Trang ChủKim ÂuBáo ChíLưu TrữVấn ĐềChính Nghĩa ViệtĐà LạtThư QuánDịch ThuậtTự Điển

Tác Phẩm Chính Nghĩa BBC LONDON HISTORY AUSTRALIAN RFI PARIS Chân Thiện Mỹ Tác Giả

ESPN3BannerLottery

 

 

 

 

US Senator John McCain , Kim Âu Hà văn Sơn

NT Kiên , UCV Bob Barr, Kim Âu Hà văn Sơn

 

 

 

 

 

Nguyễn Thái Kiên , Kim Âu Hà văn Sơn, Cố vấn an ninh đặc biệt của Reagan-Tỷ phú Ross Perot,Trình A Sám

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

TẠP KÝ của Tuyết-Lan

 

PHỎNG VẤN NGUYỄN CAO KỲ

Tạp Chí "Ong Cali" Phỏng vấn Nguyễn Cao Kỳ, sau bữa tiệc

tại St Regis Resort Monarch Beach, Dana Point, 23-6-2007.

 

Bạn thân mến,

Kỳ này Bạn như thế nào? Chờ bài tường thuật của Bạn về vụ Nguyễn Minh Triết chu du Nữu Ước dài cả cổ.

Tuyết-Lan sợ thất hứa với bạn đọc, đành phải mời bạn đọc lên Tivi, vào các đài truyền hình & phát thanh Mỹ và Việt, tìm báo dưới đất để đọc, xem, nghe, để rúng động với cuộc biểu tình khổng lồ "không tiền khoáng hậu" của đồng hương Việt Nam tỵ nạn Cộng sản đã dàn chào Nguyễn Minh Triết vậỵ. Thế đó, đồng hương của chúng ta giỏi thật, đã có không những 21 phát thần công đại bác, mà là 105 phát bắn vừa tống vừa tiễn Triết về bên kia thế giới... Cộng sản, thật tuyệt vời. Vỗ tay thật kêu, khen bà con một phát xem nào!

Hôm nay, Tuyết-Lan tường thuật tại chỗ cuộc phỏng vấn rất độc đáo, ly kỳ của phóng viên tạp chí "Ong Cali" với Cựu Tướng Nguyễn Cao Kỳ. Xin mời Bạn đọc kỹ nhé!

 

 

 

PV Ong Cali (PVOC): Xin chào, ông là Nguyễn Cao Kỳ?

Nguyễn Cao Kỳ (NCK): Vâng, chính tôị.

PVOC: Hân hạnh được gặp ông, tôi là Ong Vò Vẽ, phóng viên tạp chí Trào Phúng Ong Cali, xin được phỏng vấn ông vài câụ.

NCK: Xin sẵn sàng. Tôi cũng đang cần phải bày tỏ đôi điều với đồng hương. 

PVOC: Thưa ông Nguyễn Cao Kỳ, tôi phải xưng hô như thế nào đây ạ? Cựu Tướng, Nhục Tướng, Hàng Tướng hay gì gì ạ?

NCK: Cứ gọi là ông, hay anh, như ông Chủ Tịch Nước vẫn thường gọi khi cần sai bảo tôi cũng được. Thôi bỏ chuyện tướng tá đị Bởi vì nói là Nhục Tướng, Hèn Tướng hay Hàng Tướng thì đều không đúng. Thật vậy, chuyện tôi - Nguyễn Cao Kỳ - làm đơn xin phép chính quyền cộng sản VN về thăm quê hương thì đâu phải là Tướng Nhục, họ vui vẻ chấp thuận mà còn khen tôi là "thức thời" nữa đó. Còn nói là Hèn Tướng, thì tôi soi vào gương, có thấy mình hèn ở chỗ nào đâu? Chẳng qua là vì lễ độ mà phải khúm núm trước các quan chức nhà nước một chút thôị. Những kẻ đi xin người ta thì thời nào mà chả thế, phải không ông nhà báo? Còn nói là Hàng Tướng thì lại càng không đúng, bởi vì năm 1975, khi họ vào, thì tôi đã cao chạy xa bay rồi, đâu có đánh đấm gì mà nói chuyện thua với hàng!

