Bài Cũ :  Tháng 6/08. Tháng 7 /2008   Tháng 8/08.  Tháng 9/08. 10/08. 11/08. 12/08  xin mời quư vị vào phần lưu trữ c̣n có  nhiều tài liệu, bài vở mới dùng vào việc nghiên cứu , tham khảo

GIẶC GIẢ, GIẶC THIỆT...

GIẶC ĐANG Ở CHUNG QUANH

 

 

 

 

 

TRƯƠNG MINH H̉A

 

 

 

 

 

(Lời người viết: Thông thường và cũng trong tinh thần quang minh chính đại, những  người viết dùng tên thật, bút hiệu. Tuy nhiên, ở hải ngoại, trên một số cơ quan truyền thông thuộc loại "xanh vỏ đỏ ḷng" với sự kiện những kẻ gian, hay sử dụng những cái tên như: Người Tự Do, Người Việt Quốc Gia... đăng một số bài viết trên các tờ báo, trang website qua những bài viết chụp mũ người nầy là Việt Cộng, người kia là nằm vùng... hay mập mờ sau những "ngụy biện" và câu kết luận như: không biết người viết vài của tác giả X, Y... là quốc gia hay Cộng Sản? Hoặc là đây là bài viết của một Việt Cộng nằm vùng? Nhằm gây hoang mang trong cộng đồng, làm nhiễu loạn truyền thông, khiến một số người lười biếng suy luận tin, sau khi đọc những bài viết loại nầy. Đó là bọn "du kích truyền thong" núp trong bóng tối, chuyên tung ra những bài viết với các bút hiệu khơi khơi, chẳng khác nào các "lá thư nặc danh" vậy. Bài viết nầy nhằm gởi thông điệp mạnh mẻ với những bài viết chụp mũ của những tác giả NẶC DANH, nhưng dấu tên, ḷi là NANH GIẶC.)

 

    Thời xưa, dưới các triều đại phong kiến Trung Hoa, thường hay có t́nh trạng giặc giả, nhưng đây là thứ giặc thiệt, do một số kẻ bất măn với triều đ́nh, bắt nguồn từ nhiều lư do khác nhau, trong đó có cả  việc mưu bá đồ vương của những kẻ muốn thay đổi vận mạng cá nhân, gia tộc. Trong số những người sống ngoài ṿng phép nước luật vua, bị triều đ́nh cho là giặc, làm loạn, phản nghịch... có đám ăn cướp, thường ẩn núp trong rừng, trên núi, goi là cường sơn đạo tặc, thảo khấu, đây là băng đảng cướp, luôn ŕnh rập nạn nhân, không chừa quân lương, của cải của vua, quan. Bọn thảo khấu lộng hành nhiều nơi khi quan quân triều đ́nh không đủ khả năng bảo vệ dân chúng, nên trên những trục lộ hoang vắng, cướp hay chận đường và đ̣i tiền măi lộ khách qua đường. T́nh trạng nầy giống như thời trước 1975, bọn Cộng Phỉ lợi dụng lính quốc gia lơ là hay không hành quân tới, chúng thừa cơ chận xe đ̣, tàu để bắt người, giết lính, thường dân, cướp bóc, thu thuế, khủng bố tinh thần... Ngày nay sau dưới chế độ Cộng Sản, bọn  "đạo tặc thời thượng" là nhân viên hải quan, cán bộ địa phương công khai đ̣i tiền măi lộ những người bỏ nước ra đi t́m tự do, quên lời cam kết với Cao Ủy, tư cách tỵ nạn, quay về với nhiều lư do khác nhau: thăm quê hương, du lịch, du hư, du dâm, làm ăn buôn bán... đó là bọn đạo tặc hành nghề công khai, được luật rừng của đồng đảng bảo vệ, tha hồ mà làm mưa làm gió đối với những ai muốn về "ăn chùm khế ngọt".

 

      Đă là ăn cướp mà cũng có một số kẻ tự xưng là "anh hùng hảo Hán", được đạo lư Khổng Mạnh, xă hội công nhận là người tốt, có tấm ḷng hào hiệp, nhan nhản trong các chuyện "hảo Hán" Trung Hoa có những  "tướng cướp lương thiện" như chuyện Anh Hùng Lương Sơn Bạc của Thị Nại Am, thời nhà Tống. Tuy nhiên, đă làm cái "nghề không vốn" với vũ lực, hành vi tàn ác, th́ làm ǵ lương thiện; nhưng được cái xă hội Trung Hoa ngày xưa công nhận và ngày nay vẫn c̣n đám "ăn cướp lương thiện" tồn tại, qui mô và được quốc tế công nhận, đó là tập đoàn đảng Cộng Sản.

 

