BÀI HỌC MADISON NGUYỄN, BÁO ĐỘNG ĐỎ CHO NGƯỜI VIỆT HẢI NGOẠI.

 

- TRƯƠNG MINH H̉A - 

    

 

 

      Sau nhiều tháng tranh cải về vụ nữ nghị VIÊN Madison Nguyễn, trở thành nữ" nghị CỤC", có cái quyết định" kỳ cục" mà bên trong có những thế lực ma quỷ chỉ đạo, cũng là" âm mưu diễn biến nhuộm đỏ cộng đồng" nên ả ta đă đi ngược lại nguyện vọng của cử tri gốc Việt trong vụ không cho đặt tên khu thương xá là Little Saigon; th́ cái" luật cùng tắc biến" đă tới trong cuộc trưng cầu dân ư bải nhiệm, nhưng việc bất thành, đây là một báo động đỏ cho người Việt tỵ nạn Cộng Sản hiện đang sinh sống ở hải ngoại.

Sự thất bại của người Việt quốc gia tại San Jose, trở thành" thí điểm" để cho đảng Cộng Sản" điều nghiên" trong chiến lược" tầm ăn dâu" tiến công từng bước, lợi dụng sinh hoạt dân chủ, cấu kết với băng đảng Việt Tân, nằm vùng, đón gió, tỵ nạn gian... để" bàn giao cộng đồng trong ṿng trật tự" mà chuẩn tướng nội tuyến Nguyễn Hữu Hạnh và đại tướng ăn cơm quốc gia thờ ma Cộng Sản Dương Văn Minh đă thành công ngày 30 tháng 4 năm 1975, hệ quả là ngày nay, đưa đất nước vào vào nô thuộc của tập đoàn" quan thái thú Trung Cộng gốc Việt". Thế nên, bài học nầy ắt đánh động tấm ḷng yêu nước của những kẻ" từng ăn cơm quốc gia" mà lại" la cà với giặc Việt Tân" để núp bóng, làm b́nh cho cho giặc Cộng nằm phía sau" chỉ đạo" công tác đánh chiếm hậu phương cũng là tiền đồn cuối cùng của người Việt tỵ nạn Cộng Sản.

 

" Nước mất tháng Tư, hồn chửa tỉnh.

Lắm người hải ngoại vẫn c̣n say".

 

     Nên nhớ là, khi giặc Cộng kiểm soát hải ngoại, th́ chúng sẽ ra tay khủng bố bằng mọi h́nh thức, phái công an giả dạng, ḷn vào các sinh hoạt cộng đồng, tôn giáo để hướng dẫn theo tấm bản chỉ đường của đảng, bức hại những người Việt quốc gia, mà đảng Cộng xét thấy nguy hiểm cho chế độ và nơi mà chúng đang khống chế bằng những h́nh thức mà chúng từng làm tại miền Nam trước 1975. Mức độ vơ vét chắc chắn là tinh vi, Việt Cộng sẽ móc túi một cách" dă man" từ những người ở hải ngoại, mà chiêu đầu tiên làm mọi người giựt ḿnh là" đám giặc từ thiện" đụt khoét hàng mấy chục năm qua, nay mới" phát hiện" th́ túi tiền đă thủng nhiều lổ lớn; nên Việt Cộng có khả năng đưa ra nhiều thứ chiêu bài móc túi như: quỷ hổ trợ xây dựng đất nước, quỷ cứu tế người nghèo,....và những thứ thuế đánh vào" bọn Việt kiều phản động" nhằm trả thù, như tiền đóng cho các sứ quán với đủ các danh xưng để" đánh thuế" ngay cả những người không nằm trong ṿng tay của đảng Cộng Sản. Người Cộng Sản kém khả năng quản trị, điều hành quốc gia, nhưng thừa khả năng để làm giàu bằng mồ hôi của dân trong cái:" mênh mông ḷng tham". Thời trước 1975, tại thành thị, dù một số thương gia, gồm Hoa Kiều, không sống trong vùng Việt Cộng kiểm soát, nhưng v́ quan hệ làm ăn, mà đóng thuế đều đặn cho kinh tài Việt Cộng ở vùng trong.