PVOC: Ông nói hay quá! Thôi thì bỏ qua chuyện tướng tá mà ông cho là đã cũ rồi đị. Xin được đi vào vấn đề hôm nay: ông nói "Tôi là Nguyễn Cao Kỳ đại diện cho cộng đồng người Việt tại Nam Cali... đi đón chủ tịch nước VN", thế thì hơn 5,000 người Việt đang biểu tình phản đối Nguyễn Minh Triết trước cổng, họ gọi ông là Nhục Tướng, Hèn Tướng vân vân, họ thuộc cộng đồng nào? Xin ông cho biết cụ thể, cộng đồng người Việt mà ông đại diện gồm những ai?.

NCK: Tôi đại diện cho tôi, vợ trước với con tôi, vợ sau và con của... bả và gia đình tôi, họ cũng là cộng đồng Việt, thế không được à?

PVOC: Xin cảm ơn sự minh xác cụ thể. Và chính ông cũng đã nói "xin hân hạnh được phát biểu những lời chân thành nhất của tôi"... Vậy là đúng ông chỉ đại diện cho một cá nhân của ông. Thưa ông, theo như nhiều người tỵ nạn được biết thì, sau 1975, bà Tuyết Mai, từng là Phu Nhân Nguyễn Cao Kỳ, đã bỏ ông để ôm đàn piano sang hạm đội khác? Ông nghĩ sao?

NCK: Đúng thế, khi tôi hết lái máy bay thì bà ta ôm đàn hay ôm đồ sang hạm đội khác, thì cũng thường tình thôi, có gì là lạ! Bản thân tôi cũng đã chiếm được một bãi đáp khác từ tay một đồng đội cũ, thuộc cấp nhường cho! Chính nhờ sự nuôi nấng của bà này mà tôi được sống còn, để có ngày hôm nay đến yết kiến ông chủ tịch nước... Theo ý nghĩ của tôi, thì Tổ Quốc mà mình còn phản được, thì sá gì tình bạn đồng đội và những thứ tình vớ vẩn khác.

PVOC: Thưa ông Nguyễn Cao Kỳ, ông nói ông là "một thứ biểu tượng của một bộ phận khác bên này của người Việt". Trong người Việt có nhiều bộ phận, xin hỏi: bộ phận khác mà ông làm biểu tượng là "bộ phận nào" vậy? Nó nằm ở chỗ nào? Ông hiểu chữ "biểu tượng" như thế nào?

NCK: Ông nhà báo này rắc rối quá! Thì biểu tượng là biểu tượng, chứ còn hiểu thế quái nào nữa?. Tôi là một thứ biểu tượng của cái bộ phận "tùy thời", mục đích tìm chỗ hưởng thụ cho sướng thân. Vợ tôi buôn bán lớn với Việt Nam kể từ ngày Mỹ bỏ cấm vận đến nay, đã làm lợi cho họ nhiều lắm, cho nên họ mới cho tôi về và ba năm nay khi tôi về ở trong nước, họ đã nuôi tôi rất tử tế. Chỉ có điều là chưa cấp nhà cho tôi thôị.

PVOC: Trong bài phát biểu ông nói với Nguyễn Minh Triết, mà ông khúm núm gọi là chủ tịch nước, ông "muốn nói với đồng bào Việt Nam và đặc biệt những người từng dưới sự chỉ huy của ông" là: "Ngày hôm nay mọi bất hòa đã chấm dứt" và "ở đây không có vấn đề Quốc - Cộng" Xin hỏi: ông có còn sáng mắt và còn minh mẫn không?

NCK: Đảm bảo là còn cả hai thứ. Nếu không còn sáng mắt làm sao tôi nhìn thấy bả danh lợi mà chạy theo? Nếu không còn minh mẫn thì làm sao tôi biết hạ mình, nịnh bợ các quan trên cộng sản để đươc về Việt Nam mà hưởng thu.. Mà như ông cũng đã nghe ông Nguyễn Minh Triết nói khi quảng cáo khuyến mãi và đầu tư, rằng là con gái Việt Nam đẹp lắm, "mại vô".

