Phường Chèo Nguyễn Chí Cuội

 

Trọng Tín

 

 

 

Nguyễn Chí Cuội (tức Nguyễn Chí Thiện) đă được Hải Ngoại biết đến tên tuổi như là 1 kẻ mạo danh, tiếm tác khi tự nhận xằng ḿnh là tác giả của một tập thơ rất có giá trị về tố cáo tội ác diệt chủng của VGCS. Ngay từ khi Thiện bước chân ra ngoài Hải Ngoại, những câu trả lời rất ngô nghê của Thiện đă làm cho nhiều người ái mộ phải giật ḿnh ngoáy lỗ tai nhiều lần xem ḿnh có bị nghe nhầm không. Thí dụ như “không bi bệnh lao”, “chỉ đau đầu”, “hết hứng làm thơ” vv.... Những chi tiết này đă làm cho nhiều người có suy nghĩ, phải đặt câu hỏi và chân tướng của 1 kẻ gian đă lộ diện. Tuy nhiên, cho đến ngày hôm nay, Thiện vẫn sống ung dung ở Hải Ngoại, vẫn được đi đây đi đó để khoác lác và dậy cho người Hải Ngoại tị nạn Cộng Sản những bài học về chống cộng. Sở dĩ có những chuyện ngược đời như vậy là bởi v́ Thiện có được sự bao che của những tay sai VGCS ở Hải Ngoại với nguồn kinh tài mạnh để bịp mồm dư luận, tiêu biểu là các băng đảng đấu tranh cuội (nói toẹt ra là tay sai của Bắc Bộ Phủ) như Việt Tân, VGCS trá h́nh, “phản tỉnh” vv... Đám đó nếu có đứng chung vào với băng đảng Mafia đỏ ở Hà nội để chụp h́nh (như Nguyễn Ngọc Yến chẳng hạn) th́ cũng không có ǵ ngạc nhiên, cho nên khỏi phải nói đến làm ǵ cho phí giấy phí bút phí mực và cả phí nước bọt nữa. Tuy nhiên, đáng nói là những người tự nhận là “không đảng phái”, “khách quan” cũng tự nguyện đứng vào gánh hề chèo của Nguyễn Chí Cuội và hễ có ai nói đến Thiện tức th́ nhảy đỏng lên la lối nhặng xị cứ y như là có kiến đốt đít vậy.

Nguyễn Chí Cuội ra Hải Ngoại với tư cách là tác giả của tập thơ vô đề, nên tất nhiên phải đi đây đi đó để nói phét. V́ không có mà nói thành có, không phải của ḿnh mà lại tự nhận nên những lời khoác lác của Thiện lâu dần rồi cũng ḷi ra....sự thật (là một con chồn hôi). Những điều liên thiên bát cống như “bị đi tù v́ tham gia Nhân Văn Giai Phẩm”, “Tham gia Nhân Văn Giai Phẩm với tư cách đưa báo” hay là “bị đi tù v́ dậy học thế cho bạn” th́ có thể hiểu rằng Thiện chẳng qua chỉ v́ hám danh mà làm càn thôi. Nhưng v́ vốn là 1 tên công an có tầm cỡ nên cái thói phét lác láo lếu của Thiện đă ngấm vào máu th́ dù có ở Mỹ thêm 20 năm nữa (nghĩa là hết đời) th́ cũng không tẩy được. Nói phét, tuyên truyền láo vốn là “nghề của chàng” v́ vậy đôi khi “lỡ dại” nổ to quá mức cần thiết thành ra lại vỡ mất “vỏ bọc”. Xin quư bạn đọc chớ vội cho tôi là nói quá, bởi v́ tôi sẽ lấy 2 thí dụ sau đây để chứng minh cho điều vừa nói.

Thí dụ 1: Khi mới sang Hoa Kỳ Thiện kể “chuyện đời” qua lá thư viết tại Virginia như sau: “tháng 6-1979 tôi bí mật đánh lạc hướng bọn theo dơi, đi ôtô buưt lên Hà Nội tôi bí mật đến nhà một người bạn trong sạch” nhưng sau đó trong 1 dip phỏng vấn khác Thiện lại nổ như sau: “Khi được thả vào năm 1978 Thiện về ở với bà chị ruột có một người con trai kết hôn với người con gái gọi Cục Trưởng An Ninh Thiếu Tướng Nguyễn Quang Pḥng bằng cậu ruột” nghĩa là nếu nói nhà 1 người bạn trong sạch th́ chưa “oai” nên lần sau Thiện chữa lại là ở nhà một người có quan hệ với trùm mật vụ ác ôn của VGCS (thế mới “oai”). Nếu Thiện thực sự là một người căm thù lũ VGCS đến tận xương tủy như việc gọi Hồ là thằng và c̣n chửi cả “cha Bác” cả Mác cả Lê th́ phải kinh tởm cái đám tay sai ác ôn như lũ công an, đằng này Thiện có vẻ rất hănh diện v́ “nhà đó th́ công an rất nể”. Hơn nữa tên trùm mật vụ ác ôn Nguyễn Quang Pḥng chỉ là cậu của đứa cháu dâu của Thiện chứ chẳng liên quan ǵ đến Thiện nhưng Thiện vẫn phải nhắc đến cho có vẻ “khủng khiếp” theo kiểu cáo mượn oai hùm. Bao nhiêu liên hệ khác Thiện có thể nhắc đến như ông giáo sư nọ hay nhạc sĩ kia hoặc nhà thơ nào đó th́ Thiện không liên hệ mà chỉ liên hệ tới ......công an, lại phải là trùm ác ôn chứ không phải loại làng nhàng mà Thiện ví von lúc trước là hạng “trong sạch”. “Ăn cây nào rào cây đó” cộng với “thấy sang bắt quàng làm họ” nên Thiện đă tự lộ rơ Thiện không phải giới “sĩ” tức là thơ văn mà là loại .... đồ tể. Nếu giả sử Thiện có bà chị ruột như thế thật th́ Thiện cũng nên tránh né nếu là một người có tư cách. Xin thưa với bạn đọc rằng, trong thế giới của VGCS, để được tuyển vào làm “chó săn” phải trải qua thẩm định lư lịch 3 đời cả nội cả ngoại, không những thế c̣n 3 đời nội ngoại cả bên vợ nữa(nếu có vợ), và ngay cả việc cưới gả cũng thẩm định lư lịch tới 3 đời. Gia đ́nh của Thiện có 1 tên có tiền án h́nh sự thôi cũng đă là “vết đen” không đáng có cho tên thiếu tướng ác ôn rồi huống chi lại là thành phần “phản động”. Cho dù không trực tiếp liên quan th́ loại như Nguyễn Quang Pḥng sẽ coi như không biết đến nhà bà chị ruột của Thiện chứ đừng nói là “công an rất nể”. Rơ là Thiện nổ quá cỡ nên đă ḷi mặt chuột để người ta nh́n rơ Thiện là ai.?!

Thí dụ 2: Tại diễn dàn đại hội Paris 2000 Thiện phét như sau: “Hồi cuối năm 1991, khi sắp được thả tôi nằm ở bệnh viện 19-8, một bệnh viện của công an.. Tôi mượn được bản dịch truyện Kiều ra Pháp Ngữ của Nguyễn Khắc Viện. Một hôm, Cục Trưởng Cuc An Ninh Quốc Gia tới pḥng tôi, thấy có quyển sách đó hỏi tôi “thằng Viện dịch có được không”. Thông thường, nhiều người khi đọc hoặc nghe đến câu chuyện trên th́ có thể theo suy luận cho rằng “ừ th́ tù nhân nếu bị bệnh, th́ cũng có thể đến bệnh viện của công an cũng được chứ sao, mà như thế tụi công an lại có thể giám sát chặt”. Tuy nhiên, it người ở Hải Ngoại biết rằng bệnh viện 19-8 là bệnh viện của Bộ Công An (tức rành riêng cho tiêu chuẩn điều trị và chữa bệnh cho các cán binh ngụy quân cộng sản ở cấp trung ương chứ không phải cho tù nhân) nghĩa là phải là công an làm chó săn trong các pḥng, cục, vụ, viện, thuộc Bộ Công An của ngụy quân cộng sản mới được quyền vào đó. Các cán binh là ngụy quân cộng sản làm chó săn ở Sở Công An địa phương th́ chỉ được quyền chữa trị tai các bệnh viện của Sở, trường hợp muốn chuyển viện th́ phải có đề xuất của các bệnh viện của Sở Công An. Hơn nữa, trong lớp lang phân biệt đối sử của VGCS luôn có chế độ tiêu chuẩn rơ rệt, không phải bạ đâu cũng có thể nằm được. Tại bệnh viện 19-8 có 3 cấp độ tiêu chuẩn, binh lính, hạ sĩ quan, sĩ quan sơ cấp (nghĩa là từ trung úy trở xuống) được điều trị tại các buồng hổ lốn, chung chạ nhiều giường bệnh. Sĩ quan trung cấp (nghĩa là từ Thượng úy đến Trung Tá) được điều trị tại các pḥng sạch sẽ và ít giường bệnh hơn ngoài ra có tiêu chuẩn chà nước hàng ngày và 1 bộ salon tiếp khách. Từ Thượng Tá trở lên mới có tiêu buồng riêng (nghĩa là 1 bệnh nhân duy nhất) và có salon để tiếp khách và trà nước hàng ngày. Như vậy, với cách Thiện mô tả, tên Cục Trưởng Cục An Ninh Quốc Gia nào đó phải đến “pḥng tôi” th́ chúng ta đă có thể biết Thiện là ai rồi?! Chí it Thiện cũng phải từ Thượng Tá trở lên. Nếu ai muốn căi cho Thiện th́ có thể kiểm chứng điều nói trên qua các luật sĩ quan có trong bộ luật của VGCS để có liệt kê chi tiết. Thêm nữa là nếu một tù nhân nằm trong bệnh viện th́ luôn có người canh gác, đi đâu phải xin phép, ai đến thăm cũng phải được sự đồng ư, đưa cái ǵ cũng phải kiểm tra. Thiện mượn được sách của Nguyễn Khắc Viện ở đâu? Ai đưa cho Thiện? Chỉ có loại “tù nhân” cực kỳ đặc biệt (nghĩa là phải làm lợi rất lớn cho VGCS) th́ mới có chuyện 1 thằng Cục Trưởng An Ninh Quốc Gia (chí it là thiếu tướng) phải đến thăm và xin ư kiến về bản dịch truyện Kiều như kiểu không có việc ǵ làm nên đến gặp Thiện để được tán phét. Rồi lại c̣n nói sẽ đưa lên báo Nhân Dân. Hẳn Thiện nghĩ tổng biên tập báo Nhân Dân nó sợ thằng Cục Trưởng Phản Gián đó? Thiện thử hỏi lại cái ông bạn Bùi Tín bên Pháp xem Bùi Tín có coi cái tụi chó săn đó ra ǵ không?

Hơn nữa phê b́nh văn học th́ đăng trên báo Văn nghệ chú sao lại trên báo Nhân Dân được?. Tóm lại, cái cách đi tù của Thiện là câu chuyện về một “thủ trưởng” của VGCS đi “an dưỡng” chứ không phải đi tù....

Những điều bàn về Nguyễn Chí Cuội sẽ c̣n tiếp diễn bởi những điều mà Thiện nói láo c̣n rất nhiều, và sẽ c̣n nhiều người tiếp tục vạch trần những tṛ trí trá kiểu “tam đại bần cố nông” của Thiện để những người c̣n mơ hồ sẽ nh́n rơ chân tướng của một thằng chó săn ngụy quân cộng sản đang đội lốt “thi sĩ” để lừa bịp đồng bào Hải Ngoại, dụ khị ḥa hợp ḥa giải để đưa đàn ḅ sữa hướng về Ba Đ́nh. Thiện đă ra Hải Ngoại hơn 10 năm nay để đi khắp nơi khoác lác bởi Thiện nghĩ đồng bào Hải Ngoại đa phần không hiểu biết ǵ về VGCS và những ông Tây bà đầm cũng thế, nên khi có nhiều người đă nói 1 cách nhẹ nhàng rằng Thiện “cầm nhầm” tập thơ th́ Thiện vẫn làm vẻ không chịu hiểu để lái sang chuyện thật, giả, rồi bày đặt thử DNA, vân tay vv... Để kết thúc phần về Nguyễn Chí Cuội (tức Thiện) tôi xin nói 1 cách thật mộc mạc dễ hiểu với quư độc giả bằng tiếng Việt rằng NGUYỄN CHÍ THIỆN LÀ 1 THẰNG ĂN CẮP.

Như đă nói trong phần mở đầu, để bảo vệ cho cái vỏ bọc “thi sĩ” dỏm của Thiện, cứ mỗi khi có người nêu những lố bịch của Thiện để vạch mặt kẻ gian cho đồng bào Hải Ngoại thấy th́, đằng sau Thiện hàng loạt những ếch, nhái, chó vằn, chó vện, chó mực, chó vàng nhảy lên sủa nhặng xị, một khẩu hiệu duy nhất “Nguyễn Chí Thiện là thật”. Điều đáng nói là lại có cả những người từng được coi là “anh hùng”, rồi cả giáo sư, học giả, nhà văn vv...Xin kể ra đây 2 ví dụ tiêu biểu nhất.

“Anh hùng” Lư Tống với thành tich rải truyền đơn năm 1992, 1998, 2000, và gần đây là vụ không thành tại Nam Hàn. Người ta, thường nói “chọn bạn mà chơi” nên khi Lư Tống chọn những người như Nguyễn Chí Cuội để làm bạn th́ cũng đă thấy được phần nào con người của Lư Tống. Cứ điểm lại qua các vụ Lư Tống rải truyền đơn th́ chúng ta sẽ thấy hàng loạt những mâu thuẫn. Năm 1992 th́ rải truyền đơn trên máy bay A300 bằng cách uy hiếp 1 nữ tiếp viên với con dao ăn bé xíu “kưa” cổ 7 ngày không đứt, rồi c̣n nhảy dù để lănh đạo biểu t́nh lật đổ VGCS. Chỉ đơn thương độc mă trên chiếc máy bay có gần 200 hành khách, Lư Tống vừa phải khệ nệ với đám truyền đơn, lại 1 tay khống chế tiếp viên làm áp lực với phi hành đoàn vậy mà vẫn gây được áp lực với phi hành đoàn để thả truyền đơn trót lọt rồi nhảy dù. Chuyện ḱ lạ như vậy, mà không hề có nhân chứng nào trong máy bay kể lại chuyện khủng bố ra sao? Nói chơi, ngộ nhỡ có đứa tiếp viên nào chơi khăm th́ đạp tung cái vali của Lư Tống ra chắc Lư Tống phải mất cả tiếng để xếp gọn lại đám truyền đơn đó. Khi Lư Tống đang loay hoay làm chuyện đó th́ mỗi đứa nhảy lên đè Lư Tống 1 cái th́ Lư Tống cũng chết bẹp như con gián. Năm 2000 th́, Lư Tống lại bày tṛ thuê 1 cái máy bay thủng đít (nguyên văn Lư Tống kể lại là phải đi t́m 1 máy bay có lỗ thủng mới rải truyền đơn được, ai không tin th́ băng h́nh phỏng vấn Lư Tống trên youtube c̣n đó), rồi qua mặt viên phi công Thái bằng cách tŕnh va ly có nhiều đồ quư từ ngày hôm trước v́ lư do không tiện để khách sạn. Trường bay có thể không lớn th́ cũng ít ra có một chỗ “kư gửi bảo đảm” cho Lư Tống kư gửi hành lư an toàn, thằng điên nào mà lại đồng ư cho Lư Tống mang “đồ quư” theo lên máy bay được?

Nhiều người cho rằng, vụ Lư Tống rải truyền đơn năm đó làm cho VGCS phải nhớn nhác lục đục, nhưng kỳ thực là sau trận rải truyền đơn đó th́ Tư lệnh Quân Khu 7 lúc ấy là trung tướng Phan Trung Kiên năm 2003 (nghĩa là 3 năm sau) “bị giáng cấp” thành ..... thượng tướng và “điều đi” làm thứ trưởng Bộ Quốc Pḥng, c̣n bộ trưởng Bộ Quốc Pḥng của ngụy quân cộng sản là Phạm Văn Trà Khi ấy là Thượng Tướng th́ “bị giáng cấp” c̣n......Đại Tướng. Gần đây mới nghe “anh hùng” Lư Tống qua Nam Hàn thực hiện phi vụ Phạm Hữu nhưng thất bại v́ bị phi công kèm lái nghi “thả bom” bị bắt tại phi trường rồi đưa về đồn cảnh sát (chi tiết được chính Lư Tống tường thuật lại trên Việt Báo) th́ báo chí Hàn không hề loan tin mà thay vào đó là …. báo Công An Nhân Dân của VGCS, và để minh chứng, chúng c̣n đưa ảnh Lư Tống bị túm nhưng là ảnh bị bắt tại Hoa Kỳ sau vụ rải truyền đơn năm 1998 làm “bằng cớ”. Đúng là tṛ hề!!!! C̣n nhiều chi tiết khác ly kỳ hấp dẫn hơn nữa, nhưng bài viết không có ư định khai thác về đề tài này mà chỉ điểm sơ qua.

 

Gần đây Lư Tống viết 1 bài nhằm bào chữa cho Nguyễn Chí Thiện. Bài viết được chia ra làm 5 điểm phản luận lại những nghi vấn của dư luận như sau:

NCT hiện nay không làm THƠ để đặt nghi vấn ông ta là giả là ngu ngơ v́ “Ông Đồ” nổi tiếng được đăng đi đăng lại mỗi mùa Tết, chỉ làm 1 bài và “tịt ng̣i,” và “Muốn làm thơ chống Cộng phải ở trong tù. Lư Tống tôi thời kỳ ở tù cũng làm được cả chục bài chống Cộng–dù  thơ hơi bị dở—nhưng từ ngày trở về Mỹ đâu làm được bài nào, huống ǵ những kẻ nặng nợ áo cơm, gia đ́nh?”. Trước hết có thể thấy Lư Tống đâu có phải là nhà thơ mà hiểu được tâm hồn người văn sĩ, chính Lư Tống cũng tự nhận rằng có hứng nhưng làm thơ hơi bị dở đó sao. Người ta làm thơ hay, ngoài cảm hứng ra là c̣n v́ tài năng chứ đâu phải chỉ có hứng không mà thôi. Thơ của tác giả Vô danh hay là v́ ông ta là người có tài thực sự chứ không phải chỉ v́ đi tù cộng sản mà có tập thơ đó. Chính v́ thế bao nhiêu người đi tù Cộng Sản mà đâu có được tập thơ giá trị như tập thơ Vô đề...

“Bảo “Hạt Máu Thơ” chính thức của NCT không hay bằng Hoa Địa Ngục là bằng chứng NCT không phải là Tác giả th́ thiếu ǵ Thi Sĩ chỉ làm được một vài bài thơ hay, có giá trị và tất cả số thơ c̣n lại đều dở” v́ “LT tôi, thơ ḿnh không nhớ bài nào, ngay cả không nhớ được một câu trọn vẹn đến nổi khi nghe Lập Đông và Vũ Quyên đọc thơ ḿnh tôi cũng không biết lại khen hay, như vậy tất cả những bài thơ đă đăng báo, sách, phổ nhạc đề tên Lư Tống không phải là thơ của tôi mà của tác giả nào khác lấy tên Lư Tống?!”. Có chuyện cổ tích rằng có ông đóng giày giỏi khi được 1 thằng thợ giày tồi thách đố đóng được 1 đôi giày mà hỏng ngay sau khi đi được 7 bước chân., tất nhiên cuối cùng ông ta cũng không làm được. Một thi sĩ có thể có những phút thăng hoa để làm những bài thơ bất hủ. Không phải tất cả thơ của tác giả Vô Danh đều hay như nhau nhưng tất cả những bài thơ đó không có bài dở. Ngược lại “Hạt Máu Thơ” của Ḷ Nguyễn Chí Cuội có thể coi là làm nhục tiếng Việt. Thơ hay văn của Thiện lúc nào cũng “tỏa” trong xà lim cũng “tỏa đầy xà lim” chỉ có văn thơ “có mùi” mới “tỏa” chắc quư vị độc giả muốn hỏi tôi là mùi ǵ. Xin thưa, không phải tôi nói mà cái đó Nguyễn Chí Cuội đă nói trong rất nhiều bài những từ như “hôi ŕnh” hay “tanh hôi” vv...

“Dù thời điểm xảy ra biến cố quan trọng như cuộc Cách Mạng Mùa Thu tác giả ở tuổi 10 hay 40, nhưng ai cấm khi làm thơ (sau đó vài năm hay vài chục năm) thi sĩ viết ḿnh ở Tuổi 20”. Trong phần 1 Lư Tống nói muốn làm thơ chống cộng th́ phải đi tù cộng sản, th́ nay Lư Tống lại tự vả vào mồm ḿnh khi nói 10 tuổi hay 40 tuổi th́ làm thơ nói 20 tuổi cũng được chứ sao. Thưa ông Lư Tống, người 40 tuổi hay đứa bé 10 tuổi không có cái tư duy và cảm nhận thế giới của 1 thanh niên 20 tuổi được, cũng giống như ông nói “muốn làm thơ chống cộng th́ phải đi tù đó thôi”.

“Nếu lập luận: Dưới Chế độ CS, đụng tới 2 thần tượng  “Bác-Đảng” th́ chắc chắn phải bị thủ tiêu với vài thí dụ người thật, việc thật điển h́nh làm bằng chứng, rồi kết luận: tác giả thật đă bị giết và NCT chỉ là kẻ giả mạo, vậy tại sao Dương Thu Hương, Trần Khải Thanh Thủy ... chửi bạo không kém hiện vẫn c̣n sống và c̣n chửi?”. Chính bởi v́ lư Tống từng thả truyền đơn và rồi nhảy dù xuống để bị bắt, ở tù cộng sản mà vẫn béo tốt, bao năm liền không sao nên Lư Tống mới không thể lư giải được điều trên. Muốn trả lời được câu hỏi này chỉ cần Lư Tống về Việt Nam giấu sẵn 1 cục cứt để khi vào lăng Ba Đ́nh mà ném vào mặt thăng Hồ Việt Gian ấy hoặc đái ngay tại chỗ 1 băi cũng được th́ sẽ hiểu mức độ đối xử của VGCS với tù nhân khác nhau như thế nào!

“Dùng bức h́nh NCT uống trà tại Pḥng khách Trại Ba Sao để chứng minh NCT là Cán Bộ VC cao cấp chỉ chứng tỏ được một điều: Đời tù của người viết là một tổng hợp của hèn và nhục! Mẹ! Ngay thời “cải tạo” tức thời “đói rách” không chỉ riêng tù mà cả cai tù, mỗi lần được gọi lên văn pḥng làm việc, cai tù vẫn phải “bóp bụng” mời tù một điếu thuốc, một tách trà như là một thủ tục thông dụng. Sau này, trước khi phóng thích, VC thường cho dàn cảnh chụp h́nh rồi phổ biến để tuyên truyền như NCT ngồi uống trà, LT “đánh đàn ghi ta”... Chỉ tiếc là chúng chưa dám phổ biến Video Giám Đốc Trại Ba Sao, Đại Tá Nguyễn Tiến Lấn, phải tự tay rót rượu mời Không tặc LT uống để kiếm điểm và cậu bớt quậy để làm “mất mặt” bọn chuyên “qùy, xách dép cai tù” hay điếu đóm bằng lăng nhục QLVNCH”. Câu này th́ thiết nghĩ nên dành lời b́nh luận cho các cựu tù nhân cải tạo quân nhân QLVNCH. 

Chưa kể đến chuyện hô hào đồng bào trong nước đua xe để lật đổ Cộng Sản th́ theo thiển ư của tôi những việc mà điệp viên “không không ... có” đă và đang làm xứng đáng với cái tên “hề chèo” trong nhóm phường chèo của Nguyễn Chí Cuội.

Một nhân vật nữa mà tôi cũng muốn nêu ra ở đây là một giáo sư (nghe nói thông thạo 7 ngoại ngữ và kinh qua không biết bao nhiêu trường đại học) những ngộ cái là lại có cái tên GS “Chicken Soup” hay “Sea of Strawberry”. Thoạt đầu, mới nghe đến cái tên này tôi cho rằng chắc người ta nói quá vậy chứ ai mà lại dịch vậy được. Tuy nhiên, khi được đọc 1 vài bài dịch thơ văn Việt Nam sang Anh Ngữ của vị “GS đáng kính” tôi mới hiểu rằng người ta đă không nói oan. Xin quư vị thưởng thức bài thơ “Vịnh quả mít” của bà chúa thơ Nôm Hồ Xuân Hương do GS Nguyễn Ngọc Bích dịch:

 

The Jackfruit

 

 

 I am like a jackfruit on the tree.

To taste you must plug me quick, while fresh:

the skin rough, the pulp thick, yes,

but oh, I warn you against touching --

the rich juice will gush and stain your hands   

 

 

(Translated by Nguyen Ngoc Bich)

 

 

Khi đọc bài thơ trên, tôi đă đoán rằng “dịch giả” Nguyễn Ngọc Bích ở nước ngoài lâu quá nên chắc quên hoặc chưa có cơ hội để học cách ăn mít bao giờ, nên đương nhiên khi đọc thơ của Hồ Xuân Hương (vốn có nghĩa thanh và nghĩa tục) th́ vị GS này chỉ có hiểu theo 1 nghĩa tục. Trái mít bao giờ cũng có nhựa và sơ mít để giữ các múi mít, để ăn cho khỏi dính tay th́ người ta dùng chiếc đũa xiên vào múi mít rồi kéo nó ra khỏi sơ mít, v́ thế mới có câu “Quân tử có thương th́ đóng cọc” thương ở đây nghĩa là thích (enjoy). Tất nhiên ai cũng biết câu này c̣n có ư nghĩa hàm ư chuyện “pḥng the”. Nhưng đáng tiếc là vị GS này chỉ biết nghĩa tục mà không biết nghĩa thanh nên đă dịch đóng cọc thành “plug me quick”. Nghe nói vị GS này cũng có quan hệ thân thiết với một bà Đỗ Thị Thuấn nào đó là cô của chủ tịch đảng Việt Gian Tân Thời gọi tắt là Việt Tân là Đỗ Hoàng ĐIềm vốn cầm tinh con “ngựa” nên thích được “plug quick” đến nỗi đă “lùa” 1 ông già trên paltak phải “bỏ của chạy lấy người”. Chắc hẳn khi dịch bài thơ này ông Nguyễn Ngọc Bích đă tham khảo ư kiến của bà Đỗ Thị Thuấn chăng? Nếu quả có vậy th́ ông Bích cũng nên cho tên của thị Thuấn vào với tư cách đồng tác giả chứ! Việt Nam ta có những “học giả” kiểu này th́ nhất rồi, dịch thơ kiểu này thảo nào mà đàn ông Nam Hàn, Đài Loan sang Việt nam xếp hàng tuyển cô dâu Việt cũng không phải khó hiểu lắm, nếu có học giả mắt xanh mũi lơ nào mà thắc mắc tại sao Việt Nam gặp vấn đề về dân số (population) th́ khi đọc bài thơ này chắc sẽ t́m được câu trả lời thích đáng. Thảo nào mà có thằng tây nó cho 1 comment là “great piece of imagery”. Thử dịch lại bài thơ của ông Bích ra tiếng Việt (theo trường phái Nguyễn Chí Cuội và GS “phập”) lại mà xem quư vị sẽ thấy tôi không nói ngoa:

 

Thân em như quả mít trên cây

Ăn tươi anh phải phập em ngay

Da em thô, múi em dầy, quả có vậy

Nhưng đừng sờ nó em bảo đấy

Đầy nhựa nó sẽ làm dơ tay.

 

Phải nói thật ḷng là khi ông Nguyễn Ngọc Bích có chối rằng chưa dịch “Sea of Strawberry” hay “ChickenSoup” th́ tôi tin rằng ông Bích cũng thuộc loại Giáo Sư “phập” hay nói bóng bẩy hơn là “plug quick”.Tất nhiên bài viết không phải muốn nói đến chuyện dịch thơ của GS “phập”, mà bởi v́ gần đây GS “phập” có lên tiếng để bảo vệ cho Nguyễn Chí Cuội rằng “tôi thách ai ở Hải Ngoại có thể trưng được ra tập thơ Vô Đề của tác giả Vô Danh nào đó làm bằng chứng” nên tôi mới liên hệ đến những tài năng ngôn ngữ học và cảm nhận văn học của cặp bài trùng Nguyễn Chí Cuội, GS “phập”. Tất nhiên là không thể trưng ra được rồi bởi v́ chỉ có kẻ cắp đích thực và đang cầm nó trong tay nên mới quả quyết như đinh đóng cột được như vậy chứ đúng không?! Tác giả đích thực th́ đâu cần cầm tập thơ đó trong tay mới chứng minh được ḿnh là tác giả của tập thơ?Để thay lời kết cho bài viết, tôi tha thiết kêu gọi những người có lương tâm hăy tiếp tục vạch trần bản chất ăn cắp, gian manh và bịp bợm của phường chèo Nguyễn Chí Cuội, trả lại tên tuổi danh dự cho 1 thi sĩ Vô Danh, người đă phải chịu đày đọa bởi lũ VGCS và dành cả cuộc đời ḿnh để tố cáo tội ác của chúng.

 

Trọng Tín (Kyoto)

 

 

 

 

 

 

Bài Cũ :  Tháng 6/08. Tháng 7 /2008   Tháng 8/08.  9/08. 10/08. 11/08. 12/08  xin mời quư vị vào phần lưu trữ c̣n có  nhiều tài liệu, bài vở mới dùng vào việc nghiên cứu , tham khảo