     Có thể nói là trong thời gian nầy, những người Việt tỵ nạn chính trị ở San Jose đă cố gắng đem hết sức ḿnh ra vận động để bải nhiệm nghị viên gốc Việt, mà trước đây đa số đă bầu lầm cho" một người Việt làm đại diện", tức là cứ nhắm mắt bầu cử dựa theo sắc tộc, khi thấy ĐỒNG HƯƠNG ứng cử mà không cần phán đoán lập trường chính trị, bản thân, đạo đức hay cả đàng sau lưng có mối quan hệ với các tổ chức tay sai Cộng Sản, nhất là băng đảng Việt Tân là đám tay sai tích cực nhất cho giặc Cộng, là thứ được coi như thành phần" VIỆT CỘNG NẰM VÙNG HỢP PHÁP" ngay tại hậu phương người tỵ nạn" núp bóng quốc gia, thờ ma Cộng Sản" mà tục ngữ có câu" xanh vỏ đỏ ḷng". Băng đảng Việt Tân chủ trương ăn mừng chiến thắng công khai 30 tháng 4 bằng" diễn hành cho tự do", tức là diễn hành cho đất nước" không có ǵ quí hơn độc lập, tự do" theo đúng" tư tưởng Hồ Chí Minh, khi mà" đất nước ta hoàn toàn độc lập, giải phóng, tiến lên xă hội chủ nghĩa". Bác sĩ Bùi Trọng Cường, người của Việt Tân đă" điều phối" với du học sinh Việt Cộng ở tiểu bang Queensland (Úc Châu" để triệt hạ cờ vàng ba sọc đỏ ngay trong đất của người tỵ nạn. Băng đảng Việt Tân manh tâm xuyên tạc lịch sử, như đảng Cộng Sản làm, đó là việc biến NGÀY GIỔ tổ Hùng Vương, thành ngày QUỐC KHÁNH. Băng đảng Việt Tân tḥ bàn tay vào các tổ chức râu ria như" Ủy Ban Bảo Vệ Người Lao Động" nhằm hứng những lao nô của đảng đưa ra, giúp cho Việt Cộng được rảnh tay trong việc lo đời sống, điều kiện làm việc cho lao nô khi bị bán sang các nước, giúp Việt Cộng giảm chi phí điều hành sau khi" đưa người lao động sang biển" và nay băng đảng Việt Tân cũng nhúng tay thật sâu vào vụ bải nhiệm nghị viên Madison Nguyễn, tức là chúng không muốn cái tên" Little Saigon" được phổ biến rộng rải tại hải ngoại; nếu đặt tên là" thương xá Hồ Chí Minh" th́ băng đảng Việt Tân" nhất trí" ngay, khỏi tranh cải.

    Những người Việt tỵ nạn ở San Jose, không ai ngờ bên trong cái t́nh đồng hương ấy, là một ứng cử viên ĐƯƠNG HỒNG, với" miệng lằn lưỡi mối" hứa hẹn để lấy phiếu trong cái lối làm việc" lấy cứu cánh biện minh cho phương tiện", sau khi đắc cử th́ làm ngược lại, củng cố thế lực, cấu kết chặc chẻ với các thế lực đen. Do đó trong tương lai, khi bất cứ người Việt Nam nào ra ứng cử các chức vụ đại diện từ các hội đồng thành phố, tiểu bang, liên bang, hay các chức vụ khác, cũng phải dè dặt, hảy" bầu cho một người gốc Việt làm đại diện" khi biết rơ lập trường, nhằm tránh sai lầm như vụ Madison Nguyễn, chớ đừng" bầu cho người Việt làm đại diện". Yếu tố chủng tộc thường làm cho người ta" mù quáng" khi cầm lá phiếu bầu đại cho người cùng quê quán, màu da, nên hiện tượng tại các khu có đông dân, thuộc các sắc tộc Trung Hoa, Đại Hàn, Việt Nam, Mễ....thường các ứng cử viên thành công là nhờ" dân ta bầu cho dân ḿnh".

