US Senator John McCain , Kim Âu Hà văn Sơn
NT Kiên , UCV Bob Barr, Kim Âu Hà văn Sơn
Nguyễn Thái Kiên , Kim Âu Hà văn Sơn, Cố vấn an ninh đặc biệt của Reagan-Tỷ phú Ross Perot,Tŕnh A Sám
Thoả hiệp hay đầu hàng đều là thừa nhận
tính hợp hiến, hợp pháp của Việt Cộng
Nh́n những hành động cuống quưt, lấp liếm hết sức hạ lưu của nhóm “bị gậy” trong tuần qua, quư độc gỉa đă thấy chúng tôi không hề nói sai về họ. Chỉ vài chữ thôi, Việt Thường thấm thía, hắn sắp đứt hơi cũng phải ḅ dậy thều thào nhưng khốn khổ, hắn viết ba bài, chữ nghĩa không khác lời lẽ của anh nhà quê mất gà chửi càn, chửi tưới (đúng như chữ của Hà Tiến Nhất dùng) và tất nhiên chúng tôi “thương hại” kệ cho hắn viết để xả uất hận, ráng sống thêm ít lâu tự nh́n thấy sai lầm của hắn.
Việc chúng tôi đặt vấn đề về chuyện “bật đèn xanh cho việc tập thể đầu hàng cộng sản” hắn hoàn toàn không trả lời nổi bằng lư luận v́ chính bài viết của hắn trước đây đă khóa họng hắn lại v́ thế VT và các “đồng choé, đồng chí, đồng rận” trong tổ của hắn “thi đua” đút đầu vào tḥng lọng. Chúng tôi chẳng cần phải thêu dệt hay nặng lời về Việt Thường ngoài việc nói lên sự thật là: Nhóm đặc công đỏ Việt Thường, Trọng Tín, Van Tran, Đặng Phúc, hầu hết là “sản phẩm xă hội chủ nghĩa hạ đẳng”, kiến thức vào loại hạt đậu không có ǵ đáng để bàn luận nhiều.
Vậy là bọn gian nhân hiệp đảng kéo thành bầy ra sức gỉai độc, đánh lạc hướng dư luận bằng cách dựng đứng lên những chuyện nhảm nhí, xử dụng những ngôn từ nhớp nhúa để chửi bới bừa băi nhằm xóa đi nỗi đau bị vạch mặt.
Nhưng việc phản ứng bằng những hành động lưu manh, hạ tiện của chúng đă trở thành tự thú, tự vạch mặt, “lạy ông con ở bụi này”..
Kể ra th́ cũng đau đớn thật, một gă ôn con tu xuất cố kiếm chút danh “chống gậy”, em Tuyết th́ lăng xăng đến tuổi xế chiều “dung nhan đă vào hạ” mới dựng được tuồng cải lương “Kỷ Nguyên 2000” với giấc mơ thành “cỏ non” bỗng chốc thành công cốc, một tên không xương sống như Nguyễn Đức Chung ôm lấy anh thầy bói tử vi để xây dựng website nay đột nhiên( một sớm một chiều) trở thành băi rác chứa đồ âm phủ. Người nào từng đọc Hồn Việt UK trước đây nay ghé vào đều dội ngược v́ mùi xú uế bốc ra từ miệng Nam Nhân, Việt Thường, Van Trần Trọng Tín.v.v.
Thử hỏi Việt Thường không cay cú sao được khi từ ngày sang đến Anh quốc tới nay , bằng những tṛ láu cá của mấy tên đánh bạc bịp, bói toán nhảm nhí, VT bỗng nổi lên trở thành lănh tụ của một nhóm “chống gậy” ở hải ngoại (không thể dùng chữ khác v́ VT tuyên bố: Tôi không chống cộng). Hắn đă được nhiều người tự bịt mắt lại ca tụng thành tích đến nỗi hắn xổ toẹt vào mặt là: “Tôi không chống cộng” họ vẫn cho là chí lư, cứ quàng vai bá cổ hắn vào “pḥng tuyến quốc ra” rồi đến nay bỗng mặt nạ rớt xuống để lộ nguyên h́nh một ổ đặc công đỏ dốt nát thậm tệ mới bắt đầu suy niệm.
