US Senator John McCain , Kim Âu Hà văn Sơn
NT Kiên , UCV Bob Barr, Kim Âu Hà văn Sơn
Nguyễn Thái Kiên , Kim Âu Hà văn Sơn, Cố vấn an ninh đặc biệt của Reagan-Tỷ phú Ross Perot,Tŕnh A Sám
Bài đăng do thực hiện đạo tắc truyền thông hai chiều
TỪ “BIẾN ĐỘNG MIỀN TRUNG”
ĐẾN BIẾN LOẠN HẢI NGOẠI…
Định Nguyên
Trong ṿng hai năm nay, từ khi ông Liên Thành (LT) cho ra đời quyển sách Biến Động Miền Trung (BĐMT), sinh hoạt của người Việt hải ngoại trở nên phức tạp và “out of control”!
Không như những tác phẩm khác, ngay khi mới tŕnh làng, BĐMT đă tạo nên làn sóng bênh-chống (nhất là bênh) một cách rất ồn ào. Lư do: BĐMT phát họa lại phong trào đấu tranh Phật giáo (1963-1966), một giai đoạn, một sự kiện đen tối nhất của Việt Nam Cộng Ḥa trong đó ít nhiều có sự hiềm khích và hận thù tôn giáo. Ông LT lại viết chuyện nầy một cách thiên lệch, thiếu chính xác, và với giọng điệu hằn học nên đă tạo sự phấn kích cho một số người trong khi đó lại làm một số thành phần khác phẩn nộ. Ôn lại một giai đoạn lịch sử một cách khách quan để học hỏi, để rút kinh nghiệm là chuyện thường t́nh, ai cũng cũng có thể làm, nếu đủ khả năng. Ông LT không làm như thế! BĐMT của ông chỉ là một bản cáo trạng tố cáo phong trào đấu tranh Phật Giáo, đặc biệt là các vị sư lănh đạo như Thích Trí Quang, Thích Đôn Hậu…là cộng sản. Viết BĐMT là để “trả lại sự thật cho lịch sử”, ông LT tuyên bố như thế. Nhựng nội dung BĐMT tiền hậu bất nhất, hàm chứa nhiều điều phi lư, lại có tính hiềm khích; văn phong của BĐMT tố cáo tác giả là một “chiến sỹ” đang chiến đấu để bảo vệ “chiến tuyến”, không phải là người có cái nh́n khách quan và dè dặt như phần đông những tác giả khác. V́ thế, cho đến nay, “trận chiến BĐMT” vẫn đang tiếp diễn. V́ thế mới tạo nên một sự “biến loạn” tại hải ngoại.
Sự “biến loạn” đó như thế nào?
BĐMT được đón nhận và hoan nghênh nhiệt liệt ngay từ lúc đầu v́ nó đă đánh trúng “bản năng chống cộng” của một số người không nhỏ tại hải ngoại. Nói một cách khác, ông LT đă khai thác được “hận mất nước” đang hừng hực trong tâm tư của của hàng ngũ quân, cán, chính VNCH; đánh trúng tâm lư của những thành phần chống cộng theo cảm tính, vô điều kiện, nghe cộng là chống không cần biết loại cộng nào, không cần biết chống như thế có hại hay có lợi cho sự nghiệp giải trừ cộng sản hiện nay của Dân tộc Việt Nam. Ngoài ra, BĐMT đă “găi đúng chỗ ngứa” của một số thành phần Cần Lao, một số người Thiên Chúa giáo quá khích, mù quáng từ thời Đệ Nhất Cộng Ḥa nên được số nầy theo pḥ và ủng hộ hết ḿnh.
Bên cạnh sự ủng hộ vô điều kiện của những thành phần trên, BĐMT cũng đă gặp sự chống đối của những thành khác. Những thành phần nầy là ai? Đó là những người trung dung, đọc xong BĐMT, dự đoán rằng quyển sách nầy sẽ là một tai họa cho sự đoàn kết cộng đồng; đó là thành phần Phật tử Quốc Gia bảo vệ Đạo, bảo vệ Thầy cũng như bảo vệ danh dự cho chính ḿnh nên sự chống đối của họ cũng rất quyết liệt. Nổi bật trong số nầy là ông Bảo Quốc Kiếm, tác giả “Huế ơi! Oan Nghiệt”, tập hợp những bài viết “Liên Thành và Mắm Tôm” xuất hiện trên “net” sau khi quyển BĐMT của ông LT tŕnh làng. Trong tác phẩm của ḿnh, phần đầu Bảo Quốc Kiếm đă phản bác rất chính xác cuốn BĐMT của ông LT, nhưng phần sau ông đi quá xa, tôi không có ư kiến v́ quá tầm hiểu biết của ḿnh. Tôi chỉ thấy rằng “Huế Ơi! Oan Nghiệt” có mặt là v́ sự có mặt của BĐMT! Ngoài ra hàng trăm, hàng ngàn emails mà tôi đọc được cũng nói lên sự bất măn của những thành phần chống đối BĐMT nầy.