Tại Úc Châu, Đồng Hương cũng đă bầu lầm, cử lộn cho một số ứng cử viên Đương Hồng, thuộc đảng cánh tả Lao Động; một chánh đảng không bao giờ công nhận cuộc chiến đấu chống Cộng tại miền Nam là chính nghĩa, ngay cả các chiến sĩ Úc, thuộc quân đội Hoàng Gia Úc, cũng bị đảng Lao Động, công đoàn, đảng Cộng Sản Úc ( CPA)...qui chụp là" giết người" và tổ chức nhiều cuộc biểu t́nh chống chính quyền miền Nam, các nước đồng minh có quân tham chiến ngăn chận làn sóng đỏ. Hơn 50 ngàn quân nhân Úc tham chiến tại Việt Nam đă bị phong trào phản chiến cánh tả, thuộc đảng Lao Động vùi dập bằng truyền thông, tuyên truyền xám, sau khi trở về vào năm 1972, họ bị qui chụp, xuyên tạc những những" tội đại h́nh", nên thời đó, các cựu chiến binh Úc tham chiến tại Việt Nam không dám đi vào sinh hoạt trong hội R.S.L ( Returned Services League), măi đến sau 1986, th́ họ mới được vinh danh, sau cuộc tập hợp qui mô, đầu tiên ở Sydney năm sau, dù thời gian quá lâu, là thứ vũ khí giết người hàng loạt " MWD"( Mass Weopon Destruction) tác hại vào hơn 50 ngàn cựu chiến binh và kéo theo cả gia đ́nh, ḍng họ; trong số những chiến sĩ chiến đấu v́ lư tưởng tự do nầy, có một số người uất ức mà tự tử, nên chính phủ Úc cho chương tŕnh cố vấn, giúp đở tâm thần cho các cựu quân nhân, nhất là những người từng tham chiến tại Việt Nam.

Ngày nay hầu hết các chức vụ quan trọng của R.S.L nằm trong tay các cựu chiến binh Úc tham chiến tại Việt Nam. Những ứng viên đảng Lao Động gốc Việt như nghị viên Fairfeild Ngô Cảnh Phương ( người làm" rẻ răng rân Riệt" trong vụ ám sát dân biểu John Newman, nay đang thọ án tù chung thân tại N.S.W), thị trưởng Hồ Mai, đem kết nghĩa thành phố Marybynong với quận nhất thành Hồ và nghị viên hội đồng lập pháp Victoria là Nguyễn Sang, với 10 năm, 2 nhiệm kỳ, là người được dân chúng ở Melbourne bầu cho làm đại diện để đi dự tiệc với những tên đồ tể Đổ Mười, Phan Văn Khải....và cũng đại diện luôn trong việc hướng dẫn cán ngố thuộc sứ quán đi du lịch ở Núi Tuyết. Do đó, nghị Sang được tặng danh hiệu là" mâm nào cũng có", chớ không biểu t́nh chống bọn Việt Cộng. Nếu ngục khỉ Nguyễn Chí Thiện tới Úc Châu trong thời gian c̣n nhiệm kỳ, hy vọng sẽ được" nhiệt liệt đón tiếp" khi gọi những tên khủng bố Việt Cộng là" hiền huynh".

    Kết quả cuộc vận động bải nhiệm nghị viên Madison Nguyễn, là thất bại mà người Việt Quốc Gia nên lấy đó là đề cao cảnh giác. Con số thua thắng chênh lệch 10 %, dù bên người bải nhiệm đă cổ động, vận động mạnh từ nhiều tháng qua. Như vậy, nguyên do nào đưa đến sự thất bại nầy?.

