôi thúc, kích động, điều động và điều khiển những vụ nổi
loạn đánh phá bất kỳ chính quyền nào của nhân dân ta không chịu thần phục giáo
triều Vatican. Điển h́nh là hiện nay chúng đánh tiến hành quái chiêu trong mưu
đồ lật đổ chính quyền Việt Nam ta bằng kế hoạch với 6 bước (giai đoạn) mà chúng
tôi đă tŕnh bày trong bài viết có nhan đề là “Từ Việc Đ̣i Thiết Lập Các Trường
Học Đến Việc Tôn Vinh Linh Mục Alexandre de Rhodes Đến Việc Phục Hồi Quyền Lực
Của Vatican”. Bài viết này sẽ được phổ biến trên trang nhà sáchhiem.net và
sachhiem.org trong một ngày gần đây.
14.-/ Đề Nghị
Trước đây, trong sách Tâm Thư Gửi Nhà Nước Việt Nam, chúng
tôi đă đệ tŕnh lên chính quyền Việt Nam “Đề Nghị Một Số Biện Pháp Ngăn Chặn Âm
Mưu Lấn Lướt Của Vatican” (http://sachhiem.net/NMQ/TAMTHU/NMQtt_22.php). Thiết
tưởng rằng, với những hành động lấn lướt và đánh phá đất nước ta từ nhiều năm
nay của giới người “Đại Diện Chúa” như bọn Giám Mục Ngô Quang Kiệt, Nguyễn Thái
Hợp, Hoàng Đức Oanh cũng như các Linh Mục Nguyễn Văn Lư, Phan Văn Lợi, Nguyễn
Hữu Lễ, Nguyễn Đ́nh Thục, Nguyễn Duy Tân, Nguyễn Ngọc Nam Phong, Đặng Hữu Nam,
Đinh Hữu Thoại, Nguyễn Vưn Hùng và nhiều linh mục khác, th́ đề nghị trên đây của
chúng tôi vẫn c̣n thích hợp.
Riêng về vấn đề những hành động hăm hiếp các trẻ em phụ tế,
nữ tu và nữ chiên cũng như gian dâm và thông dâm với các chị em phụ nữ bất kể là
có chồng hay chưa có chồng, chúng tôi xin trân trọng ĐỀ NGHỊ thêm phần dưới đây:
1.-/ Phải truy tố và tóm cổ đưa ra trước pháp đ́nhtất cả thủ
pham đă hăm hiếp 40 triệu nạn nhân gồm:
a.-/ Các em phụ tế, các em trong các viện mồ côi, các trẻ em
trong các trường học khuyết tật nằm dưới quyền quản lư của Giáo Hội La Mă.
b.-/ Các nữ tu và các nữ chiên có chống cũng như chưa chồng.
2.-/ Đề nghị (cắm) dựng nhiều tấm biển lớn ở các ngă tư đường
ở gần các nhà thờ Ki-tô Giáo và những nơi nào mà giới người mang sắc phục của
các “đại diện Chúa” hay “Chúa Thứ Hai” thường lui tới, trong đó có hàng chữ
lớn”Coi Chừng! Ở Đây Có Bọn Dâm Tặc Áo Chùng Đen!” hay “Coi Chừng! Ở Đây Có Bọn
Dâm Tặc Đại Diện Chúa!” ĐỀ NGHỊ này của chúng tôi giống y hệt như ĐỀ NGHỊ của
nhà chính khách Úc Đại Lợi tại thành phố Melbourne là ông Nic Frances Gilley:
“Nic Frances Gilley, một chính trị gia thành viên Hội Đồng
Thành Phố Melbourne (Úc), đề nghị buộc các nhà thờ Ca-tô Rô-ma Giáo phải tuân
thủ luật mới bắt buộc của tỉnh Victoria phải báo cáo lạm dụng (t́nh dục), hoặc
phải gắn một tấm bảng lớn trước cửa nhà thờ cảnh báo các bậc cha mẹ rằng nhà thờ
có thể gây nguy hiểm cho trẻ em.
Báo The Age nói rằng ông Gilley đang yêu cầu nhà nước "viết
thư cho tất cả các nhà thờ và nơi thờ phượng yêu cầu đảm bảo rằng tất cả nhân
viên và cộng sự sẽ tuân thủ luật bắt buộc báo cáo" và nếu họ không có những cam
kết đó th́ nhà nước sẽ dựng lên các biển báo thích hợp. “
Mong lắm thay!
Nguyễn Mạnh Quang - Ngày 15/4/2020
CHÚ THÍCH
Tặng Kim Âu
Chính khí hạo nhiên! Tổ Quốc t́nh.
Nghĩa trung can đảm, cái thiên thanh.
Văn phong thảo phạt, quần hùng phục.
Sơn đỉnh vân phi, vạn lư tŕnh.
Thảo Đường Cư Sĩ.