PVOC: Xin trở lại vấn đề bất hòa và Quốc - Cộng. Nếu "mọi bất hòa đã chấm dứt!" tại sao Việt Cộng vẫn săm soi lý lịch người dân, còn kỳ thị thương phế binh Nam - Bắc? Tại sao không trùng tu và phục chế Nghĩa Trang Quân Đội Việt Nam Cộng Hoà tại Biên Hòa? Tại sao Cộng sản phá phách xâm chiếm nơi yên nghỉ của 16 ngàn tử sĩ miền Nam, trong khi đó, chúng xây nghĩạ trang Liệt Sĩ một cách nguy nga, bề thế? Với người đã nằm xuống, Cộng sản còn chưa hòa giải, huống chi đối với người sống? Không còn Quốc - Cộng, vậy tại sao ông không công khai dẫn Nguyễn Minh Triết về họp tại Phước Lộc Thọ Little Saigon, Nam Calị để thăm dân luôn thể, mà lại phải họp tai một khu nghỉ mát xa xôi hẻo lánh, nhưng vẫn không thoát khỏi sự phản đối mãnh liệt của đồng bào chống Cộng?

NCK: Về Nghĩa Trang Quân Đội Biên Hòa, tôi cũng đã xin họ nới tay để tạo cho tôi một chút "credit" với hải ngoại, nhưng họ không cho, tôi cũng đành chịụ Còn chuyện chấm dứt bất hòa, thì như tôi thấy, bản thân tôi về ở Việt Nam, có ai chống đối gì đâu? Họ còn cho ăn chơi thoải mái nữa là khác.

PVOC: Qua cuộc thăm dò dư luận của bổn báo, được biết cộng đồng hải ngoại rất khinh miệt ông, xem ông và Phạm Duy là những kẻ vô liêm sỉ, phản bội quốc gia, về Việt Nam sống thân phận của "một hàng thần lơ láo", không biết "nhục" là gì? Ông nghĩ sao?

NCK: Khinh hay trọng là quyền tự do của cộng đồng, còn "không biết nhục" là quyền của tôi cũng như của nhạc sĩ Phạm Duỵ. Còn nói tôi là phản bội quốc gia, thì thực sự tôi có trung thành bao giờ đâu mà phản bội? Ngày trước tôi vào không quân, thì tôi lái máy baỵ. Rồi thời cơ đưa đẩy, tôi được chức này chức nọ một thời gian, nay tôi đi buôn bán với vợ tôi, thì cũng vậy thôị Trước kia lái máy bay, bây giờ là lái... buôn, thì cũng là lái thôị Ngoài ra, Nguyễn Cao Kỳ tôi trọn đời thờ con lươn làm biểu tượng, nên vấn đề nhục, vinh không "care" làm gì.

PVOC: Thưa ông, tôi không hiểu biểu tượng con lươn là thế nào ạ?

NCK: Ông không biết con lươn thật đấy à? Con lươn là biểu tượng của những kẻ không ngại lấm đầu. Nhà thơ Nguyễn Du đã dạy rằng "Thân lươn bao quản lấm đầu " đấy thôị. Nhục là gì, vinh là gì? Nguyễn Cao Kỳ tôi chẳng sợ lấm đầu bao giờ. Sợ lấm đầu, không chịu chui, làm sao được sung sướng cái thân già này? Nhà báo hiểu rõ chưa? Ở thời đại này, người không biết nhục, cứ chui rúc để được sướng thân, thì mới là... cao kỳ đó ông ạ!

PVOC: Xin cảm ơn ông đã trả lời phỏng vấn. Ông có muốn tâm sự thêm điều gì không?

NCK: Vâng, xin có một lời nói cuối, đó là, xin cộng đồng và nhất là các báo chí khuynh hướng quốc gia hãy đừng tốn lời, tốn hơi, phí giấy mực để nói về Nguyễn Cao Kỳ nữa. Bởi vì tôi là một đứa con cầu tự, vốn hư hỏng từ thuở mới đầu thai. Xin cảm ơn và vĩnh biệt.

PVOC: Xin chào ông.

