Trang Chủ . Kim Âu . Lưu Trữ. Báo Chí . BBC . RFI . RFA . VOA . Tác Giả . Chính Trị . Văn Nghệ . Khoa Học . Kỹ thuật . Mục Lục . Quảng Cáo . Photo . Photo 1. Tinh Hoa . Liên lạc

 

Một Trang Lịch Sử (tài liệu US Senate)

 

 

 

 

MINH THỊ

Bài trong trang này nhằm cung cấp thông tin phục vụ yêu cầu tham khảo, điều nghiên của Người Việt Quốc Gia trong tinh thần "tri kỷ, tri bỉ", " biết ta, biết địch" để nhận rơ những âm mưu, quỷ kế, ngôn từ và hành động của kẻ thù và có phản ứng, đối sách kịp thời. V́ mục đích chiến đấu chống kẻ thù chung là Cộng Sản nên nhận được bài cùng lập trường là chúng tôi tiếp sức phổ biến. V́ thế có những tác gỉa chúng tôi đăng bài nhưng chưa liên lạc được. Nếu tác gỉa nào cảm thấy không hài ḷng xin liên lạc qua email, chúng tôi sẽ lấy bài của quư vị xuống trong ṿng 48 tiếng. 

US Senator John McCain , Kim Âu Hà văn Sơn

NT Kiên , UCV Bob Barr, Kim Âu Hà văn Sơn

 

 

 

 

 

Nguyễn Thái Kiên , Kim Âu Hà văn Sơn, Cố vấn an ninh đặc biệt của Reagan-Tỷ phú Ross Perot,Tŕnh A Sám

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Thư Nhắn Nhủ 11 điều gởi ông Lê Công Cầu,

VT Vụ GĐPT thuộc Giáo Hội PGVNTN

 

 

 

 Thưa ông Lê Công Cầu,

 

 

 Tôi  xét thấy cần có lời nhắn nhủ ông về 11 điều do ông viết, xin kể sau đây:

 

Điều 1.Trong Giác Thư số 4, ông Lê Công Cầu viết: “Bất Tuân Dân Sự và Biểu T́nh Tại Gia là hành động phản kháng đă được áp dụng nhiều nơi trên Thế Giới và ngay cả Việt Nam trong công cuộc giải trừ Quốc Nạn và Pháp Nạn trong các giai đoạn lịch sử vừa qua.”

 

Ông Lê Công Cầu (sẽ viết tắt là LCC) hăy chứng minh cụ thể nơi nào trên thế giới dân chúng áp dụng BTTG và BTDS kiểu Quảng Độ để bày tỏ sự phản kháng của ḿnh đối với chính quyền? Ông LCC quả thật nói láo không ngượng miệng: Trong các giai đọan lịch sử cuộc chiến VN, cụ thể vào các thời điểm năm 1963, 1966, 1968 (Tết Mậu Thân), 1972 Giáo Hội Ấn Quang và hậu thân là Giáo Hội PGVNTN của ông đă biểu t́nh bạo động ng̣ai đường phố, giết người, đốt nhà, đem bàn thờ Phật xuống đường v.v… để chống đối chính quyền VNCH núp dưới chiêu bài đấu tranh tôn giáo giả hiệu, hầu tạo lợi thế cho CS Hà Nội thôn tính VNCH ngày 30-4-1975. Vào ngày nầy, chính tăng ni Giáo Hội PGVNTN đă kéo nhau ra đường biểu lộ t́nh cảm, đón chào “Quân Giải Phóng VC”!  

Vẫn c̣n nhiều nhân chứng, nhất là dân chúng Huế, đồng hương của ông LCC cùng tài liệu và h́nh ảnh cho thấy các hành vi tàn bạo nhúng tay vào máu của đám cán bộ VC mặc áo cà sa, nổi tiếng là Sư VC Đôn Hậu, Trí Quang là hai bậc thầy của ông đă điều khiển các vụ biểu t́nh bạo động, giết người ở ng̣ai nhà, chứ chẳng có cuộc biểu t́nh nào gọi là biểu t́nh tại gia, bất tuân dân sự như lời nói láo khóet của ông đâu? 

Điều 2. Ông LCC viết: … Mà có phải 85 triệu dân ai cũng nói được cả đâu. Chỉ có những người tâm huyết mới dám đem mạng sống của ḿnh để đổi lấy một tiếng nói cho Dân Tộc cho Tổ Quốc. Trong những tiếng nói hiếm hoi ấy, Hoà Thượng Viện Trưởng của chúng tôi như là một người tiên phong mà cả thế giới thán phục và ca ngợi.   

Ông Quảng Độ lên tiếng đúng lúc, phù hợp với ư muốn của VC th́ làm sao ông Quảng Độ “chết” cho được? Trong 85 triệu dân, VC chỉ chọn có một Quảng Độ để kư tên trong Lời Kêu Gọi hại Việt Dân lợi Việt Cộng và phát đi ṭan thế giới nên nổi tiếng cả thế giới, trong khi đó phỏng có được bao nhiêu người dân trong nước biết đến?  

Ngày xưa, Giáo Hội PGVNTN đă dám đem mạng sống của tăng ni thiêu cháy thành than để làm áp lực chính quyền VNCH, ngày nay nếu ông Quảng Độ dám đem mạng sống của chính ḿnh để tự thiêu làm tiếng nói cho Dân Tộc và Tổ Quốc th́ mới xứng danh vừa là một Bồ Tát vừa là một anh hùng dân tộc Việt Nam.

 

Điều 3. Ông LCC viết:

 

Văn chương chữ nghĩa một bồ. 

Đạo đức một nắm là đồ lưu manh

 

Trần Thanh hăy nh́n lại các bài viết của ḿnh có một chút lễ nghĩa nào không. Văn dĩ tải đạo, mà cái đạo không có th́ cái văn hoàn toàn lếu láo, như thế Trần Thanh đă phản bội lại bản chất của con người Việt Nam như tôi nhận xét.” 

Ông LCC hăy đọc kỹ Lời Kêu Gọi kư tên  Quảng Độ, trong đó đă tải đạo ǵ? Có phải đạo… tặc không? Chỉ có bọn đạo tặc mới không kể ǵ dự đau thương, bi đát của khổ chủ khi bị mất của cải tài sản dưới bất cứ h́nh thức nào như mất việc, mất mùa, mất chén cơm manh áo, mất cả học hành v.v…!  

Ḷng từ bi của một nhà sư để ở đâu khi ông Quảng Độ hô hào dân Việt tích trữ lương thực một tháng rồi sụt c̣n 10 ngày (!), thực hiện 4 không gọi là “bất tuân dân sự” chỉ làm hại cho đa số nhà nghèo, c̣n nhà chùa, nhà giàu và nhà nước th́ không hề hấn ǵ? Tại sao ông Quảng Độ không làm gương, thêm một KHÔNG nữa là Phật tử KHÔNG ĐẾN CHÙA, có nghĩa hy sinh nguồn lợi cúng dường (phước sương) để tỏ bày sự phản kháng của ḿnh? Của người bồ tát, của ḿnh lạt buộc, có phải lưu manh không? 

Điều 4. Ông LCC viết: Dân Sự là sự sống của người dân. Sự sống được thể hiện bằng hơi thở, ăn uống, ngủ, nghĩ, đi đứng, làm việc… Thiếu những điều kiện nầy con người sẽ chết. 

Thầy Quảng Độ Hán rộng th́ tại gia ghép với biểu t́nh, thảo nào tṛ LCC “hậu sinh khả úy” Hán rộng không kém, giải thích Dân Sự là… sự sống của người dân! Thế Dân Sinh theo ông LCC có nghĩa là sự … sinh đẻ của người dân, là kết quả sau một tháng người dân biểu lộ t́nh cảm tại gia?  

Ông LCC không ngu dốt đến thế, cũng như ông Quảng Độ uyên bác Hán Việt nhưng v́ lỡ phóng lao phải theo lao, phải o ép chữ nghĩa một cách lố bịch: “Biểu T́nh... Tại Gia, Dân Sự là sự sống của người dân” để bảo vệ tới cùng Lời Kêu Gọi kư tên Quảng Độ. 

Điều 5. Ông LCC viết: “Biểu t́nh là sức mạnh vô địch trong đấu tranh ôn hoà. Không biểu t́nh ngoài đường được th́ biểu t́nh tại nhà. Đă gọi là biểu t́nh tức là phản kháng.” 

Ông LCC hiểu rơ ư nghĩa hai chữ biểu t́nh là phản kháng ở ng̣ai đường nhưng ló đuôi gian khi ông nói thêm: không ng̣ai đường được th́ tại nhà. Nên lưu ư, ông Quảng Độ giải thích rơ ràng khi trả lời phỏng vấn của Ỷ Lan: “Xin toàn thể đồng bào từ Nam chí Bắc dốc hết tâm lực vào trong 10 ngày biểu t́nh ngồi trong nhà. Cứ đóng cửa hoặc mở cửa như thường. Cứ ngồi trong nhà thôi. Cũng không lo bị bắt. Ai biết đâu mà bắt” chứ không nói tại nhà, có thể hiểu sai là… trước nhà! Phàm phản kháng ai th́ phải cho đối tượng biết (qua thư từ, kiến nghị v.v..) hoặc thấy (qua gặp mặt, đối diện cá nhân hay cơ sở….) sự phản kháng của ḿnh, giấu mặt trong nhà sợ công an BIẾT mà bắt th́ phản kháng cái ǵ? Lại một tṛ tráo trở chữ nghĩa của ông LCC! 

Điều 6. Ông LCC viết: Xin hăy nh́n về kinh thành Huế trong mùa Phật đản, ngoài những lễ đài do nhà nước và Giáo Hội nhà nước dựng lên ở Từ Đàm, ở An Hoà, An Cựu, những dăy cờ đỏ sao vàng núp bóng cờ Phật Giáo từ Nam Giao về Bên Ngự và hai bờ sông Hương, th́ h́nh ảnh cờ đèn, lễ đài tư gia tưng bừng như mọi năm, năm nay vắng bóng v́ đâu. Phải chăng là v́ Lời Kêu Gọi đă được phổ biến sâu rộng khắp cả kinh thành. Thái độ không treo cờ không thắp đèn phải chăng là một cuộc Bất Tuân Dân Sự, Biểu T́nh Tại Gia của người Phật tử Cố Đô mà ai quan tâm cũng sẽ dễ dàng nhận thấy. Xin hăy nh́n 3 đêm cầu nguyện tại Tổ đ́nh Quốc Ân, Lời Kêu Gọi được tuyên đọc hào hùng trong đêm tối, 850 ngọn nến tượng trưng cho 85 triệu đồng bào lung linh trên bản đồ Việt Nam yêu dấu, 3 vị Hoà Thượng trên 80 tuổi cùng ngồi với hằng trăm tăng tín đồ chấp tay chân thành cầu nguyện trong đêm tối mịt mùng đă cảm động đất trời. 

Đó chính là Biểu t́nh Tại gia, là Bất tuân Dân sự. 

Ông LCC mô tả ngày Phật Đản tại Huế như trên là tự bộc lộ cái ngu của ḿnh và tự hại ḿnh! Mừng Phật Đản là mừng ngày sinh của vị Giáo Chủ của tôn giáo ḿnh chứ đâu phải mừng sinh nhật Hồ Chí Minh mà Phật tử khoe là không treo đèn, giăng cờ, làm lễ đài v.v để tỏ thái độ hưởng ứng Lời Kêu Gọi kư tên Quảng Độ! Nói cho cùng, nếu Phật tử dẹp bỏ luôn ngày Phật Đản th́ VC càng mừng, tại sao ông cho rằng đó là hành động… phản kháng VC? Giả dụ, ngày mùng 2 Tết hàng năm ở Huế, thằng con không thèm làm giỗ người cha bị thảm sát hồi Tết Mậu Thân 1968, có phải nó là thằng bất hiếu không?  

