MINH THỊ

DÂN TỘC VIỆT NAM KHÔNG CẦN THẮP ĐUỐC ĐI T̀M TỰ DO, DÂN CHỦ, NHÂN  QUYỀN Ở WASHINGTON, MOSCOW, PARIS, LONDON, PÉKING, TOKYO. ĐÓ LÀ CON ĐƯỜNG  CỦA BỌN NÔ LỆ VỌNG NGOẠI LÀM NHỤC DÂN TỘC, PHẢN BỘI TỔ QUỐC, ĐĂ ĐƯA ĐẾN KẾT THÚC ĐAU THƯƠNG VÀO NGÀY 30 - 4- 1975 ĐỂ LẠI MỘT XĂ HỘI  THẢM HẠI, ĐÓI NGHÈO, LẠC HẬU Ở VIỆT NAM GẦN NỬA THẾ KỶ NAY. ĐĂ ĐẾN LÚC QUỐC DÂN VIỆT NAM PHẢI DŨNG CẢM, KIÊN QUYẾT ĐỨNG LÊN GIÀNH LẠI QUYỀN QUYẾT ĐỊNH VẬN MẠNG CỦA ĐẤT NƯỚC.  

Email: kimau48@yahoo.com or kimau48@gmail.com. Cell: 404-593-4036. Facebook: Kim Âu

 

֎ Kim Âu ֎ Tinh Hoa ֎ Chính Nghĩa

֎ Bài Viết Của Kim Âu

֎ Vietnamese Commandos

֎ Một Trang Lịch Sử /details

֎ Một Trang Lịch Sử /djvu.txt

֎ Một Trang Lịch Sử /org/3

֎ Một Trang Lịch Sử/pdf

֎ Biệt kích trong gịng lịch sử

֎֎֎֎֎

֎ Chính Nghĩa Việt Blogspot

֎ Nhật Tiến: Đặc Công Văn Hóa?

֎ Sự Thật Về Nguyễn Hữu Luyện

֎ Phân Định Chính Tà

֎ Secret Army Secret War

֎ CIA Giải mật

֎ Cám Ơn Anh hay Bám Xương Anh

֎ Chống Cải Danh Ngày Quốc Hận

֎ 8406= VC+VT

֎ Hài Kịch Nhân Quyền

֎ CĐ Người Việt QG Hoa Kỳ

֎ Tội Ác PG Ấn Quang

֎ Âm mưu của Ấn Quang

֎ Vụ Đài VN Hải Ngoại

֎ Mặt Thật Nguyễn Hữu Lễ

֎ Vấn đề Cựu Tù CT

֎ Lịch Sử CTNCT

֎ Về Tác Phẩm Vô Đề

֎ Hồng Y Và Lá Cờ

֎ Trăm Việt Trên Vùng Định Mệnh
֎ Giấc Mơ Lănh Tụ

֎ Biến Động Miền Trung

֎ Con Đường Đạo

֎ Bút Kư Tôi Phải Sống

֎ Dân Chủ Cuội - Nhân Quyền Bịp

֎ Đặc Công Đỏ Việt Thường

֎ Kháng Chiến Phở Ḅ

֎ Băng Đảng Việt Tân

֎ Mặt Trợn Việt Tân

֎ Tù Binh và Ḥa B́nh

֎ Mộng Bá Vương

֎ Phía Nam Hoành Sơn

֎ Lưu Trữ ֎ Làm Sao ֎ T́m IP

֎ Tác Giả ֎ Mục Lục ֎ Pháp Lư

֎ Tham Khảo ֎ Thời Thế

 

 

♣♣♣♣♣♣

 

 

֎ 07-2008 ֎ 08-2008 ֎ 09-2008

֎ 10-2008 ֎ 11.2008 ֎ 11-2008

֎ 12-2008 ֎ 01-2009 ֎ 02-2009

֎ 03-2009 ֎ 04-2009 ֎ 05-2009

֎ 06-2009 ֎ 07-2009 ֎ 08-2009

֎ 09-2009 ֎ 10-2009 ֎ 11-2009

֎ 12-2009 ֎ 01-2010 ֎ 03-2010

֎ 04-2010 ֎ 05-2010 ֎ 06-2010

֎ 07-2010 ֎ 08-2010 ֎ 09-2010

֎ 10-2010 ֎ 11-2010 ֎ 12-2010

֎ 01-2011 ֎ 02-2011 ֎ 03-2011

֎ 04-2011 ֎ 05-2011 ֎ 06-2011

֎ 07-2011 ֎ 08-2011 ֎ 09-2011

֎ 10-2011 ֎ 11-2011 ֎ 12-2011

֎ 01-2012 ֎ 06-2012 ֎ 12-2012

֎ 01-2013 ֎ 12-2013 ֎ 03-2014

֎ 09-2014 ֎ 10-2014 ֎ 12-2014

֎ 03-2015 ֎ 04-2015 ֎ 05-2015

֎ 12-2015 ֎ 01-2016 ֎ 02-2016

֎ 03-2016 ֎ 07-2016 ֎ 08-2016

֎ 09-2016 ֎ 10-2016 ֎ 11-2016

֎ 12-2016 ֎ 01-2017 ֎ 02-2017

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

֎ Kim Âu ֎ Tinh Hoa ֎ Chính Nghĩa ֎ Đà Lạt ֎ Bài Của Kim Âu ֎ Báo Chí ֎ Dịch ֎ Tự Điển ֎Tiếng Việt ֎ Learning ֎ Sports֎ Chính Nghĩa Việt Blogspot ֎ Sports ֎ Video/TV ֎ Lottery֎ Diễn Đàn ֎ Tác Phẩm ֎ Tác Gỉa

 

 

 

 

 

v White House v National Archives v

v Federal Register v Congressional Record

v USA Government

v Associated Press v Congressional Record

v Reuter News v Real Clear Politics  

v MediaMatters v C-SPAN v.

v Videos Library v Judicial Watch v

v New World Order v Illuminatti News   

v New Max v CNSv Daily Storm v

v Observe v American Progress  v

v The Guardian v Political Insider v

v Ramussen Report  v Wikileaks  v

v The Online Books Page v

v American Free Press v

vNational Public Radio v

v National Review - Public Broacast v

v Federation of Anerican Scientist v

v Propublica v Inter Investigate v

v ACLU Ten  v CNBC v Fox News v

v CNN  v FoxAtlanta v

v Indonesian News v Philippine News v

v Nghiên Cứu Quốc Tế  v Nghiên Cứu Biển Đông 

v Thư Viện Quốc Gia 1 vThư Viện Quốc Gia 

v Học Viện Ngoại Giao  v Tự Điển Bách Khoa VN  

v Ca Dao Tục Ngữ v Học Viện Công Dân

v Bảo Tàng Lịch Sử v Nghiên Cứu Lịch Sử v

v Dấu Hiệu Thời Đại v Viêt Nam Văn Hiến   

v QLVNCH v Đỗ Ngọc Uyển  v

v Thư Viện Hoa Sen v Vatican?

