Không ǵ nguy hiểm hơn bạn bè ngu dốt; tôi thà có kẻ thù khôn.
Nothing is as dangerous as an ignorant friend; a wise enemy is to be preferred.
La Fontaine
Chuyện phiếm ngày Xuân
Hoa Lan
Nếu tôi bắt đầu cho bài viết bằng câu “Năm Khỉ nói chuyện Khỉ“ chắc các bạn sẽ lắc đầu cho tôi thuộc loại “Khỉ mốc“ hay “Khỉ khô“ hay tệ hơn nữa là “Khỉ…gió“ ǵ đi chăng nữa cũng chẳng sao, v́ tôi không viết về đề tài nóng bỏng này. Tôi viết cái khác cơ! Tôi nhớ câu nhà văn kiêm nhà báo Chu Tử thời xa xưa đă viết, làm báo khi nào thiếu đề tài cứ việc lôi chuyện Tam Quốc Chí ra bàn là viết được thiên thu bất tận, chủ bút hay chủ nhiệm ǵ cũng không thể mắm muối được. Trước khi bàn chuyện “lớn“, Thiên thời – Địa lợi – Nhân ḥa, tôi xin được sơ qua vài ḍng tâm sự cùng các bạn.
Nếu ai đă từng làm độc giả trung thành của tờ báo Viên Giác, đă lỡ mến mộ văn của Hoa Lan, sẽ đặt ngay một câu hỏi to tướng trong đầu: Tại sao cả hơn một năm nay không thấy một áng văn nào của cô nàng xuất hiện. Sống chết ra sao? Chết th́ chắc là chưa v́ khóa tu nào cũng có mặt, họp mặt nào cũng có nàng; nhưng văn th́ chết thật rồi! Vâng, con “Ma văn“ đă bỏ nàng ra đi không một lời từ biệt, trong đầu Hoa Lan lúc nào cũng chỉ luẩn quẩnh mỗi 2 câu:
Bao nhiêu chữ nghĩa đều quên hết.
Trong đầu chỉ có một chữ “Không“.
T́nh trạng bị sút trí nhớ dẫn đến nguy cơ bị bệnh “teo năo“ như thế rất nguy hại cho những tay cầm bút, nhất là ở giai đoạn Mỗi tuổi nó đuổi xuân đi như Hoa Lan hiện nay. Các bạn không biết chứ! Đến các chàng C̣ng mà Hoa Lan cũng quên, lỡ ai nhắc đến A C̣ng hay C C̣ng ǵ đó, nàng chỉ liên tưởng đến bát bún riêu rồi đọc 2 câu thơ tâm đắc:
T́nh yêu như bát bún riêu.
Bao nhiêu sợi bún bấy nhiêu sợi t́nh.
Rồi c̣n chua thêm câu, nếu Hoa Lan chọn bún sợi nhỏ sẽ được nhiều sợi t́nh hơn.
Trong t́nh trạng khói lửa ấy, để lôi Hoa Lan trở về với bạn đọc, ông chủ bút Phù Vân đă nhẹ nhàng gửi bức điện meo với mật lệnh như sau: “Số báo xuân Con Khỉ, nhất thiết là phải có bài của Hoa Lan“. Chao ôi! Sợ quá đi thôi, biết viết ǵ đây? C̣ng th́ đă ḅ hết ra biển, cho “Chiếc Gậy Trường Sơn“ đi khắp nẻo đường đất nước th́ cũng không xong, hoặc theo trường phái “vật vă lên bờ xuống ruộng“ lại càng mau chết, Nghịch Duyên nay đă đổi thành Thuận Duyên và có khuynh hướng biến thành Trợ Duyên nên không c̣n ǵ để viết. Cái này phải gọi là “chết cửa tứ“, bốn bề bị thiên la địa vơng vây chặt, không c̣n kẽ hở nào để viết. May thay trong túi c̣n một cẩm nang lôi ra giải nguy tạm thời để chờ ngày phất cờ viết tiếp. Đề tài lịch sử có cái lợi là rèn luyện bộ nhớ cho tốt, phải nhớ từng tên nhân vật với từng trận đánh vang lừng kim cổ, viết sai sẽ có hàng hàng lớp lớp độc giả viết thơ về ṭa soạn hỏi thăm. Nhưng Hoa Lan không c̣n một con đường nào khác ngoài chuyện dấn thân.
Ngày xưa c̣n bé, tôi chỉ thích đọc sách và tiểu thuyết, phải gọi là “hầm bà làng“, hổ lốn thượng vàng hạ cám, gặp cuốn nào cũng đọc. Nhưng tôi thích nhất vẫn là bộ Tam Quốc Chí diễn nghĩa, sách vừa dày vừa nặng chỉ có thể để trên bàn ngồi ngay ngắn đọc, chứ không thể nằm vơng đong đưa theo dơi từng diễn biến của câu chuyện. Người hùng tôi say mê nhất vẫn là h́nh ảnh của Triệu Tử Long oai hùng trên lưng ngựa trắng, đơn thương độc mă, một người một ngựa tung hoành trong ṿng vây địch để cứu Ấu Chúa. Tướng “Ngũ Hổ“ Triệu Tử Long của tôi, ư quên của nhà Thục, ra trận nhiều lần sống đến trên 80 tuổi, nhưng chưa bao giờ bị thương hay gươm đao chạm phải vào người. Cứ như người của cơi thần tiên! Ước ǵ trong đời ḿnh cũng gặp được một Triệu Tử Long !!!
Người thứ hai tôi cực kỳ ngưỡng mộ ấy là thần tượng của tất cả những ai đă đọc truyện Tam Quốc, Khổng Minh Gia Cát Lượng. Với nhân vật này tôi cần phải học hỏi nhiều, từ cách suy nghĩ đến tài dùng binh, nếu đem áp dụng vào cuộc sống chắc chắn sẽ thành công lớn. Nhưng sau này lớn lên tôi gặp một người c̣n thông thái hơn thần tượng Khổng Minh gấp bội, người này đă cho tôi biết thế nào là đạo giải thoát, làm thế nào để thoát ṿng sanh tử luân hồi, nên tôi đă bỏ Khổng Minh để đi theo ông cụ Cù Đàm, bỏ luôn cả Triệu Tử Long.
Kế tiếp tôi ngưỡng mộ nhân vật Tư Mă Ư, tay này là kỳ phùng địch thủ của Khổng Minh, tài và mưu kế không thua kém ǵ c̣n cộng thêm đức tính nhẫn nhục, thế th́ chẳng chóng th́ chầy sẽ tóm thâu được cả thiên hạ.
Ba anh em kết nghĩa vườn Đào, Lưu Bị, Quan Công, Trương Phi, họ tuy ba nhưng là một v́ đă lỡ cắt máu ăn thề cùng trời đất, tuy không sanh cùng ngày nhưng nguyện chết cùng một giờ. Tuy có nhiều chỗ không đồng quan điểm với họ nhưng tựu trung vẫn ngưỡng mộ ba vị anh hùng nước Thục.
Ai bảo Tào Tháo là gian hùng rồi ghét bỏ, chứ riêng tôi phải phục nhân vật này. Tào Tháo có tài lắm chứ, kể ra không biết bao nhiêu là tài, từ mưu kế đến cách dụng binh, chỉ phải tội hay nghi ngờ người khác, chẳng thà ta phụ người c̣n hơn để người phụ ta, nên trở thành độc ác mà thôi. Làm chính trị đa phần là thế đó!
Bên Đông Ngô có Tôn Quyền cũng đáng mặt anh hùng, lúc 9 tuổi đă trổ tài hùng biện trước các tướng của Viên Thuật để xin đưa xác phụ thân về quê an táng. Sau này đưa Đông Ngô cường thịnh vào thế chân vạt, muốn chống Ngụy phải liên minh cùng với Thục. Từ đó phát sinh ra trận hỏa chiến trên sông Xích Bích lừng danh kim cổ. Nếu bên Thục có Khổng Minh th́ bên Ngô có Lỗ Túc, một quân sư tài ba và nhân hậu.
Trên đây là một số cảm t́nh viên của tôi trong tập Tam Quốc Chí, chỉ đi sơ qua vài nét đặc thù của họ mà thôi, ai muốn biết thêm cứ việc t́m bộ phim mới quay gần một trăm tập luyện cho mệt nghỉ.
Sau đây là một vài nhận xét của riêng tôi về nhân vật Chu Du, Tổng Đô Đốc thủy quân của Đông Ngô. Chàng là một anh hùng hảo hán, đẹp trai, học giỏi không biết có con nhà giàu không, nhưng leo đến chức này th́ phải giàu rồi. Chàng lại được lấy vợ đẹp, nàng Tiểu Kiều mà Tào Tháo ngày đêm mơ ước: Một nền Đổng Tước khóa xuân hai Kiều. Nghĩa là sẽ xây Ṭa Đổng Tước để nhốt hai người đẹp Đại Kiều và Tiểu Kiều đất Giang Nam. Đại Kiều là vợ của Tôn Sách, Tiểu Kiều là vợ của Chu Du. Không biết điều này có thật hay không, nhưng Khổng Minh đă tung ra tin này làm Chu Du nóng mặt phải bắt tay với Thục tham gia trận Xích Bích đánh quân Ngụy thua chạy tơi bời. Con người Chu Du được tất cả chỉ có một điểm sai lầm mà thôi, đó là ḷng tự cao tự đại lúc nào cũng cho ḿnh nhất, không chịu thua tài Khổng Minh. Chính ḷng Sân của Chu Du đă hại chính ḿnh, Chu Du thổ huyết chết là do Tham Sân Si mà ra, cớ sao lại đổ lỗi cho Khổng Minh. Trước khi tắt thở chàng c̣n cố than câu: Trời đă sinh Du sao c̣n sinh Lượng! Đối với tôi, nhân vật này không có điểm nào đáng yêu cả, nên cần tránh xa v́ ḷng Sân đă che mờ lư trí, ở bên cạnh có ngày bị vạ lây chết không kịp ngáp.
Đồng bệnh tương lân bên nước láng giềng của Chu Du có nhân vật Trương Phi, một Hổ Tướng của Lưu Bị, thân h́nh to lớn râu ria rậm rạp, có sức khỏe phi thường. Một ḿnh có thể đấu tới mấy trăm hiệp, ba ngày ba đêm không biết mệt, nhưng thượng đế rất công bằng cho sức khỏe như thế phải giảm đi cái đầu nên thuộc loại hữu dơng vô mưu và một cái tính nóng như lửa. Từ đó trong dân gian có câu ví von “nóng như Trương Phi“ là nóng hết cỡ thợ mộc rồi! Chàng cũng làm nên rất nhiều công trạng cho nhà Thục, chẳng hạn chỉ cần cầm đoản đao một ḿnh giơ thân h́nh lực lưỡng tạo dáng đứng trên cầu Trường Bản đợi quân Tào Tháo. Quân Ngụy c̣n đang suy nghĩ có nên đẩy Trương Phi bước qua cầu không th́ nghe một tiếng hét thất kinh hồn vía của chàng làm đám quân sĩ của Tào Tháo có người bị vỡ mật lăn đùng ra chết. Từ đấy lại có thêm thành ngữ “sợ vỡ mật“ hay “ngủ không nhắm mắt, hai mắt mở trừng trừng“ tất cả đều ám chỉ nhân vật Trương Phi. Tuy nhiên một anh hùng hảo hán làm nên sự nghiệp lớn như thế lại có cái chết thê thảm cũng do bởi cái tính nóng lừng danh kim cổ và tật nghiện rượu uống như hũ ch́m. Thương thay! Và cũng đáng đời thay cho những trang nam nhi lấy câu: Nam vô tửu như kỳ vô phong, rượu đă ngấm vào máu rồi th́ làm sao cờ bay phất phới được.
Qua hai đại biểu trên ta có thể kết luận bằng câu trích dẫn của ông cụ Cù Đàm:
Một niệm Sân đốt sạch cả một rừng công đức.
Nhân vật thứ hai trong vườn Đào kết nghĩa là Quan Vân Trường, người đă được phong Thánh sau khi chết, có một số người thờ ngài Quan Công mặt đỏ râu dài, tay cầm trường Đao, mặc áo màu xanh oai phong lẫm liệt. Lúc sinh thời Quan Công là thần tượng của Tào Tháo, muốn đổi ǵ cũng được từ ngựa Xích Thố đến đầu của 5 tướng giữ 5 thành ngài đă đi qua. Nhưng Quan Công vẫn trung kiên một ḷng một dạ với ba anh em kết nghĩa vườn đào. Những điển tích về ngài ôi thôi nhiều vô số kể, nào là “Quan Công pḥ nhị tẩu“ rồi “Quan Công vượt sông sang Đông Ngô đi phó hội“ … xem đến đâu là hào khí nổi lên bừng bừng đến đó!
Cuối cùng là nhân vật chính Lưu Bị, một h́nh ảnh “Quân tử Tàu“ chánh hiệu con nai vàng ngơ ngác, nhiều lúc làm tôi muốn tức cành hông. Chẳng hạn chuyện lấy đất Kinh Châu làm bàn đạp tiến quân, nhưng người hùng Lưu Bị cứ dùng dằng bị mấy chữ đạo nghĩa của cụ Khổng đè nặng trên đầu nên không làm được chuyện lớn. Tuy nhiên đây cũng là điểm tốt của Lưu Bị, một con người trung hiếu, thủy chung như thế nên các người tài mới về pḥ dưới trướng trong đó có Khổng Minh. Về đường t́nh ái Lưu Bị cũng thuộc loại tốt số, lúc bôn ba rong ruổi trong chiến trường luôn luôn có hai vị phu nhân ḥa thuận đi theo. Khi nguy khốn có vị phu nhân đă nhảy xuống giếng tự tử cho Triệu Tử Long nhẹ gánh giải nguy pḥ A Đẩu. Sau này vào tuổi 48 vẫn lấy được vợ vừa trẻ, vừa đẹp lẫn tài hoa và danh giá như Tôn Phu nhân em gái 18 tuổi của Tôn Quyền. Tuy nhiên đường con cái của Lưu Bị có Sao Quả Tạ chiếu, cây chỉ có mỗi một quả mà quả lại lép. Thông thường th́ Hổ phụ ắt sinh Hổ tử, nhưng đằng này Bố anh hùng bao nhiêu con lại hèn bấy nhiêu, nên giang sơn sau này phải lọt vào tay nhà Tư Mă.
Trở lại bối cảnh thời nhà mạt Hán ấy, vua th́ bé tí tẻo teo nên Thái Sư Đổng Trác tha hồ chuyên quyền không coi ai ra kí lô nào cả. Cộng thêm sự hỗ trợ của cậu con nuôi sức khỏe phi thường Lă Bố, chỉ cần nh́n cậu Lă Bố oai hùng múa thương trên lưng ngựa Xích Thố là đă chết khiếp rồi! Loạn lạc nổi lên tứ bề, dân chúng oán than kêu trời không thấu, khiến quan Tư Đồ phải dùng mỹ nhân kế để diệt trừ Đổng Trác. Chẳng là trong nhà có cô con gái nuôi Điêu Thuyền thuộc diện Tứ Đại Mỹ nhân, nên đă nhờ nàng đóng vai chính trong vở tuồng Lă Bố hư Điêu Thuyền tại Phụng Nghi Đ́nh ở dinh của Đổng Trác, để cho hai bố con tranh nhau một người đẹp rồi tự giết hại nhau.
Xin được đi lạc đề về 4 người đẹp khuynh thành đổ nước của Trung Hoa thời xa xưa, đó là những danh hiệu: hoa nhường, nguyệt thẹn, chim sa và cá lặn được dành riêng cho Tứ Đại Mỹ nhân như sau:
. Dương Quí Phi của vua Đường Minh Hoàng, nàng đẹp đến độ hoa đang nở thắm thấy nhan sắc nàng cũng nhường một bước cụp vội cánh hoa. Biết đâu đóa hoa tay nàng chạm phải là hoa Trinh Nữ!
. Điêu Thuyền thời Tam Quốc, khi nàng ban đêm ra sân than thở với trăng về vận nước, trăng thấy nhan sắc của nàng cũng phải thẹn thùng với mây che mặt. Biết đâu lúc ấy gió thổi cụm mây che khuất ánh trăng!
. Chiêu Quân thời nhà Hán, phải đi cống Hồ nên có người làm thơ tặng nàng: Chiêu Quân biệt Hán sang Hồ. Biết rằng có nổi cơ đồ hay không? Nhan sắc của nàng đẹp đến nỗi chim đang bay trên trời nh́n thấy nàng cũng ngẩn ngơ như ngă đạn.
. Tây Thi dệt lụa, mỗi lần nàng đem lụa ra sông giặt, bóng nàng in trên nước, cá đang lội cũng phải lặn xuống sâu. Nàng Tây Thi là gái nước Việt, thấy sử sách viết như vậy chứ ai biết được thời Đông Châu liệt quốc hàng rào biên giới phân chia như thế nào?
Do những điển tích như trên, thiên hạ hay chọc ghẹo các người đẹp hậu thế bằng những thành ngữ dân gian hóa như: Đẹp nghiêng thùng đổ nước … lèo, hay có một nhan sắc chim sa cá lặn, một vẻ đẹp hoa nhường nguyệt thẹn.
Trở về với chủ đề chính, sau khi ba anh em kết nghĩa vườn đào dấy binh chiêu mộ hào kiệt để pḥ nhà Hán, Lưu Bị v́ mến tài của Khổng Minh Gia Cát Lượng đă kiên nhẫn không quản ngại mưa tuyết đuờng xa ba lần đến gơ cửa cầu hiền. Việc làm Quá tam ba bận thành khẩn của Lưu Bị đă khiến Khổng Minh chạnh ḷng, nhất định theo pḥ cho đến chết và khi chết rồi vẫn c̣n nghĩ kế nhát ma được Tư Mă Ư để quân Ngụy rút lui. Trong suốt cuộc đời, Khổng Minh đă đem câu thần chú: Thiên thời – Địa lợi – Nhân ḥa ra làm kim chỉ nam cho tất cả các chiến lược chiến thuật trong các trận đánh. Nếu lần ra quân nào cũng hội đủ cả 3 yếu tố trên, chắc chắn thắng lợi sẽ về ta không chệch đi đâu một ly nào.
Chuyện phiếm viết thế cũng tạm đủ, không nên làm phiền các bạn nhiều. Nhưng ngày xuân năm nay lại là Bính Thân có liên quan đến thủy tổ của loài người, cái giống thích ăn chuối mà một chuyên gia về an toàn thực phẩm đă khẳng định, phải xơi luôn cả vỏ chuối mỗi ngày 2 vỏ sẽ đầy đủ chất bổ để cười hoài như Khỉ, v́ trong vỏ chuối có chứa chất Tryptophan làm hậu thuẫn cho cơ thể tiết một hormon “vzui vzẻ“ có tên là Serotonin.
Chúc các bạn một ngày vui.
Hoa Lan
Những người lính một thời bị lăng quên: Viết Lại Lịch Sử
Viết Lại Lịch Sử Video
Secret Army Secret War Video
Đứng Đầu Ngọn Gió Video
Con Người Bất Khuất Video
Dấu Chân Biệt Kích Video
Kiểm Lại Hồ Sơ Biệt Kích Video
The Secret war against Hanoi Richard H. Shultz Jr.
Binh Thư Yếu Lược Trần Quốc Tuấn
Wall Street and the Bolshevik Revolution Antony C. Sutton
Wall Street and the Rise of Hitler Antony C. Sutton
None Dare Call It Conspiracy Gary Allen
Confessions of an Economic Hit Man John Perkins
The World Order Eustace Mullin
Chính Đề Việt Nam Tùng Phong (dịch)
OSS vào Việt Nam 1945 Dixee R. Bartholomew - Feis
Nguồn Gốc Dân Tộc Việt Nam B́nh Nguyên Lộc
The World Order Eustace Mullin
Why Vietnam? Archimedes L. A. Patti
Đại Hội Toàn Quân? Phùng Ngọc Sa
Silenced! The Unsolved Murders of Immigrant Journalists in the USA. Juan Gonzales
Valse Andy Wong . Viennese Valse . DrDance . Danptner . Dispatch
Bee Gees . Rolling Stones . Animals . Shadow . Ventures
Tặng Kim Âu
Chính khí hạo nhiên! Tổ Quốc t́nh.
Nghĩa trung can đảm, cái thiên thanh.
Văn phong thảo phạt, quần hùng phục.
Sơn đỉnh vân phi, vạn lư tŕnh.
Thảo Đường Cư Sĩ.
US Senator John McCain , Kim Âu Hà văn Sơn
NT Kiên , UCV Bob Barr, Kim Âu Hà văn Sơn
NT Kiên , Kim Âu Hà văn Sơn, Ross Perot Cố Vấn An Ninh Đặc Biệt của TT Reagan và NT Sám
Người Việt Seatle