      Những tướng cướp Trung Hoa ngày xưa, được một số người phong thành hảo Hán khi họ dùng chiêu bài ăn cướp ăn khách và mang tính cách mị dân là "lấy của người giàu cho người nghèo", v́ nếu ăn cướp mà không khôn ngoan, miệng lưỡi, th́ sớm muộn ǵ cũng bị chính những người dân cô lập, báo với triều đ́nh, ngày sa lưới gần kề. Trong bất cứ xă hội nào, từ xưa đến nay, không phải ai cũng như ai, cũng đều có người giàu, kẻ mạt, do khả năng, hoàn cảnh, may mắn, tài trí riêng của từng người mà thành công hay thất bại. Những thằng ăn cướp, muốn thành anh hùng, th́ cướp của nhà giàu, v́ nhà nghèo lấy ǵ mà cướp; rồi màu mè mang một số tiền, gạo, lương thực... ăn cướp được mang cho người nghèo, thế là tin đồn gần xa, trở thành "anh hùng hảo Hán", có khi bị sa cơ, bị chém đầu, c̣n được một số người kính phục, lập miếu thờ và để lại cho đời một số "huyền thoại". Đó là cái "tinh hoa" của Hán Tộc, từng mang những thứ tư tưởng bịnh hoạn về "anh hùng, người quân tử, kẻ sĩ…" gây ảnh hưởng đến các dân tộc bị xâm lăng. Thật ra th́ các tên tướng cướp, lâu la, bộ hạ nầy sống nhờ nghề ăn cướp, nhưng khéo léo là biết mang một phần của cải từ những đồ ăn cướp cho người khác, nhất là người nghèo để tranh thủ nhân tâm, chứ tướng cướp là không bao giờ lương thiện, nếu tướng cướp thành công, chiếm được chính quyền, lập nên triều đại, th́ cũng bốc lột như các triều đại cũ, chớ có khá ǵ, nhiều khi c̣n khắt nghiệt hơn, v́ có nhiều kinh nghiệm "vừa ăn cướp vừa mị dân". Những người lương thiện nghèo khó, có lương tri, không cảm thấy "hồ hởi phấn khởi" khi được bọn cướp "anh hùng hảo Hán" mang chút tài sản ăn cướp, giết người đồng loại để cho không; v́ những thứ đó có nguồn gốc xuất phát bất lương, cũng không khác ǵ tội đồng lỏa với ăn cướp; ngày nay cái tội lưu trữ, chứa chấp, mua đồ ăn cắp, ăn cướp với giá rẻ, là coi như đồng phạm.

 

    Tại Âu Châu, thế kỷ 19, phát sinh ra nhân vật Karl Marx, là người có học nhưng thất thời, bị trục xuất ra khỏi quê hương ở nước Phổ (thuộc Đức), sang Pháp sống một thời gian, rồi sang Anh, được người bạn là Engels giúp đỡ tài chánh, sống qua ngày. Mang tâm địa bất lương, nhưng Marx không thể chiêu binh mải mả, thu phục nhân tâm, nổi lên chống lại chính quyền  như bên Tàu, trở thành tướng cướp. Do hoàn cảnh xă hội thời đó, khi Vương quyền Anh vẫn c̣n được tuyệt đại đa số dân Anh "bảo hoàng hơn vua" bao quanh. Do đó, Marx trút bèn hết những suy tư của kẻ bất lương vào ba tác phẩm dạy ăn cướp: Duy Vật sử quan, duy vật biện chứng và tư bản luận. Sách dạy ăn cướp của Karl Marx cũng không có ǵ mới lại, với chiêu bài "lấy của nhà giàu, phân phát cho nhà nghèo" như các "anh hùng hảo Hán" của Trung Hoa ngày xưa vậy.

 

     Karl Marx c̣n chuẩn bị chu đáo hơn, viết sách dạy ăn cướp, vừa dạy đời và bắt nạn nhân và tất cả những nơi bị đảng cướp khống chế, biến thành nô lệ phục vụ cho các "anh hùng hảo Hán Cộng Sản" với những từ ngữ: cách mạng, cải tạo xă hội, chính quyền vô sản chuyên chính, giai cấp vô sản chuyên chính, chủ nghĩa xă hội, thiên đàng Cộng Sản... sách dạy ăn cướp của Karl Marx được "Hảo Hán ở Nga" là Lenin áp dụng thành công, dùng chiêu bài  "đánh cướp người giàu" là địa chủ, "tư bản, tư sản" lúc đầu để rồi sau đó, khi bộ máy ăn cướp nhà nước và đảng cướp Cộng Sản vững mạnh, kiểm soát toàn thể đất nước từ thành thị đến nông thôn, lấy lại tất cả những tài sản mà hắn ban cho nông dân trước đó không lâu, trở thành tài sản gộp do đảng cướp Cộng Sản nắm giữ, đoạn biến tất cả những người vô sản thành nô lệ, làm việc quần quật ở các nông trường, xí nghiệp, phục vụ cho thiểu số là "tập đoàn tướng cướp" thuộc đảng Cộng Sản. Sau những chiến dịch ăn cướp qui mô từ khắp nước Nga, Lenin thẳng thừng tàn sát của cùng khổ ở nông thôn, là giới từng góp công đưa tên đầu lănh Lenin đảng cướp Cộng Sản Liên Sô thành công qua câu nói, lột trần bản chất bất lương của một tướng cướp: "Bần cố nông từng bước tiến lên thành tư sản".

 

     Bọn ăn cướp Cộng Sản lan rộng, rồi một số tay đầu lănh ở các châu lục như Mao Trạch Đông, Kim Nhật Thành, Hồ Chí Minh, Fidel Castro... cũng dùng chiêu bài "cướp của người giàu ban cho người nghèo" và đă đánh trúng tâm lư của quần chúng, nhất là các nước Á Châu chịu ảnh hưởng Khổng Mạnh về thần tượng "anh hùng hảo Hán" được thiêu dệt với những mẫu mực đạo lư, thu gọn trong câu: "trọng nghĩa khinh tài" mà thời gian mới hành nghề, được những người u mê đi theo, cho là tướng cướp "lương thiện". Nhờ chiêu bài nầy, mà nông dân dốt, nghèo, ham làm lớn, tham lam... được vuốt ve tự ái, thua thiệt v́ không có học hành, được các tướng cướp, đầu lănh thu phục, phong chức nên sớm trở thành "lâu la" của đảng cướp Cộng Sản; đó là đám "cán ngố cán dốt" giết người cướp của thật "tích cực" theo lịnh của tập đoàn đầu lĩnh là "bộ chính trị trung ương đảng", càng cướp nhiều càng hoàn thành công tác "cách mạng" và được thăng quan tiến chức; do đó, người dân Việt Nam không ngạc nhiên khi nh́n thấy tuyệt đại đa số cán bộ Cộng Sản từ trung ương đến địa phương toàn là: "thất học, thất học, đại thất học - dốt nát, dốt nát, đại dốt nát", ngay cả tên tay sai đắc lực, đầy tớ trung thành của tên lănh tụ lớp 5 là Hồ Chí Minh là Phạm Văn Đồng có bắng tú tài 1 thời Pháp, là những người có học hiếm hoi chịu làm "tay sai trung thành cho đám dốt", sau khi nh́n thấy "những đỉnh cao trí tuệ loài người" trong toàn bộ máy cai trị, bèn nói một câu phũ phàng: "dốt nát, cộng với tích cực, đâm ra phá hoại".