v Roman Catholic  

v Khoa HọcTV  v Sai Gon Echo v

v Viễn Đông v Người Việt v Học Xá

v Việt Báo  v Việt List  v Xây Dựngv

v Phi Dũng v Việt Thức v Hoa Vô Ưu

v Đại Kỷ Nguyên v Việt Mỹv

v Việt Tribune v Saigon Times USA v

v Người Việt Seatle v Cali Today v

v Dân Việtv Việt Luận v Thơ Trẻ v

v Nam Úcv DĐ Người Dân

v Tin Mới vTiền Phong v Xă Luận vvv

v Dân Trí v Tuổi Trẻv Express v

vLao Động vThanh Niên vTiền Phong

v Tấm Gương

vSài G̣n v Sách Hiếm v Thế Giới  v Đỉnh Sóng

vChúng Ta  v Eurasia  v ĐCSVN v Bắc Bộ Phủ

v Nguyễn Tấn Dũng v Ba Sàm

v Văn Học v Điện Ảnh v Cám Ơn Anh v TPBVNCH v1GĐ/1TPB v Bia Miệng ♣♣

 

 

 

TƯỞNG NIỆM  40 NĂM, QUỐC HẬN 30/4/1975 – 30/4/2015

 

 

 

 

 

Đây là h́nh ảnh của một thế hệ được giáo dục đầy đủ về ḷng ái quốc.

 

 

VẠCH MẶT LŨ SÚC SINH PHẢN BỘI

LƯ TƯỞNG QUỐC GIA

 

 

 

 

Trong những ngày tháng tư, thông lệ hàng năm trên hầu hết  diễn đàn hải ngoại đều có thông cáo, thư của những đơn vị cộng đồng ở các địa phương mời đồng bào tham dự lễ tưởng niệm  “40 năm Ngày Quốc Hận 30 - 4”. Năm nay mọi chuyện vẫn diễn ra bỉnh thường. Tuy nhiên lác đác có vài nơi khẩu hiệu “lư tưởng hóa“ cuộc chạy trốn, tỵ nạn cộng sản thành ‘Our Journey to freedom” rất ngu đần, vong thân, vong bản cũng được đưa vào buổi lễ.  

Hiện tượng này không có ǵ mới lạ v́ tập thể tỵ nạn  bao gồm nhiều thành phần khác biệt chênh lệch trong nhận thức văn hóa lịch sử và ư thức chính trị giữa những người có ḷng ái quốc và những kẻ nặng óc tư tưởng nô lệ vọng ngoại, tỵ nạn kinh tế nên sự bất đồng đôi lúc thể hiện qua ngôn ngữ một cách gay gắt. Tuy nhiên vài tuần gần đây sự mâu thuẫn bùng nổ một cách quyết liệt nguyên nhân chủ yếu do từ những tháng đầu năm 2015, diễn đàn có phổ biến bản tin về một thượng nghị sĩ chỉ định của Canada, gốc Việt vận động đưa ra quốc hội Canada một dự luật xin đặt tên ngày 30 – 4 trở thành “Journey to Freedom Day- Ngày Hành Tŕnh Đến Tự Do" để làm ngày kỷ niệm h́nh thành cộng đồng Việt Nam - Canada.

 

 

Việc làm của ông thượng nghị sĩ này (Ngô Thanh Hải) với dă tâm xóa bỏ Ngày Quốc Hận 30 - 4 được dấu kín không hề trưng cầu ư kiến của cộng đồng Việt Nam - Canada ; khi được thượng viện Canada thông qua thành việc đă rồi, ông Hải mới thông báo với toàn thể người Việt Nam tỵ nạn Cộng Sản ở hải ngoại để được phương danh cho bản thân và tổ chức của ông ta đồng thời báo công với Việt Cộng.

 

 

 

Đọc qua văn bản luật nhảm nhí gọi là  “Journey to Freedom Day- Ngày Hành Tŕnh Đến Tự Do" mọi người đều nhận thấy dù dự luật đó có thành luật cũng chẳng có giá trị ǵ đối với Người Việt Tỵ Nạn Cộng Sản ở ngay Canada nói chi đến các quốc gia khác, v́ vậy mục đích chính mà tên súc sinh Ngô Thanh Hải muốn nhằm tới chỉ là cải danh Ngày Quốc Hận 30 - 4 mà thôi.  

 

Đối với những người hoạt động, cái tên của đạo luật này chỉ là sự cóp nhặt những từ ngữ sáo ṃn được sử dụng từ lâu ở Hoa Kỳ qua đám lưu manh Việt Tân năm 2005 như “March for Freedom” hay do Cao Quang Ánh sử dụng  trong đạo luật“Vietnamese Refugees Day” 2009 đến nay không c̣n mấy ai biết tới v́ không người Việt Nam có ḷng tự  trọng nào coi việc tỵ nạn Cộng Sản của họ là “hành tŕnh đi t́m tự do” bao giờ.

 

Vừa qua đài BBC phỏng vấn cựu Thượng nghị sĩ VNCH Nguyễn Hữu Tiến, cựu Biệt Kích Lôi Hổ Phạm Ḥa nhân dịp 40 năm Quốc Hận, cả hai người đều cho thấy cảm giác hoang mang, tủi hổ, bấn loạn, nhục nhă, tuyệt vọng khi phải ra đi; cựu phi công Đặng văn Âu trả lời phỏng vấn của đài phát thanh Oklahoma th́ xác định giờ phút đó chỉ hành động theo bản năng sinh tồn.V́ thế việc tháo chạy được  ra nước ngoài, thoát chết, thoát khổ cực, đọa đày chỉ cho người ta cảm giác may mắn chứ không phải là niềm hănh diện để huênh hoang theo cách biểu hiện của bọn vong quốc nô. Không ai có thể lấp liếm và nói ngược lại với lịch sử. Ngôn từ gỉa dối và chút phù phiếm trong cuộc sống hôm nay không thể tạo nên lớp vỏ mỹ miều để che đậy những hành vi thuần bản năng, mất lư trí, thiếu suy xét nên trở thành hèn nhát, phản bội, tham sống sợ chết trước biến cố kinh hoàng của đất nước.