 

 

 

 

Bạn thân mến, 

 

Còn gì để nói và viết về Hàng Tướng, Nhục Tướng, Bại Tướng Nguyễn Cao Kỳ nữa. Bạn nhỉ?? Nhìn tấm ảnh hàm râu kẽm nghiêng mình bắt tay trùm Cộng sản Nguyễn Minh Triết, tôi biết đồng hương của Bạn và tôi đã quên ông ta rồi, quên rằng chúng ta đã từng có một chiến hữu tên Nguyễn Cao Kỳ.

Thật là kỳ... cục nếu chúng ta không quên được điều đó.

Thân mến chào Bạn,

Hẹn Bạn thư sau. 

 

Tuyết-Lan

Thưa anh Tư và quý anh trong Họ Nhà Tư,

 Dưới đây là bài phỏng vấn phịa của một kẻ nào đó tự đặt tên Tuyết Lan. Chắc chắn tác giả phịa này là đàn ông, nên hắn mới lấy cái tên phụ nữ để ngụy trang. Tên Tuyết Lan này bịa đặt ra một bài phỏng vấn Tướng Nguyễn Cao Kỳ. Tuyết Lan này tự đặt câu hỏi hỗn hào và tự trả lời một cách hèn hạ để làm nhục tư cách Tướng Kỳ. Ví thử người bị phỏng vấn là tôi mà kẻ phỏng vấn dám đặt câu hỏi một cách hỗn láo như thế thì chắc chắn tôi sẽ đuổi ra cửa ngay lập tức, huống hồ là Tướng Kỳ! Ngay cả anh là người hiền lành có tiếng, cũng tống cho tên khốn nạn này một đạp ngay.

Dù là người đọc có trình độ tiểu học thôi, khi đọc bài phỏng vấn thì cũng biết đây là bài phỏng vấn giả mạo. Thế nhưng khi có vài trang mạng post lên bài phỏng vấn giả mạo này mà vẫn có nhiều người tin đấy là cuộc phỏng vấn thật. Cho nên trình độ dân trí của Việt Nam còn thấp kém lắm, chưa thể nào có dân chủ được, mặc dầu đã sống trong quốc gia dân chủ khá lâu vẫn chưa học được bài học dân chủ.

Khi tôi thấy tờ báo Thời Báo ấn bản Houston, do ông ký giả lão thành Nguyễn Đạt Thịnh đảm trách,  phổ biến bài phỏng vấn ngụy tạo đó, tôi liền gọi điện thoại cho ông NDT để hỏi tại sao ông ta đăng một bài phỏng vấn ngụy tạo để miệt thị người khác? Anh biết ông NDT trả lời thế nào không? Ông nói: "Anh bênh vực Nguyễn Cao Kỳ là việc của anh. Tôi làm báo là việc của tôi!".  Anh Tư có thấy sự bất lương của một người làm báo có tiếng tăm từ Sài Gòn chưa? Nếu là người làm báo lương thiện, có nhân cách thì phải cám ơn tôi đã chỉ cho ông ta thấy sự sai trái và hứa sẽ cải chính vào số báo tới. Nhưng ông ta trả lời ngang ngược như thế đấy. Thử hỏi khi ông có quyền trong tay như bọn Công An Cộng Sản thì ông ta còn hách dịch và bất lương đến mức nào? Tôi cũng sẽ có bài nhận định tình hình báo chí hải ngoại từ 35 năm qua.

Ông Nguyễn Đạt Thịnh là người chủ nhiệm Nhật Báo Diều Hâu, mà bạn của chúng ta là Phạm Huấn thì giữ chức Chủ Bút của tờ Diều Hâu. Tờ Diều Hâu là tờ báo của Khối Chiến Tranh Chính trị do Trung tướng Trần văn Trung nắm quyền. Một cơ quan ngôn luận bán chính thức của quốc gia, lãnh đạo cuộc đấu tranh chính trị chống lại kẻ thù, lại được giao vào tay một kẻ bất lương như thế thì  hãy hỏi tại sao chúng ta không mất chính nghĩa?