 

     Cũng không khác ǵ nhũng hảo Hán bên Tàu ngày xưa, những tướng cướp, lâu la Cộng Sản nhắm vào các thành phần như" địa chủ, tư sản, tư bản.... đi xa hơn là ai không phải là thành phần Cộng Sản, đều bị thanh toán như câu châm ngôn: "trí, phú, địa hào, đào tận gốc". Bàn về chủ nghĩa ăn cướp Cộng Sản, cố đại tá Nguyễn Đức Xích, khóa 2 Thủ Đức, nguyên tỉnh trưởng Gia Định thời Tổng Thống Ngô Đ́nh Diệm, trong thời gian ở tù tại trại Chi Lăng và sau cùng bị sát hại dă man tại trại Vườn Đào năm 1979, ông có nói một câu chí lư với những anh em tâm huyết trong tù rằng: "Lư thuyết Cộng Sản do Marx đề ra, bề ngoài có vẻ là nhân đạo, nhằm phân bố của cải đồng đều của cải vật chất cho mọi người; tuy nhiên người Cộng Sản th́ phi nhân". Trong bất cứ tổ chức, triều đại nào, đều có những từ ngữ dành riêng trong sinh hoạt, lan rộng trong xă hội nếu nắm được chính quyền. Ngay trong các băng đảng tội phạm cũng có thứ "tiếng mă tự" hay là tiếng lóng để giao dịch; các triều đại phong kiến có những câu như "thánh thượng vạn tuế, Thánh Hoàng, thiên tử, thay trời trị dân, một cách không chúa, xă tắc ngả nghiêng...". Và ngày nay chế độ Cộng Sản có: vĩ đại, vô địch, bách chiến, muôn năm... Cộng Sản là đảng ăn cướp qui mô, có tổ chức chặt chẻ nhất trong số các băng đảng cướp từ cổ chí kim, nên đám ăn cướp có cả lư thuyết ăn cướp, biện minh bằng chủ thuyết Karx Marx và có cả những ngôn từ với "nghiệp chuyên" để cướp, giết, đấu tố, bắt dân làm nô lệ như: Chất lượng, t́nh huống, thời thượng, sự cố, chế độ, động viên, xử lư, phát hiện, cơ sở, cơ bản, giản đơn… ngoài ra đảng cướp với đa số "dốt hay nói chữ" c̣n dùng lối ghép chữ để tiếp tục hành động, cố tạo cho đảng cướp một phong cách đặc biệt, hơn người, mà các tướng cướp, lâu la đều tự cao tự đạo là "đỉnh cao trí tuệ loài người, thành phần tiên tiến, nhà cách mạng, làm cách mạng". Với những từ ghép khó hiểu như: Động -Thái, Điều-kinh, giao-hợp, quan hệ hữu-cơ, qui-tŕnh, công-đoạn, điều-phối, cơ-chế, đặc-t́nh, v.v... được một số cơ quan truyền thông của người Việt tỵ nạn hải ngoại "tiếp thu" và phổ biến một cách hứng thú, là vô t́nh hay cố ư tiếp tay cho đảng cướp Cộng Sản trong công tác tuyên truyền, nhất là những thế hệ sau nầy. Từ ngữ chính là "lực lượng trinh sát đặc công" xâm nhập và "nằm vùng", mở đường cho các sách báo, đài phát thanh, truyền h́nh của Việt Cộng, đă và đang tiến vào thành tŕ của người Việt tỵ nạn suốt từ hơn 33 năm qua. Từ ngữ không khác ǵ loại thần chú của phái thần quyền, từ một người không biết vơ nghệ, khi "tiếp thu" thần chú, bỗng múa những bài quyền, cước y như những vơ sư nhà nghề; do đó, từ ngày có đảng Cộng Sản, đám nông dân dốt, du thu, du thực, đầu trộm đuôi cướp đă "mê" trong những từ ngữ Cộng Sản, rồi như điên dại quay cuồng chém giết trong những chiến dịch "cải cách ruộng đất, đánh tư sản, đấu tố…" không chừa thân tộc, thầy, bạn...

 

     Tại hải ngoại, chiêu bài "lấy của người giàu cho người nghèo" trở thành một phong trào "thời thượng", rần rộ sau ngày Việt Cộng mở cửa vào năm 1986, không phải Việt Cộng muốn đất nước có tự do dân chủ, đa đảng... nhưng v́ phong trào Cộng Sản bắt đầu tàn lụi, tỏ ra "lạc hậu" từ khi quan thầy đỡ đầu Liên Sô, khối đông Âu đột nhiên sụp đổ nên mở cửa để tạm thời cứu đảng, mua thời gian.Mở cửa để thu tiền từ các nguồn đầu tư, cấp viện của các nước "tư bản phản động" và nhân tiện triệt tiêu luôn tư cách tỵ nạn chính trị của hơn 3 triệu người Việt hải ngoại, bằng cách chiêu dụ họ về bằng chiêu bài "t́nh yêu quê hương", nhưng đó là kẻ thù trước mắt, giàu có. Trong các kế "thuận thủ thu dương" hay là "nhất tiển diệt song điểu", nhân tiện thu thêm tiền của "bọn đĩ điếm du côn" bằng nhiều cách, nhưng cái chiêu bài từ thiện là được đặt thành "sách lược" hàng đầu và rất dễ thực hiện, là b́nh phong kiên cố, nên khi bị phát giác là mang tiền về giúp Việt Cộng, những người làm từ thiện chụp mũ là "không có tấm ḷng nhân, ác đức…".