    Thời gian mới sang tỵ nạn, ai cũng một ḷng hướng về quê hương trước đại họa Cộng Sản, nên thời thập niên từ 1975 đến 1995, tinh thần chống Cộng của người Việt hải ngoại rất cao, từ đó bẽ gảy hầu hết các mũi giáp công của giặc Cộng: văn hóa, kinh tài, tôn giáo, trí vận....nhưng từ khi tổng thống đảng Dân Chủ Bill Clinton xă vận cho Việt Cộng vào năm 1994, khi mà" thiên đàng Cộng Sản thông thương với Thế Giới Tây Phương Cực Lạc", là lúc ma quái mon men đến những vùng đất tự do và bọn người tỵ nạn gian lại quay về, dù biết đây là vi phạm điều hứa với Cao Ủy Tỵ Nạn, các nước tạm dung. Đây là sự lầm lẫn tai hại của Cao Ủy Tỵ Nạn Liên Hiệp Quốc và các nước Tây Phương trong việc thanh lọc, nhận người tỵ nạn, nên đă nhận ồ ạt thành phần" ra đi v́ miếng cơm manh áo", trà trộn gián điệp, chớ nào phải tỵ nạn chính trị; nên đưa đến hậu quả ngày nay. Con số người Việt ồ ạt quay về, lúc đầu với danh nghĩa" về thăm quê hương" hay là báo hiếu với:" Mai kia cha yếu mẹ già, tiền đô anh gởi, gói quà em trao", rồi việc về tham quê hương được" kinh qua thời kỳ quá độ:" áo gấm về làng" được quá độ sang kế tiếp là TAM DU: du lịch, du hư, du dâm. Khi con số người quên lời hứa, phản bội hàng triệu người bỏ ḿnh trên đường t́m tự do, tổ quốc, dân tộc để:

 

" Từ lúc đảng mở cửa hôm nay.

Ta về nước đông gắp mười lần qua".

 

    Khi con số người" dấu xăng vượt biển t́m tự do" ngày nào, nay thành:" dành dụm những chưn hụi, lương cuối năm" để trở về hàng năm, có người có trân tráo cho là:" Ghiền về Việt Nam" như ghiền ma túy. Khi số người về đông, th́ con số người chống Cộng giảm dần, là báo động cách đây hơn 20 năm, thế mà t́nh h́nh nầy không sáng sũa, khi số người về với nhiều lư do và mang tâm trạng phản bội, trở mặt như trở bàn tay, một dạ hai ḷng, thông đồng với giặc Cộng, mở rộng cửa hải ngoại cho giặc tràn vào:

 

" Đường về Việt Nam không khó v́ ngăn lục địa, cách biển.

Mà ngại v́ ḷng người thay đổi quá nhanh".

 

    Một sự kiện khác là Việt Công luôn có sách lược" cấy gióng đỏ" trường kỳ, gióng đỏ đă len lơi nằm vùng trong hàng ngũ tỵ nạn, âm thầm mọc rể, bám trụ, chờ thời cơ vương ra ánh sáng. Du học sinh gia tăng con số từ việc đảng viên tự túc đến chính sách du học, trở thành một phong trào" thời thượng":

 

" Nhà nhà cho con du học.

Địa phương lo con du học.

Trung ương đưa con du học

Toàn đảng đưa con du học

Là thứ nọc độc.

Lây lan học đường.

Tại các trường đại học nước ngoài".

 

     Các nước Tây Phương lại phạm phải sai lầm khác là cấp thêm học bổng để du sinh sang, họ lầm tưởng là nhờ nhũng du sinh nầy, mang kiến thức dân chủ về nước, làm thay đổi chế độ. Nhưng đời nào con cháu đảng cướp lại chịu từ bỏ tài sản kếch xù, chức vụ, quyền hành của ông cha bàn giao lại theo lối" cha truyền con nối", Việt Cộng cha trao quyền cho Việt Cộng con, cứ thế mà đè đầu cỡi cổ dân chúng măi măi, nếu dân chúng không đứng lên làm cuộc thay đổi chế độ. Việt Cộng cha, con đều gian manh, ác độc, tham lam như nhau, rắn hổ sinh rắn hổ, tác hại người dài dài. Mặt khác du sinh sang các nước để" điều nghiên" khe hở, mặt yếu của bọn" đế quốc, tư bản phản động" để khai thác lợi lộc, kết hợp với luật rừng thành luật buôn bán nô lệ, phụ nữ măi dâm, nên trong thời gian sau nầy, vấn nạn buôn bán nô lệ thời đại thịnh hành, phát triển như thày lày gặp cứt chó.

