Trang ChủKim ÂuBáo ChíDịch ThuậtTự ĐiểnThư QuánLưu TrữESPN3Sport TVMusicLotteryDanceSRSB RadioVideos/TVLearningLịch SửTác PhẩmChính NghĩaVấn ĐềĐà LạtDiễn ĐànChân LưBBCVOARFARFISBSTác GỉaVideoForum

 

 

 

 

 

 

 

 

Không ǵ nguy hiểm hơn bạn bè ngu dốt; tôi thà có kẻ thù khôn.

Nothing is as dangerous as an ignorant friend; a wise enemy is to be preferred.

La Fontaine

 

 

CỘNG SẢN V.N. MỘT BĂNG ĐĂNG MĂI QUỐC CẦU VINH, MỘT GÔNG CÙM CỦA DÂN TỘC!

 

* ĐẶNG VĂN NHÂM

 

 

 

Để bạn đọc dễ dàng nắm bắt được tham vọng " măi quốc cầu vinh"  và  chủ trương  vinh thân ph́ gia  đến muôn đời con cháu của đảng CSVN núp dưới những danh nghĩa mỹ miều như: cách mạng, đấu tranh dành độc lập, giải phóng dân tộc,xây dựng tự do dân chủ, b́nh đẳng , b́nh quyền và no ấm cho đồng bào... từ những năm tháng đầu tiên ( mùa thu năm 1945) cho đến tận bây giờ (5.2015),  tôi tạm chia cuộc chiến tranh trên đất nước ta ra hai thời kỳ rơ rệt:

* Thời kỳ thứ nhất ( 1945 đến 1954) là cuộc kháng chiến chống thực dân Pháp, dành độc lập cho đất nước.

      Đây là cuộc kháng chiến của ṭan thể dân tộc VN yêu nước nồng nàn. Từ khởi đầu gồm đủ mọi thành phần: nông dân, công nhân lao động, trí thức, tiểu tư sản, và địa chủ, trên ṭan quốc, khắp từ Nam ra Bắc. Mọi người, không phân biệt giới tính, tuổi tác, thành phần xă hội, cho đến cả những người VN dân Tây ( quốc tịch Pháp) cũng nhiệt t́nh tham gia, hăng hái đóng góp tất cả nhân lực và tài sản cho cuộc chiến. Kết quả ṭan dân VN đă đánh đuổi được thực dân Pháp. Năm 1954, quân Pháp đă phải rút đ̣an quân viễn chinh về nước, trả lại độc lập cho dân tộc VN.

      Vậy, tất cả những ai đă từng tham gia chiến đấu chống ngọai xâm trong suốt quăng thời gian 1945 đến 1954, dù thuộc thành phần nào, cũng đều được kể là những anh hùng kháng chiến đă có công với đất nước và dân tộc. Nơi đây, tôi phải cất cao giọng, lớn tiếng nói cho thật rơ, để mọi người ngày nay và cả đến ngàn năm sau, đều nghe và nhớ kỹ: ” Cuộc đấu tranh chống thực dân Pháp tái xâm lăng năm 1945 là cuộc kháng chiến bằng tâm huyết can trường của ṭan dân VN. Không có lực lượng dân tộc yêu nước ấy, một ḿnh ông Hồ Chí Minh, với một đội vơ trang tuyên truyền vài chục mống, khí giới thô sơ, thiếu thốn, dưới quyền chỉ huy của ông Vơ Nguyên Giáp, chắc chắn đă bị quân Pháp tiêu diệt ngay trong trứng nước! ”

     [ * Ghi chú: Trong quân sử và chiến sử thế giới ngày nay, chưa có một vị đại tướng nào như ông Vơ Nguyên Giáp, đă thăng tiến thẳng một lèo từ chức ”đội trưởng” một đội vơ trang tuyên truyền lên đến chức ”đại nguyên sóai” của một đạo hùng binh. Kể cả trong sử sách của CSVN, chưa bao giờ có một lúc nào ông Vơ Nguyên Giáp mang lon…trung úy, thiếu tá, hay thiếu tướng. Ông Giáp vốn xuất thân sinh viên luật khoa,từng làm giáo sư dạy Sử Địa tại tư thục Thăng Long HÀ NỘI. Theo sử liệu, tướng Ng.Sơn, tư lịnh quân khu V thời kháng chiến đă từng công khai chê ông Giáp là người i-tờ rít về quân sự!)].

      Thế mà tất cả công sức chiến đấu gian khổ vô bờ bến, và sự đóng góp máu xương lớn lao của cả dân tộc VN, đến đầu năm 1953, đảng CSVN đă ra tay cướp đọat trọn, đồng thời tiêu diệt sạch các thành phần yêu nước kháng chiến không theo CS. Tại sao?

- Các bạn sẽ t́m thấy câu trả lời trong phần mổ xẻ chi tiết ở đọan sau.

 * Thời kỳ thứ nh́ ( từ 1954 đến 1975 ) là cuộc chiến ” đánh giặc mướn” của cả hai phe Nam-Bắc VN.

      Trong suốt  21 năm dài , từ 54 đến 75, miền Bắc và miền Nam đă dùng vũ khí và tiền bạc của ngọai nhân để giết lẫn nhau. Các nhà lănh đạo cộng sản miền Bắc làm tay sai, phục vụ cho Nga –Tàu, tiếp tục đưa cả một nửa dân tộc miền Bắc vào thảm họa chiến tranh, tang tóc, đói khổ… để bành trướng chủ nghĩa Marxisme ở đông nam á, tạo lập đế quốc Vô Sản, mong nhuộm đỏ ṭan cầu. Trong khi đó, miền Nam cũng chẳng khá ǵ hơn. Các nhà lănh đạo miền Nam, kể từ Ngô Đ́nh Diệm cho đến Thiệu-Kỳ cũng đều làm công cụ, để cho Mỹ thực hiện kế họach chiến  lược” be bờ, đắp đê”, đưa một nửa đất nước và dân tộc miền Nam vào vai tṛ ” tiền đồn” trấn thủ ” biên giới mới”, có nhiệm vụ ngăn làn sóng đỏ, bảo vệ an ninh cho đế quốc tư bản Mỹ.

      Nh́n vào cuộc chiến của cả hai phe Nam-Bắc VN trong suốt 21 năm của thời kỳ thứ nh́ (1954-1975) nhiều sử gia trên thế giới đă gọi là” chiến tranh ư thức hệ”, hay c̣n gọi là ”chiến tranh ủy nhiệm”... Nhưng, dù cho tô điểm bằng bất cứ một danh từ mỹ miều nào, căn cứ trên thực chất, ai cũng phải nh́n nhận, cuộc chiến tranh thảm khốc đă diễn ra liên tục suốt mấy chục  năm trời ở VN  đă đưa đất nước đến chỗ tan hoang, sơ xác, chỉ là cuộc chiến của bọn đánh giặc mướn, làm tay sai cho 2 thế lực ngoại bang : Nga-Mỹ. Bọn này đă rước voi về dày mồ, đưa dân tộc vào chỗ chém giết lẫn nhau, phá hoại tan hoang đất nước. Kể từ thời điểm ấy, nhiều người yêu nước chân chính đă phải ngậm ngùi chọn lấy lập trường ” dân tộc tối thượng ” mà đứng. Nghiă là không tiếp tay với  CS, cũng như không xếp hàng theo những kẻ mệnh danh Quốc Gia. Đứng trên lập trường dân tộc tối thượng tức là thương yêu đồng bào, khơng bán đứng đồng bào cho ngọai nhân, dùng xương máu của đồng bào làm nấc thang danh vọng, làm tài sản cá nhân. 

     Muốn lĩnh hội thấu triệt điều này, thiết tưởng chúng ta phải chịu khó lội ngược ḍng thời gian, lui về tận khi đệ nhị thế chiến vừa mới chấm dứt.

Sau đệ nhị thế chiến, các chế độ thực dân khắp nơi trên thế giới bị suy thoái nặng nề. Các nước có nhiều thuộc điạ ở Á-Phi như :Anh, Pháp, Ư, Tây Ban Nha, Bỉ, Hoà Lan , Bồ Đào Nha...đều bị co cụm và rút lui trước phong trào kháng chiến chống  thực dân cuả quần chúng các nước bị trị. Nhiều phong trào giải phóng đă thành công , và đă đem lại độc lập cho nhiều nước Á-Phi. Như thế, với tư cách những quốc gia độc lập, các nước Á –Phi ấy có quyền được tham gia Hội Đồng Liên Hiệp Quốc. V́ vậy, từ đó trong Liên Hiệp Quốc bắt đầu nảy mầm ra một khối mới, gọi là ” khối thứ ba”, ngoài hai khối đă hiện diện và đối đầu từ lâu là: Tư Bản và Cộng Sản. Nên biết, trước đó, ngay trong cuộc chiến ở Iran, người ta đă nghe Mossadegh đưa ra chủ thuyết ” équilibre négativ”( quân b́nh phủ định), để chống lại chính sách ” theo đuôi” các cường quốc Tây phương cuả những nước nhược tiểu. Mặt khác, thủ tướng Nehru cuả Ấn Độ , trong bài diễn văn  khai mạc ”Hội Nghị Các Quốc Gia Á Châu Không Liên Kết” nhóm họp tại New Delhi ngày 23.3.47, c̣n tuyên bố một câu đại khái như sau:” Chúng ta, những nước Á Châu, từ lâu vốn đă bị đặt dưới quyền cai trị cuả ngoại nhân. Nhưng bây giờ tất cả những điều đó đă thuộc về quá khứ. Chúng ta mong ước , từ nay chúng ta sẽ đứng trên đôi chân cuả chính ḿnh và sẵn sàng cộng tác với bất cứ ai , nhưng không chấp nhận chịu làm tṛ chơi cuả kẻ khác!”     Đến ngày 22.1.48, Michel Aflak, một lănh tụ Ả Rập lại tung ra lời khuyên các nước Ả Rập nên theo đuổi đường lối chính trị trung lập trước hai khối đối nghịch ( une politique de neutralité vis-à-vis du conflit entre les 2 blocs).Trong thời gian ấy, t́nh h́nh chiến tranh ở Đông Dương vẫn đang gay cấn, và đă nảy sinh ra rơ rệt 2 khuynh hướng đối chọi một mất một c̣n là : Cộng Sản ( do Hồ Chí Minh lănh đạo, dưới sự bảo trợ cuả Nga-Tàu) và Quốc Gia (do  Bảo Đại lănh đạo, dưới sự đỡ đầu cuả Pháp với sự yểm trợ ngầm cuả đồng minh Anh –Mỹ sau lưng). Để t́m kiếm giải pháp hoà b́nh cho Đông Dương , lúc bấy giờ 12 quốc gia Á châu , c̣n gọi là khối Bandoung, gồm : Ấn Độ, Tích Lan, Tây Hồi (Pakistan) Miến Điện, Indonésia... thuộc khối trung lập đă nhóm hội nghị tại Colombo từ ngày 5.4. đến ngày 2.5.54, có kêu gọi VN nhưng vô hiệu quả, v́  cả 2 phe Nam-Bắc VN đều nghe theo lệnh quan thầy chống phá.