 

     Móc túi người có của là người Việt tỵ nạn hải ngoại, cũng là sách lược "đánh vào bọn phản động nước ngoài" bằng cách đánh vào túi tiền, thu thuế gián tiếp bằng nhiều h́nh thức; có ai bảo là thoát khỏi chế độ Cộng Sản mà tránh khỏi bị thu thuế, đánh tư sản, nếu có bất cứ quan hệ nào với băng đảng cướp Việt Cộng; nhất là những người từng trở về nước, sau khi trở ra hải ngoại, bỗng trở thành "Bồ tát" hay "thiên thần" ngang hông. Ngoài ra từ thiện biến người làm việc nầy thành phi chính trị, là không c̣n chống Cộng nữa và nhờ từ thiện mà dần dần người Việt hải ngoại tiến gần "đảng cướp" để cuối cùng là "ḥa hợp ḥa giải theo định hướng xă hội chủ nghĩa", sau đó bước kế tiếp là thu gọn toàn bộ túi tiền bằng những thủ đoạn gian manh. Người Việt bỏ nước ra đi t́m tự do, sau thời gian te tua, bỏ hết của cải ra đi t́m tự do, nhờ cần cù làm việc, có tiền, trở thành "mục tiêu" của đảng cướp Cộng Sản nhắm tới để ăn cướp tiếp. Bản chất của đảng cướp Cộng Sản là luôn nh́n vào tài sản, túi tiền của người khác, đoạn "điều nghiên" cách nào để "cướp sạch, vét sạch, quơ sạch", tức là: "túi tiền nào cũng nh́n vào, của cải nào cũng muốn thu, hầu bao nào cũng muốn nắm".

 

     Tuy nhiên, việc ăn cướp ở trong nước hay là thời kỳ "cường sơn đạo tặc" bằng vũ khí là không phù hợp với thời đại ngày nay, nên cái "L̉NG NHÂN" là vũ khí lợi hại, bắn xuyên thủng từng trái tim mà không rỉ máu, nhưng chỉ "đổ tiền" vào túi rất nhiều "cái ṿi hút tiền" từ những cá nhân, tổ chức nhan nhản trong hầu hết các nơi có mặt người Việt định cư. Vũ khí ta mang đâu có phải là tên lửa, là những lời kêu gọi nhân từ thắm thiết, bắn trúng vào tâm can của những người yêu mến đồng hương, đồng bào ruột thịt c̣n kẹt ở quê nhà, dưới sự kiềm kẹp dă man của đảng cướp Việt Cộng.... đó là những khẩu đại pháo 130 ly, hỏa tiền tầm xa như 122 ly: "bầu ơi thương lấy bí cùng, lá lành đùm lá rách, nhiễu điều phủ lấy giá gương..." được những đám "giặc từ thiện" mở nhiều mặt trận khắp nơi tấn kích từ trận địa "mặt trận từ thiện vẫn yên tỉnh, nhưng làm đổ mồ hôi" của kẻ thù, nên biết bao người tỵ nạn lâm vào hoàn cảnh:

 

"Cày rất nhiều mà hưởng chẳng bao nhiêu.

Khi người ta vẫn ŕnh ṃ móc túi".

 

     Các "du kích, đặc công từ thiện lẻ tẻ" với các quyên góp cá nhân, dùng chiêu bài là mang tiền giúp người nghèo khó; những "đoàn quân từ thiện qui mô" là các tổ chức quyên góp với danh nghĩa rất là cao đẹp, những lực lượng "đặc nhiệm" mổ mắt cườm, hand for help, xe lăn (cho cả phế binh Việt Cộng), các đơn vị từ thiện chánh qui như  "các sư quốc doanh,  linh mục Công Giáo", ngoài ra c̣n có những du kích, đặc công tóc vàng, ngoại quốc được đảng cướp tăng cường móc túi như ả Tim Aline Rebead với "căn nhà may mắn" nhưng lại là "căn nhà bất hạnh" cho những người mang tiền đóng góp mà bị hạ lá cờ vàng ba sọc đỏ, là biểu tượng hồn thiêng sông núi... lại thêm băng đảng Việt Tân, là cánh tay nối dài của đảng cướp Việt Cộng cũng lấy chiêu bài đấu tranh lộn địa chủ là "bất bạo động" để giăng cái bẫy "chống Cộng" trong nước, nhằm thu hút những nhà DÂN CHỦ thiệt tham gia, rồi khi họ đứng lên là bị bắt, và GIŨ CHÂN nằm trong các nhà tù. Các nhà dân chủ c̣ mồi th́ tiếp tục làm công tác "chống đảng" và lâu lâu "lên giả" như bị sách nhiễu, bị công an chận đường mời, bị đánh đập, bị cấm nhiều thứ, cúp điện thoại, cắt đường dây, thế là vẫn có bài viết chống đảng cướp gởi đều đặn cho các tờ báo tiếng Việt hải ngoại; dùng điện thoại phỏng vấn các đài phát thanh hải ngoại... nhưng nhiều khi sau khi "hoàn thành công tác phản tỉnh giả" đưa nhau đi nhà hàng ăn tiệc cũng không chừng; đó là trường hợp của nhà dân chủ pḥng lạnh Nguyễn Khắc Toàn. Thế là bên ngoài, cánh tay nối dài Việt Tân bày binh bố trận đánh giả, lên "mặt trận đấu tranh giả" từ trong nước, thổi phồng với các tổ chức 8406, 1906, 1706... không biết là trong tương lại, họ c̣n lập ra khối chống Cộng cuội nào như A K- 47, B-40, 122, 130... Người Việt tỵ nạn hải ngoại rất đa đoan.