       Du sinh t́m cách ảnh hưởng, lây lan" Dịch tể Hồ Chí Minh, cờ đỏ" nên một số con cháu tỵ nạn trở thành công cụ như Brian Đoàn, La Thảo Nhi, Hạnh Ngô, Lê Quốc Cường....trong b́nh phong triển lăm nghệ thuật từ Hoa Kỳ đến Úc. Du sinh cấu kết với một số Việt kiều ham tiền, đa số là" ghiền" về Việt Nam hàng năm, họ tạo ra những cuộc hôn phối giả để lấy tiền, trao đổi quyền lợi khi về Việt Nam làm ăn. Một số du sinh khác, sau khi đậu được những bằng cấp đại học, lợi dụng t́nh trạng di dân theo diện tay nghề mà làm đơn ở lại. Một số cán bộ, công an ḷn lách qua tôn giáo, xâm nhập hợp pháp từ của chùa, nhà thờ.... được các tên" quản lư tiệm Phật" các" giám đốc cửa hàng Chúa" bảo lănh sang theo diện" di tu". Những người quan hệ với Việt Cộng trở thành trở lực trong cộng đồng, họ ù ĺ và thường hay" thọt gậy bánh xe", ru ngủ, tuyên truyền dùm cho Việt Cộng qua chiêu bài" ḥa hợp ḥa giải theo định hướng xă hội chủ nghĩa" để được trở về an toàn; họ tỏ ra sợ" con ma Việt Cộng" dù ở nơi" thế giới Tây Phương cực lạc", nên không dám gọi hai chữ VIỆT CỘNG, giống như những dân quê miền Nam thời xưa, khi nh́n thấy bịnh ban bạch, ban đen...mà không dám kêu tên, sợ bịnh vật chết.

       Từ ngày 30 tháng 4 năm 1975 đến nay, gián điệp nằm vùng, di dân, du học, gia đ́nh Việt Cộng lợi dụng" cánh cửa thế giới Tây Phương" rộng mở, t́m đủ mọi cách xâm nhập, gia tăng nhân số và ngày nay th́ mức độ di dân tiến nhanh, tiến mạnh, tiến lan tràn. Do đó, tại các cộng đồng tỵ nạn trước đây có nhiều tổ chức, tinh thần cao, th́ nay lại thấy xuất hiện những du sinh, cán ngố, nhởn nhơ trên các đường phố, quán ăn, học đường, trong sinh hoạt cộng đồng; thêm vào đó là những người tỵ nạn gian, sau khi về nước bị ghiền, nên" im lặng là vàng" và cũng thành phần nầy là đầu dây mối nhợ bảo lănh, chứa chấp, dung dưỡng Việt Cộng đủ các dạng: di dân, hôn nhân, tay nghề.....một nguy cơ khác là băng đảng Mafia Hồng, Việt Tân, một tổ chức giống như Mặt Trận Dân Tộc Giải Phóng Miền Nam do luật sư Nguyễn Hữu Thọ cầm đầu, là công cụ, tay sai đắc lực. Do đó Việt Tân cũng là tay sai của Việt Cộng, là" đầu cầu giao liên" những con bài của Việt Cộng đưa sang, như ngục khỉ Nguyễn Chí Thiện, giáo sư Đoàn Viết Hoạt, Nguyễn Chính Kết, Hoàng Minh Chính,...kể cả Bùi Tín, Dương Thu Hương.