 

Trước khi Sài G̣n thất thủ hai nền cộng ḥa ở miền Nam Việt Nam là hai thể chế quốc gia của những người Việt Nam yêu tự do; VNCH là một quốc gia tự do; nếu muốn “Hành Tŕnh Đến Tự Do” người ta có đến 21 năm tồn tại của thế chế VNCH để thực hiện cuộc hành tŕnh một cách êm thấm, không cần phải liều mạng vượt biển, đổi mạng sống lấy miếng cơm, manh áo. Chỉ khi sự biến 30 – 4- 1975 ập đến tước đi cơ hội xây dựng vun bồi một thể chế tự do cho người Việt Nam, khiến người dân miền Nam hoảng loạn tan đàn, xẻ nghé chạy trốn theo bản năng sinh tồn trước hiểm họa cộng sản. Con người khác với cây khô, cỏ héo vô tri, vô giác để quên rằng trong suốt cả tháng tư 1975 ngoài những người làm thuê cho Hoa Kỳ lâu năm được xếp vào thành phần di tản; chỉ có một thiểu số phản bội, hèn nhát, tham sống sợ chết, t́m đường chạy trốn bỏ mặc những người đang chiến đấu chống bọn quỷ đỏ đến từ miền Bắc.

 

Thành phần này đă bị quốc hội Hoa Kỳ xua đuổi không muốn cho vào Mỹ (chẳng ai muốn nhận những kẻ vô trách nhiệm bỏ mặc đất nước đang lâm nguy để chạy trốn t́m sự sống cho riêng bản thân và gia đ́nh)

V́ thể diện của nước Mỹ trước toàn thế giới, Gerald Ford đă phải khẩn cầu chúng qua một lá thư có đoạn như sau:

” I am saddened and disappointed by the action of the House of Representatives today in rejecting assistance to the refugees from South Vietnam.This action does not reflect the values we cherish as a nation of immigrants. It is not worthy of a people which has lived by the philosophy symbolized in the Statue of Liberty. It reflects fear and misunderstanding, rather than charity and compassion.”

 

Sau đó đạo luật "The Indochina Migration and Refugee Assistance Act", ra đời May 23, 1975, toàn bộ những thành phần hoảng chạy khoảng 125,000 người được cho tỵ nạn ở Mỹ. Tất nhiên trong nhóm này vẫn c̣n sót lại những người mang nặng tư tưởng quang phục quốc gia coi việc sống trên nước người là “mượn đ̣ qua sông” chứ không phải toàn là “đĩ điếm ma cô và phản động tay sai” xem việc sống ở nước người là “Journey to freedom – hành tŕnh đến tự do” là đạt được mục đích sau cùng của một kiếp nhân sinh hèn mọn.

 

Trước khi quốc gia Canada có đạo luật S- 219, tại Hoa Kỳ quốc hội đă có đạo luật chỉ định Ngày 2/5 hàng năm là “Vietnamese Refugees Day” dù Cao Quang Ánh đă tránh đụng đến Ngày Quốc Hận nhưng số phận của đạo luật này đă đi vào sọt rác của lịch sử cùng đạo luật SJR 455 của Virginia v́ tập thể Người Việt  Quốc Gia Chân Chính sáng suốt nhận ra vị đắng của tư tưởng vong thân được bọc đường bằng những chữ “Journey to freedom – hành tŕnh đến tự do”. Người Việt Quốc Gia Chân Chính Tỵ Nạn hiểu rơ giá trị của bản thân họ qua thái độ khước từ những đạo luật lừa mỵ nham nhở v́ không ai vui sướng với cuộc sống lưu vong nơi đất khách như:

Mahatma Gandhi đă từng nói: Cũng giống như con người sẽ không vui sướng sống trong cơ thể của người khác, một quốc gia cũng vậy, không muốn sống dưới bóng quốc gia khác dù có cao quư và vĩ đại đến bao nhiêu.

Just as a man would not cherish living in a body other than his own, so do nations not like to live under other nations, however noble and great the latter may be.

 

 

Để chứng thực và tạo điều kiện cho độc giả tiện so sánh chúng tôi xin trích dẫn nguyên văn đạo luật Vietnamese Refugees Day' dưới đây:

 

TRÍCH NGUYÊN VĂN`:

 

S.RES.123  ATS

111th CONGRESS

1st Session

 

S. RES. 123

Expressing support for designation of May 2, 2009, as `Vietnamese Refugees Day'.

Whereas the Library of Congress' Asian Division together with many Vietnamese-American organizations across the United States will sponsor a `Journey to Freedom: A Boat People Retrospective' symposium on May 2, 2009;

Whereas Vietnamese refugees were asylum-seekers from Communist-controlled Vietnam;

Whereas many Vietnamese escaped in boats during the late 1970s, after the Vietnam War and by land across the Cambodian, Laotian, and Thai borders into refugee camps in Thailand;

Whereas over 2,000,000 Vietnamese boat people and other refugees are now spread across the world, in the United States, Australia, Canada, France, England, Germany, China, Japan, Hong Kong, South Korea, the Philippines, and other nations;

Whereas over half of all overseas Vietnamese are Vietnamese-Americans, and Vietnamese-Americans are the fourth-largest Asian American group in the United States;

Whereas, as of 2006, 72 percent of Vietnamese-Americans were naturalized United States citizens, the highest rate among all Asian groups;

Whereas Vietnamese-Americans have made significant contributions to the rich culture and economic prosperity of the United States;

Whereas Vietnamese-Americans have distinguished themselves in the fields of literature, the arts, science, and athletics, and include actors and actresses, physicists, an astronaut, and Olympic athletes; and

Whereas May 2, 2009, would be an appropriate day to designate as `Vietnamese Refugees Day': Now, therefore, be it

Resolved, That the Senate supports the designation of `Vietnamese Refugees Day' in order to commemorate the arrival of Vietnamese refugees in the United States, to document their harrowing experiences, and subsequent achievements in their new homeland, to honor the host countries that welcomed the boat people, and to recognize the voluntary agencies and nongovernmental organizations that facilitated their resettlement, adjustment, and assimilation into mainstream society in the United States.