 

"Một ḿnh lo bảy lo ba

Lo con ăn học, mẹ già đơn côi

Cày nhiều việc, đổ mồ hôi

Nhân từ, làm phước, khắp nơi vét tiền".

 

    Xin được nói thêm là: Phó Đề Đốc Hoàng Cơ Minh thành lập Mặt Trận Quốc Gia Thống Nhất Giải Phóng Việt Nam vào đầu thập niên 1980, mục đích không phải là kháng chiến, giải phóng đất nước như họ lếu láo với đồng bào hải ngoại, nhưng thực chất cũng chỉ là "đám giặc" như các tay "anh hùng hảo Hán" trong chuyện Tàu ngày xưa, họ lợi dụng và lấy chiêu bài "ḷng yêu nước" để thu tiền, làm giàu, cho nên sau bao năm "giải phóng, kháng chiến, diệt Cộng cứu nước, dân chủ đa nguyên, đấu tranh giải thể Cộng Sản..." th́ anh em Hoàng Cơ Minh như Hoàng Cơ Định, trở thành "triệu phú" là "tư bản kháng chiến" không khác ǵ tập đoàn "tư bản đỏ" ở Việt Nam ngày nay. Muốn cho thương nghiệp kháng chiến đạt được nhiều thành công mỹ mản, với cái "nghề không vốn" như các băng đảng "cường sơn đạo tặc" ở Trung Hoa ngày xưa, Mặt Trận cũng bày ra chiến khu dỏm, kháng chiến quân cuội; mướn thêm người Lào để giả làm kháng chiến quân cho đông, quay phim trong lần ra mắt các đơn vị "kháng đoàn" mang số 81, 72... (có con số 9 mới hên), họ khoát lát tuyên bố có tới 10 ngàn tay súng, nhưng sau thời gian "thu tiền nhiều mà kháng chiến chẳng bao nhiêu", bị lột mặt. Tuy nhiên, người của Việt Tân hành xử như đám "thảo khấu" hay nói năng y như sách Việt Cộng vậy; ngoài việc giết người dă man, thanh toán nội bộ như vụ hành quyết các kháng chiến quân kỹ sư Ngô Trí Dũng, bác sĩ Nguyễn Hữu Nhiều... họ c̣n cho "Hoàng Cơ Minh kháng chiến là yêu nước", thế là bất cứ ai vạch mặt hành vi "vừa kháng chiến cuội, vừa thu tiền" là bị chụp mũ là Việt Cộng ngay. Cho nên gần đây có một số bài viết mập mờ, chụp mũ là "nhân vật nầy, người kia... không phải là người quốc gia... không chừng là Việt Cộng nằm vùng, trang web nọ là Cộng Sản..." có thể được một số diễn đàn của Việt Tân, râu ria đưa lên; một điều dễ nhận ra là; hầu hết các bài viết nầy đều KHÔNG ĐỀ TÊN THẬT, mà chỉ ghi tên chung chung như: "Người Việt Tự Do, Người Quốc Gia...". Cho nên, những bài viết loại nầy không có nguồn gốc khả tín, là thứ "BLACKMAIL" hay là "bài viết nặc danh" trong truyền thông hải ngoại; đó là thứ "rác rưới" trên các diễn đàn, chỉ nên quăng vào thùng rác, chứ đừng ném vào thùng RECYCLE và chẳng có tác dụng ǵ; trái lại những tờ báo, tranh web nào chứa những bài nầy là "thành thật khai báo" với người Việt chống Cộng và tay sai của giặc ở hải ngoại, khỏi cần phải điều tra, suy luận, cũng biết rơ "lạy ông con ở bụi nầy". Một điều dễ nhận ra là: trong nội bộ đảng Cộng Sản Việt Nam, tất cả các phe nhóm dù là thân Nga, Tàu, liếm gót Mỹ ngày nay, trung dung để né các cuộc thanh trừng, ngay cả những tay phản tỉnh giả, cũng đều "lấy biểu tượng Hồ Chí Minh làm VẬT TỔ để duy tŕ đảng, chế độ", nên bất cứ phe cánh nào cũng phải: "bảo vệ uy danh, thần tượng Hồ Chí Minh như bảo vệ con ngươi trong tṛng mắt", ai nói trái lại những lời tuyên truyền về Hồ Chí Minh, đều bị chụp mũ là "phản động". Tại hải ngoại, Hoàng Cơ Minh cũng là "biểu tượng" của băng đảng Việt Tân, dù hai cánh "chệch hướng" hay "đúng hướng" như họ "đấu tố lẫn nhau" trong thời gian qua, cũng đều tôn sùng Hoàng Cơ Minh là "yêu nước, hy sinh v́ tổ quốc", nhưng ai cũng biết sự thật không phải như thế; nên bất cứ ai vạch mặt Hoàng Cơ Minh là kháng chiến cuội, cũng bị chụp mũ là "Việt Cộng nằm vùng" là điều không ai ngạc nhiên, v́ bản chất của những đảng gian là thế ấy.