Băng đảng Việt Tân chính là tổ chức" đánh phá người Việt hải ngoại" mạnh nhất, trực tiếp, trực diện như các lực lượng du kích, khủng bố của Mặt Trận Giải Phóng Miền Nam trước 1975. Trong cuộc chiến Việt Nam, nếu không có b́nh phong Mặt Trận Dân Tộc Giải Phóng Miền Nam, th́ phong trào phản chiến không có lư do để xuyên tạc và quân Cộng Sản Bắc Việt cũng không có nơi để" nương tựa", nuôi quân, bàn đạp...nên ở hải ngoại, vài tṛ của băng đảng Việt Tân cũng như Mặt Trận Giải Phóng, là nội thù nguy hiểm hơn Việt Cộng rất nhiều, đây là kẻ thù TAM CÙNG:" cùng tỵ nạn, cùng ở nơi tự do, cùng sinh hoạt trong cộng đồng" như là thứ" đồng sàng dị mộng", ngay nay bộ mặt thật của băng đảng Việt Tân lộ dần trước ánh sáng. Văn công được coi là lực lượng" tổng trừ bị" của giặc Cộng, qua những chuẩn bị lâu dài: từng bước, những" du kích văn nghệ, đặc công nghệ thuật" len lơi vào các trung tâm băng nhạc của người Việt hải ngoại, v́ nhu cầu cạnh tranh mà thu nhận một số văn công, được đào tạo rất kỷ về" kỷ thuật tuyên truyền: văn công tải đảng"; sau khi được các trung tâm băng nhạc" ấp" thành nổi tiếng, là lúc chúng có khả năng tập hợp thành" đạo quân văn công" ngay tại hải ngoại để tổ chức những buổi" văn nghệ", lập các trung tâm băng nhạc với vốn do đảng cấp, bán rẻ, giết dần các trung tâm băng nhạc hải ngoại. Do đó các trung tâm bang nhạc hải ngoại cũng tiếp tay một phần cho" đặc công văn nghệ" Việt Cộng.

     Bài học giải nhiệm nghị viên Madison Nguyễn ở San Jose, là một trong những thủ phủ của người Việt tỵ nạn hải ngoại, được coi là bước đầu" tiến chiếm cộng đồng" hải ngoại bằng h́nh thức dân chủ, đó là" tương kế tựu kế" hay là" gậy ông đập lưng ông". Người Cộng Sản là băng đảng GIŨ CHÂN trước DÂN CHỦ, nhưng chúng lại không bao giờ từ chối" lợi dụng sinh hoạt dân chủ" để thực hiện mục tiêu" phi dân chủ". Do cái" t́nh huống" dân số của Việt Cộng gia tăng, được thành phần" áo gấm về làng, tam du" ngầm ủng hộ để lấy điểm với đảng v́ mắc phải" hội chứng" Ghiền về Việt Nam, nên con số 10 % chênh lệch trong vụ bỏ phiếu bất tính nhiệm Madison Nguyễn, cũng do những thành phần nầy.

Những kẻ tỵ nạn gian, có quan hệ bên trong với giặc Cộng, băng đảng tay sai Việt Tân, nằm vùng, gián điệp, đón gió trở cờ, tung ra hỏa mù:

-Bải nhiệm Madison Nguyễn là làm mất danh dự người Việt

- Là người Việt đại diện cho tiếng nói của người tỵ nạn ( trước đây, đâu có nghị viên gốc Việt, nên thà KHÔNG hơn là có một người đại diện phản bội).

-Làm chùng bước cho những người trẻ khác, muốn tham gia vào các cơ cấu dân cử.... Những lập luận nầy được một số cơ quan truyền thông hai hàng, người của Việt Tân phụ họa, trở thành một mạng lưới" truyền thông" bao bọc, bảo vệ việc làm sai trái của Madison nguyễn. Sau vụ nầy, ḷi ra những" mặt rằn" mà từ lâu:

 

" Núp bóng cờ vàng, vinh quang cờ máu.

 Tuyên truyền lếu láo, làm báo, làm đài.

Xuyên tạc dài dài lập trường chính nghĩa.

Như du kích bắn tỉa, con thứ đỉa hai ṿi.

Phản bội gióng ṇi, làm bồi cho Vẹm."

 

      Từ đây đến 2010, Madison nguyễn hết nhiệm kỳ, th́ ả có thể ra ứng cử tiếp và tin tưởng trong tay có một số cử tri ủng hộ, th́ nguy cơ không nhỏ cho người Việt tỵ nạn ở San Jose nói riêng và các nơi khác nói chung. Dân số Việt Cộng gia tăng và nay đang là mối đe dọa, khi họ dùng tiền, áp lực và người của họ để giành lấy những chiếc ghế dân cử tại hải ngoại, phần quan trọng từ lá phiếu của" đồng hương" nhưng ḷng th́" đương Hồng".

    Nếu t́nh trạng nầy kéo dài, th́ vài thập niên nữa thôi, Việt Cộng gồm du sinh, di dân, gia đ́nh cán bộ bảo lănh, như con siêu vi trùng sinh sản theo lối" trực phân"....sẽ đầy đường, như câu" cà chớn đầy đường" và chúng có thừa tiền, khả năng để vận động vào những chiếc ghế dân cử, dần dần t́m cách hủy bỏ các đạo luật cờ vàng, cũng với cái màng" trưng cầu dân ư" th́ hậu quả sẽ bất lợi cho người Việt tỵ nạn chân chính. Nếu chúng ta không kịp thời có những kế hoạch đối phó với t́nh trạng gia tăng dân số của Việt Cộng ở hải ngoại, do chính những kẻ trước đây khai gian với cao ủy, các nước tạm dung về tư cách tỵ nạn chính trị, thành phần nầy rước Việt Cộng rà hải ngoại, cũng như Mặt Trận giải Phóng làm b́nh phong cho Cộng Sản Bắc Việt trước 1975 ở miền Nam. Trong tinh thần tự vệ, tự tồn, phản ứng của những người Việt quốc gia cần phải thực hiện càng sớm càng tốt:

-Những người giỏi ngoại ngữ Anh, Pháp, có chức phận dân cử, như dân biểu, nghị sĩ....hảy đưa ra cái" bản văn" Lư Do Rời Việt Nam để làm chùng bước thành phần" ăn cơm tự do, đội mo Cộng Sản". Đề xướng các dự luật như: kiểm soát các du sinh ( xem có học thiệt hay là đi giải trí, rửa tiền ở các ṣng bạc Casino, la cà đi làm lậu, đi t́m nơi bảo lănh ở luôn...), đề nghị trắc nghiệm khả năng đối với du sinh, dù họ được cấp những bằng cấp cao ở các trường đại học Việt Nam. Đề ra những dự luật ngăn chận giới chủ nhân mướn những di học sinh, kèm theo h́nh phạt cao bằng tiền...

 

-Những người có khả năng, nên viết những kinh nghiệm Cộng Sản bằng Anh, Pháp ngữ để cho thế hệ trẻ không bị lừa. Đây là công tác lâu dài, cần phải tŕ chí mới mang lại kết quả.

 

-Tiếp tay với các chính phủ, tố giác những cuộc bảo lănh hôn nhân gian lận ăn tiền. Nên nhớ là việc tố giác nầy rất cần thiết để cho các chính phủ ngăn ngừa kẻ gian lợi dụng luật di trú để thủ lợi. Người tố giác không bị hại, danh tánh được bảo mật, nhân viên điều tra cũng có việc làm, nên có thể được thăng tiến, giữ job....

 

-Không ủng hộ cho bất cứ cơ sở, tổ chúc nào của băng đảng Việt Tân và các tổ chức râu ria.

 

-Tẩy chay các cơ quan truyền thông hai hàng, xanh vỏ đỏ ḷng và Việt Tân. Khi Việt Cộng nh́n thấy các" cơ sở" truyền thông của họ không có người nghe, đọc...là đương nhiên họ áp dụng câu trong ngành t́nh báo:" Khi người thợ săn biết con chó của ḿnh không c̣n săn mồi được nữa, th́ người thợ săn phải biết ăn thịt chó". Sự kiện sau vụ Madison Nguyễn, là bài học mà những ai c̣n có tấm ḷng đối với dân tộc trong nước và sự an nguy của chính gia đ́nh, bản thân của ḿnh tại hải ngoại:

 

 

" Biến cố nhiều th́ suy nghĩ sâu.

Mọi việc lo trước, ắt thành công kỳ".

( Thơ của Nguyễn Trải).