    Nhưng, khối Bandoung không liên kết vẫn không nản chí,  vài tháng sau ( tháng 12.54) lại tổ chức một phiên họp khác tại Bogor, gần thủ đô Jakarta cuả Indonésia, để thảo luận về ”vùng hoà b́nh” ( Zone de paix). Trong số danh sách 25 nước được mời, người ta thấy có: A Phú Hăn ( Afghanistan), Arabie-Seoudite, Birmanie, Cambodge, Ceylan, Trung Cộng,  Ghana, Ai Cập, Éthiopie, Ấn Độ, Irak, Iran, Indonésia, Nhật, Jordanie, Lào, Liban, Liberia, Libye,  Nepal, Pakistan, Philippines, Soudan, Syrie, Siam ( Thái Lan), Thổ, Nam NV, Bắc VN, Yémen...Nhưng đáng tiếc thay cả 2 miền Nam-bắc VN đều vẫn tiếp tục chống phá, ngoan ngoăn  theo lời ngăn cản cuả quan thầy, không tham dự hội nghị này. Hành động như vậy, nhà cầm quyền cả 2 miền Nam-Bắc VN đă cam tâm làm tay sai, chủ trương chính sách ” theo voi hít bă miá, theo đóm ăn tàn”, đem quê hương làm mồi cho lưả đạn, đem thân xác cuả hàng triệu đồng bào vô tội ra làm bia thử vơ khí cuả ngoại bang,  để mong được vinh thân ph́ gia, và có cơ hội đè dầu cỡi cổ dân lành, ngu dại.Trong giai đọan này, riêng vùng Đông Nam Á và Thái B́nh Dương, nhiều tiểu nhược quốc, cựu thuộc địa, cùng một hoàn cảnh như VN, đă  dành được độc lập một cách khá dễ dàng mà không phải tốn hao bao nhiêu xương máu. Từ đó một câu hỏi sẽ được nêu lên : -"  Tại sao các dân tộc đó lại được may mắn và hữu phước đến thế ?".Câu trả lời chẳng cần phải t́m đâu xa. Chỉ bởi các dân tộc đó đă không đẻ ra những hạng lưu manh chính trị, quen sống phè phỡn trên những đau thương tủi nhục của đồng bào, sẵn sàng ngoan ngoăn làm tay sai, phục vụ cho quyền lợi của ngoại nhân như : Hồ Chí Minh, Lê Duẫn, Phạm Văn Đồng…, Bảo Đại, Nguyễn Văn Xuân, Nguyễn Văn Tâm, Trần Văn Hữu, Dương Văn Minh, Nguyễn Khánh, Nguyễn Văn Thiệu, Nguyễn Cao Kỳ, Trần Thiện Khiêm…

 

NGÀY 30.4.75 LÀ MỘT VẾT Ô NHỤC ĐÁNG GHÊ TỞM TRÊN MẶT CỦA QUÂN CSVN!

 

Thành ngữ của dân tộc đă có câu:” Tam thập niên vi nhất biến, thương hải biến vi tang điền”. Dịch: cứ 30 năm lại xảy ra một biến cố, biển cả hóa thành nương dâu!". Nh́n lui về quá khứ lịch sử cận đại của dân tộc, ta thấy:

Đợt 30 năm đầu, từ 1945 đến 1975, đất nước đă ch́m đắm trong khói lửa nội chiến dai dẳng, giữa hai ư thức hệ chính trị: quốc gia và cộng sản, khiến xương chất thành núi, máu chảy thành sông.

Đợt 40 năm sau, từ 1975 đến 2015, nh́n bề ng̣ai, đất nước đă ḥa b́nh và thống nhất. Nhưng trên thực tế, ḥa b́nh và thống nhất trong ḷng người VN vẫn chưa thể hiện nguyên vẹn và hoàn toàn không đúng nghĩa.Trong nước, ai cũng thấy rất rơ, sau ngày 30.4.75, người CS miền Bắc chiến thắng, nhưng họ đă lộ diện là một tập đoàn thổ phỉ, đă trở thành một lực lượng chiếm đóng, có quyền áp đặt chính sách cai trị. (CS miền Nam trong cái gọi là MTDTGPMN chỉ là một công cụ xâm lăng của CSBV và đă bị CS Bắc Việt loại bỏ ngay sau đó ). Ngược lại, trên 25 triệu người miền Nam bại trận, cam chịu số phận mặc nhiên của kẻ bị trị, với nhiều thua thiệt trong cuộc sống hằng ngày. Mặt khác, ở hải ngọai, trên 2 triệu người VN lưu vong tị nạn khắp 5 châu 4 biển, cho đến tận ngày nay, 40 năm sau, vẫn chưa tâm phục giới lănh đạo CS và chưa chịu qui thuận chế độ độc tài đảng trị. Suốt 40 năm dài dặc đă qua ở khắp nơi hải ngọai, tiếng nói chống Cộng vẫn tiếp tục vang dội. Mặc dù trong 10 năm gần đây, nhà nước CSVN đă cố gắng đưa ra hết kế họach đổi mới đến chương tŕnh xóa bỏ hận thù, nhưng ngọn lửa đấu tranh chống Cộng vẫn c̣n âm ỉ chờ ngày bùng phát. Nhân viên các ṭa đại sứ của CSVN ở khắp nơi hải ngọai vẫn như những ốc đảo cô lập giữa biển người tị nạn. Mối nghi kỵ và hận thù vẫn c̣n sâu đậm lắm. Như vậy, rơ ràng ḥa b́nh và thống nhất giữa khối người Việt hải ngọai với giới  cầm quyền CS trong nước vẫn chưa thực hiện được. Bởi nguyên nhân nào?

Câu trả lời thật đơn giản: Trên 2 triệu đảng viên CSVN trong nước, tức lực lượng chiến thắng, vẫn muốn tiếp tục duy tŕ ưu thế độc đảng, độc quyền cai trị, để  vớ vét, cướp đoạt tài sản quốc gia, để hưởng thụ, để bóc lột quần chúng , hầu bù lại bao nhiêu năm gian khổ, nghèo đói trong chiến tranh. Ngược lại, ở hải ngọai, trên 2 triệu người tị nạn, thuộc thành phần chiến bại, vẫn chưa chịu cam phận thua thiệt, c̣n cố tiếp tục cựa quậy, dựa vào xu hướng dân chủ tự do cùa các nước Âu-Mỹ, mong dành lại được phần nào chỗ đứng và tiếng nói trong guồng máy cai trị đất nước.

Tóm lại, cho đến nay, 40 năm sau cuộc nội chiến VN, kẻ chiến bại và người chiến thắng vẫn chưa t́m được mối giềng mối ḥa hợp ḥa giải. Cho nên vấn đề dân chủ và tự do cho dân tộc hăy c̣n xa vời lắm. Cứ mỗi năm qua lại càng thêm xa vời hơn nữa. Nguyên nhân nào, xin hăy đọc tiếp phần nhận định và phân tách sau đây:

 

PHÂN TÁCH TÂM LƯ KẺ THẮNG NGƯỜI BẠI

 

Ngày 30 tháng tư năm nay (2015) là ngày kỷ niệm lần thứ 40 của tháng Tư Đen năm 1975. Ngày lịch sử bi thảm, hăi hùng đó đă chấm dứt cuộc chiến tương tàn kéo dài suốt 40 năm về trước trên đất nước VN.  Nhưng sự kết thúc này , cho đến tận ngày nay , 40 năm sau, hăy c̣n để lại cho nhiều người VN yêu nước thầm lặng một mối suy tư trăn trở đau đớn khó nguôi.  Nghiên cứu về mặt tâm thần bệnh học của sự thất bại và thành công ( psychopathologie de l’échec et de la victoire), ta thấy có 2 xu hướng tâm lư đối nghịch nhau như sau:

1.-  Kẻ chiến thắng thường chẳng khác nào bọn nhà giàu mới, bọn hănh tiến, luôn luôn tỏ ra vô cùng hồ hởi, phấn khởi và trở nên  kiêu căng, bồng bột, khiến rất dễ dàng mù quáng và biến chất.Như trường hợp CSVN. ( Tôi sẽ phân tách và dẫn chứng nơi đọan sau).

2.- Kẻ chiến bại thường có tâm trạng cay cú, tủi nhục, và nuôi mộng ước phục hồi. Tâm lư này, trong một số trường hợp có thể chuyển hóa thành chất xúc tác cực mạnh giúp người có nghị lực kiên cường chịu khổ công rèn luyện ư chí và tài năng để chuyển bại thành thắng mai sau. Như trường hợp Ngô Phù Sai trong lịch sử Trung Hoa.

 

MỘT CHỌN LỰA SIÊU NHÂN

 

Đứng trước hai diện chiến thắng và thất bại nêu trên, nếu phải chọn lựa, nhiều người đă tỏ ra rất phân vân và vô cùng do dự. Những kẻ trí óc trầm thường, ngu dại  th́ sẽ cố chết lăn sả vào dành lấy chiến thắng bằng mọi giá, để tha hồ chiếm đọat chiến lợi phẩm, trấn lột tài sản, hăm hiếp vợ con kẻ chiến bại để thỏa ḷng kiêu căng, ngạo mạn. Đó chính là hiện thân của đảng CSVN trong chiến thắng ngày 30.4.75! Nhưng đối với những tâm hồn cao cả, khôn ngoan th́, họ hành động ngược lại. Đứng trước chiến thắng dễ dàng trong tầm tay, họ vẫn không chịu chọn lấy cuộc chiến thắng trọn vẹn (belle victoire). Họ chỉ cần chọn lấy một sự thành công (une réussite) là đủ ! Hạng người cao cả, khôn ngoan này không hề bao giờ có mặt trong gịng dơi  đảng CSVN!

Thậm chí có những bậc cao nhân siêu việt c̣n dám chọn lấy một sự thất bại tốt đẹp ( belle défaite). Bằng cớ trong lịch sử nhân lọai không hiếm. Như: Hannibal đă lui quân trước sự sẵn sàng dâng hiến của thành La Mă (Rome). Đạo quân Ê Cốt (armée écossaise) của Charles Edouard Stuart đă từ khước không vào chiếm đóng thủ đô Luân Đôn (Londre) mà ông đă chinh phục được. Danh tướng Nă Phá Luân đại đế ( Napoléon) đă công bố rút lui ở Waterloo, giữa lúc đạo quân của ông thừa sức chiến thắng trọn vẹn vẻ vang… Chắc chắn sẽ có người  hỏi:” Tại sao?”

Trước hết các bậc vĩ nhân ấy hiển nhiên không phải là các “đỉnh cao trí tuệ của ḷai người” xuất thân từ hang Pắc Pó, gồm: Hồ Chí Minh, Phạm Văn Đồng, Lê Duẫn, Trường Chinh, Văn Tiến Dũng, Lê Đức Thọ, Lê Đức Anh. Mai Chí Thọ, Phạm Hùng, v.v…Thứ đến, các đấng vĩ nhân gồm :Hannibal, Charles Edouard Stuart, Nă Phá Luân đại đế ( Napoléon) không muốn phải chứng kiến trước mắt những cuộc cướp của giết người, bắt bớ tù đày và hăm hiếp thường dân vô tội, khiến cho ư nghĩa cao cả của cuộc chiến biến thành một cuộc xâm lăng cướp của giết người một cách hèn hạ thối tha của quân thổ phỉ (như quân CSBV ngày 30.4.75 tại VN).

 

KẺ CHIẾN THẮNG

 

Bây giờ, ngay nơi đây, chúng ta thử kiểm điểm một vài bằng cớ chứng tỏ cuộc chiến thắng bất ngờ quá dễ dàng ngày 30. 4. 75 đă khiến cho quân CSBV trở nên một lũ người kiêu căng, hợm hĩnh , hễ mở miệng ra là toàn những lời  ngu si ba hoa, phét lác (Thí đụ điển h́nh: Tha hồ khoe khoang vung vít để tự sướng là anh hùng vô địch nhất thế giới, đỉnh cao trí tuệ của loài người, mỗi sáng ra ngơ toàn gặp anh hùng...!) đồng thời phạm phải rất nhiều sai lầm và đă gây nên vô số tội ác đẫm máu đáng ghê gớm đối với đất nước và phân nửa dân tộc miền Nam, là những kẻ chiến bại.

 Những tội ác và sai lầm này đă chồng  chất suốt 30 năm qua (1975 - 2015...). Tạm lược kê như sau:

* TỘI ÁC:

1- Năm 1975, núp dưới chiêu bài” giải phóng dân tộc”, quân CSBV đă hồ hởi phấn khởi thi đua cướp bóc , trấn lột hết tài sản của nhân dân miền Nam. Ta hăy nghe bọn cán bộ CS quảng bá tiêu ngôn chỉ đạo cho quân đội giải phóng dân tộc:” Ngụy quân ta bắt, ta giết, nhà của Ngụy ta ở, xe của Ngụy ta đi, vợ của Ngụy ta chơi, con của Ngụy ta dùng làm đầy tớ”.

Thưa các bạn, khẩu hiệu ấy có tính cách ǵ gọi là “ giải phóng dân tộc” không? Hay chính là lởi hô hào của bọn thổ phỉ, của quân xâm lăng? V́ là kẻ hậu sinh, chúng ta chỉ được biết ngày xưa có giặc Tàu, giặc Mộng Cổ và giặc Pháp sang xâm chiếm nước ta, đă bóc lột và đày ải dân ta vô cùng tàn ác. Nhưng liệu có tàn ác dă man hơn câu hô hào kể trên đây của CSVN năm 1975 hay không?

2- Năm 1975 quân CSBV chiến thắng đă lừa gạt kẻ bại trận ngây thơ bằng danh từ mỹ miều “ học tập cải tạo”, để dễ dàng bắt giam, tra tấn , đày ải, bỏ đói đến chết  vỉ bịnh v́ kiệt quệ thể xác hàng trăm ngàn sĩ quan VNCH trong những vùng rừng thiêng nước độc…

3- Ngày 30.4.75, quân CSBV đă dùng danh nghĩa “ giải phóng dân tộc”. Nhưng thực chất và hành động ḥan ṭan có tính cách xâm lăng, thổ phỉ. Trong vài ngày đầu tháng 5.75, quân CSBV tuyên bố:” Không tơ hào đến 1 cây kim, sợi chỉ của đồng bào miền Nam!”. Nhưng, chỉ 1 tháng sau cả đàn dân chúng , bộ đội và cán bộ  ng̣ai Bắc đă lũ lượt đổ xô vào miền Nam thực thi chiến dịch “ 4V” của bác và đảng  gồm: vào, vơ, vét, về !

Tiếp theo là chiến dịch” đánh tư sản, mại bản” đày tập thể dân  miền Nam , cả đàn bà con nít, ra vùng “ kinh tế mới”, một thứ ḷ sát sinh lộ thiên c̣n dă man hơn cả quân Phát Xít Đức Quốc Xă thời đệ nhị thế chiến. Thực chất đó là cả một chiến dịch đại qui mô của  đảng CSVN cho phép quân CSBV tha hồ cướp bóc, trấn lột tài sản của mọi tầng lớp nhân dân chiến bại trên toàn diện miền Nam một cách công khai trắng trợn có tính cách hợp pháp.

4- Lập mưu lấy tiền của vàng bạc, kim cuơng, rổi tống những người muốn thóat ly thiên đường CS ra biển, mượn tay hải tặc Thái và cá mập trong biển Thái B́nh Dương tiêu diệt dùm!

5- Nhưng, bất nhân hơn hết là người CSVN c̣n nhẫn tâm “TRẢ THÙ”  cả đến những xác chết. Sau  năm 1975, người CSVN đă hồ hởi phấn khởi xúm nhau vào đập phá các mồ mả, các nghĩa địa, nơi gửi nắm xương vô tri giác của những người đă nằm xuống. Bằng cớ là: nghĩa trang Mạc Đĩnh Chi, và nghĩa trang Quân Đội ở Biên Ḥa.  Đó là một hành động dă man, rừng rú, và vô luân, vô đạo chưa từng xảy ra trong lịch sử chiến tranh thế giới ngày nay. Người VN chúng ta, từ ngàn xưa vốn có câu:” nghĩa tử nghĩa tận”. Tức: chết là hết! Mối thù “ đào mồ cuốc mả” của dân Ngụy miền Nam lên như thế sẽ không bao giờ phai nhạt được. Nó đă mau chóng đóng khối trong tâm khảm của 25 triệu dân miền Nam. Ví chẳng khác nào chất bùn đen lắng sâu xuống tận đáy hồ, và sẽ sẵn sàng nổi bọt, xủi tăm và bùng lên mùi xú uế, khi có bàn chân nào khuấy động!

Nên biết, sau 1954, khi quân viễn chinh Pháp rút lui khỏi VN, c̣n để lại không biết bao nhiêu mồ mả của những người Pháp từng tham chiến ở xứ này. Nhưng dân miền Nam không bao giờ trả thù dă man, đào mổ cuốc mả của những người ấy lên!

6- Đến khỏang 1995, nhà nước CSVN tung ra chương tŕnh cho phép dân tị nạn VN ở hải ngọai được về “lấy lại nhà cửa, ruộng đất”… Nhưng, thử hỏi, từ 10 năm qua đă có Việt kiều nào lấy lại được 1 nắm đất hay một viên ngói trong tay của CS? Đó chẳng qua chỉ là một tṛ lừa gạt , trấn lột dân tị nạn Việt Nam ở hải ngoại , c̣n tài sản sót lại ở quê hương thêm nhiều lần nữa , cho đến sạch trơn!

7.- Nhưng đại ác tội của quân CSBV đối với toàn thể dân tộc ngày nay và măi măi trong tương lai là họ đă dâng hiến đất nước cho quân Tàu, cắt đất, bỏ biển đảo cho  kẻ thù truyền kiếp của dân tộc VN. Sau ngày 30.4.75, câu tiêu ngôn "Hèn với giặc , ác với dân " đă phổ cập rộng rải trên toàn  lănh thổ VN đă chứng minh cụ thể đảng CSVN chỉ là một  tập đoàn băng đảng " măi quốc cầu vinh", đáng nguyền rủa đến muôn ngàn đời vẫn không hề chấm dứt.

 

ĐẶNG VĂN NHÂM ( Đan Quốc , Copenhagen, 7.5.2015)

Địa chỉ liên lạc:

Hallandsparken 150, 2630 H. Taastrup, DK

Tlf: --45 43717464. Mobil: --45.  29622212 , Email: dangvannham@yahoo.com

 


 

 

Những người lính một thời bị lăng quên: Viết Lại Lịch Sử

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 


 

 

 

 

 

 

 

  

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Your name:


Your email:


Your comments:


 

 

 

 

  Trang ChủKim ÂuBáo ChíDịch ThuậtTự ĐiểnThư QuánLưu TrữESPN3Sport TVMusicLotteryDanceSRSB RadioVideos/TVLearningLịch SửTác PhẩmChính NghĩaVấn ĐềĐà LạtDiễn ĐànChân LưBBCVOARFARFISBSTác GỉaVideoForum

US Senator John McCain , Kim Âu Hà văn Sơn

NT Kiên , UCV Bob Barr, Kim Âu Hà văn Sơn

 

 

 

 

 

 

NT Kiên , Kim Âu Hà văn Sơn, Ross Perot  Cố Vấn An Ninh Đặc Biệt của TT Reagan và NT Sám

 


Sai Gon Echo

Viễn Đông Daily

Người Việt

Việt Báo

Việt List

Xây Dựng

Việt Thức

Việt Tribune

Bia Miệng

Saigon Times USA

Người Việt Seatle

Cali Today

Dân Việt

Việt Luận

Nam ÚcTuần Báo

Tin Mới

Tiền Phong

Xă Luận

Dân Trí

Tuổi Trẻ

Express

Lao Động

Thanh Niên

Tiền Phong

Tấm Gương

Sài G̣n

ThếGiới

Bắc Bộ Phủ

Nguyễn Tấn Dũng