Người Việt Quốc Gia Chân Chính lưu vong không phải là bọn người tha phương cầu thực nên dù có mai một trên xứ người cũng không từ bỏ ước mơ quang phục. Cuộc lưu vong của Người Việt Quốc Gia chỉ là một hành tŕnh thoát hiểm đến một nơi chốn tạm dung, không phải là mục đích sau cùng do đó không ai tự nhận việc ra đi tỵ nạn là Hành Tŕnh Đến Tự Do. Đất nước Việt Nam là của dân tộc Việt Nam. Người Việt Nam chỉ đạt được tự do khi đất nước thật sự độc lập, tự do và dân chủ.
Không ǵ nguy hiểm hơn bạn bè ngu dốt; tôi thà có kẻ thù khôn.
Nothing is as dangerous as an ignorant friend; a wise enemy is to be preferred.
La Fontaine
"Hành Tŕnh Đến Tự Do" hay Hành Tŕnh Vong Thân?
Ngày Quốc Hận vốn không phải là cái tên do một thể chế nào an định mà đó là tiếng nói của lương tâm quần chúng, là kết tinh của lương thức Việt Nam. Một người nghĩ như vậy, ngàn người nghĩ như vậy và hàng triệu người đă đồng ư truyền khẩu định danh này trong suốt bốn chục năm dài nên chẳng một mưu đồ thâm hiểm hay một thế lực nào có thể cải danh Ngày Quốc Hận.
Câu chuyện về thượng viện Canada thông qua dự luật S-219 là một bằng chứng cho thấy “trí tuệ” của thượng viện Canada thuộc loại “đỉnh cao”, toàn là một lũ mỵ dân đến mức ngu đần. V́ thế dự luật “The Journey to Freedom Day Act” nếu có được trở thành một đạo luật cũng chẳng có giá trị ǵ. Nếu ở các nước kém văn minh chắc chắn đạo luật này chỉ được xem như một loại “giấy vệ sinh” xấu có thể làm rách hậu môn người sử dụng.
Do luật lệ của Canada chẳng ảnh hưởng ǵ tới cộng đồng Người Việt Quốc Gia Tỵ Nạn Cộng Sản Hải Ngoại ở các quốc gia ngoài Canada. V́ thế nếu có những tên hí hửng chăng th́ đó chỉ là một nhóm rất nhỏ bọn Việt kiều tha phương cầu thực đang mơ màng chuyện được “liếm chân, hôn đít” bạo quyền Việt Cộng.
Chúng ta có thể chỉ đích danh bọn này là bọn “ma cô chính trị” có danh xưng là LMDCVN do Ngô Thanh Hải, Lê Phát Minh, Nguyễn Quốc Nam, Nguyễn Tấn Trí đứng đầu mà khả năng kiến thức của chúng ngày càng lộ rơ chỉ dưới mức trung b́nh khi sắp tới bọn chúng c̣n rước tên “Hải Cụt Mà Không Cụt” tức “Nhà Báo Không Viết Nổi Một Bài Báo: Điếu Cày” về Houston để cùng chúng “hội nuận”, trong một chương tŕnh do Lê Phát Minh và Nguyễn Tấn Trí phụ trách mà bảo đảm ai lỡ ṭ ṃ nghe xong cũng phải bơm thuốc chống thối tai.
Chuyện ngu v́ tên bộ đội “Hải Cụt mà không cụt” th́ ngoài bọn Vơ Thành Nhơn, Đỗ văn Hội,Vơ Đ́nh Hữu, Lưu văn Tươi, Nguyễn văn Tánh ham hố danh hăo nên sụp lỗ từ đầu khiến những người quốc gia khinh bỉ che miệng cười thầm dẫn tới việc Điếu Cày mất giá lang thang ở Bolsa kiếm cà phê lẻ cũng không ai đoái hoài.
Tuy vậy Lê Phát Minh lại thường có biểu hiện ngoan cố, bảo thủ, cố chấp thỉnh thoảng đương sự lại kiếm được một đồng minh nào đó gia nhập hàng ngũ du kích viết vài ḍng vớ vẩn khiến người quốc gia bực ḿnh.
Trường hợp bài viết của Huỳnh văn Của cũng được xếp vào loại “tân khóa sinh du kích”. Nếu tôi không nhầm Huỳnh văn Của thuộc loại hậu sinh của CTKD Đà Lạt nhưng khi đọc qua bài hắn viết, tôi thực sự thấy tŕnh độ của đương sự thuộc vào loại học đại v́ văn viết chẳng ra đầu ra đuôi, ư tưởng mù mờ, lư luận cóc nhái.
Đọc bài viết “ba không và bốn có” nổ bôm bốp của Huỳnh văn Của mọi người đều thấy đó là cái nổ của con cóc muốn làm con ḅ. “Ba cái KHÔNG” Huỳnh văn Của viết ra cho thấy y đúng là một tên ngu đần mới đưa ra những câu hỏi/đáp ngớ ngẩn như vậy. Canada và Việt Nam là hai đất nước không chung ḍng lịch sử, không quốc gia nào có quyền can thiệp, đụng chạm tới lịch sử và nhất là không làm thay đổi được lịch sử của một dân tộc khác. Canada có làm ra luật riêng cho bọn Việt kiều tha phương cầu thực ở Canada đó là chuyện nội bộ quốc gia Canada. Ngược lại việc đấu tranh, quang phục Việt Nam, định danh những ngày có tính chất cột mốc trong lịch sử dân tộc Việt Nam là chuyện riêng của Người Việt Quốc Gia Tỵ Nạn Cộng Sản không bất cứ quốc gia nào dù là Canada hay Mỹ, Pháp, Nga, Tàu có quyền xen vào.
Bổn cái CÓ do Huỳnh văn Của đưa ra cũng là chuyện của những tên mộng du ngớ ngẩn bày tṛ tiếm mạo v́ suốt 40 năm nay định danh lịch sử NGÀY QUỐC HẬN đă bao gồm nhiều ư nghĩa sâu xa hơn “Bốn cái CÓ” của Huỳnh văn Của.
Nói cho rơ những điều mà Huỳnh văn Của cho đó là ư nghĩa “bao trùm” của dự luật “NGÀY HÀNH TR̀NH ĐẾN TỰ DO” cho thấy những tên chủ xướng dự luật này chỉ ăn cắp ư nghĩa của sự kiện lịch sử nhằm biến đổi cái tên NGÀY QUỐC HẬN trở thành một cái tên mới để bọn Việt kiều tha phương cầu thực ở Canada cùng chào đón ngày 30 – 4 hàng năm, đối đầu với sự tưởng niệm một ngày đau buồn tang tóc của dân tộc Việt Nam.
Huỳnh văn Của viết “Chuyện này nằm trong nội bộ cuả đất nước Canada ( nhưng tầm mức ảnh hưởng về tâm lư và chính trị sẽ bao trùm lên toàn thể cộng đồng ngướ Việt hải ngoại). Đây quả là một câu văn hết sức ngu đần, (Huỳnh văn Của) viết mà không hiểu bản thân hắn viết cái ǵ. Hắn muốn không ai có quyền có ư kiến về dự luật ngu đần, phản bội đồng bào tỵ nạn này v́ đó là chuyện nội bộ Canada; trong khi hắn lại tự cho rằng dự luật ngu đần S-219 ảnh hưởng bao trùm lên toàn thể. Sự thật S-219 chẳng hơn miếng “giấy chùi đít” đó là một dự luật nhảm nhí làm xấu hổ và ô nhục cả quốc hội Canada khi ngụy tạo sự kiện về "The Journey to Freedom".
V́ thực tế chẳng có cuộc “Hành Tŕnh Đến Tự Do” nào khởi phát vào ngày 30 – 4 – 1975 từ Việt Nam để đến Canada. Lịch sử di dân Canada cho thấy chính phủ Canada rộng mở ṿng tay chào đón “Người Việt Quốc Gia Tỵ Nạn Cộng Sản (chính trị) ” chứ không hề chấp nhận bọn tha phương cầu thực v́ kinh tế. Và chắc chắn những người nằm trong thành phần tham gia hành tŕnh thoát hiểm, tỵ nạn cộng sản không thể tự phỉ nhổ chính bản thân ḿnh bằng những chữ “Hành Tŕnh Đến Tự Do”. Ngày 30 - 4 - 1975, không có ai đi t́m tự do, ngoài một thiểu số tham sinh úy tử, hèn nhát bỏ cả gia đ́nh, ông bà, cha mẹ, vợ con chạy theo Mỹ rất sớm để lánh nạn Cộng Sản. Thành phần này, nước Mỹ đă từng xua đuổi và cầu cho chết phứt để đỡ phiền hà v́ dưới mắt người Mỹ: những kẻ đào ngũ, đào nhiệm phản bội lại những người đang c̣n chiến đấu không đáng được tôn trọng.
Người Việt Quốc Gia không ai tự ṃ đến ăn nhờ, ở đậu nước người để gọi là Hành Tŕnh Đến Tự Do, v́ chúng ta sinh ra làm người Việt Nam nên có trách nhiệm phải thương yêu đồng cam, cộng khổ, chiến đấu giữ nước, xây dựng đất nước và dân tộc củả chúng ta. Sở dĩ chúng ta chấp nhận làm vong quốc nhân ra đi tỵ nạn là để nuôi dưỡng ước mơ quang phục đất nước. Ước mơ của chúng ta dẫu đời này không trọn vẹn th́ người ái quốc chân chính cũng không bao giờ v́ một chút phù hoa nơi đất khách để có thái độ vong bản, vong thân.
Đọc bài của Huỳnh văn Của chẳng có ǵ mới mẻ ngoài việc tên này nhai lại luận điệu chụp mũ rẻ tiền của tổ chức ma cô chính trị gọi là LMDCVN. Người trong cộng đồng hải ngoại không đui mù điếc đặc như Huỳnh văn Của nên ai cũng thấy trước đây hàng chục năm, việc cải danh Ngày Quốc Hận đă bị toàn thể đồng bào hải ngoại phản kháng kịch liệt và bất cứ kẻ nào có mưu đồ như vậy đều bị phỉ nhổ và nguyền rủa.
V́ thế nên luận điệu của Huỳnh văn Của thể hiện hắn là một tên ngu đần, vô học khi cố t́nh chụp mũ, đồng hóa những người quốc gia chống S-219 với bạo quyền cộng sản.
Tuy rằng cả hai bên Quốc Cộng cùng chống một sự việc nhưng hai mục đích hoàn toàn khác nhau. Những người cộng sản họ chống S-219 v́ muốn bảo toàn danh nghĩa, chính nghĩa của cuộc “Đại Thắng Mùa Xuân”.
Những người quốc gia chống dự luật S-219 để giữ ǵn hồn sử của dân tộc, giữ ǵn định danh Ngày Quốc Hận 30 – 4 cho những thế hệ mai sau của Việt Nam thấy rơ sự đau thương, ô nhục của một dân tộc mất tự chủ, lệ thuộc vào ngoại bang. Ngày Quốc Hận vốn không phải là cái tên do một thể chế nào an định mà đó là tiếng nói của lương tâm quần chúng, là kết tinh của lương thức Việt Nam. Một người nghĩ như vậy, ngàn người nghĩ như vậy và hàng triệu người đă đồng ư truyền khẩu định danh này trong suốt bốn chục năm dài nên chẳng một mưu đồ thâm hiểm hay một thế lực nào có thể cải danh Ngày Quốc Hận.
Nh́n chung, Huỳnh văn Của và đồng bọn trong LMDDCVN chưa đủ nhận thức để làm người, nói ǵ đến chuyện làm chính trị. Huỳnh văn Của và đồng bọn chỉ là những tên vong bản, vong thân, mê muội v́ chút dư thừa vật chất trên xứ người, mỡ lộn lên óc quên hẳn cội nguồn, phản bội lại lư tưởng quốc gia, dân tộc.
Dân tộc Việt Nam không cần những tên vong bản, vong thân, nô lê vọng ngoại. Thử hỏi nếu toàn dân quốc nội cũng học theo phường vong bản chỉ nhắm vào việc thoát ra kiếm chút áo cơm trên xứ người để sống đời hèn mọn th́ Tổ Quốc và Dân tộc Việt Nam dựa vào tài nguyên, lực lượng nào để trường tồn.
Người Việt Quốc Gia Tỵ Nạn Hải Ngoại, Đảng cộng sản đang thống trị đất nước Việt Nam đều chỉ là một bộ phận nhỏ trong đại khối toàn dân tộc và không phải là những lực lượng quyết định vận mệnh quốc gia.
Lịch sử đă cho thấy: một số bọn tay sai nô lệ ngoại bang ở hải ngoại không thể bán nước cho Hoa Kỳ và bọn cộng sản Việt Nam ở quốc nội cũng không thể bán được đất nước Việt Nam cho Trung Cộng.
Người Việt Quốc Gia Chân Chính lưu vong không phải là bọn người tha phương cầu thực nên dù có mai một trên xứ người cũng không từ bỏ ước mơ quang phục. Cuộc lưu vong của Người Việt Quốc Gia chỉ là một hành tŕnh thoát hiểm đến một nơi chốn tạm dung, không phải là mục đích sau cùng do đó không ai tự nhận việc ra đi tỵ nạn là Hành Tŕnh Đến Tự Do. Đất nước Việt Nam là của dân tộc Việt Nam. Người Việt Nam chỉ đạt được tự do khi đất nước thật sự độc lập, tự do và dân chủ.
Kim Âu
March 30/2015
*đính kèm bài Huỳnh văn Của viết để dẫn chứng
"Tại sao phản đối: Ngày Hành Tŕnh Đến Tự Do?"
Canada có cần chế độ cộng sản tại VN phải chấm dứt không?- KHÔNG!
Canada có cần quang phục VN dùm cho chúng ta không? - KHÔNG!
Canada có thấm thía như chúng ta về ba chữ Ngày Quốc Hận không? - KHÔNG!
“NGÀY HÀNH TR̀NH ĐẾN TỰ DO” có mang ư nghĩa của sự bỏ nước ra đi không? - CÓ!
“NGÀY HÀNH TR̀NH ĐẾN TỰ DO” có nói đến sự cương quyết của người Việt quốc gia thề không đội trời chung với cộng sản VN không?- CÓ
“NGÀY HÀNH TR̀NH ĐẾN TỰ DO” (có nói tới lư do v́ sao người Việt yêu chuộng tự do phải bỏ nước ra đi bằng mọi cách không? - CÓ
“NGÀY HÀNH TR̀NH ĐẾN TỰ DO” có tố giác trước công luận Thế giới về tội ác của CS đối với Dân tộc Việt Nam..." không? - CÓ
Vậy tại sao cứ nhứt định bắt buộc ông Ngô Thanh Hải đổi tới đổi lui ngày tháng hay danh xưng cuả dự luật để làm ǵ?
Ông Hải đệ tŕnh dự luật cuả ông với tư cách một công dân kiêm công chức cao cấp ( Thượng Nghị Sĩ ) cuả Canada. Ông cũng không đại diện cho ngướ Việt lưu vong trên toàn thế giới.
Chuyện này nằm trong nội bộ cuả đất nước Canada ( nhưng tầm mức ảnh hưởng về tâm lư và chính trị sẽ bao trùm lên toàn thể cộng đồng ngướ Việt hải ngoại ).
Vậy tại sao nhiều người ( không phaỉ là công dân Canada ) vẫn c̣n ư kiến này nọ, thậm chí c̣n gởi Email hay thỉnh nguyện ǵ đó đến quốc hội Canada để phản đối việc làm cuả ông Hải?
Quậy tới, quậy lui, Quốc Hội Canada ( Hạ Viện ) bác bỏ dự luật do ông Hải đề ra th́ coi như công toi. Ai buồn bă, ai sung sướng?
Thành phần nào ăn mừng hả hê?
Những người nào đau ḷng ứa lệ?
Câu trả lời xin để quư vị tự chọn.
Ngoài ra :
Cộng Sản VN đă phản ứng dữ dội từ cấp trung ương ( thủ tướng ) đến cấp bộ ( ngoại giao ).
Một số người Việt mệnh danh chống cộng cũng lớn tiếng chống đối kịch liệt, thậm chí c̣n mạ lỵ người đưa ra dự luật này bằng nhiều ngôn từ rất khó nghe, chưa kể tới việc kết tội ông ta là việt gian!.
Làm như vậy có khác ǵ về cùng phe với cộng sản VN để vô hiệu hóa một cơ hội hiếm có chưa từng xảy ra trên thế giới tự do.
Làm như vậy là chống cộng đó sao?
Làm như vậy th́ chẳng khác nào giúp cho cộng sản VN nhổ cái gai trong mắt, hoặc thêm lư lẽ để vênh váo về mặt chính trị và ngoại giao!
Làm như vậy là nối giáo cho giặc!
Làm như vậy chỉ làm cho những ai có tâm huyết càng thêm nao ḷng. Huống chi danh xưng của dự luật do ông Hải đề ra chỉ là cái tựa. Nội dung của nó mới là điều quan trọng. Vậy tại sao phải câu nệ h́nh thức ( danh xưng ) trong khi ư nghĩa và nội dung của dự luật vẫn là tố cáo chế độ phi nhân, độc tài tại VN từ bao nhiêu năm qua!?
Tại các quốc gia có đông dân Việt tỵ nạn cộng sản như Pháp, Úc, Hoa Kỳ... Những vị khoa bảng, trí thức và nhứt là những vị đang làm việc cho các chính phủ nơi ḿnh cư ngụ nên làm như ông Hải th́ hay biết bao v́ đây chính là hành động chính trị hữu hiệu nhứt để:
- Khẳng định lập trường quốc gia của người Việt lưu vong.
- Trực tiếp tố giác trước công luận thế giới về bộ mặt thật của một nước VN cộng sản.
- Tạo sự dựng sức mạnh của cộng đồng hải ngoại bằng một đường lối, một chủ trương, một cách hành xử có tính cách hợp nhứt và đồng loạt.
Tóm lại, nếu Canada v́ trân trọng sự ra đi t́m tự do của người Việt quốc gia mà chấp thuận thông qua dự luật này, th́ mỗi năm người dân Canada sẽ được một ngày nghỉ lễ. Các hăng thông tấn trong và ngoài nước chắc chắn sẽ có cơ hội chiếu lại những ǵ liên quan tới chiến cuộc VN, tới cảnh người dân bỏ nước ra đi và tất nhiên cộng sản VN sẽ đau đầu v́ những tin tức và h́nh ảnh lịch sử đó. Ít nhứt là mỗi năm một lần- qua ngày lễ này- công cuộc lên án chế độ cộng sản tại VN sẽ có một cường độ đáng kể cả về mặt chính trị lẫn xă hội. Có lợi cho công cuộc đấu tranh chống bạo quyền cộng sản VN là cái chắc!
Câu hỏi:
Quốc Hận đă mang trong ḷng từ 40 năm qua, vẫn âm ỉ ngày đêm, KHÔNG thể nào, và không bao giờ quên! Cái tên chỉ là h́nh thức. Tấm ḷng mới quan trọng. Tại sao phải gọi là Ngày Quốc Hận th́ mới chịu...HẬN?!
Vừa có lợi cho ta, lại vừa có hại cho địch, Vậy tại sao lại phản đối “NGÀY HÀNH TR̀NH ĐẾN TỰ DO” (The Journey to Freedom Day Act) ?!
HUỲNH VĂN CỦA
NGƯỜI VIỆT Ở CANADA PHẢN ĐỐI
ÂM MƯU NGÔ THANH HẢI
Nguyễn Phúc Liên,
Geneva, 25.03.2015
Việc chọn những chữ «HÀNH TR̀NH TỰ DO« để thay thế hai chữ QUỐC HẬN hay NGÀY QUÂN LỰC VNCH vào những NGÀY LỊCH SỬ như NGÀY 30/4 QUỐC HẬN (trường hợp Ngô Thanh Hải ở Canada) hay NGÀY 19/6 NGÀY QUÂN LỰC VNCH (trườp hợp Ts.Nguyễn Đ́nh Thắng ở Hoa kỳ).
Tại Canada, có sự trùng hợp hay «đi đêm« thay thế ngày Quốc Hận bằng «Hành Tŕnh Tự Do« giữa Dự luật s219 của Ngô Thanh Hải và ông Trần Văn Đông, Tổng thư kư của LIÊN HỘI NGƯỜI VIỆT CANADA.
Dự luật s219 của Ngô Thanh Hải bị các Cộng Đồng Người Việt tỵ nạn khắp Thế giới phản đối v́ nhận thấy rằng đây là một âm mưu đă kéo dài từ năm 2005 nhằm xóa bỏ NGÀY LỊCH SỬ QUỐC HẬN 30/4 trong một viễn tượng có thể là đi đến giải pháp H̉A HỢP H̉A GIẢI giả tạo với đảng CSVN. Ai cũng thấy rằng giải pháp H̉A HỢP H̉A GIẢI với CSVN chỉ là giả tạo để kéo dài CƠ CHẾ CSVN thêm những chục năm trường nữa.
Tại Hoa kỳ, trường hợp Ts Nguyễn Đ́nh Thắng chắc chắn sẽ gặp phản ứng của Tập thể CHIẾN SĨ VIỆT NAM CỘNG H̉A.
Tại Canada, đối với trường hợp Ngô Thanh Hải, người ta đă thấy sự phản đối mạnh mẽ của các Cộng Đồng VN địa phương thuộc Liên Hội chống lại âm mưu xóa NGÀY QUỐC HẬN 30/4 của Ngô Thanh Hải. Việc phản đối mạnh mẽ ấy đă được nh́n thấy rơ rệt trong việc Ông Trần Văn Đông, Tổng Thư kư của Liên Hội Người Việt Canada, buộc ḷng phải hủy bỏ THÔNG CÁO trước của Liên Hội về việc TỔ CHỨC NGÀY «HÀNH TR̀NH TỰ DO« và phải thay thế vào đó bằng NGÀY KỶ NIỆM 30/4 QUỐC HẬN.
Trường hợp Người Việt tại Canada khẳng định cho Ngô Thanh Hải và đồng bọn rằng họ không thể làm tay sai cho CSVN để âm mưu xóa NGÀY LỊCH SỬ QUỐC HẬN 30/4 CỦA DÂN TỘC VIỆT NAM !
Nguyễn Phúc Liên
Geneva, 25.03.2015
THÔNG CÁO hủy bỏ ngày HÀNH TR̀NH TỰ DO
theo âm mưu của Ngô Thanh Hải
LIÊN HỘI NGƯỜI VIỆT CANADA
Suite 1 – 885 Somerset St. West Ottawa, ON KIR 6R6
Tel. (613) 230-8282, Email: VCFOttawa@gmail.com
Thông Báo Hủy bỏ
“Đêm Hội Ngộ 25/4/2015”
Kính thưa quư vị trong Cộng Đồng Người Việt Tỵ Nạn cộng sản,
Vào ngày 16 tháng 3 năm 2015, Liên Hội Người Việt Canada có gởi “thông báo về buổi dạ tiệc Hội Ngộ & Cám ơn Canada và chương tŕnh văn nghệ Hành tŕnh đi t́m tự do”. Trướcđây chúng tôi dự định tổ chức một “Đêm hội ngộ” thay v́ “Đêm không ngủ” để chúng ta cùng nhau hát lên những bài ca tranh đấu cho nhân quyền tại Việt Nam, trước khi chúng tôi kết hợp với các hội đoàn, đoàn thể trong cộng đồng người Việt tỵnạn cộng sản tại Canada để cùng nhau làm Lễ Tưởng Niệm 40 năm ngày Quốc Hận 30/4/1975 – 30/4/2015 tại thủ đô Ottawa.
Liên Hội Người Việt Canada xin thông báo đến quư vị việc hủy bỏ “Đêm Hội Ngộ 25/4/2015” và xin rút lại “thông báo về buổi dạ tiệc Hội Ngộ& cảm ơn Canada và chương tŕnh văn nghệ Hành tŕnh đi t́m tự do” cùng tờ bích chương với hai lư do sau đây:
1. Sự sai sót trong thông báo chương tŕnh đă gây ra những phản đối.
2. Chúng tôi muốn tập trung lực lượng nhân sự để kết hợp với các hội đoàn, đoàn thể trong cộng đồng người Việt tỵ nạn cộng sản tại Canada để cùng nhau làm Lễ Tưởng Niệm 40 năm ngày Quốc Hận 30/4/1975 –30/4/2015 tại thủ đô Ottawa.
Chúng tôi rất mong được sự thông cảm của toàn thể người Việt tỵ nạn cộng sản tại Canada nói riêng và trên toàn thế giới nói chung.
TM Ban Chấp Hành
Liên Hội Người Việt Canada
Trần Văn Đông
Tổng Thư Kư
Những người lính một thời bị lăng quên: Viết Lại Lịch Sử
Viết Lại Lịch Sử Video
Secret Army Secret War Video
Đứng Đầu Ngọn Gió Video
Con Người Bất Khuất Video
Dấu Chân Biệt Kích Video
Kiểm Lại Hồ Sơ Biệt Kích Video
The Secret war against Hanoi Richard H. Shultz Jr.
Binh Thư Yếu Lược Trần Quốc Tuấn
Wall Street and the Bolshevik Revolution Antony C. Sutton
Wall Street and the Rise of Hitler Antony C. Sutton
None Dare Call It Conspiracy Gary Allen
Confessions of an Economic Hit Man John Perkins
The World Order Eustace Mullin
Chính Đề Việt Nam Tùng Phong (dịch)
OSS vào Việt Nam 1945 Dixee R. Bartholomew - Feis
Nguồn Gốc Dân Tộc Việt Nam B́nh Nguyên Lộc
The World Order Eustace Mullin
Silenced! The Unsolved Murders of Immigrant Journalists in the USA. Juan Gonzales
Valse Andy Wong . Viennese Valse . DrDance . Danptner . Dispatch
Bee Gees . Rolling Stones . Animals . Shadow . Ventures
US Senator John McCain , Kim Âu Hà văn Sơn
NT Kiên , UCV Bob Barr, Kim Âu Hà văn Sơn
NT Kiên , Kim Âu Hà văn Sơn, Ross Perot Cố Vấn An Ninh Đặc Biệt của TT Reagan và NT Sám