 

 

     Trước 1975, bọn thổ phỉ Việt Cộng miền Nam qua tổ chức Mặt Trận Dân Tộc Giải Phóng, qui tụ đám nông dân dốt, ít học nhưng ham quyền chức, tham lam. Đây là những kẻ nội thù nguy hiểm, rước và nuôi giặc" Cộng Sản Bắc Việt" đánh phá sự an b́nh miền Nam. Ngày nay tại hải ngoại, những thành phần" tỵ nạn kinh tế" cũng v́ quyền lợi cá nhân, với bịnh" ghiền" về Việt Nam, đă và đang bảo lănh những con cháu và gia đ́nh Việt Cộng sang, và cái tổ chức băng đảng Việt Tân là nơi dung dưỡng, chứa chấp những tên Cộng Sản, là đàu cầu giao liên, đánh phá tinh vi. Đây là bài học cũ lập lại, nên việc trước mắt của người Việt hải ngoại là triệt hạ băng đảng Việt Tân, là một trong những mối nguy của cộng đồng tỵ nạn. Việc triệt hạ tay sai là vô hiệu hóa các hoạt động của giặc Cộng, như con cua bị rụng càng, tất cả đều tùy thuộc vào thiện chí của mọi người. Khi ḷng người quyết tâm, th́ việc ǵ cũng không phải là không làm được./.

 

THƠ LÁI ÂM.

KỲ TẶC.

Thành phần tỵ nạn gian" ăn cơm quốc gia, thờ ma Cộng Sản" đă rước, dung dưỡng Việt Cộng tại hải ngoại. Trong số nầy có cả những kẻ từng làm lớn trong chính quyền miền Nam, quân lực VNCH như Nguyễn Cao Kỳ, là con bài tuyên vận tích cực cho đảng siêu cướp VC.

 

 

TƯỚNG GIAN trở mặt, Cộng TÁN DƯƠNG.

RẶC MỎ gian manh RỎ MẶT phường.

CÁO L̀ vung vít, tên KỲ LÁO.

ĐƯỜNG TẢ hại dân, tất ĐĂ TƯỜNG.

NAY DẤN thân già, NÂNG DÁI Vẹm.

LƯỚT XẠO" v́ dân" LÁO XƯỢC cương.

CỐC G̀ thằng phản, tên KỲ DỐC.

LỠ DẠI trở về LẠI DỞ ươn.

TÊN KỲ THAM QUAN LĂNG HỒ TẶC.

 

 

Tên Kỳ trở về, cùng với vợ con, chụp h́nh chung với Phạm Thế Duyệt, đàng sau có tượng ác tặc Hồ Chí Minh, nên Kỳ cũng phải đi" tham quan" Lăng của Hồ để chứng minh ḷng" tôi tớ" trung thành. Bài thơ nầy là một trong các bài thơ lái, đối với bài thơ" Đền Kiếp Bạc" của Hồ Chí Minh.

 

 

DÙNG HANG Pác Pó, Bác GIAN HÙNG.

TUNG CỬ lên vùng, tận TỬ CUNG.

ĐÀN BÀ, Bác đủ, ĐÀ BÀN bạc.

MỒNG HÁ tôi yêu, khách MÁ HỒNG.

ĐỂ LỘ ước mơ, cô ĐỔ LỆ.

T̉NG ĐÂM âm đạo, bác TÂM ĐỒNG.

TA ĐỔI lập trường, TÔI ĐĂ tiếng.

MỪNG TÔI giống bác, MÔI TỪNG cong.

 

 

 

 

 

TRƯƠNG MINH H̉A.

 Ngày 06.03.2009

 

 

  Trang Chủ . Kim Âu . Lưu Trữ. Báo Chí . RFI . RFA . Tác Giả . Chính Trị . Văn Nghệ . Khoa Học . Mục Lục . Quảng Cáo . Photo . Photo 1. Tinh Hoa .

Một Trang Lịch Sử (tài liệu US Senate)

 

 

 

 

MINH THỊ

 

Bài trong trang này nhằm cung cấp thông tin phục vụ yêu cầu tham khảo, điều nghiên của Người Việt Quốc Gia trong tinh thần "tri kỷ, tri bỉ", " biết ta, biết địch" để nhận rơ những âm mưu, quỷ kế, ngôn từ và hành động của kẻ thù và có phản ứng, đối sách kịp thời.

US Senator John McCain , Kim Âu Hà văn Sơn

NT Kiên , UCV Bob Barr, Kim Âu Hà văn Sơn

 

 

 

 

 

Nguyễn Thái Kiên , Kim Âu Hà văn Sơn, Cố vấn an ninh đặc biệt của Reagan-Tỷ phú Ross Perot,Tŕnh A Sám