 

HẾT TRÍCH

 

Gần hai triệu người Việt tỵ nạn ở Hoa Kỳ đă không mảy may quan tâm đến đạo luật “Vietnamese Refugees Day” thượng dẫn th́ thử hỏi đạo luật ở quốc gia Canada có tác dụng ǵ để bọn ma cô chính trị “hồ hởi, phấn khởi” đến độ gần như lên cơn động kinh lắp bắp “khẩu hiệu ḥa hợp ḥa giải” một cách hết sức lố bịch.

 

 

 

Vợ chồng Lê Phát Minh, Vợ chồng Ngô Thanh Hải, Vợ chồng Nguyễn Quốc Nam,

 

 

Chẳng ai cấm bọn lưu manh hoạt đầu như  Ngô Thanh Hải, Lê Phát Minh, Nguyễn Quốc Nam, Nguyễn Tấn Trí, Lê Xuân Nhị, Huỳnh văn Của, Nguyễn Ngọc Sẳng  đồng thanh ca tụng rùm beng dự luật “S-219 Journey to Freedom” lên tận chín từng mây làm như đây là một thành tích “bom tấn” làm nổ tung hải ngoại, để tạo dựng thanh thế, đánh bóng cho tổ chức của họ, lập công với Việt Cộng để nuôi giấc mộng “vào lăng lạy bác”. Nhưng thực tế đạo luật Journey to Freedom không có giá trị ǵ hơn việc “đổi trắng thay đen” khi  đổi tên “Ngày Quốc Hận 30 – 4” thành “Hành tŕnh t́m tự do” cho một thiểu số Việt kiều ở Canada.  

 

Thật là lố bịch khi cho rằng nhờ có đạo luật (bản cáo trạng) này thế giới mới biết bộ mặt của Việt Cộng v́ làm sao lũ súc sinh này có thể thay đổi được lịch sử khi sự sụp đổ của thể chế VNCH vào ngày 30 – 4- 1975 đă được ghi nhận là một biến cố lớn với cái tên ”The Fall of Saigon”. Tiếp theo đó là cuộc di thực lớn nhất, dai dẳng nhất, bi thảm nhất lịch sử hoàn vũ đă làm chấn động lương tâm nhân loại qua những diễn đàn của Liên Hiệp Quốc với định danh là "Vietnamese Boat People".. Từ 40 năm nay và măi măi về sau  những trang sử chất đống xương khô, đầm đ́a huyết lệ của dân tộc Việt Nam vốn là thành quả tội ác của Việt Cộng, Quốc Tế Cộng Sản, Đế Quốc Bắc Mỹ không bao giờ bị bôi xóa.

 

Lịch sử cũng  cho thấy không có cá nhân hay tổ chức nào đặt tên cho ngày 30 – 4 – 1975, nhưng sự kiện “quốc phá gia vong” đớn nhục đó tác hại đến toàn thể dân tộc, nên không ai bảo ai đều xác định đó là Ngày Quốc Hận.

 

Ngày Quốc Hận vốn không phải là cái tên do một thể chế nào an định mà đó là tiếng nói của lương tâm quần chúng, là kết tinh của lương thức Việt Nam. Một người cảm thấy hận, ngàn người cùng căm hận và hàng triệu người cùng chia sẻ mối uất hận đă đồng tâm truyền khẩu (trăm năm bia đá th́ ṃn, ngh́n năm bia miệng vẫn c̣n trơ trơ) định danh này trong suốt bốn chục năm dài nên việc cải danh Ngày Quốc Hận 30 – 4 không bao giờ thành công mà chỉ gây tác hại cho những kẻ mưu đồ.  

 

Chúng tôi có thể đồng t́nh với Huỳnh văn Của, Hoàng Duy Hùng, Lê Xuân Nhị sau 40 năm oán thù giữa những con người có thể rũ bỏ được, v́ kiếp nhân sinh không dài quá trăm năm nhưng sự mâu thuẫn đối kháng giữa “Tư tưởng Quốc Gia” và “Chủ nghĩa  Cộng Sản” là nguyên nhân chủ yếu tạo nên cuộc chiến tranh ư thức hệ không thể bôi xóa. Việc tưởng niệm “Ngày Quốc Hận 30 – 4” hàng năm của Người Việt Quốc Gia phải được bảo lưu v́ đó là bài học lịch sử, là chứng minh rơ nét nhất về sự thất thủ của chính nghĩa khi đánh mất tinh thần tự chủ của dân tộc.

 

Người Việt Quốc Gia tưởng niệm “Ngày Quốc Hận 30 – 4” là để nhắc nhở thế hệ mai sau học lấy bài học giữ nước và dựng nước, đừng đi vào vết xe đổ của tiền nhân, đừng quên có những con người chỉ v́ tham vọng cá nhân, phe đảng đă cam tâm làm tôi tớ cho ngoại bang, cho chủ nghĩa ngoại lai gây nên cảnh cốt nhục tương tàn, tạo ra biết bao điêu linh, thống khổ cho toàn dân tộc.

 

Những chữ tưởng niệm, kỷ niệm đă chỉ rơ “Ngày Quốc Hận 30 – 4” là một sự kiện thuộc về quá khứ, là một cột mốc quan trọng trong gịng lịch sử của dân tộc. Người Việt Quốc Gia tưởng niệm Ngày Quốc Hận  30 – 4 để làm sáng tỏ nhận thức về lịch sử chứ không khơi dậy hận thù v́ thế giới đương đại đang quét nốt những sản phẩm rơi rớt cuối cùng của chủ nghĩa Cộng Sản vào ḷ thiêu rác rưởi.

 

Một người b́nh thường nhất cũng nhận thấy không thể tưởng niệm, kỷ niệm một ngày tang tóc, đau buồn của một dân tộc bằng những sinh hoạt vui vẻ náo nhiệt, hoan hỷ, “hồ hởi - phấn khởi”. Ở Hoa Kỳ chắc chắn không cá nhân hay tập thể nào dám tổ chức bắn pháo hoa, mở tiệc vào ngày September 11 (911).

 

Bởi thế những sinh vật núp dưới bất cứ chiêu bài nào để tổ chức liên hoan, hí hửng, nhảy múa ăn mừng vào Ngày Quốc Hận 30 – 4 chúng ta có thể khẳng định bọn chúng đểu thuộc loại  súc sinh.

 

Điều đáng ghét nhất là lũ súc sinh này đưa ra luận điệu chụp mũ, đồng hóa những Người Việt Quốc Gia Chân Chính chỉ trích chúng với phản ứng làm tuồng, diễn kịch của bọn Việt Cộng. Bọn súc sinh này cho rằng chúng cao mưu qua mắt được Người Việt Quốc Gia khi cấu kết với Việt Cộng diễn tuồng phản đối.

 

 

 

 

Liệu Người Việt Quốc Gia có ngây thơ, ngu dốt đến độ không biết tự hỏi: Tại sao Việt Cộng đến bây giờ mới có phản ứng chống đối S- 219 mà trước đây chúng không chống lại Vietnamese Refugees Day?.

 

 

 

Và liệu có sự trùng hợp ngầu nhiên nào không khi hai tác giả Joseph Cao Quang Ánh và Ngô Thanh Hải đều phát tán h́nh chụp chung với Nguyễn Thanh Sơn trước khi “lobby” nội dung  “Journey to freedom”?

 

 

 

Tại sao nhóm chữ 'Hành Tŕnh Đến Tự Do" được chú trọng đến nỗi bọn Việt Cộng và tay sai của chúng hễ có cơ hội là gài nhóm chữ này vào?

 

Và đây là câu trả lời: Mọi người nên nhớ lịch sử được viết lên bằng ngôn ngữ v́ thế việc biểu đạt tinh thần của một hành động có tính chất lịch sử đ̣i hỏi tính chính xác của ngôn ngữ.

RA ĐI TỴ NẠN CỘNG SẢN và  HÀNH TR̀NH ĐẾN TỰ DO chứa đựng hai nội dung tư tưởng hoàn toàn khác biệt. HÀNH ĐỘNG TỴ NẠN CHÍNH TRỊ  khác hẳn với việc đi THA PHƯƠNG CẦU THỰC KIẾM SỐNG.

 

Lư do khiến Việt Cộng thi thố trăm mưu ngh́n kế với mục đích làm cho Người Việt Quốc Gia Tỵ Nạn Cộng Sản tự xác nhận việc RA ĐI TỴ NẠN CỘNG SẢN là HÀNH TR̀NH ĐẾN TỰ DO là nhằm xóa bỏ hoàn toàn LƯ TƯỞNG QUỐC GIA, XÓA BỎ GIÁ TRỊ CỦA CUỘC CHIẾN ĐẤU CHỐNG CỘNG, biến toàn bộ những người chống lại sự xâm lăng và thống trị của Việt Cộng, Quốc Tế Cộng Sản thành một lũ đĩ điếm, ma cô, làm tay sai cho thực dân, đế quốc, chạy theo “đế quốc Mỹ” chỉ v́ miếng cơm, manh áo mà thôi.

 

Người Việt Quốc Gia Chân Chính lưu vong không phải là bọn người tha phương cầu thực nên cuộc lưu vong của Người Việt Quốc Gia chỉ là một hành tŕnh thoát hiểm đến một nơi chốn tạm dung, không phải là mục đích sau cùng do đó không ai tự nhận việc ra đi tỵ nạn là "Hành Tŕnh Đến Tự Do".

 

Người Việt Quốc Gia Chân Chính hiểu rằng kiếp nhân sinh ngắn ngủi chỉ thực sự có giá trị khi ư thức bản thân là nguyên khí của dân tộc Việt Nam, là tài nguyên của đất nước, là động lực để làm thay đổi hiện trạng của tổ quốc và dân tộc.

 

Người Việt Quốc Gia Chân Chính chỉ có một tổ quốc để tôn thờ, một dân tộc để thương yêu đó là Tổ Quốc và Dân tộc Việt Nam nên không bao giờ đoạn tuyệt khỏi gịng lịch sử của dân tộc, tự biến ḿnh thành loại súc sinh bằng những hành động và ngôn ngữ vong thân, vong bản./.

 

 

Kim Âu

April 26/2015

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

XIỆC HÀNH TR̀NH TỰ DO

 

 

 

Gần đây tại hải ngoại xuất hiện cái gọi là “hành tŕnh tự do của chúng tôi” mưu toan thay thế ngày tang lớn của quốc gia, QUỐC HẬN 30/4, thừa thắng xông tới dẹp luôn ngày QUÂN LỰC VNCH 19/6, cũng bằng cái nhan đề huề vốn như thế

Ai là chủ đám xiệc này?

Không cần suy nghĩ sâu xa và phải uốn lưỡi 7 lần th́  mọi người cũng biết ai là tác giả chính của gánh xiệc

Chủ nó chính là cái đảng tay sai của Nga và Tàu, nhờ súng của Nga và Tàu mà chiếm được chính quyền, chứ dân Việt th́ chưa bao giờ một ngày bầu nên chúng

Chúng ta c̣n nhớ như in những tṛ láo lường chính trị, đánh lận con đen của những tên cướp chính quyền tại VN. Thí dụ như

Xóa sổ mọi tầng lớp trong xă  hội, đặc biệt là trí thức và tiểu tư sản, th́ gọi là “cải tạo xă hội” “Đấu tranh giai cấp”

Xô đẩy dân chúng đi vào vùng rừng thiêng nước độc th́ gọi là đi vùng “kinh tế mới”

Ngang nhiên cướp của của dân giữa ban ngày th́ gọi là “Cải tạo công thương nghiệp”, “đổi tiền”

Dân VN dưới ách CS chưa hề biết tự do ngôn luận, tự do bầu cử, tự do báo chí là ǵ, nhưng “quốc huy, quốc khẩu của chúng lúc nào cũng ra rả “không có ǵ quư hơn độc lập tự do”!

Một thí dụ rất điển h́nh về tṛ thay tên đổi họ lịch sử của cộng sản là tội ác diệt chủng Mậu Thân 1968. Không ai khác, CSVN là cha đẻ của từ ngữ “Masscare at Hue” và “Tet Offensive”, mà đă đi vào tự điển nhân loại, nhưng chúng vẫn chối leo lẽo, nói rằng đồng bào Huế chết là do bom đạn Mỹ Ngụy. Đă vậy c̣n sống sượng ăn mừng “chiến thắng Mậu Thân”! Môt “chiến thắng” đă nướng đi 45. 627 cán binh cộng sản trong một tháng, theo Trần Văn Trà, cái mà Chế Lan Viên đă xác nhận “ 2000 ngàn người xuống đồng bằng, trong một đêm chỉ c̣n lại có 30”! Hai cái bia tưởng niệm  6 ngàn nạn nhân tại Ba Đồn đă san thành b́nh địa và dân chúng VN th́ bị cấm khẩu, tưởng là phủi tay được sao đảng CS?

Tại hải ngoại cũng vậy. Cho dù đă đổ bao tiền của vào cái gọi là “Nghị Quyết 36” nhưng hàng năm cứ đến ngày 30 tháng 4, ngày 19/6, th́ người Việt hải ngoại vẫn cùng nhau tụ tập lại để nhắc nhở ḿnh mối hận mất quê hương, món nợ tổ quốc đă bị rơi vào tay cộng sản, cái nguy cơ bị xóa tên trên bản đồ thế giới và sát nhập vào Tàu. Người Việt hải ngoại vẫn như Việt Vương Câu Tiễn hàng ngày nằm gai nếm mật nhắc nhở ḿnh thảm họa cộng sản đối với quốc gia dân tộc.  V́ thế là cứ mỗi lần “lănh đạo” ta sang Mỹ th́ hàng ngàn đồng bào VN lại tiếp tục rượt chúng chạy đến từng ngơ ngách, phải thoát cửa hậu, không dám đi cửa chính, không chút thể thống nào với chính quyền và dân bản xứ!

 V́ vậy phải đảng ta phải chỉ thị cho cục t́nh báo đặc trách Kiều Bào Hải Ngoại bằng mọi giá phải dẹp hoặc làm giảm cường độ sự chống đối này. Và kết quả là nhiều tṛ diễu dở đă diễn ra. Cái mới nhất đó là  màn thay tên đổi họ ngày Quốc Hận và ngày QLVNCH 19/6 thành ngày “hành tŕnh đi t́m tự do của chúng tôi”

Hăy xét lại cái gọi là HÀNH TR̀NH TỰ DO của người Miền Nam

Người Miền Nam bắt đầu đi t́m tự do lúc nào? Không phải đợi đến ngày 30 tháng 4 năm 1975 mà vài tuần trước đó, thậm chí cả tháng trước đó, nhiều người đă bỏ nước ra đi, chủ yếu bằng đường hàng không qua các ṭa Đại Sứ, rồi hỗn loạn tại Sài G̣n v́ dân chúng tháo chạy quá nhiều trong những ngày cận 30/4/75. Rồi sau ngày 30 tháng 4, con số bỏ nước càng ngày càng gia tăng khủng khiếp, lên đến vài triệu người, một con số tị nạn lớn nhất trong lịch sử nhân loại. Sau  khi cộng sản chiếm Miền Nam th́ không ngày nào không có hàng trăm, hàng người đi t́m tự do, không ngày nào mà không có người bỏ xác trên biển cả, hoặc bị tống vào trại giam v́ tội vượt biên. Cho đến bây giờ bạn có nghĩ rằng làn sóng đó đă chấm dứt chưa? Xin thưa, đến bây giờ làn sóng đó vẫn c̣n, không c̣n dưới dạng thuyền nhân trên biển cả mà là bán thân lao động nước ngoài, là lấy chồng lấy vợ ngoại kiều, là du học sinh t́m cách ở lại xứ người không muốn về phục vụ “tổ quốc”, là những người đàn bà từ VN sang t́m sách sinh con tại Hoa Kỳ để có cơ may khỏi sống với cộng sản

Do đó, hành tŕnh đi t́m tự do của người Việt là một năm cả 365 ngày, ngày nào cũng là ngày người Việt đi t́m tự do. Hành tŕnh đi t́m tự do của người Việt kéo dài thập kỷ này sang thập kỷ khác, bất tận, mà chỉ khi chế độ cộng sản bị xóa sổ th́ người Việt mới chấm dứt đi t́m tự do

V́ vậy, nếu nói rằng ngày 30 tháng 4 là ngày “hành tŕnh đến tự do” là không đúng về mặt thực tế, một sự láo lường mà cộng sản mớm mồi, cốt để giảm nhẹ cái tội ác cộng sản, cốt để ru ngủ người Việt trong và ngoài nước quên đi trách nhiệm và mối hận của quốc gia, mà di hại cuối cùng là CSVN, kẻ đang bị Tàu Cộng sai khiến, sẽ không bị chống đối, và như thế, cái hiểm họa bị Tàu Cộng thôn tính là chuyện thấy rơ!

V́ vậy,  c̣n cộng sản là c̣n QUỐC HẬN, là c̣n họa Bắc Thuộc. Chúng ta phải nhớ nằm ḷng như thế

Do đó ngày 30 tháng tư phải là ngày QUỐC HẬN. Một ngày mang ư nghĩa trọng đại bao hàm lời kêu gọi toàn dân phải chống lại chế độ cộng sản, v́ vậy không thể “down grade” thành “ngày hành tŕnh đi t́m tự do của chúng tôi” được

Cũng chung một ư nghĩa chống lại chủ nghĩa cộng sản, ngày 19/6, tức ngày QLVNCH, là ngày để tri ân nhiều thế hệ thanh niên Miền Nam đă chung sức chiến đấu bảo vệ phần lănh thổ c̣n lại của tổ quốc khỏi bọn cộng sản ngu dốt và khát máu. 260 ngàn người đă để thân xác lại quê hương, một số c̣n đang sống những ngày uất hận dưới gông cùm của chúng, số khác tha hương xứ người với niềm đau Quốc Hận như Việt Vương Câu Tiễn

Với ư nghĩa trọng đại như vậy, th́ cái thể thống ǵ mà ngày QLVNCH lại có cái gọi là “ sẽ có phần tŕnh diễn thời trang của 12 “Người Mẫu” do nhà thiết kế thời trang Thái Nguyễn đảm trách..Muốn tham gia thi tuyển th́ ghi danh với cô Loan (BPSOS). Quư bà, quư cô muốn đặt may áo Dạ Hội tham dự Kennedy Center th́ liên lạc với nhà thiết kế thời trang Thái Nguyễn”

Vinh danh cái kiểu ǵ vậy? đi t́m tự do cái kiểu ǵ vậy? đi t́m tự do hay đi t́m chốn vui chơi hưởng thụ?   Vinh danh hay tṛ bôi bác có chủ ư, đồng hóa QLVNCH thành những thương nữ bất tri vong quốc hận?

Quân nhân nào của QLVNCH lại đi dự một “ngày quân lực có sự tŕnh diễn 12 kiều nữ cao 5.7, quư bà quư cô may áo dạ hội liên lạc với nhà thời trang Thái Nguyễn’’ giá vé từ $10000 đến $1000?