Sở dĩ gọi chúng là “chống gậy” v́ đây chỉ là một đám thuyển nhân tha phương cầu thực, tỵ nạn kinh tế (tay bị, tay gậy bốn phương tung hoành) khác với những người miền Nam buộc phải ra đi v́ nạn nước, tỵ nạn chính trị.
Trong một môi trường căm hận cộng sản những diễn viên đóng tuồng “chửi cộng” rất dễ chiếm được cảm t́nh của một số người (ngây thơ). Những người này thích nghe kẻ thù bị mạt sát nên hiện tượng “chửi một phát (ở hải ngoại rất chi an toàn) lập tức trở thành“nănh tụ”, thành “anh thư”, thành “ngôn sứ” ngày nay nhan nhản. Do đó chuyện vội tôn những tên đặc công đỏ như Việt Thường, Nguyễn Chí Thiện, Vũ Thư Hiên, Bùi Tín, Nguyễn Chánh Kết, Lê Thị Công Nhân.v.v. lên “làm cha, làm thầy” và khi chết th́ đưa lên bàn thờ như Nguyễn Hộ, Trần Độ, Hoàng Minh Chính đă làm nhiều người mất phương hướng.
Ngay như Cù Huy Hà Vũ vừa mới ra ṭa lập tức được phong : chí sĩ, anh hùng dân tộc!??? ngay từ bây giờ và những ngày sắp tới hải ngoại sắp sửa chứng kiến những màn phỏng vấn “chí sĩ phu nhân liên miên”, và phong trào gây quỹ yểm trợ sẽ bùng ra như trăm hoa đua nở để quyên góp và tiền của người nhẹ dạ tiếp tục đi vào túi của bọn lưu manh đại loại như Ngô Thị Hiền..v.v..
Những hành vi quá trớn, thiếu suy nghĩ và bất lương này nhiều lúc đă gây ra mâu thuẫn, tranh căi, gay gắt trong hàng ngũ chống cộng. Chuyện này thêm một lần nữa cho thấy chống cộng theo cảm tính rất dễ dẫn tới sai lầm, dễ bị đối phương đưa vào mê hồn trận, dẫn vào mạt lộ.
Nhưng với những người hoạt động, đấu tranh chân chính không ai tin vào hiệu qủa của việc ngồi trong bóng đêm để chửi mắng kẻ thù.V́ con đường trước mắt họ c̣n dài và có quá nhiều việc để làm. Bởi sự chuyển hóa từ “năng lực ư thức dẫn tới hành động lịch sử” đ̣i hỏi từng cá nhân phải được cảm hóa, chuyển đổi tư tưởng từ vô ư thức đến có ư thức ; từ “có ư thức đến ư thức đúng” để tự làm một cuộc “cách mạng bản thân” dẫn tới sự hợp tác với tha nhân trong cuộc “cách mạng tổ chức”, “cách mạng xă hội” và đi tới kết điểm là “cách mạng quốc gia, dân tộc”.
Đối với chúng tôi những Người Việt Quốc Gia Chân Chính,“Lằn Ranh Quốc Cộng” không thể xóa bỏ và chẳng có một người nào xuất thân trong “chế độ xă hội chủ nghĩa” dù nằm trong thành phần “cung đ́nh hay hạ đẳng”, “phản tỉnh (thật) hay phản đảng (vờ)” có thể trở thành người chỉ dạy những người quốc gia chân chính chống cộng (bọn xuất thân từ cung đ́nh cộng sản tay chúng đă nhuốm máu đồng bào; thành phần thấp hơn th́ thiếu khả năng, kiến thức). Nếu chúng ta mù quáng xem bọn chúng là người chỉ đường th́ xin lỗi tất cả quư vị: Đó là hành động “giao trứng cho ác”, chẳng lẽ chúng ta không có nhân sự và như thế “Cuộc chiến chống cộng” của người quốc gia đă đi vào ngơ cụt.
Có thể trong thời kỳ này có vài người đấu tranh, chống đối v́ quyền lợi cá nhân (đa phần là những tṛ của Việt Cộng dàn dựng, phần c̣n lại chưa rơ thực hư) chúng ta có thể khai dụng sự việc và con người nhưng những ngôn từ chí sĩ, anh hùng, anh thư, ngôn sứ, thánh nữ nghe thấy chối và chướng. Chứng kiến những vở kịch vụng về, một số người thơ ngây không hiểu rơ bản chất của Cộng Sản (dù đă cong đuôi chạy trốn) nên cho rằng v́ thời thế đổi thay nên Việt Cộng cũng phải cởi mở cho phù hợp với những biến chuyển của thế giới.
Nếu quư vị nào tin là VC cởi mở th́ mời quư vị đó tự do trở về sống với cộng sản để chúng cởi quần và mở cúc áo cho sướng thân. Lư do ǵ cứ phải suốt đời ray rứt, vọng cố hương. Tấm “gương anh dũng” của Nguyễn Cao Kỳ vẫn c̣n “đang được thiên hạ phỉ nhổ”.
Về phần những Người Việt Quốc Gia Chân Chính, “Cuộc chiến chống Cộng” chưa bao giờ ngừng nghỉ và sẽ chỉ chấm dứt khi chế độ cộng sản ở Việt Nam tan ră. Bây giờ đă là Tháng Tư, Ngày Quốc Hận thứ 36 sắp tới. Đại khối Người Việt Quốc Gia ngày nay đều nhận rơ: V́ cục diện chiến lược của thế giới trong Chiến Tranh Lạnh, Người Việt Quốc Gia nhất thời thất bại.
Nhưng thoái trào đó sẽ qua đi, tinh thần quốc gia sẽ phục hồi trong ḷng dân tộc. Di sản của chính nghĩa quốc gia là lịch sử với đầy đủ sự thật về nguyên nhân thành công, thất bại. Lịch sử sẽ soi sáng: tại sao những kẻ xấu đă thắng để đưa cả dân tộc vào thảm họa. Lịch sử sẽ chỉ rơ tại sao ngọn đuốc chính nghĩa đă vụt tắt để cả một dân tộc bị kéo ngược vào bóng đêm trung cổ. Lịch sử sẽ chỉ rơ bởi v́ Việt Nam Cộng Ḥa là một quốc gia non trẻ chưa kịp xây dựng để đủ sức tự đứng vững trước sức mạnh cuồng bạo của làn sóng đỏ.
Nếu chúng ta không giữ ǵn được lư tưởng và biểu tượng tinh thần. Thế hệ mai sau sẽ không có ngọn hải đăng nào để hướng con thuyền Việt Nam đi tới.
Thời cơ xây dựng một quốc gia dân chủ, tự do của thế hệ cũ đă đi qua nhưng tương lai của một dân tộc có chiều dài lịch sử mấy ngh́n năm vẫn ở trước mặt.
Người Việt Quốc Gia Chân Chính không thể rời bỏ chiến hào, không thể phủ nhận những gía trị của chính nghĩa dù những kẻ cơ hội mưu toan Hoà Giải Hoà Hợp, Thỏa Hiệp Đầu Hàng Cộng Sản đưa ra những lập luận cho rằng đă đến lúc Xoá Bỏ Hận Thù v́ ngày nay không c̣n Cộng Sản mà chỉ có bọn Mafia, Tư Bản Đỏ .v.v.
Những lập luận hết sức ấu trĩ hay "gỉa vờ ấu trĩ" này, chúng ta thường thấy tràn lan trên những trang nhà của bọn cơ hội chủ nghĩa (dù đám này hiểu biết hơn nhóm Việt Thường triệu lần.
Đám người cơ hội này dù đă sống trong môi trường dân chủ Tây phương hàng mấy chục năm nhưng hiểu biết của họ về bản chất của cộng sản vẫn dậm chân tại chỗ. Họ vẫn chưa hiểu được “độc tài toàn trị” là đặc trưng của “chuyên chính vô sản”. Và đối với những người cộng sản th́ chủ nghĩa tư bản chỉ là đêm trước của chủ nghĩa xă hội. Người ta khua môi múa mỏ trên vũ đài chính trị nhưng không chút mảy may hỉểu biết tiến tŕnh h́nh thành “Nhà nước chuyên chính”.
Chúng ta hăy cùng nhau ngược ḍng lịch sử để nhận thấy rằng: từ giữa tháng 12 nǎm 1924, điệp viên Bộ phương Đông của Quốc tế cộng sản, trực tiếp phụ trách Cục phương Nam, Nguyễn Ái Quốc đă từ Liên Xô đến Quảng Châu (Trung Quốc) để hoạt động, xây dựng phong trào và đào tạo cán bộ cách mạng cho một số nước ở Đông Nam Á. Hắn đă trực tiếp mở nhiều lớp huấn luyện, đào tạo được hơn 200 cán bộ cộng sản Việt Nam. Nhiều người được chọn đi học trường Đại học phương Đông ở Liên Xô (Trần Phú, Lê Hông Phong, Hà Huy Tập, v.v..), một số được cử vào học quân sự ở trường Hoàng Phố (Trung Quốc) như Trương Vân Lệnh, Phùng Chí Kiên. C̣n phần lớn đưa về nước hoạt động.
Đầu nǎm 1927, cuốn “Đường kách mệnh” được lưu hành, nội dung nêu ra ba loại tư tưởng về cách mạng và chia ra hai thứ cách mạng là "dân tộc cách mạng" và "thế giới cách mạng", rồi khẳng định tuy có khác nhau "nhưng 2 thứ kách mệnh ấy vẫn có quan hệ với nhau". "Tất cả dân cày, người thợ trong thế giới bất kỳ nước nào, ṇi nào đều liên hợp nhau lại như anh em một nhà, để đạp đổ tất cả tư bản trong thế giới, làm cho nước nào, dân nào cũng được hạnh phúc, "làm cho thiên hạ đại đồng - ấy là thế giới cách mệnh". Tác phẩm phân tích những hạn chế của cách mạng tư sản ở Mỹ (1776), ở Pháp (1789) và khẳng định chỉ có Cách mạng tháng Mười Nga là cuộc cách mạng triệt để. “Đường kách mệnh” chỉ rơ đối tượng đấu tranh của cách mạng Việt Nam là tư bản đế quốc chủ nghĩa, phong kiến địa chủ; đồng thời, chỉ rơ cách mạng Việt Nam là một bộ phận của cách mạng thế giới. Tác phẩm “Đường kách mệnh” đă trực tiếp chuẩn bị về tư tưởng, lư luận chính trị và tổ chức cho việc thành lập Đảng vô sản kiểu mới ở Việt Nam qua việc khẳng định: Muốn đưa cách mạng đến thắng lợi, trước hết phải có đảng cách mạng. Đảng ấy phải lấy chủ nghĩa Mác - Lênin làm kim chỉ nam: "Bây giờ học thuyết nhiều, chủ nghĩa nhiều, nhưng chủ nghĩa chân chính nhất, chắc chắn nhất, cách mệnh nhất là chủ nghĩa Lênin".
Từ quan niệm cho rằng chuyên chính vô sản là một nhà nước mới, thật sự dân chủ trong trí tưởng tượng của Engels đă gợi ư cho Lenin nêu ra, rồi khẳng định quan niệm về một nền dân chủ vô sản, một thứ nhà nước kiểu mới, dân chủ gấp triệu lần so với nhà nước dân chủ tư sản (từ Đệ Nhị Quốc Tế Cộng Sản chuyển sang Đệ Tam Quốc Tế Cộng Sản).
Nhưng thực tế cho thấy chủ trương dựa vào "bạo lực cách mạng" đă xoay chuyển t́nh trạng nhà nước chuyên chính vô sản tự nguyện là tôi tớ của xă hội, biến thành chủ nhân duy nhất thống trị xă hội (độc tài toàn trị).
Tất cả những điều tóm lược của chúng tôi trên đây chỉ rơ, ngay từ buổi b́nh minh của cộng sản thế giới. Nguyễn Ái Quốc đă xem tổ quốc và dân tộc Việt Nam chỉ là một bộ phận của Đệ Tam Quốc Tế từ điện Kremlin. Thành lập đảng cộng sản Việt Nam, Nguyễn Ái Quốc đă tạo nên một "tập đoàn buôn dân, bán nước" đầu tiên trong lịch sử dân tộc; gia nhập “đảng kách mệnh” của Nguyễn Ái Quốc, những thanh niên Việt Nam yêu nước đă rơi vào guồng máy của tổ chức bán đứng tổ quốc và dân tộc. Điều đó cho thấy sự nghiệp chống cộng của dân tộc Việt Nam là chống lại một tập đoàn buôn dân bán nước Cộng Sản Việt Nam. Và hầu như con dân Việt Nam nào cũng hiểu buôn dân, bán nước là đại tội đối với dân tộc nên việc chống lại hành động buôn dân, bán nước mặc nhiên là trách nhiệm của toàn dân.
Nhóm Việt Thường thật sự ấu trĩ, dốt nát đến mức đặt ra câu hỏi ngớ ngẩn:”…..không nhẽ nếu VGCS là CS (tức làm tay sai cho Nga Sô, Tàu Cộng) th́ mới chống, c̣n không phải là CS (tức làm tay sai cho các nước khác ngoài Nga Sô, Tàu Cộng) th́ không chống nó?......”
Và bản chất của băng đảng móc túi, cướp giật chợ Tó, chợ Đồng Xuân của tên vét đĩa Trần Hùng Văn càng lộ rơ khi chúng ra sức xuyên tạc, dựng đứng, chửi rủa để trả đũa nhóm Người Việt Quốc Gia (Kim Âu, Hồ Công Tâm, Tôn Nữ Hoàng Hoa, Trương Minh Ḥa).
Chuyện này chúng tôi chẳng chút phiền hà v́ lũ chó điên, chó dại đấy chỉ sủa chứ chẳng dám làm ǵ đụng đến lông chân của chúng tôi (vi hữu Kim Thành đă gián tiếp chửi vào mặt tên Van Tran là “chó sủa ma” đấy).
Vô phúc lông chân của chúng tôi mà nghiêng không đúng góc, chúng nó cũng sẽ phải dựng lên. Đọc ngôn ngữ láo toét “một tấc đến trời” của đám “vét đĩa” Việt Thường, Nam Nhân, chúng tôi thực sự tội nghiệp cho sự liều mạng của những kẻ ngu dốt. Chúng không hiểu nổi định nghĩa của ngôn từ chúng xử dụng, chúng ấu trĩ đến độ không phân biệt được vị trí của chúng trong xă hội (v́ chúng thuộc thành phần hạ đẳng). Như vi hữu Hoàng Hoa Cương đă viết:” Trước khi Hà văn Sơn bước vào Quốc Hội, con người, chân tướng, hoạt động của Hà văn Sơn, hồ sơ từ tấm bé đă nằm trong pḥng điều nghiên, phân tích của các cơ quan an ninh, t́nh báo của Hiệp Chủng Quốc Hoa Kỳ và các cơ quan này đă có kết luận từ lâu.”
Chúng trắng trợn xuyên tạc những tài liệu chính thức từ các bộ phận hữu quan của cả ba ngành Tư Pháp, Lập Pháp và Hành Pháp của Hiệp Chủng Quốc Hoa Kỳ.
Hành vi của chúng thật ra chỉ quảng cáo cho sự việc lịch sử đấy được phổ biến thêm sâu rộng và công luận càng nhận rơ thêm bản chất bỉ ổi, trơ tráo của bọn đặc công khi đă lộ nguyên h́nh.
***
André Gide
Từ cuối những năm 30 của thế kỷ trước, sau khi đi thăm Liên Xô trở về, André Gide đă viết: “Chủ nghĩa cộng sản sinh ra trong máu, trưởng thành trong chiến tranh và chết trong dân chủ.” “né dans le sang, nourri par la guerre et meurt dans la democratique”,
Diễn tŕnh của lịch sử trong thế kỷ thứ 20 đă chứng minh chân lư: ”Dân chủ là khắc tinh của cộng sản”. V́ đối với giai cấp vô sản, chế độ dân chủ sẽ trở nên hoàn toàn vô ích nếu nó không lập tức trở thành phương tiện để thi hành những biện pháp trực tiếp đánh vào chế độ tư hữu nhằm bảo đảm sự thống trị của giai cấp vô sản. VI Lenin đă viết: Chuyên chính là một chính quyền dựa trực tiếp vào bạo lực và không bị một luật pháp nào hạn chế cả.
Và xuất phát từ quan niệm "phi nhân" sai lầm, ngu xuẩn này: "Chuyên chính vô sản" đă không thể đem lại một nền dân chủ thật sự, để rồi về sau “chuyên chính vô sản” trở thành công cụ bạo lực, lớp áo nguỵ trang, che đậy bản chất mỵ dân, độc tài, thối nát, tham nhũng, phản dân chủ của chế độ xă hội chủ nghĩa (cộng sản).