Viết đúng hay sai, hay hay dở tùy độc giả đánh giá. Điều tôi muốn nêu lên ở đây là t́nh h́nh tồi tệ hiện nay do cuốn sách BĐMT gây ra. Trong “Trận chiến BĐMT” nầy, hai bên đấu đá nhau một cách bất khoan dung, không giới hạn, nếu không có luật pháp Mỹ th́ họ có thể ăn tươi nuốt sống nhau. Nghe đâu, trong dịp ra mắt cuốn “Huế Ơi! Oan Nghiệt” tại Nam Cali vào tháng Năm vừa qua, có vài người đến trước hội trường chưởi cha mắng mẹ trực tiếp vào mặt ông Bảo Quốc Kiếm! Thật không tưởng tượng nổi, “trận chiến” không c̣n ở phạm vi tranh luận một cách trí thức, dân chủ và tôn trọng lẫn nhau nữa mà đă tiến xa qua lănh vực “bạo hành ngôn ngữ”, họ đă dùng những lời lẽ hạ tiện để chụp mũ nhau, chưởi bới nhau thậm tệ. Họ đă không ngần ngại đem Sư, đem Cha, đem Đức Giáo Hoàng, đem cả Phật cả Chúa ra nhạo báng, đă kích nhau. Như thế không phải “Biến loạn hải ngoại” th́ là ǵ? Như thế không phải “out of control” th́ là ǵ? Ngày xưa, biến động miền trung c̣n có chính phủ dẹp. Ngày nay, “biến loạn hải ngoại” ai giải quyết cho xong?! Chúng ta như rắn mất đầu, mỗi hội đoàn “hùng cứ” một nơi và chẳng có quyền hành ǵ, các bậc trí thức trưởng thượng một phần trùm chăn, một phần bất lực ngao ngán.
V́ đâu nên nổi? Tôi không có ác cảm với ông LT, tôi không bênh giới Phật tử nhưng nếu không có quyển BĐMT th́ chắc chắn đă không có t́nh trạng bán bổ, đánh phá, chia rẻ nhau tồi tệ như thế nầy. Cảm nghĩ nầy của tôi không phải bây giờ mới có, mà ngay sau khi BĐMT và bài viết về Trịnh Công Sơn của ông LT ra đời tôi đă đoán như thế. T́nh h́nh xẩy ra hiện nay đúng y như thế.
Ông LT có dự biết được t́nh trạng như thế nầy khi quyết định cho ra đời quyển BĐMT không? Tôi tạm đưa ra hai giả thuyết. 1. Ông LT không lường được hậu quả do việc làm của ông gây ra. 2. Ông LT đă biết trước t́nh h́nh sẽ xẩy ra như thế nhưng vẫn cứ làm. Nếu quả thực ông LT không lường trước được t́nh h́nh tồi tệ nầy khi viết BĐMT th́ rất đáng ngạc nhiên. Chỉ huy là tiên liệu. Là một cấp chỉ huy CSQG cũ, không lư ông LT không có khả năng tiên liệu? Không lư các chính quyền VNCH ngày xưa chọn giới chức chỉ huy chỉ dựa vào phe đảng mà không quan tâm đến trí thông minh, khả năng chuyên môn, học vấn? Cá nhân tôi không tin điều nầy lắm. Tôi tin ông LT biết trước mọi chuyện sẽ xẩy ra (như hiện nay) nhưng bất chấp v́ mục tiêu của ông không phải là muốn làm ḿnh nổi tiếng như nhà văn, nhà thơ Hoài Nam nhận định mà là một cái ǵ khác. Chính v́ điều nầy, tôi tha thiết đề nghị tất cả bà con người Việt, đặc biệt là hai bên “lâm chiến” hăy b́nh tĩnh, tự chế để t́m hiểu thêm, đừng nóng vội, không nên cực đoan để t́nh h́nh khỏi đi đến chỗ bi đát, tuyệt vọng.
Theo dơi sự đấu đá của hai phe trên báo chí, trên “net”, tôi thật sự không hiểu nổi. Phe ông LT quả quyết rằng Hoà Thượng Thích Đôn Hậu là cộng sản. Phe Phật tử cho rằng không phải như thế, “Ôn” Đôn Hậu bị VC cưỡng ép bắt đi! Ai đúng? Ai sai? Không ai biết được! Không ai có đủ thẩm quyền phán xét chuyện nầy. Hai phía đương cự th́ chẳng ai chịu nghe ai, chẳng ai chịu khuất phục ai, cứ lấy “niềm tin son sắt” của ḿnh để choảng nhau chí mạng. Hậu quả? T́nh trạng hận thù và chia rẽ trong các cộng đồng ngày càng thêm trầm trọng! Thật vô lư! Chuyện xẩy ra đă gần nửa thế kỷ trước, bây giờ khơi ra lại để đánh nhau lỏa đầu sứt trán trong khi kẻ thù đang khoái trá đứng nh́n bên cạnh! Ư thức chính trị để đâu? Chống cộng kiểu ǵ lạ vậy? Tại sao chuyện trước mắt không lo mà đem chuyện quá khứ ra để đánh nhau, để chia rẽ nhau, để hận thù nhau?! Hoà Thượng Thích Đôn Hậu, Thích Trí Quang….cộng sản hay không cộng sản ảnh hưởng ǵ đến nhu cầu đấu tranh của chúng ta hiện nay? Cứ cho rằng Ḥa Thượng Thích Đôn Hậu, Thích Trí Quang…là cộng sản thứ thiệt th́ sao nào? Bài học nào được rút ra, kinh nghiệm nào được áp dụng để giải thể cộng sản, đem lại tự do dân chủ cho dân tộc Việt hiện nay? Nếu ông LT không giải thích được những thắc mắc nầy một cách hợp lư th́ ông và những người trong nhóm ông phải chịu hoàn toàn trách nhiệm cho t́nh h́nh tồi tệ hiện nay. Quư vị cũng phải chịu tội trước Chúa (nếu là con chiên), trước Phật (nếu là Phật tử) về sự xúc phạm các đấng tối cao của một số người thuộc hai bên đương chiến. Nếu ông LT không đưa ra được mục đích cần thiết cho sự khuấy động quá khứ để gây hận thù dân tộc, chia rẽ tôn giáo như hiện nay th́ bắt buộc người ta phải nghĩ rằng ông đă nhận “sứ mệnh” của ai đó cố tạo ra t́nh h́nh như hiện nay, không thể hiểu khác được! Chưa có gạo nấu mà đă lo dành phần cơm sao?!
Phật giáo tranh đấu từ năm 1963 đến 1966. Miền Nam mất năm 1975, gần cả thập niên sau với nền Đệ Nhị Cộng Ḥa vững mạnh. Thế mà ông LT cùng phe nhóm cáo buộc: “Phật giáo làm mất nước”! Đây là một quy kết hàm hồ, có tính cách lấy được nên đă gây phẩn nộ cho giới Phật tử, những người cũng đă từng vào sinh ra tử trong hàng ngũ quân, cán, chính VNCH để bảo vệ Tổ Quốc. Và họ đă phản pháo: “Đừng tin những tên Việt gian Cần Lao bán nước! Những con chiên người Việt đeo Thánh giá chỉ biết vâng phục đạo trời, tuân thủ triều đ́nh Vatican, không quan tâm đến đất nước, dân tộc Việt Nam bao giờ”! Thời Phật giáo tranh đấu, Ḥa Thượng Thích Quảng Đức tự nguyện tự thiêu để chống lại sự đàn áp Phật giáo của chế độ Ngô Đ́nh Diệm (dĩ nhiên là có sự chấp thuận và sắp xếp của Giáo Hội Phật giáo thời ấy). Thế mà có người bảo: “Ḥa Thượng Thích Quảng Đức bị cưỡng bức đem “nướng”! Sự xúc phạm và xuyên tac nầy đă bị trả đũa: “Ṭa Thánh Vatican thờ quỷ Sa-tăng”, “Giáo hoàng Gio-an Phao-lo II là cán bộ cộng sản do cơ quan t́nh báo KGB của Nga cài đặt…”. Nhiều quá, ghê quá tôi không dám nói thêm. T́nh trạng khích bác tôn giáo lẫn nhau giữa hai bên đă đến hồi báo động. Ai có thể can ngăn chuyện sai trái động trời nầy? Không ai có thể cả, “bánh ít trao đi, bánh nh́ trả lại”, “trận chiến” cứ thế tiếp diễn! Thế mới nguy to!!!
Xanh kia thăm thẳm từng trên,
V́ ai gây dựng cho nên nổi nầy?
Nếu Việt Nam chúng ta là một nước hoà b́nh, độc lập và tự do dân chủ hoàn toàn, “Trận Chiến BĐMT” sẽ không có vấn đề ǵ, sẽ không có tác hại bao nhiêu. Nhưng đất nước chúng đang bị trị bởi tập đoàn VC độc tài và tàn bạo như hiện nay, “trận chiến” nầy khó mà chấp nhận được. Muốn giải thể cộng sản, trước tiên chúng ta phải tạo sức mạnh đoàn kết. “Trận Chiến BĐMT” đă hoàn toàn đi ngược lại những mục đích nầy. Nếu tôi nói không đúng, xin các bậc thức giả chỉ giáo.
http://chinhnghiaviet.informe.com/forum/