Tóm lại con voi không thể xỏ qua lổ kim. Ngày QUỐC HẬN là ngày QUỐC HẬN, ngày QUÂN LỰC, là ngày QUÂN LỰC không một tên gọi nào có thể thay thế được. V́ vậy không một ư đồ nào mà không bị vạch mặt

Chúng ta không ngồi yên để đám chủ xiệc và diễn viên vô t́nh hay cố ư của chúng dở tṛ đánh lận con đen và cười vào mũi chúng ta

Luật pháp Hoa Kỳ minh bạch rơ ràng, không ai có thể claim cái gọi là “làm thiệt hại business” để ngồi xổm lên QUYỀN TỰ DO NGÔN LUẬN, một quyền lớn nhất của công dân Hoa Kỳ. Nếu dễ claim như thế th́ sao ông luật sư không sẳn tiện dẹp luôn cái “First Amendment” cho nó oách?

Và pháp đ́nh Hoa Kỳ là chốn trang nghiêm không phải là cái để đem ra hù dọa công dân v́ họ sử dụng quyền tự do ngôn luận

Cái giá phải trả của những kẻ sách nhiễu công dân hẳn không nhỏ trước luật pháp, trong đó có cái NHỤC của kẻ có học vấn nhưng lại không biết xử sự như người trí thức, tranh luận đúng sai, mà lại dùng thư luật sư hù dọa nhảm nhí! Danh dự ǵ những kẻ như vậy?

Và hơn hết là lời cho chú VC. Kế hoạch dần dà xóa mờ ngày QUỐC HẬN và ngày QLVNCH của chú đă phá sản, một vài người nhẹ dạ hời hợt, một vài kẻ vô t́nh hay cố ư đă làm tay sai cho chú, nhưng chú không dễ qua mặt chúng tôi đâu !

Good luck!

Chu Mỹ Dung, DDS

 

Hậu duệ  Nhảy Dù/QLVNCH

Houston 21/4/2015

 

 

Ngô "tửng tửng" Cà ná đa...

 

Phiếm luận

 

Bảo Quốc Kiếm

 

Cái đề tài về Luật của cụ Ngô Biển Xanh bên xứ Cá Nà Đa tôi đă thấy nghe từ lâu. Những vị cao cấp như Nguyễn Phúc Liên cũng đă viết nhiều...Đến như “Bờ Lờ Da” Định Nguyên cũng làm chuyện “Quần Vận”...nhưng tôi thấy không cần ḿnh lên tiếng. Hôm nay được đoc bài trả lời của cụ Ngô....nên thấy vui vui, đành làm chuyên phiếm vậy.

Tôi không biết ai là người xướng ra câu BA MƯƠI THANG TƯ LÀ NGÀY QUỐC HẬN của người Việt tỵ nạn; nhưng có lẽ chữ này đă có từ 20-7-1954 khi đất nước bị chia đôi. V́ là phiếm luận, nên không đi sâu vào chữ nghĩa quá nhiều, mà thử t́m hiểu ư nghĩa mà Cụ Ngô...Thanh...Hải hay biển xanh ǵ đó nói ra răng.

 

Đọc đoạn sau đây, tôi thấy ông này là “thượng” đúng mức, nhưng chưa phải là “sỹ” hay “nghị” chi cả. Sự lém lĩnh của ông rẻ như bèo. Mời đọc cho vui nhé:

“Thanh Trúc: Thưa Thượng Nghị Sĩ Ngô Thanh Hải, xin cho biết với các dân biểu chống đối th́ lư do họ đưa ra để chống là như thế nào?

TNS Ngô Thanh Hải: Đa số nói rằng Đạo Luật ngày 30 tháng Tư này không được chỉnh lắm. Một số dân biểu đề nghị ngày 27 tháng Bảy bởi v́ những dân biểu đó đă được đảng cộng sản Việt Nam hoặc ṭa đại sứ cộng sản Việt Nam đến lobby họ rồi. Họ mướn người lobby để đánh phá, để dời ngày và làm chậm Đạo Luật của tôi. Khi mà tôi ra điều trần trước ủy ban th́ tôi nói ngày 27 tháng Bảy là ngày kêu là tưởng niệm của quân đội cộng sản Việt Nam, một quân đội đă giết chúng tôi, đă tra tấn chúng tôi, đă bỏ tù chúng tôi, đă hành hạ chúng tôi… mà bắt chúng tôi phải tưởng niệm những người đó th́ đâu có được, đó là một sự sỉ nhục cho người Canada. 

Nếu ông Ngô Biển Xanh cho rằng các Dân Biểu người Canada bị Cộng Sản VN mua chuộc dễ dàng như thế, th́ cái anh người Việt như ổng sẽ dễ bị mua chuộc hơn chứ ? Phải rứa không cụ Ngô...Biển? Trên các diễn đàn, tôi thấy họ đưa h́nh ảnh cụ Ngô và tên Sơn “Véc Cờ” tay bắt mặt mừng, chứ không thấy ông thượng, ông hạ nào của xứ ấy. Vậy cụ Ngô tự tố cụ Ngô à ? Chưa “khun” chút mô cả.

Điều mà bản nông dân thấy théc méc, là với vai tṛ TNS, cụ Ngô đưa dự luật ấy ra lợi ǵ cho toàn dân Cá Nà Đa và người Việt ở đó nói riêng ? Bi giờ, tớ thử xem: BA MƯƠI THÁNG TƯ LÀ NGÀY HÀNH TR̀NH TỰ DO” có trúng chút mô không đối với mọi người tỵ nan CS và ở Cá Nà Đa nói riêng. 

Ông thượng Ngô lém lại nói một câu hoàn toàn vô nghĩa:

“Đây là Luật cho toàn xứ Canada công nhận ngày 30 tháng Tư của chúng ta”.

Ba mươi tháng tư th́ năm nào không có; nó nà ngày mà Dương lịch qui định, chứ có dành riêng cho ai đâu mà công nhận hay không công nhận. Vậy th́ tŕnh Luật ấy nó vô duyên biết mấy hè ? Vấn đề là ngày ấy liên quan ǵ tới dân Cá Nà Đa và người Việt ở đó nói riêng.

Ông lại tự vả cái mồm ông một cách thê thảm như ri:

“Đây là Đạo Luật cho dân Canada biết rằng người Việt tị nạn bỏ xứ ra đi sau 30 tháng Tư 1975 khi cộng sản chiếm miền Nam, đó là ngày chúng ta phải nhớ”.

Ô Hô ! “ra đi sau 30 tháng Tư 1975”, chứ đâu phải là ngày 30-4? Sau 30- tháng tư 1975 đến nay th́ có quá nhiều ngày; vậy th́ sao lấy ngày 30-4 làm mốc ?