V́ vậy chừng nào “Nhà nước” ở Việt Nam vẫn c̣n do đảng cộng sản độc chiếm, chừng nào “Nhà nước” chưa là quyền lực công cộng, th́ chưa thể là Nhà nước của toàn dân.
Một khi quyền lực công cộng đă làm chủ chính quyền, quốc dân đă làm chủ Nhà Nước tất nhiên không thể có chuyện toàn dân bán nước.
Bởi khi con người đứng trong những chế độ độc tài toàn trị cộng sản thức tỉnh, đứng lên cùng với quốc dân vứt bỏ tư tưởng cộng sản phản động. Lương thức, nhân phẩm của họ phục hồi nguyên vẹn, bàng hoàng như tỉnh cơn ác mộng. Hiện tượng này nhân loại đă được chứng kiến khi hệ thống xă hội chủ nghĩa Đông Âu, Cộng Hoà Liên Bang Nam Tư, Cộng Ḥa Liên Bang Xô Viết tan ră vào cuối thập kỷ 1980 sang đầu thập kỷ 1990.
Hàng loạt quốc gia trước đây bị sát nhập vào Liên Bang Xô Viết, Liên Bang Nam Tư đều gỉai tán các đảng kiểu Lenin, trở thành những quốc gia độc lập, xây dựng nền dân chủ xă hội phương Tây một cách ḥa b́nh. Duy nhất chỉ có trường hợp nhà độc tài Romnia bị hành h́nh. C̣n lại chỉ có những cuộc chiến tranh giành lănh thổ, địa vực, không gian sinh tồn giữa các quốc gia mới độc lập.
Hiện nay t́nh h́nh ở Việt Nam vẫn c̣n nhiều phức tạp chưa có dấu hiêu chuyển biến nhanh khi thề chế độc đảng vẫn không thay đổi.Với bản chất mỵ dân cố hữu người ta có thể nh́n thấy nhiều vở tuồng được diễn rất khéo để lôi kéo dư luận. . Nhưng trong thực tế những công cụ bạo lực như cảnh sát, công an, mật vụ, t́nh báo, quân đội vẫn trong ṿng kiểm soát của đảng cộng sản. Đảng viên cộng sản vẫn cấu kết chặt chẽ với nhau để bảo vệ đặc quyền, đặc lợi. V́ vậy những hiện tượng “chim cá” đua nhau chết tập thể hẳn nhiên do trúng độc.
Một trong những loại thuốc độc để tự sát trong đối sách chính trị hiện nay là việc “rủ nhau đầu hàng tập thể”.
Obama ở Hoa Kỳ chỉ cần một lá phiếu của Cao Quang Ánh để chứng minh tính hợp tác và hoà đồng lưỡng đảng của một đạo luật hết sức quan trọng. Lá phiếu xuẩn ngốc bỏ lập trường chiến lược đổi lấy lợi ích cục bộ, cá nhân, đó là lá phiếu "thỏa hiệp và hợp tác" với đảng Dân Chủ, "phản bội" đảng Cộng Ḥa.
Đó chính là lá phiếu chôn vùi sự nghiệp chính trị của Joseph Cao.
Đối với Cộng Đồng Người Việt Quốc Gia hải ngoại Cao Quanh Ánh xem như mất hết tín nhiệm khi có thái độ ḥa dịu với Nguyễn Thanh Sơn (Thứ trưởng BNG CS.5/1/2010)
.
Những người đấu tranh chống cộng v́ một nền dân chủ tiến bộ cho Việt Nam nếu có hành động thỏa hiệp, hay đầu hàng, thừa nhận tính hợp hiến, hợp pháp của Việt Cộng chính là đang tiếp tay kéo dài tuổi thọ của nền độc tài toàn trị ở Việt Nam.
Tổ quốc và dân tộc đă mất hàng chục thế hệ v́ sai lầm của những người lănh đạo.
Những sai lầm như vậy không thể tái diễn khi thời cơ của lịch sử đă ở trước mắt.
Kim Âu
10 - 4 - 2011
http://chinhnghiaviet.informe.com/forum/
http://nguoidalat.informe.com/forum/
http://chinhnghiamedia.informe.com/forum/