Sau khi ông Nguyễn Đạt Thịnh trả lời tôi như thế, tôi liền viết cho ông một bức thư. Tôi gửi kèm theo đây bức thư tôi viết cho ông Nguyễn Đạt Thinh vào năm 2007 để anh giữ làm tài liệu. Có lẽ ông Thịnh quên mất cái thư tôi gửi cho ông trước đây, nhân lúc thấy ông Paul Van nào đó xỏ lá với tôi mà ông không biết, nên ông Thịnh nhắm mắt nhảy vào vòng chiến. Nhiều người chỉ có thông tin một chiều nên đã phát tán bài viết của ông Nguyễn Đạt Thịnh để phụ họa vào luận điệu của ông ta. Nhờ ông ta có tên tuổi (bịp), nên bài viết của ông được độc giả tin tưởng.

 Tuy Nguyễn Đạt Thịnh có tên tuổi là nhà báo "NHỚN", nhưng nếu đọc kỹ những bài ông viết thì mới thấy trình độ của ông NDT chỉ vào lớp Đệ Thất, Đệ Lục là cùng. Khi có thì giờ rảnh rang, tôi sẽ chứng minh từng câu trong bài "Quyền Được Sống Riêng Tư" để anh và độc giả khắp nơi thấy cái dốt của NDT. Anh Tư từng đọc những bài viết của tôi thì anh thấy tôi luôn luôn hòa nhã với mọi người, dù không đồng quan điểm với tôi. Ngoại trừ ông Đại tá Trần Doãn Thường, vì đã nhiều lần tôi yêu cầu ông ta đừng gửi hình ảnh SEX bậy bạ tới tôi, vì trong nhà tôi, vợ, con, cháu tôi mở xem email của tôi lúc nào cũng được, thế mà ông Thường vẫn tiếp tục làm trò đó. Thật là lỳ lợm quá sức! Không ngờ một sĩ quan cấp Đại tá mà trơ tráo đến nỗi như vậy. Mới đây ông Thường chuyển tới tôi một email bài viết của một kẻ nặc danh phịa ra những chuyện tồi bại để mạ lỵ tôi. Ông ta viết ở mục Subject như sau: TIN ĐỘNG TRỜI, rồi ông viết lời bình như là một khám phá mới về sự tồi bại của Đặng văn Âu. Tôi viết cho ông ta một cái thư để nghiêm khắc lên án hành vi vô giáo dục của một ông Đại tá Việt Nam Cộng Hòa.

Anh Tư có thấy nỗi đau đớn của những người lính như chúng ta, không ngại xông pha chiến trường để bị những tên sĩ quan cao cấp bôi nhọ một cách bỉ ổi chưa? Chúng ta đã phạm tội gì với Tổ Quốc để bị bè lũ này bôi nhọ? Chúng ta không thua ngoài chiến trường, nhưng chúng ta thua vì những bọn lãnh đạo hèn mạt, lưu manh, vô tư cách được cái đám bề tôi như Đại tá Trần Doãn Thương điếu đóm, nịnh bợ. Đó là lý do tại sao Hoa Kỳ bỏ Việt Nam. Tôi sẽ có những bài viết tiếp theo để chứng minh bằng tài liệu rõ ràng những tên tuổi có danh vọng, nhưng tư cách không bằng một đứa đầu đường xó chợ. Đó là những tên có bằng Tiến Sĩ, có ngôi sao trên cầu vai, có chức danh nhà báo lão thành. Anh kiên nhẫn chờ những bài viết từng kỳ của tôi.

 

GHI CHÚ:

Nếu quý vị nào muốn giúp bạn mình có thông tin đa chiều thì xin phổ biến thư này. Bài viết của ông Nguyễn Đạt Thịnh đã đưa lên Phiếm Đàm Hải Ngoại. Nếu quý vị nào có thể post những bài này lên các trang mạng để rộng đường ngôn luận, thì Bần Đạo xin cảm ơn.

 

Thân ái,

Bằng Phong Đặng văn Âu

7/9/2007 

 

 

  http://www.chinhnghia.com/

http://chinhnghiaviet.informe.com/forum/

 

 

 

Your name:


Your email:


Your comments: