Ra nước ngoài là vào ngơ cụt

BS.Trần Văn Tích

Nhân quyền ở Việt Nam

 

Trong nước hiện nay đang có những phong trào, những tổ chức, những cá nhân chống đối đảng cộng sản. Ở ngoài nước, nếu có dịp là cộng đồng tỵ nạn cộng sản cùng các tổ chức đấu tranh hợp sức vận động công luận quốc tế và các chính quyền những quốc gia tự do can thiệp buộc bạo quyền cộng sản phải trả tự do cho những nhân vật đối kháng. Nhưng không có tổ chức đồng hương tỵ nạn nào cũng như chính quyền quốc gia tự do nào kêu gọi Việt cộng phải để cho những nhân vật đối kháng đang bị giam giữ được rời khỏi Việt Nam.

Việc một số cá nhân chống đối kẻ cường quyền lên đường ra nước ngoài, chủ yếu sang Hoa kỳ, là kết quả đường lối chính trị, ngoại giao, kinh tế của nước Mỹ. Và nước Mỹ th́ chỉ v́ quyền lợi của nước Mỹ mà thôi.

Những người được xem hay tự xem là bất đồng chính kiến một khi sang Hoa Kỳ hay sang Pháp mà vẫn c̣n muốn tiếp tục đấu tranh th́ phải đối diện với thực tế là việc đi t́m đối tượng hậu thuẫn. Cũng thực tế là chỉ có hai lực lượng chính yếu làm thành tập thể đồng bào đang sống ở nước ngoài, một bên là phe quốc gia và một bên là phe cộng sản.

Phe quốc gia bao gồm những thành phần bỏ nước ra đi v́ không chấp nhận chế độ cộng sản.

Phe cộng sản qui tụ các cán bộ cộng sản, các du sinh, các “thợ khách“ di sản của mồ ma khối Đông Âu. Dĩ nhiên phe cộng sản không thể là đối tượng để những người chống đối nương tựa. Họ chỉ c̣n cách t́m hậu thuẫn ở phe quốc gia, chứ không có lựa chọn nào khác.

Hầu như toàn vẹn tinh hoa của chế độ Việt Nam Cộng Hoà đă đào thoát được ra hải ngoại và làm thành lực lượng ṇng cốt của cộng đồng tỵ nạn cộng sản Việt Nam. Bên cạnh đó là hậu duệ của thế hệ lưu vong thứ nhất. Những con người do nền giáo dục nhân bản của Miền Nam và của các quốc gia dân chủ Tây phương đào tạo đă từng là nạn nhân và chứng nhân trực tiếp hay gián tiếp của một chính sách tàn bạo, đểu cáng nhất lịch sử nhân loại. Nay nhất đán cộng đồng tỵ nạn chống cộng lưu vong phải tiếp xúc với những nhân vật do kẻ thù giáo huấn.

Nước trong tự dưng gặp dầu cặn. Dầu cặn làm sao hoà với nước trong được?

Kết quả không thể nào tránh khỏi là sự thất bại của những người tự xem hay được xem là chống đối, một khi họ sang Mỹ, sang Pháp. Họ đánh mất môi trường đấu tranh quen thuộc. Họ hoá ra lạc lơng trong môi trường mới lạ.

Chúng ta thử xem chuyện nước Đức. Người dân Đông Đức đă biết lợi dụng cả thời lẫn thế và nhất là họ đă thấy rằng chỉ có họ mới đ̣i được tự do dân chủ cho họ. Cho nên họ đă chuyển hướng và chuyển hoá h́nh thức đấu tranh. Thoạt đầu là bỏ nước ra đi bằng mọi giá, kể cả bằng sinh mệnh bản thân. Nhưng đến một thời điểm nhất định, họ không bỏ phiếu bằng xe bằng chân nữa, họ bỏ phiếu bằng tay bằng miệng. Họ quyết định ở lại để đấu tranh và nêu cao khẩu hiệu “chúng tôi ở lại đây, wir bleiben hier“.

Dân tộc Việt Nam cũng đă từng cả triệu triệu người bỏ phiếu bằng chân, bằng thuyền, bằng máy bay Chúng ta đă đứng lên thực hiện giai đoạn chống đối thứ nhất. Chúng ta đă chống cộng qua thái độ phỉ nhổ chế độ đồng thời chúng ta cũng truy tố tội ác cộng sản Việt Nam. Chúng ta không truy tố tội ác của giặc trước bất kỳ toà án cấp quốc gia, cấp liên quốc hay cấp quốc tế nào cả mà chúng ta truy tố tội ác của giặc trước công luận quốc tế, trước dư luận thề giới, trước lương tri nhân loại. Chúng ta đă góp máu, góp nước mắt, góp tù đày, góp chết chóc, góp hăm hiếp, góp vàng, góp nhà, góp của cho giai đoạn một. Chúng ta đă đóng góp nhục nhằn, đă đóng góp cơ cực, đă đóng góp những tháng năm c̣ng lưng làm nail, đă đóng góp trọn tuổi xuân làm vệ sinh nhà xí. Và chúng ta cũng không hề ngần ngại quay trở lại góp công, góp sức, góp đầu óc, góp suy tư cho đại cuộc chính nghĩa chống cộng tại cả hải ngoại lẫn quốc nội.

Bây giờ là giai đoạn chống đối thứ hai, giai đoạn này do đồng bào quốc nội thủ vai chánh. Tuy nhiên nếu như người dân trong nước không tự ḿnh tranh đấu, nếu như tuổi trẻ Việt Nam trong nước không can đảm dấn thân th́ đảng cộng sản sẽ vẫn tiếp tục ngồi lên đầu lên cổ dân tộc và dân tộc vẫn phải cúi đầu qú gối mang nỗi nhục lạc hậu và yếu hèn. Nếu quốc nội không ư thức được trách nhiệm của ḿnh th́ chữ S bên bờ Thái b́nh dương sẽ không bao giờ được như mảnh đất nh́n ra Bắc hải. Đó là chưa nói đến đại hoạ vô song Việt Nam do cộng sản cai trị sẽ trở thành quận huyện của Trung cộng.

Giữ vai tṛ độc tôn trực tiếp chống cộng, đồng bào quốc nội cần ư thức rằng phải diện đối diện với kẻ thù th́ mới chống đối nó hữu hiệu được. Muốn thực t́nh chống Việt cộng th́ phải ở lại Việt Nam. Ra khỏi Việt Nam th́ cần suy nghĩ như Bác sĩ Bùi Trọng Cường ở Úc :"Chúng ta cần nhớ rằng sự hiện diện của anh ĐC tại hải ngoại chắc chắn sẽ không làm cho công tác đấu tranh của chúng ta dễ hơn, ngắn hơn mà ngược lại có thể tạo ra những khó khăn mới cam go hơn.“ Khó khăn mới cam go hơn đối với cộng đồng tỵ nạn cộng sản. Nhưng đối với hầu hết nếu không là tất cả những thành phần chống đối rời khỏi nước ra nước ngoài th́ khó khăn mới cam go hơn đă là và sẽ là không thể nào vượt qua nổi.

Trong hiện t́nh đất nước và thế giới, v́ dân tộc mà tranh đấu chống cộng nhưng lại sang Mỹ sang Tây th́ chỉ là đi vô một ngơ cụt, th́ chỉ là tự hăm ḿnh vào mạt lộ. Có khi c̣n tệ hại hơn, có thể là tự ḿnh mưu sát bản thân về chính trị.

Tất nhiên nếu v́ quyền lợi cá nhân và gia đ́nh mà tranh đấu th́ lại là chuyện khác. Hoặc giả v́ sự sắp xếp của những bàn tay lông lá mà tranh đấu th́ cũng lại là chuyện khác nữa.

Đă nói th́ phải rán nói cho cùng. Sẽ có người trách rằng nếu cứ ở lại, nếu cứ ngồi tù để rồi lâm bệnh nặng, thâm chí để rồi hy sinh, hay sao? Xin thưa : tự do phải mua bằng máu, tự do phải trả bằng nước mắt. Không có cách ǵ khác. Quả thật là không có cách ǵ khác cả. Ngoại trừ phép lạ. Nhưng đă mong chờ phép lạ th́ c̣n nói đến đấu tranh làm ǵ?

Thư Bùi Trọng Cường

Thư gửi anh Điếu Cầy và người Việt Quốc Gia hải ngoại

 

Những ḍng chữ mà tôi sắp viết ra đây là để cho người quốc gia, những người không tôn thờ, tin tưởng chủ nghĩa cộng sản, nhũng người không muốn nh́n thấy quê hương bị lệ thuộc Tầu cộng đọc.

 

Những kẻ nào không thuộc vào những nhóm người kể trên đừng đọc.

 

Mấy tuần nay chúng ta đă nghe nhiều về anh Điếu Cầy Nguyễn Văn Hải, có cơ hội t́m hiểu thêm về thân thế, gia đ́nh, quá tŕnh tranh đấu, lư do tù tội của anh.

Dĩ nhiên chúng ta chưa thể hoàn toàn biết hết về con người, ư chí đấu tranh của anh nhưng có một điều mà chúng ta có thể chắc chắn được đó là, anh đă đứng lên chống lại áp bức, đ̣i hỏi quyền tự do căn bản nhất của con người, Tự Do Ngôn Luận và v́ vậy mà anh đă bị cầm tù.

 

Anh đă chống lại bọn ‘hèn với giặc và ác với dân’ trước khi chúng ta ở hải ngoại biết về anh và chắc chắn trước khi người Mỹ biết đến anh. Anh đă đứng lên chống lại bọn ‘hèn với giặc’ đó v́ anh cũng không muốn nh́n thấy quê hương, dân tộc bị đọa đầy bởi giặc Tầu thêm một lần nữa.

 

Trước khi anh bị đưa ra hải ngoại th́ ở ngoài này đă có nhiều cá nhân, hội đoàn, tổ chức mà tôi tạm gọi là có cùng một mẫu số chung, đă và đang làm những công tác đấu tranh, mỗi nhóm, mỗi tổ chức đều có những công việc riêng, đường lối tuy có thể khác nhau nhưng tất cả đều nhắm vào một mục đích là chống chủ nghĩa cộng sản và nguy cơ mất nước.

Nói như vậy có nghĩa là chúng ta đă chấp nhận là dù cùng nhắm vào mục tiêu chung nhưng cũng vẫn có những phương cách làm việc khác nhau, sắp đặt theo những thứ tự ưu tiên khác nhau có những việc cần làm trước, có những công tác phài làm sau.

 

Anh Điếu Cầy là một trong những nhà đấu tranh ở quốc nội, anh đă có phương cách của riêng anh, anh và các bạn đă cố gắng nói lên sự dối trá, thối nát của chế độ cũng như đă hô hào sự tỉnh thức, không sợ hăi ở trong nước. Bây giờ ra hải ngoại nếu anh tin chúng ta và chúng ta tin anh, nếu anh cần chúng ta có thể hợp tác, giúp đỡ để phương thức hoạt động dược hữu hiệu hơn.

 

Nói như vậy có nghĩa là chúng ta phải chấp nhận có sự khác biệt giữa chính chúng ta và giữa người Việt hải ngoại cũng như với người Việt ở trong nước.

Ông bà đă dạy ‘Sống mỗi người một nhà, chết mỗi người một mồ’ hơn nữa bàn tay có năm ngón c̣n có ngón dài ngón ngắn tại sao lại cần phải giống nhau mới làm việc chung được?.

Nếu ở buổi đầu mà chưa tin được nhau, th́ hăy cứ im lặng đứng ngoài quan sát, theo dơi.

 

Chúng ta cần nhớ rằng sự hiện diện của anh ĐC tại hải ngoại chắc chắn sẽ không làm cho công tác đấu tranh của chúng ta dễ hơn, ngắn hơn mà ngược lại có thể tạo ra những khó khăn mới cam go hơn. 

 

Riêng đối với anh Điếu Cầy xin anh đừng bận tâm, cứ khẳng định là anh tiếp tục đấu tranh theo phương cách của anh và sẽ chỉ hợp tác làm việc với cá nhân hay tổ chức khác khi cần và khi có lợi cho công việc chung nhưng xin anh cũng nhớ rằng chúng ta không ai được phép quên cái quá khứ đau thương của dân tộc là đă bị cộng sản Việt Nam đàn áp và giết chóc.

 

TỔ QUỐC ĐANG LÂM NGUY chúng ta hăy b́nh tâm chờ đợi không có ǵ phải vội vàng phán quyết, lên tiếng, đừng mất th́ giờ. Hăy tiếp tục và tập trung vào những công việc chúng ta đang làm.

 

‘Im lặng bao giờ cũng là vàng’ ‘Đường nào cũng dẫn đến La Mă’ và ‘Không có ǵ dấu măi được dưới ánh mặt trời’.

 

bùi trọng cường        

ủy ban chống bắc thuộc

 

 

Nguyên nhân nào khiến Thị Nở Nguyễn Thị Lưu lộ diện và những tên đặc công nằm vùng liên mạng đă trốn khỏi các diễn đàn từ lâu ḅ ra hoạt động trở lại? Chắc chắn chúng đă nhận lệnh của Việt Cộng để bảo vệ Điếu Cày như bảo vệ tên đạo thơ Nguyễn Chí Thiện, Hoàng Minh Chính trước đây. V́ vậy vạch mặt chúng và phe đảng cho mọi người biết rơ để tránh bọn hủi này. Lũ này trước có cả tên Nguyễn Phước Đán nay đă "chu du miền cực khổ" và Tôn Thất Sơn cũng sắp đứt hơi. Bọn chúng làm việc có bài bản hệ thống chặt chẽ, ngay như bây giờ khi con quỷ Nguyễn Thị Lưu bị vạch mặt lập tức cả “system” chuyên dùng bịa đặt vu chụp làm vũ khí lập tức nhao nhao sủa vang. Người yếu bóng vía sẽ bỏ chạy. Gặp Kim Âu th́ khác, Người Hùng Lôi Hổ để “T̀M VÀ DIỆT việt cộng” lẽ nào  sợ bọn ma đầu nằm vùng.  Trước đây chúng dùng tên phản quốc Nguyễn Hữu Luyện làm tay sai cho chúng nhưng Kim Âu này đă đưa tên phản quốc Nguyễn Hữu Luyện xuống bùn đen khi thách thức đối luận trên SBTN nên hắn và đồng bọn trốn biệt. Vụ tên đạo thơ Nguyễn Chí Thiện chúng cũng đại bại và nay chúng kéo toàn lực bảo vệ Điếu cày nên càng lộ thêm nhiều bộ mặt nằm vùng. Hâu hết bọn nằm vùng này đều bị loại khỏi các diễn đàn lớn v́ bản chất côn đồ, ngôn ngữ bịa đặt hạ tiện của chúng. Mời quư vị đọc tiếp bài của ông Đặng văn Nhâm một người đă "cứu đói" cho mụ Thị Nở Lê Minh Ngọc bị y thị trở mặt trả oán….

 

Trần Trung Đạo: Giải thích về bài viết “Ánh sáng Điếu Cày”

 

Giải thích về bài viết “Ánh sáng Điếu Cày” 

Một số thân hữu và độc giả yêu cầu giải thích thêm một số điểm trong bài viết “Ánh sáng Điếu Cày” và thưa đây là những lời giải thích:

–Tôi viết bài “Ánh sáng Điếu Cày” khi anh Điếu Cày c̣n ngồi trên máy bay qua Mỹ. Bài viết, không vội vă nhưng đúng thời điểm, để bày tỏ niềm vui khi anh Điếu Cày, một tù nhân chính trị mà cộng đồng người Việt hải ngoại nỗ lực trong nhiều năm và qua nhiều h́nh thức để đ̣i hỏi nhà cầm quyền CSVN phải trả tự do. Hầu hết các tổ chức nhân quyền quốc tế và đoàn thể đấu tranh tại hải ngoại đều đă đưa tên Điếu Cày Nguyễn Văn Hải lên hàng đầu danh sách. Đây là một thành quả chung của cộng đồng người Việt hải ngoại và thành quả đó cần được phát huy. Lư do ghi rơ ngày 22 tháng 10, 2014 v́ tôi nghĩ thời gian tới anh sẽ có những chọn lựa riêng tư và những chọn lựa đó có thể phù hợp hay không phù hợp với quan điểm chính trị của cá nhân tôi. Những hoạt động của anh sau thời điểm đó như hội luận, tiếp xúc, phát biểu v.v. không liên hệ đến bài viết và trong tư cách cá nhân tôi cũng chưa có dịp nói chuyện hay email qua lại với anh.

–        Là một người quan tâm đến thế hệ trẻ, trong đó có nhiều người đang hoạt động tích cực trong các phong trào dân chủ tại quốc nội, bài viết cũng là những lời khích lệ gởi đến những người c̣n lại đang vượt qua bao nhiêu khó khăn để mang ánh sáng tự do dân chủ đến từng con đường, góc phố. Hiện nay c̣n hàng ngàn tù nhân chính trị đang bị CS giam giữ. Một người được ra khỏi tù cũng có nghĩa một số người khác sắp phải vào tù. Cuộc đấu tranh của đồng bào trong nước đang trực diện với bạo quyền CS vô cùng khó khăn và cần có sự ủng hộ tích cực của đồng hương hải ngoại. Dù chậm hơn nhiều nước khác, cách mạng dân chủ vẫn phải được phát động từ thế hệ trẻ và phát động từ trong nước.

–        Trong quan điểm lịch sử và chính trị của tôi, cờ vàng ba sọc đỏ là lá cờ chính nghĩa và sứ mạng lịch sử ghi trong Hiến Pháp VNCH 1967 “Dân chủ độc lập, thống nhất, lănh thổ bất khả phân, chủ quyền thuộc về toàn dân” mà cờ vàng đang chuyên chở không hề thay đổi. Tôi chia sẻ quan điểm này nhiều lần trong các buổi thuyết tŕnh, trong bài viết và trong sách. Trong Tâm Bút xuất bản 2005 tôi viết: “Tôi hiểu lá cờ vàng, không phải chỉ từ nguồn gốc sâu xa trong lịch sử nhưng c̣n từ máu xương, từ mồ hôi nước mắt, từ hơi thở của những người đă ǵn giữ và bảo vệ vùng trời, vùng biển tự do của đất nước. Lá cờ vàng đă đắp lên bao nhiêu ngôi mộ, bao nhiêu quan tài, bao nhiêu khuôn mặt tuổi thanh niên đă chết v́ lư tưởng tự do của dân tộc trong cuộc chiến tự vệ đầy gian khổ suốt hai mươi mốt năm từ ngày đất nước bị chia đôi. Trong lúc đó, các lănh đạo Cộng Sản không thể chứng minh cuộc chiến tranh xâm lược miền Nam là cuộc chiến tranh chính nghĩa.” Trong Chính Luận Trần Trung Đạo mới xuất bản 2014 tôi lần nữa chứng minh và khẳng định “chỉ có Việt Nam Cộng Ḥa mới là giải pháp không riêng cho Hoàng Sa, Trường Sa mà c̣n cho cả dân tộc Việt Nam.”

 

Cám ơn sự quan tâm của quư vị.

 

Trần Trung Đạo

Boston 8 tháng 11, 2014

 

 

 

  Trang ChủKim ÂuBáo ChíDịch ThuậtTự ĐiểnThư QuánLưu TrữESPN3Sport TVMusicLotteryDanceSRSB RadioVideos/TVLearningLịch SửTác PhẩmChính NghĩaVấn ĐềĐà LạtDiễn ĐànChân LưBBCVOARFARFISBSTác GỉaVideoForum

 

 

US Senator John McCain , Kim Âu Hà văn Sơn

NT Kiên , UCV Bob Barr, Kim Âu Hà văn Sơn

 

 

 

 

 

 

NT Kiên , Kim Âu Hà văn Sơn, Cố Vấn An Ninh

Đặc Biệt của TT Reagan và NT Sám