Lại nữa, hàng trăm tăng tín đồ ra khỏi nhà, kéo nhau đến Tổ Đ́nh Quốc Ân cầu nguyện th́ c̣n gọi là … biểu t́nh tại gia nỗi ǵ? Ban đêm có mấy ai đi đến trường học, ra ng̣ai đồng, họp chợ đến nhà máy mà gọi là bất tuân dân sự hở ông LCC? 

Điều 7. Ông LCC viết: Trong hơn 30 năm qua chúng ta đấu tranh bằng ngôn ngữ chứ chưa bằng hành động. Biểu T́nh Tại Gia và Bất Tuân Dân Sự là hành động khởi đầu để hướng dẫn đồng bào qua một giai đoạn đấu tranh mới mà ai cũng có thể tham gia. 

Ông LCC thú nhận đúng là trên 30 năm qua, đối với CSVN, Giáo Hội PGVNTN hiền như con cừu, “hiền như ma sơ”, chỉ đấu tranh bằng giáo chỉ, thông bạch, thông cáo v.v... kư tên từ Saigon, phát đi từ Paris. Chả bù thời VNCH, Giáo Hội PGVNTN đấu tranh bằng hành động tàn bạo, bất nhân với mọi phương tiện kể cả đốt cháy người trong biển lửa!

 Nhưng kể từ ngày 29-3-2009, Giáo Hội PGVTN tạo bước ngoặc đấu tranh bằng giai đọan mới không cần tốn giấy mực, điện thọai v.v… mà an ṭan 100% cho dân chúng là ngồi nhà.. biểu t́nh, có nghĩa là không biểu t́nh ǵ cả! Nhưng nếu người dân nào ngu mà bất tuân dân sự th́ không khác nào chỉ điểm cho VC, ḿnh là kẻ phản kháng VC qua hành vi 4 không!  

Quả đúng là Lời Kêu Gọi của VC kư tên Quảng Độ v́ đàng nào cũng có lợi cho VC v́ dưới chế độ công an trị từ hạ tầng Tổ Dân Phố, đến các cấp đảng, đ̣an trong nhà máy, trường học, doanh nghiệp v.v…, khó có một ai “bất tuân dân sự” mà dễ dàng qua mắt cú vọ của những tên chỉ điểm lập công! 

Điều 8. Ông LCC viết: Chính v́ thế mà Hoà Thượng của chúng tôi đă ban hành Lời kêu gọi Biểu T́nh Tại Gia, Bất Tuân Dân Sự. Lời kêu gọi ấy không đứng trên sự tính toán thành công hay thất bại, không đứng trên sự cân nhắc khả thi hay không khả thi. Nếu không thành công th́ thành nhân như Ông Nguyễn Thái Học đă nói trước khi lên đoạn đầu đài. Và Nguyễn Thái Học đă không thành công, cuộc khởi nghĩa Yên bái đă bị thực dân Pháp d́m trong biển máu, 13 nghĩa sĩ hy sinh v́ Tổ quốc. Nhưng Nguyễn Thái Học đă thành nhân. Tấm gương của Ông đă thôi thúc toàn dân kháng chiến và giành thắng lợi cuối cùng cho Tổ Quốc Việt Nam. 

Chưa thấy ai làm việc ǵ mà không cần kết quả, nhiều hay ít, thậm chí thất bại, tùy theo mức độ thực hiện được hay không việc làm đó! Lời Kêu Gọi cứ đưa ra, bất kể khả thi hay không khả thi, bất cần thành công hay thất bại, th́ tác giả của Lời Kêu Gọi một là khùng hay là… ngu và người kư tên lại càng ngu hay khùng! Nếu không khùng hay ngu th́ là kẻ gian ác, treo đầu dê bán thịt chó! Đă ngu hay khùng hoặc gian ác th́ làm sao sánh với Nguyễn Thái Học, một lănh tụ yêu nước, dùng bạo lực để chống Pháp, giải phóng đất nước khỏi ách nô lệ, biết rơ việc làm của ḿnh và hy vọng sẽ đạt kết quả nhưng cuối cùng thất bại v́ nhiều nguyên nhân.

Nguyễn Thái Học không mù quáng, kêu gọi khởi nghĩa đánh Pháp khơi khơi, bất kể thành công hay thất bại. So sánh ông Quảng Độ với Liệt sĩ Nguyễn Thái Học đă là tầm bậy mà c̣n mang tội bất kính với vị anh hùng dân tộc, v́ ông Quảng Độ đă làm ǵ ích lợi cho quốc gai dân tộc từ khi khóac áo cà sa hay vốn chỉ là một tay sai VC?  

Điều 9. Ông LCC viết: “Quốc gia hưng vong, thất phu hữu trách” há Trần Thanh quên rồi sao. Người dân là chủ của đất nước, cán bộ là đầy tớ của nhân dân. Không lẽ đầy tớ cứ ăn cắp tài sản của chủ đem bán mà chủ cứ im lặng, cứ cúi đầu sao. Phải biết tài sản của ḿnh bị mất gồm những ǵ, tuỳ theo nhiều ít mà định tội thằng ăn cắp chứ. Quốc gia đại sự cũng thế, toàn dân đều phải biết ai bán nước, ai cướp nước để phân biệt bạn thù. 

Ông LCC ơi! Sống trong ḷng VC mà ông không thuộc bài: “Nhân dân làm chủ, Nhà nước quản lư, Đảng lănh đạo”!. Cái thằng đầy tớ của nhân dân chẳng những nó đă bắt Quảng Độ viết lời thú tội, cam kết không quậy phá mà nó c̣n chỉ thị  Quảng Độ làm bất cứ điều ǵ khác v́ nó là cái đầu của Quảng Độ đấy!  

Thằng bán nước có tội nặng hơn thằng mua nước v́ nó là thủ phạm, nếu nó không bán, lấy ai mua? Biết nó bán nước, tại sao không t́m cách lật đổ nó lại hô hào mọi người quay đầu phục tùng nó để cùng với nó đ̣i lại đất đai đă bán? Như vậy có phải đồng lơa với thằng bán nước không?  

Điều 10. Ông LCC viết: Chúng ta phải khách quan để thấy rằng cho dù đảng cọng sản Việt Nam cai trị đất nước dưới h́nh thức nào (dù là ăn cướp) th́ đó cũng là một chính quyền hợp pháp đối với quốc tế, không thể phủ nhận. Nó có chân trong Liên Hiệp Quốc, nó được nhiều quốc gia thiết lập bang giao, cho nên tự nó đă có tư cách pháp nhân. Dù có căm ghét nó cũng không nên nói bừa. Vậy th́ một đảng phái, một tôn giáo, một đoàn thể, một cá nhân có đủ tư cách để triệu tập một đại hội toàn dân hay không ? Hoàn toàn không. Chỉ có chính quyền mới có đủ tư cách pháp nhân để triệu tập quốc dân đại hội. 

Do đó, muốn có đại hội toàn dân th́ phải tạo áp lực để chính quyền phải đứng ra triệu tập. Đó là một đ̣i hỏi chính đáng.

 Ông LCC nói đúng nhưng thiếu: CSVN có đủ cơ chế của một quốc gia dân chủ cho dù là dân chủ giả hiệu. Ng̣ai chính quyền, CHXHCN Việt Nam c̣n có QUỐC HỘI với hàng mấy trăm Đại biểu, đại diện 85 triệu dân Việt trong nước. Trong số đại biểu nầy có cả thành phần tăng ni mà Sư VC Đôn Hậu là một nhân vật sáng giá v́ là Đệ 3 Tăng Thống Giáo Hội PGVNTN!  

Đă có Quốc Hội là tên gọi khác của Quốc Dân Đại Hội th́ tại sao VC không triệu tập? Hay v́ thấy chưa có thành phần Đại biểu của 3 triệu người Việt hải ngọai nên Lời Kêu Gọi kư tên Quảng Độ khơi mào một “Hội Nghị Diên Hồng tân thời” để chiêu dụ đại biểu hải ngọai về đứng dưới trướng của Quốc Hội CHXHCN Việt Nam, tạo chính nghĩa dân tộc cho CSVN? 

Điều 11. Ông LCC viết: Do đó quốc dân đại hội không có nghĩa là đứng dưới lá cờ máu của Cộng Sản như Trần Thanh nhận định mà là toàn dân đứng dưới ngọn cờ chính nghĩa của dân tộc. 

Đă gọi là Đại Hội Toàn Dân th́ Cộng Sản cũng chỉ là một thành phần của Đại Hội. Đại Hội sẽ tiếp thu ư kiến của Toàn Dân để đúc kết thành một Quyết Định Chung của Dân Tộc mà Cộng Sản phải chấp nhận, phải thi hành chứ không phải Đại Hội lắng nghe sách lược của Cộng Sản và thi hành sách lược của Cộng Sản như lập luận nhu nhược của Trần Thanh. Nếu chấp nhận sách lược của Cộng Sản th́ Đại Hội làm ǵ nữa. Đây là một Hội Nghị Diên Hồng của Thế Kỷ 21 biểu hiện sức mạnh Toàn Dân trước hiểm hoạ xâm lược của Trung Cộng.  

Ông LCC sống dưới chế độ VC đă gần hết đời người mà lập luận kiểu giả tưởng đượm nét hài hước! Trên kia ông đă công nhận VC là một chính quyền hợp pháp, yêu cầu nó triệu tập quốc dân đại hội. Nhưng VC đâu có ngu (hoặc giả vờ ngu) mà từ bỏ ngôi vị lănh đạo của nó để hạ ḿnh xuống ngang hàng với các đảng phái, tổ chức khác trong nước và hải ngọai?  

Cho là VC “nghe lời” Quảng Độ, triệu tập một đại hội quốc dân tại Trung Tâm Hội Nghị Quốc Gia Mỹ Đ́nh, Hà Nội rất tối tân và vĩ đại (diện tích 60 mẫu tây, gồm 1 pḥng họp lớn chứa 3.747 chỗ ngồi, 2 pḥng họp lớn cao cấp, 20 pḥng họp vừa và nhỏ); chẳng lẽ VC dẹp cờ đỏ sao vàng, dẹp luôn tượng Hồ Chí Minh để chiều ḷng các đại biểu chống Cộng ở hải ngọai về tham dự? Hoặc giả, VC cho treo cờ Vàng ba sọc đỏ chung với cờ Đỏ sao vàng? Nếu không, th́ ngọn cờ chính nghĩa dân tộc là ngọn cờ nào sẽ được treo và chào trong các  ngày diễn ra cái gọi là “quốc dân đại hội” theo ư của ông LCC?  

Ông LCC không hiểu lịch sử hay giả vờ dốt khi cho cái gọi  là “quốc dân đại hội” của CSVN cũng chính là “Hội Nghị Diên Hồng của Thế Kỷ 21”! Vua tôi nhà Trần đâu có bán nước như CSVN nên trước sức mạnh của giặc xâm lăng phương Bắc, các ngài mới triệu tập Hội Nghị Diên Hồng để thống nhất ư kiến “quyết chiến” của các vị bô lăo bởi v́ thời quân chủ làm ǵ có Quốc Hội như ngày nay. Trong khi đó, CSVN bị lên án là bán nước th́ không có tư cách ǵ đứng ra triệu tập cái gọi là “Hội Nghị Diên Hồng” để lừa bịp ṭan dân nhất là đại khối 3 triệu người Việt hải ngọai cương quyết không ḥa hợp ḥa giải vô điều kiện với VC được trá h́nh trong mục tiêu 3 của Lời Kêu Gọi kư tên Quảng Độ! 

Người Việt hải ngọai làm theo mục tiêu 3 nầy là tự nguyện cho VC gắn ṿng Kim Cô trên đầu, tức là đầu hàng, dẹp bỏ cờ Vàng ba sọc đỏ, đứng dưới cờ Đỏ một sao vàng!

 

Thưa ông Lê Công Cầu,

 

Tôi cũng đă già như ông, dù bằng hay nhỏ tuổi hơn, tôi cũng có thể gởi đến ông 11 điều nhắn nhủ nầy để ông thấy rơ các  tư tưởng sai lầm và lập luận ngụy biện của ḿnh. Ông Liên Thành, tác giả quyển “Biến Động Miền Trung”, cựu Chỉ Huy Trưởng CSQG Thừa Thiên-Huế, là một Phật tử thuần thành có nhận xét rằng: “Phật tử ở Huế có niềm tin tôn giáo mănh liệt đến độ cái ǵ “thầy” nói ra đều đúng; ví dù biết có sai cũng bỏ qua mà vẫn răm rấp tuân lệnh “thầy”! Theo tôi đó không phải là niềm tin mà là cuồng tín tôn giáo, là điều ḥan ṭan trái với giáo lư giác ngộ của Đức Phật.  

Ông LCC có lẽ cũng là lọai Phật tử cuồng tín tôn giáo, dẫn đến cuồng tín chính trị nên mới xảy ra các biến động miền Trung mà thủ phạm là các sư VC lănh đạo Tăng Ni Phật tử cuồng tín thuộc Giáo Hội PGVNTN đă nhúng tay vào máu của hàng vạn đồng bào ở Huế, Đà Nẵng trong những năm 1963, 1966, 1968, 1972 đưa đến sự sụp đổ VNCH ngày 30-4-1975.

Đáng lư ông Quảng Độ với cương vị Tăng Thống nên thay mặt Giáo Hội PGVNTN (và tiền thân là Giáo Hội Ấn Quang) nên công khai sám hối tội lỗi của giới Tăng Ni Phật Tử thuộc GH/PGVNTN trong quá khứ, nhưng ông Quảng Độ lại dấn sâu thêm vào tội lỗi khi kư tên vào Lời Kêu Gọi ngày 29-3-2009 ḥan ṭan hại Việt Dân, lợi Việt Cộng v́:  

- Làm hại nhân dân với cái gọi là “bất tuân dân sự”, tạo điều kiện tốt cho VC đàn áp bắt bớ giới sĩ nông, công thương nào thi hành 4 không. 

- Làm triệt tiêu sức đề kháng, nổi dậy của nhân dân Việt Nam nhằm lật đổ chế độ độc tài bán nước VC hiện hành. 

- Làm VC có chính nghĩa dân tộc khi hô hào mọi người Việt trong nước và hải ngọai cùng đứng chung dưới sự lănh đạo của VC qua lá cờ đỏ sao vàng, để gọi là thống nhất ư kiến chống xâm lăng Tàu Cộng! 

Khi gặp phải phản ứng của các thức giả ở hải ngọai th́ ông LCC lại bộc lộ bản chất cuồng tín của một Phật tử Huế, xuyên tạc lịch sử và ngụy biện lung tung hầu chạy tội cho Giáo Hội PGVNTN như tôi đă phân tích trong Thư Nhắn Nhủ 11 điều nầy dành cho ông  nói riêng và chung cho những ai cùng là Phật tử cuồng tín như ông! Đă cuồng tín th́ không xứng đáng làm con Phật v́ đă chống lại lời dạy của Phật đó, thưa ông LCC!

 

Chào ông,

 

Tuấn Phan.

 

- Một thiện nam trong tôn giáo nhà Phật 

- Một trong hàng triệu nạn nhân của VC với sự đồng lơa của Tập đ̣an Giặc Thầy Chùa Giáo Hội PGVNTN.