 

      Trong tinh thần cảnh báo, từ lâu nay, những thế lực giặc giả, nay là GIẶC THIỆT đă và đảng bao vây người Việt tỵ nạn hải ngoại với những thứ vũ khí móc túi tinh vi, bằng chiêu bài nhân đạo, nhằm lấy của người giàu, bù cho người nghèo. Người giàu chỉ có khoảng hơn 3 triệu, c̣n người nghèo nay lên đến 86 triệu, th́ dù cho có tiền rừng, bạc biển cũng không thể nào kham nổi. Nhất là những người nghèo nầy đang nằm trong tay của đảng cướp Việt Cộng, th́ số tiền gởi về lọt vào tay bọn cướp trước khi đến tay người cần; ngay cả các nước cấp viện c̣n bị "trấn lột" đến 15 % tổng trị giá công tŕnh, điển h́nh là vụ công ty Nhật CPI, xa lộ Đông Tây Saigon, c̣n bị vớt đẹp, huống chi những món tiền "lá lành đùm lá rách". Tuy nhiên đám giặc từ thiện nổi lên khắp nơi, hoạt động công khai, móc túi êm ái, nhẹ nhàng... là bốc lột mồ hôi của lương dân hải ngoại bằng những lưỡi dao "nhân từ" bén hơn dạo cạo râu. Giặc thiệt "từ thiện" áp dụng đủ thứ vũ khí: xây chùa, sửa nhà thờ, làm tượng Phật, thực hiện thánh giá, làm cây cầu nhỏ, đào cái giếng nước, một căn nhà nhỏ cho người kém may mắn, giúp dân nghèo ở ấp nầy, xă kia, mua thuốc trị bịnh cho người nghèo... bao vây những tấm thân mệt mỏi, làm việc cực khổ để móc túi, vơ vét, là thứ giặc nguy hiểm c̣n hơn "giặc cướp, cường sơn đạo tặc thời xưa", đă vậy lại c̣n thêm nạn "cường hào ác bá" với những thành phần tu sĩ bất lương, chuyên dùng b́nh phong tôn giáo để móc túi xây dựng tượng thật to, hù dọa luật luân hồi, nhân quả để cho tín đồ đóng nhiều tiền... nói tóm lại, những chuyện lo cho tiện ích công cộng, đời sống của dân chúng... là trách nhiệm của cái gọi là" nhà nước xă hội chủ nghĩa" giương cao ba đề cương, dính liền với tên nước: độc-lập tự-do hạnh-phúc. Nhưng họ không lo ǵ cả, lại nhờ những cái ṿi từ thiện, cánh tay bạch tuột, lông lá nối dài để hút tiền và làm dùm công việc của đảng cướp. Trong khi nhiều người chắt chiêu từng xu, đồng đề đóng góp từ thiện, th́ cán bộ Cộng Sản thừa tiền để đưa con du học, mua nhà ở những vùng sang trọng tại Mỹ, Âu, Úc Châu....du hư ở các khách sạn sang trọng, cậu ấm Hoàng Ty thua một đêm ở Casino Hồng Kông hơn 35 ngàn Mỹ Kim mà vẫn" tỉnh bơ như người vô sản "...thế mới thấy những người lỡ dại đóng tiền từ thiện là làm chuyện ruồi bu", nhưng đây là sách lược của Cộng Sản.

 

      Lúc không có của, bị đuổi ra khỏi "hộ khẩu", đi kinh tế mới, cuối cùng phải liều mạng vượt biển t́m các sống trong cái chết, th́ không ai ḍm ngó, trái lại c̣n bị đảng cướp Cộng Sản, qua miệng lưỡi của tên đầu lănh Phạm Văn Đồng chửi bới: "bọn đĩ điếm du côn". Nay, thấy túi tiền của nạn nhân, từ người thất nghiệp cũng trở thành "tư sản" nên đảng cướp mới ḍm ngó. Tuy nhiên, nếu đem đám lâu la Công An tới cướp như ở trong nước, th́ khó thực hiện; nên đảng cướp Việt Cộng phải nhờ những "cánh tay nối dài" là đám giặc từ thiện khắp nơi "đánh tư sản, thu thuế dùm" bằng h́nh thức nhân đạo.

 

    Kẻ thù nguy hiểm và trước mắt ở hải ngoại không phải là tập đoàn đảng Cộng Sản đang nắm quyền ở Việt Nam, những tên đầu lănh chỉ sang làm công tác và ra về, ngay cả sứ quán cũng thu hẹp trong khuôn viên. Nhưng kẻ thù đích thực quanh ta chính là:

- Bọn gián điệp nằm vùng trà trộn, t́m mọi cách đánh phá bằng đủ các chiến thuật: tuyên truyền xám, kích động, gây phân hóa và ngấm ngầm tổ chức gây rối.

 

- Thành phần đón gió trở cờ, v́ muốn về Việt Nam du lịch, du hư, du dâm... mà tự ḿnh xé bỏ thẻ tỵ nạn chính trị, cam tâm làm tay sai cho giặc Cộng trong công tác tuyên truyền, từ thiện, văn vận, kinh tài...

 

- Thành phần có đầu bùn, óc ḅ....sau thời gian dài ở hải ngoại, không làm ǵ cả, nhưng hay la lối, phê phán mà không góp một bàn tay. Đây cũng là thứ giặc nguy hiểm nằm cạnh các tiền đồn chống Cộng, thành phần nầy có thể là: -Những người tỵ nạn lo làm giàu, nhưng hay làm thầy đời, coi ḿnh là hơn tất cả, nên tự ḿnh lên mặt dạy đời- Những người thuộc quân nhân, công chức miền Nam, nhưng lặn kỷ, không làm bất cứ việc ǵ cho công cuộc diệt bọn cướp, chứng minh tư cách tỵ nạn chính trị; nhưng v́ tự ái làm quan, có địa vị trước đây, nên lên mặt chỉ trích, dạy đời, cái ǵ cũng nói, chê, phê b́nh... nhưng không làm bất cứ cái ǵ, là thành phần "khó chịu, cà chớn nhất" trong tập thể tỵ nạn. Lư do là v́ họ ỷ là có tham gia và chính quyền miền Nam trước đây. Những kẻ nầy lại tỏ ra là "quân tử Tàu", hay khuyên những người chống Cộng bằng vũ khí truyền thông, lợi hại, đối đầu với vũ khí tuyên truyền của Việt Cộng; họ chỉ trích những người viết bài mạnh, vạch mặt Cộng Sản và khuyên phải dùng những ngôn từ "lịch sự" như gọi tên quốc dâm tặc Hồ Chí Minh bằng ông, gọi những nhà phản tỉnh giả là "nhà cách mạng lăo thành", gọi cán bộ là "hiền huynh", đừng kêu Việt Cộng, mà phải lịch sự là "nhà nước Việt Nam"... tức là những người "đầu bùn" nầy muốn hải ngoại phải tôn kính những thằng ăn cướp, giết người như rạ... trong lịch sử, văn học, b́nh dân... có ai kêu ăn cướp bằng Ông, con đĩ là bà đĩ, thằng ăn trộm là ngài, ông ăn trộm:

"Chó đâu có sủa lổ không/ Không thằng ăn trộm, cũng ông ăn mày".

 

- Thành phần ty nạn nhưng lại ảnh hưởng gia đ́nh với thân nhân là Việt Cộng lớn, làm sui gia với quan chức Việt Cộng qua cửa ngơ du học sinh... hay bị ảnh hưởng nặng nề nọc độc tôn giáo vận, điển h́nh là những thuần thành đệ tử của Thích Thanh Từ, Thích Nhật Từ... hay những tên thầy cúng, thầy tụng gốc công an giả dạng, cũng thuyết pháp, dạy thiền qua các DVD phổ biến ở hải ngoại... những thành phần nầy trở thành u mê nên hay phê phán những người quyết tâm chống Cộng và chụp mũ là "cực đoan, quá khích".

 

    Những kẻ hay nói mà không làm, trở thành lực lượng ù ĺ, ít nhiều gây phương hại đến công cuộc đấu tranh chung, nhất là những người có quyết tâm, vững tin thần, lập trường vạch mặt những tên gián điệp nằm vùng, tu sĩ quốc doanh, kẻ phá rối, đám giặc từ thiện và gần đây có ngục sĩ giả Nguyễn Chí Thiện, bị vạch mặt khắp nơi, th́ những cái loa phê phán lái mục tiêu sang chuyện khác, họ cho là: hảy dồn sức để đánh Cộng Sản trong nước, làm cho cộng đồng xáo trộn, mất đoàn kết... nhưng giặc ở trước mắt mà không đánh, c̣n đánh giặc nào đây?

 

- Nguy hiểm hơn là băng đảng Việt Tân, là cánh tay nối dài, CÔNG CỤ đắc lực và trở thành CU-CỘNG từ lâu nay. Việt Tân lập công to với đảng Cộng Sản bằng cách tổ chức kháng chiến cuội, chiến khu dỏm, đảng lừa đảo, làm mất ḷng tin của người Việt hải ngoại về các tổ chức đấu tranh thứ thiệt. Việt Tân được coi là  "mật khu Việt Cộng an toàn" ở hải ngoại, là trạm giao liên, tiếp vận những thành phần "đặc công đỏ" được đảng Cộng Sản đưa sang dưới nhản hiệu "phản tỉnh, nhà dân chủ, nhà đấu trong nước" như Đoàn Viết Hoạt, Nguyễn Chí Thiện, Hoàng Minh Chính... cho nên Việt Tân chính là nơi chứa chấp những hoạt động của giặc Cộng, là tuyến xuất phát những đánh phá từ nhiều năm qua, nay dân chúng đă nh́n thấy sau những vụ hạ cờ Taste Vietnam, diễn hành cho tự do....

 

    Người Việt hải ngoại đă và đang bị nhiều thứ giặc tấn kích cùng một lúc, nên hảy cùng nhau sát cánh, giữ vững pḥng tuyến chống giặc cuối cùng. Đây là trận chiến gam go, khi đám giặc thiệt đủ dạng từ tu sĩ, từ thiện, kẻ đâm sau lưng, gián điệp nằm vùng, đón gió, người quốc gia vô tích sự, cựu quân nhân công chức thuộc loại  "cà chớn" với cái miệng rộng nhưng không có đầu óc... có thể nói là sau hơn 33 năm bỏ nước ra đi, chưa bao giờ giặc cướp nổi lên như ngày nay, đó là thứ giặc thiệt, chứ không là giặc giả nữa, nên bắn chúng phải dùng đạn thật, chứ dùng đạn mă tử là phủi bụi và có ngày hải ngoại bị mất nữa.

 

     Ngày xưa, những tên ăn cướp bất lương được gọi là "anh hùng hảo Hán" ở Trung Hoa, thời Cộng Sản những tên tướng cướp, lâu la, giết người như rạ, nạn nhân lên đến hơn 100 triệu, lại tự xưng là "nhà cách mạng". Thời làm ăn cướp được coi là "nhà cách mạng lăo thành" th́ c̣n ǵ đạo lư trên đời. Tại hải ngoại, đám giặc từ thiện cũng lấy chiêu bài "móc túi người giàu, mang về cho người nghèo" cũng không khác ǵ các chiêu bài của đám "anh hùng hảo Hán" Trung Hoa và "cách mạng vùng lên để đổi đời" của người Cộng Sản. Từ nhiều năm qua, những "tấm ḷng vàng, quyên tiền để phục vụ bàn tay đỏ" hoạt động rất mạnh, khắp nơi, dùng nhiều thứ vũ khí, với chiêu bài "t́nh thương", đem về cho đảng cướp Việt Cộng hàng nhiều chục tỷ Mỹ Kim, là những đồng tiền xương máu của hàng triệu nạn nhân của giặc từ thiện. Bọn giặc nầy không tốn kém ǵ, đứng ra kêu gọi, quyên góp, ăn cơm nhà hàng vác sừng dê, cứ đục khoét và được tiếng thơm là "nhà hảo tâm, nhà mạnh thường quân"; nhưng quyền lợi trước mắt là được về Việt Nam làm từ thiện theo "chính sách" của đảng để được cho phép thi thố ḷng nhân từ, bằng tiền đóng góp mồ hôi của người khác. Đó là thứ giặc "mượn tiền người khác để lấy tiếng, thủ lợi", y như câu "mượn đầu heo nấu cháo" hay công việc của họ nào khác chuyện "treo đầu dê bán thịt chó". Không ai bảo ḿnh phải vơ vét túi tiền của người khác như ăn cướp, lừa đảo... để đem làm việc thiện, v́ khởi thủy việc thiện, bắt nguồn từ bất lương. Ngay cả vấn đề giúp đỡ thương phế binh quốc gia, là việc cần nên làm, nhưng không phải v́ "t́nh thương phế binh" mà bắt tay với giặc Cộng, mở cửa cho giặc tiến dàn từng bước thôn tính cộng đồng hải ngoại; như trường hợp của đại tá Vũ Ngọc Hướng, sư đoàn 3, ở Tây Úc, vào ngày 15 tháng 8 năm 1996, lúc đoàn văn công Dạ lư Hương 2 sang tuyên truyền, khiêu khích... th́ đại tá Hướng tỏ ra là người rất thương phế binh, thật là thấm thía t́nh "huynh đệ chi binh" nhưng h́nh như là đă "mật đàm" với đám VC nầy, nên đại tá cho là: cứ cho văn công VC hát, ông sẽ mời đệ nhất tham vụ ngoại giao ở sứ quán Canberra sang và đại tá đặt lá cớ vàng ba sọc đỏ, c̣n phía VC đặt lá cờ đỏ sao vàng, để cả hai giới chức lớn "chủ tŕ" buổi "liên hoan văn nghệ" có bán vé cho dân ở Tây Úc thưởng thức và ông cho là VC sẽ truất số tiền lời để giúp cho "phế binh VNCH", ông đại tá khoá 1 Nam Định (chung khóa với Nguyễn Cao Kỳ) cho là: dùng súng địch để bắn địch. Tuy nhiên, cái lối giúp thương phế binh kiểu nầy bị đồng hương Tây Úc phản ứng mạnh, khiến đoàn văn công phải hủy bỏ chuyến hát. Nếu chuyện nầy xăy ra, th́ các thương phế binh VNCH trong nước nghĩ ǵ khi nhận được số tiền chừng 100 Úc Kim mỗi người? Họ có vui sướng ǵ khi biết là lá cờ vàng ba sọc đỏ bị nằm chung với cờ máu của kẻ thù và thành tŕ hải ngoại đang lâm nguy với những người lợi dụng danh nghĩa giúp phế binh để hạ cờ vàng? Sau vụ nầy, phong trào giúp phế binh ở Tây Úc không c̣n được dân chúng ủng hộ nữa./.

 

 

THƠ LÁI ÂM

 

KHÁNG CHIẾN DỎM

 

MỚI LÁNH khỏi nước MÁNH LỚI có.

CỨ CĂN kháng chiến, CĂN CỨ xó.

ĐIỂM LỢI ḷng dân ĐỢI LIỄM tiền.

CHẢ GIỐNG diệt Cộng, CHỐNG GIẢ ló.

BẢN ĐĂNG" Mặt Trận" BĂNG ĐẢNG gian.

TỔ CHỨC"Việt Tân" TỨC CHỖ nó.

TUNG CHIÊU ḥa giản, đánh TIÊU CHUNG.

MANG TÁNH gian hùng, MÁNH TAN đó.

GIÁO HỘI TIẾM DANH, TU SĨ VỀ NGUỒN.

 

Dưới chế độ vô thần Cộng Sản tại Việt Nam, các tôn giáo đều bị trù dập, đàn áp có kế hoạch và hệ thống. Phật Giáo cũng bị đại pháp nạn, bên ngoài bị đảng Cộng Sản tấn công, bên trong là những "ma quái giả dạng tu sĩ" ẩn ḿnh, chờ cơ hội đánh phá. Ḷi mặt là ma quái với Tứ Quái Già Hồ hợp cùng với "Thân hữu tư quái già Hồ" hải ngoại. Rồi sư "về nguồn", gia đ́nh Phật tử Hồ Chí Minh và cả một khối Phật Giáo tiếm danh... xuất hiện, ló nanh vuốt. Số ma quái công an, giám điệp giả dạng tu sĩ, với lớp áo cà sa lên đến con số 2 ngàn, quân số bằng một lữ đoàn giặc đầu trọc. Đây là thời kỳ ma quái hiện nguyên h́nh, khỏi cần dùng kính chiếu yêu, chúng quá lộng hành. Nhờ vậy mà hàng ngũ Phật Giáo mới phân minh chánh tà.

 

CĂN BẰNG quyền lợi, ló CĂN BẦN.

BĂNG TẦNG Việt Cộng, đúng BẦN TĂNG.

BẠO ĐẦN tu giả, danh BẦN ĐẠO.

LẤY ĐẠO Từ Bi, LÁO ĐẬY cần.

MẠO ĐA, thống nhất, toàn MA ĐẠO.

MẤY ĐẠO tiếm danh, MẠO ĐẤY ngần.

ĐÙA CHI Phật tử ĐI CHÙA Phật.

ĐĂ DẠO thiền môn ĐẠO DĂ nhân.

 

TRƯƠNG MINH H̉A

 

  Trang Chủ . Kim Âu . Lưu Trữ. Báo Chí . RFI . RFA . Tác Giả . Chính Trị . Văn Nghệ . Khoa Học . Mục Lục . Quảng Cáo . Photo . Photo 1. Tinh Hoa ***

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

US Senator John McCain , Kim Âu Hà văn Sơn

NT Kiên , UCV Bob Barr, Kim Âu Hà văn Sơn

 

 

 

 

 

Nguyễn Thái Kiên , Kim Âu Hà văn Sơn, Cố vấn an ninh đặc biệt của Reagan-Tỷ phú Ross Perot,Tŕnh A Sám