ĐÚNG LÀ ÔNG THƯỢNG NGỐ “HẠO ÁI”*.

Để chứng minh rơ cái ông Thượng Ngô đại lém này, chúng ta nên đọc lời của chính ông:

“Đối với dân Canada, không biết ngày 30 tháng Tư là ǵ, nhưng sau đó chỉ trong ṿng hai năm 1979 đến 1980 họ nhận 60.000 thuyền nhân Việt Nam”.

Người Cá Nà Đa không biết đă đành, nhưng những người V́ệt có biết không và biết như thế lào hả cụ Ngô ? Nếu họ phải nhớ th́ nhớ ngày họ rời khỏi nước hay ngày họ vào Cá Nà Đa, chứ sao nhớ BA MƯƠI THÁNG TƯ ? Vậy th́ 30-4 với người Việt ở đó phải có một ư nghĩa khác.

Người Cá Nà Đa vốn dĩ không biết ngày ấy và họ chỉ biết khi mà họ nhận 60.000 thuyền nhân vào năm 1979-80 như ông nói; vậy sao bắt họ nhớ cái ngày mà họ không biết ? Tui đố ông Thượng Ngố (thêm dấu hỏi cho vui) trả lời được ?

Viết đến đây làm tui nhớ lại câu chửi của các bà già nhà quê với bọn “ba lém”:

“MƠM CHÓ CHỈ KHẠC RA CỨT”.

Xin lỗi phải viết đúng như thật. 

Đọc tiếp cái ba lém của cụ “NGÔ HẠO ÁI”:

“Đây là một chứng từ lịch sử cho thế hệ thứ hai, thế hệ thứ ba hoặc các thế hệ kế tiếp phải hiểu biết điều đó, biết rằng 30 tháng Tư là ngày chúng ta bỏ nước ra đi”.

Như đă nói ở trên, người Việt đến Cá Nà Đa đầu tiên là năm 1979, theo như cụ Ngố nói; vậy sao cụ bắt người ta nhớ ngày họ đang ở trên đất Việt NĂM NĂM TRƯỚC thành ngày bỏ nước ra đi ? Đúng là “THƯỚNG NGHU SI” !

Chứng từ lịch sử hay là sự bố láo của Ngô Thanh Hải khi họ không ra đi, không đến Canada vào ngày 30-4-1975 ?

Quư vị vui ḷng đọc cả đoạn này để thấy cái “viên lư vẹm”:

 

Thanh Trúc: Câu hỏi cuối cùng xin được hỏi ông, đối với những người lâu này vẫn muốn ngày 30 tháng Tư là ngày quốc hận chứ không thể là ngày ǵ khác th́ ông có lời nào bày tỏ?

TNS Ngô Thanh Hải: Thưa nó như thế này: quốc hận là quốc hận của ngừơi Việt Nam chúng ta, chúng ta hận là đúng, nhưng mà đối với dân Canada họ có ǵ đâu mà phải hận? Tuy nhiên, nếu coi kỹ trong Đạo Luật ,ngày quốc hận là ngày 30 tháng Tư khi chúng ta bỏ nước ra đi là lư do ǵ? Chúng ta bỏ nước đi t́m tự do chứ đâu phải là hận cộng sản đâu. Chúng ta chạy là chúng ta bỏ nước ra đi v́ vấn đề tự do. Đạo Luật này không xóa bỏ ngày 30 tháng Tư mà chính thức là National Day của Canada đặc biệt công nhận ngày 30 tháng Tư”.

Ở đây có mấy chuyện cần bàn:

Thứ nhất: cụ Ngố viết dự luật cho ai ? Qua câu trên, th́ rơ ràng cụ Ngố viết chung cho dân cả nước. Thế nhưng, như cụ nói người Canada chẳng biết ngày ấy là ǵ, sao cụ bắt người ta nhớ ? Ngày ấy chỉ liên quan đến người Việt, nhưng người Việt chỉ đến đó vào năm 1979, chứ đâu phải 30-4-1975 ?

Thứ hai, cụ Ngố nói rằng:”Chúng ta bỏ nước đi t́m tự do chứ đâu phải là hận cộng sản đâu”.

Cái mặt Vẹm ḷi ra dài quá ơi cụ. Nếu không hận cộng sản th́ hận ai mà phải bỏ nước ? Nếu CSBV không chiếm miền Nam th́ ai bỏ nước mà đi tập thể, một chuyện chưa từng có ? Tại sao phải đi t́m tự do ? Bởi v́ cộng sản giết chết tự do. Vậy th́ không phải hận cái chủ nghĩa, cái đảng giết tự do th́ hận ai mà liều sống chết để vượt biển ? 

Cụ lại ngố đến nỗi đần hơn ai hết ḱa:

“Đạo Luật này không xóa bỏ ngày 30 tháng Tư”

Ba mươi tháng tư là ngày của lịch Tây, mắc mớ bố thằng nào mà xoá bỏ ? Đúng là “ngô mọc biển xanh” nên bị thúi rễ chết queo trụi lũi !!!

H́ h́, vui quá cụ ngố nhỉ ? 

Một cách tổng quát th́ ngày 30-4-1975 là ngày Cộng Sản Chiếm Miền Nam; là NGÀY TANG THƯƠNG TOÀN CƠI, nên mới gọi quốc hận.

Thực tế, ngày 30-4-1975 chỉ có một số ÍT gia đ́nh Sỹ quan, Cán bộ cao cấp, thân nhân họ và những người may mắn được theo Tàu Mỹ, Tàu Việt di tản ra khỏi Sài G̣n, chưa biết đi về đâu; chứ chưa có phong trào VƯỢT BIỂN, cho nên ngày ấy không phải là ngày “hành tŕnh tự do” con mẹ ǵ cả. Cụ Ngố có biết vậy hay không ? 

NHƯ CÂU TRÊN CỦA CỤ NGÔ THANH HẢI, TH̀ CỤ KHÔNG HẬN CỘNG SẢN, CỤ CHỈ ĐI T̀M CƠM ÁO; NÊN CỤ VẪN YÊU CỘNG SẢN, PHẢI VẬY KHÔNG ???

Tôi thách cụ Ngố trả lời một cách “PÚ ÁI” cho mọi người dân Việt.

 

BQK-25-4-15

 

 


 

 

Những người lính một thời bị lăng quên: Viết Lại Lịch Sử

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 


 

 

 

 

 

 

 

  

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Your name:


Your email:


Your comments: