MINH THỊ
NGƯỜI QUỐC GIA ĐẶT QUYỀN LỢI CỦA TỔ QUỐC VÀ DÂN TỘC LÊN BẢN VỊ TỐI THƯỢNG CHỨ KHÔNG TRANH QUYỀN ĐOẠT LỢI CHO CÁ NHÂN, PHE NHÓM, ĐẢNG PHÁI HAY BẦY ĐÀN TÔN GIÁO CỦA M̀NH.
NGƯỜI QUỐC GIA BẢO VỆ LĂNH THỔ CỦA TIỀN NHẦN, GIỮ G̀N DI SẢN VĂN HÓA DÂN TỘC, ĐĂI LỌC VÀ KẾT HỢP HÀI H̉A VỚI VĂN MINH VĂN HÓA TOÀN CẦU ĐỂ XÂY DỰNG XĂ HỘI VÀ CON NGƯỜI VIỆT NAM PHÙ HỢP VỚI XU THẾ TIẾN BỘ CỦA NHÂN LOẠI.
Email: kimau48@yahoo.com or kimau48@gmail.com. Cell: 404-593-4036. Facebook: Kim Âu
֎ Kim Âu ֎ Tinh Hoa ֎ Chính Nghĩa
֎ Biệt kích trong gịng lịch sử
֎֎֎֎֎֎֎
֎ Tham Khảo ֎ Thời Thế ֎ Văn Học
֎ LƯU TRỮ BÀI VỞ THEO THÁNG/NĂM
֎ 07-2008 ֎ 08-2008 ֎ 09-2008 ֎ 10-2008
֎ 11.2008 ֎ 11-2008 ֎ 12-2008 ֎ 01-2009
֎ 02-2009 ֎ 03-2009 ֎ 04-2009 ֎ 05-2009
֎ 06-2009 ֎ 07-2009 ֎ 08-2009 ֎ 09-2009
֎ 10-2009 ֎ 11-2009 ֎ 12-2009 ֎ 01-2010
֎ 03-2010 ֎ 04-2010 ֎ 05-2010 ֎ 06-2010
֎ 07-2010 ֎ 08-2010 ֎ 09-2010 ֎ 10-2010
֎ 11-2010 ֎ 12-2010 ֎ 01-2011 ֎ 02-2011
֎ 03-2011 ֎ 04-2011 ֎ 05-2011 ֎ 06-2011
֎ 07-2011 ֎ 08-2011 ֎ 09-2011 ֎ 10-2011
֎ 11-2011 ֎ 12-2011 ֎ 01-2012 ֎ 06-2012
֎ 12-2012 ֎ 01-2013 ֎ 12-2013 ֎ 03-2014
֎ 09-2014 ֎ 10-2014 ֎ 12-2014 ֎ 03-2015
֎ 04-2015 ֎ 05-2015 ֎ 12-2015 ֎ 01-2016
֎ 02-2016 ֎ 03-2016 ֎ 07-2016 ֎ 08-2016
֎ 09-2016 ֎ 10-2016 ֎ 11-2016 ֎ 12-2016
֎ 01-2017 ֎ 02-2017 ֎ 03-2017 ֎ 04-2017
֎ 05-2017 ֎ 06-2017 ֎ 07-2017 ֎ 08-2017
֎ 09-2017 ֎ 10-2017 ֎ 11-2017 ֎ 12-2017
֎ The Invisible Government Dan Moot
֎ The Invisible Government David Wise
֎ Giáo Hội La Mă:Lịch Sử và Hồ Sơ Tội Ác
֎ Secret Army Secret War ֎ CIA Giải mật
֎ Lănh Hải Việt Nam ở Biển Đông
֎ Nhật Tiến: Đặc Công Văn Hóa?
֎ Cám Ơn Anh hay Bám Xương Anh
֎ Chống Cải Danh Ngày Quốc Hận
֎ Tṛ Đại Bịp: Cứu Lụt Miền Trung
v WhiteHouse vNationalArchives vFedReBank
v Federal Register vCongr Record vCBO
v US Gov vCongressional Record vPBS
v C-SPAN v VideosLibrary vNational Pri Project
v JudicialWatch vReuter vAP vWorld Tribune
v RealClearPoliticsvZegnetvLawNewsvNYPost
v MediaMattersvSourceIntelvFRUSvIntelnews
v GlobalSecvGlobalIntelvEnergyvArchive
v NationalReviewv Hill v Dailly vStateNation
v Infowar vTownHall vCommieblaster vExaminer
v MediaBiasFactCheck vFactReport vPolitiFact
v MediaFactCheck v FactCheck v Snopes
v OpenSecret v SunlightFoundation vVeteran
v New World Order vIlluminatti News vGlobalElite
v New Max v CNSv Daily Storm v ForeignPolicy
v Observe v American Progress vFair vCity
v Guardian vPolitical Insider vLaw vMedia
v RamussenvWikileaksvFederalistvHistory
v The Online Books vBreibart vInterceipt
v AmericanFreePress vPoliticoMagvAtlantic
v National Public Radio vForeignTrade vSlate
v CNBC vFoxvFoxAtl vOAN vCBS vCNN
v Federation of American Scientist v Millenium
v Propublica vInter Investigate vIntelligent Media
v Russia Newsv Tass Defense vRussia Militaty
v Science&Technology vACLU Ten v Gateway
v Open Culture v Syndicate v Capital Research
v Nghiên Cứu Quốc Tế v Nghiên Cứu Biển Đông
v Thư Viện Quốc Gia 1 vThư Viện Quốc Gia
v Học Viện Ngoại Giao v Tự Điển BKVN
v Ca Dao Tục Ngữ v Học Viện Công Dân
v Bảo Tàng Lịch Sử v Nghiên Cứu Lịch Sử
v Dấu Hiệu Thời Đại v Văn Hiến v Sách Hiếm
v QLVNCH v Đỗ Ngọc Uyển v Hợp Lưu
v Thư Viện Hoa Sen v Vatican? v Roman Catholic
v Khoa HọcTV v Đại Kỷ Nguyên v Đỉnh Sóng
v Viễn Đông v Người Việt v Việt Báo v Quán Văn
v Việt Thức v Việt List v Việt Mỹ v Xây Dựng
v Phi Dũng v Hoa Vô Ưu v Chúng Ta v Eurasia
v Việt Tribune v Saigon Times USA v Thơ Trẻ
v Dân Việtv Việt Luận v Nam Úcv DĐ Người Dân
v Tin Mới vTiền Phong v Xă Luận vvv
v Dân Trí v Tuổi Trẻv Express v Tấm Gương
v Lao Động vThanh Niên vTiền Phong
v Sai Gon Echo v Sài G̣n v Thế Giới
v ĐCSVN v Bắc Bộ Phủ v Ng T Dũng v Ba Sàm
v Văn Học v Điện Ảnh v Cám Ơn Anh
TẠI SAO CHÚNG TA ĐỂ MẤT MIỀN NAM CHO CỘNG SẢN ?
Lê Duy San
Cuộc chiến Việt Nam mặc dầu đă được kết thúc trên ba chục năm nay, nhưng nhiều người vẫn c̣n tự hỏi: “Quân đội của chúng ta hùng mạnh như vậy, tinh thần chiến đấu của quân đội chúng ta anh dũng như vậy, nhiều quân nhân c̣n xâm chữ “Sát Cộng” vào cánh tay, c̣n đồng bào ta th́ sợ Việt Cộng như sợ cùi, sợ hủi. Bọn chúng tới đâu là đồng bào ta bỏ chạy tới đó. Vậy mà tại sao chúng ta lại thua Cộng Sản ?”
Đành rằng nguyên nhân chính và trực tiếp là v́ chúng ta bị đồng minh tức Hoa Kỳ bỏ rơi Nhưng c̣n nguyên nhân sâu xa là ǵ ? Tại sao người Mỹ lại bỏ Việt Nam? Đă có rất nhiều chính trị gia, chiến lược gia, sử gia Việt Nam cũng như ngoại quốc phân tích và đă đưa ra rất nhiều lư do, chủ quan cũng có, khách quan cũng có; nhưng chưa thấy một tác gỉa nào nói tới lư do đạo đức, luật pháp và v́ sự thiếu tinh thần yêu nước của các chính trị gia miền Nam Việt Nam.
1/ V́ đạo đức.
V́ đạo đức, chúng ta không thể bắt chước Cộng Sản, “thà giết lầm c̣n hơn tha lầm”. Bắt được những tên Cộng Sản, những tên Việt Gian, những tên ăn cơm Quốc Gia, thờ ma Cộng Sản, chúng ta vẫn đối xử nhận đạo. Hẳn chúng ta c̣n nhớ, vào năm 1955-1956, một phong trào mang tên là Phong Trào Ḥa B́nh do các ông Phạm Huy Thông, Lưu Văn Lang, Trần Kim Quan v.v…thành lập. Đây là một phong trào thiên Cộng họạt động với mục đích hỗ trợ cho Việt Cộng và đ̣i Tổng Tuyển Cử theo Hiệp định Geneve 1954, chính phủ Ngô Đ́nh Diệm cũng chỉ tống xuất một vài tên qua cầu Hiền Lương ra Bắc.
Đến đầu năm 1965 một phong trào khác mang tên tương tự là “Phong Trào Tranh Đấu Bảo Vệ Ḥa B́nh” do những tên Việt Gian, ăn cơm Quốc Gia, thờ ma Cộng Sản thành lập như Thượng Tọa Thích Quảng Liên, Bác Sỉ Thú Y Phạm Văn Huyến, Nhà Báo Phi Bằng tức Cao Minh Chiến, Giáo Sư Tôn Thất Dương Kỵ, Bác Sĩ Lê Khắc Quyến v.v. Gần 30 thành viên của phong trào này đă bị bắt giữ, trong đó có Cao Minh Chiến, Tôn Thất Dương Kỵ và Phạm Văn Huyến. Tướng Nguyễn Chánh Thi đă đề nghị thả dù bọn này ra bắc vỹ tuyến 17 tức bên kia cầu Hiền Lương cho Việt Cộng. Nhưng Thủ Tướng Phan Huy Quát cũng chỉ v́ lư do nhân đạo, sợ làm như vậy bọn chúng có thể gẫy chân, què tay v́ bọn chúng đâu biết nhẩy dù, nên đă lấy cớ rằng làm như vậy, quốc tế sẽ chỉ trích, và chỉ đồng ư giải giao bọn chúng cho Việt Cộng bằng đường bộ qua cầu Hiền Lương.
Ngày nay, ở hải ngoại cũng vậy. Những người chống Cộng luôn luôn bị một số người vin vào lư do đạo đức, văn hóa để chỉ trích người khác. Nếu chống Cộng hăng say qúa th́ bị chỉ trích là qúa khích. Nếu dùng danh từ mạnh mẽ qúa hay b́nh dân qúa th́ bị phê b́nh, chỉ trích là ấu trĩ, là thiếu văn hóa, là phản tuyên truyền có khi c̣n bị nhục mạ là hạ cấp, là vô học.
Bọn Việt Cộng mở miệng ra nói là thấy tuyền tuyên truyền giả dối, đối đáp th́ ngụy biện, vô học, nếp sống th́ tàn ác, vô đạo đức. Vậy mà chẳng thấy ai nói ǵ. Trái lại, nếu có ai v́ chống Cộng nói sai một chút, nói qúa lời một câu, mà đâu có phải nói họ mà chỉ là nói bọn Việt Cộng hoăc bọn Việt Gian Cộng Sản là bị chỉ trích, bị phê b́nh liền, có khi c̣n bị mạ lỵ. Bọn người này, không biết họ thuộc loại nào? Có thể họ là bọn Việt Cộng nằm vùng, có thể họ là bọn Việt Gian Cộng Sản, nhưng cũng có thể chỉ v́ cảm t́nh cá nhân nên đă bênh vực nhau. Nói ra họ lại la làng là bị chụp mũ này, mũ nọ. Có điều chắc chắn là không bao giờ thấy họ viết một bài nào chống Cộng. Hoặc nếu có th́ cũng chỉ hời hợt hoặc vô thưởng, vô phạt để chứng tỏ ta đây cũng là người chống Cộng. C̣n những bài viết chỉ trích những người chống Cộng th́ họ phê b́nh chỉ trích tới nơi, tới chốn.
2/ V́ luật pháp.
V́ luật pháp, chúng ta có bắt được Việt Cộng, chúng ta cũng không thể cho chúng ṃ tôm, bắt ốc như bọn Cộng Sản đă làm đối với những người quốc gia trong thời chiến tranh. Chúng ta phải đưa chúng ra ṭa để xét xử theo luật pháp. Dù chúng có tội th́ cũng chỉ giam giữ ít lâu rồi lại thả ra. Trường hợp phạt chúng tội tử h́nh, thật là hiếm. Thường th́ chúng ta cũng rất nhẹ tay với chúng. Không những thế, nhiều khi c̣n để t́nh cảm lấn áp. Do đó có những trường hợp kẻ bị bắt có thế lực hoặc có liên hệ với các ông lớn trong chính quyền Việt Nam Cộng Ḥa được can thiệp và cho tại ngoại ngay từ lúc mới bị bắt hoặc được cho biết trước để mà chạy trốn hoặc phi tang chứng cớ.
Trường hợp thứ 1 là Nguyễn Đ́nh Ngọc (1), giáo sư trường Đại Học Khoa Học Saigon. Ông này có hoạt động cho Việt Cộng nên bị bắt. Ông Nguyễn Chung Tú, Khoa Trưởng Trường Đại Học Khoa Học Saigon đă lấy tư cách và uy tín của ḿnh để bảo lănh cho ông ta. V́ thế, ông Ngọc không những đă được tại ngoại mà cũng chẳng phải ra toà lănh án.
Trường hợp thứ 2 là Trần Đ́nh Minh, cán bộ xă Hải Nhuận thuộc quận Hương Điền Tỉnh Thừa Thiên, một Việt Cộng nằm vùng. Tháng 5 năm 1972 (mùa hè đỏ lửa), để ngăn chận cuộc tổng nổi dậy của Cộng quân tại Huế, Thiếu Tá Liên Thành, Trưởng Ty Cảnh Sát Thừa Thiên đă mở cuộc hành quân gọi là Chiến Dịch B́nh Minh và đă bắt giữ khoảng 1,500 Việt cộng và nội tuyến trong đó có Trần Đ́nh Minh. Chỉ mấy ngày sau khi Trần Đ́nh Minh bị bắt, Thiếu Tá Liên Thành đă nhận được điện thoại của Đại Tá Dương Quang Tiếp Chỉ Huy Trưởng Cảnh Sát Quốc Gia Vùng I, ra lệnh thả Trần Đ́nh Minh. Lư do là v́ Ủy Viên Chính Phủ Ṭa án Quân Sự Mặt Trận Vùng I Chiến Thuật, Trung Tá Cao Chánh Hựu là bạn thân của Đại Tá Dương Quang Tiếp đứng ra làm giấy bảo lănh cho Trần Đ́nh Minh.
Trường hợp điển h́nh thứ ba là Nguyễn Ngọc Lương. Ông Tạ Quang Khôi cho biết: “Lương là một cán bộ cộng sản được gài vào Nam theo cuộc di cư năm 1954. Sau Lương được nhận vào đài phát thanh Saigon làm biên tập viên pḥng b́nh luận. Lương bị công an bắt, không phải một lần mà nhiều lần. Nhưng không hiểu sao công an bắt rồi thả mà không giam giữ luôn trong tù hoặc đưa ra ṭa xét xử dù biết chắc ông hoạt động cho cộng sản? Không những thế, ông Tổng Giám Đốc Nha Vô Tuyến Truyền Thanh c̣n vào khám thăm Lương mỗi khi y bị bắt.
Trường hợp thứ tư là nhà văn Vũ Hạnh (2), tên thật là Nguyễn Đức Dũng sinh năm 1926 tại Quảng Nam. Ông là cán bộ văn hóa khu ủy Sài G̣n-Gia Định. Ông Hạnh bị bắt 5 lần, nhưng lần nào cũng có người bảo lănh cho tại ngọai. Người bảo lănh sau cùng cho Vũ Hạnh là Linh Mục Thanh Lăng, Chủ tịch Hội Văn Bút.
Vụ Têt Mậu Thân 1968, không thiếu ǵ những tên Việt Cộng giết người một cách dă man, giết người một cách vô tội vạ, giết người hàng loạt. Vậy mà bọn chúng đâu có bị ai đưa ra ṭa? C̣n chúng ta, nếu v́ qúa tức giận trước những hành động qúa độc ác, dă man của bọn chúng mà tự ư giết một tên Việt Cộng nào đó, th́ dù có lư do chính đáng đến đâu cũng vẫn bị kết tội là dă man, là vô nhân đạo. Nếu không bị đưa ra ṭa th́ cũng bị nhiều người phê b́nh và thế giới nguyền rủa. Đó là trường hợp của tướng Nguyễn Ngọc Loan đă xử tử tên Việt Cộng Nguyễn Văn Lém tự Bẩy Lớp, kẻ đă sát hại cả gia đ́nh một sĩ quan cảnh sát vào Tết Mậu Thân 1968.
3/ V́ thiếu ư thức.
Ngày 24-9-1954, Thủ Tướng Ngô Đ́nh Diệm, thừa ủy nhiệm Quốc trưởng Bảo Đại, kư Sắc lệnh số 94-CP cải tổ nội các. Nhiều chính trị gia tên tuổi đă tham gia như Trần Văn Đỗ Tổng trưởng Bộ Ngoại giao, Bùi Văn Thinh Tổng trưởng Bộ Tư pháp, Phạm Xuân Thái Tổng trưởng Bộ Thông tin và Chiến tranh tâm lư, Trần Hữu Phương Tổng trưởng Bộ Tài chính, Lương Trọng Tường, Tổng trưởng Bộ Kinh tế, Nguyễn Công Hầu, Tổng trưởng Bộ Canh nông, Trần Văn Bạch, Tổng trưởng Bộ Công chính, Nguyễn Văn Thoại Tổng trưởng Bộ Kế hoạch và Kiến thiết, Huỳnh Kim Hữu Tổng trưởng Bộ Y tế, Nguyễn Dương Đôn, Tổng trưởng Bộ Quốc gia giáo dục, Nguyễn Mạnh Bảo Tổng trưởng Bộ Xă Lao, Nguyễn Đức Thuận Tổng trưởng Bộ Cải Cách, Nguyễn Tăng Nguyên, Tổng trưởng Bộ Lao động và Thanh niên, Hồ Thông Minh Tổng trường phụ tá Quốc pḥng, Trần Ngọc Liên, Bộ trưởng ở Phủ Thủ tướng, đặc nhiệm Công vụ, Phạm Duy Khiêm Bộ trưởng đặc nhiệm tại Phủ Thủ tướng, Bùi Kiện Tín, Bộ trưởng đặc nhiệm tại Phủ Thủ tướng, Huỳnh Văn Nhiệm, Bộ trưởng Bộ Nội vụ, Nguyễn Văn Cát Thứ trưởng Bộ Nội vụ.
Khi biết tướng Nguyễn văn Hinh (thân Pháp) muốn lật đổ Thủ Tướng Ngô Đ́nh Diệm, họ sợ ông Diệm mất chức nên một số người đă từ chức gây điêu đứng cho TT Ngô Đ́nh Diệm. Sau khi Thủ Tướng Ngô Đ́nh Diệm vượt qua được cơn sóng gió và tống cổ được Nguyễn văn Hinh ra khỏi nước và thiết lập nền đệ nhất Cộng Ḥa th́ cũng lúc các đảng phái quốc gia nói riêng, giới chính trị gia miền Nam nói chung, v́ thiếu ư thức, v́ quyền lợi phe nhóm và nhất là v́ ngu dốt, đă đặt quyền lợi của đảng phái, của phe nhóm lên trên quyền lợi của quốc gia dân tộc. Họ t́m cách đả phá, chỉ trích chính quyền và đ̣i hỏi những điều chính quyền không thể thỏa măi họ được. Họ không cần biết là Việt Cộng luôn luôn t́m cách lợi dụng những sự bất an và xáo trộn của xă hội để phá họai miền Nam Việt Nam.
Họ đă gây ra cuộc đảo chính bất thành ngày 11/11/1960 mà trong đó nhóm Tự Do Tiến Bộ c̣n gọi là Nhóm Caravelle chủ xướng, vụ 2 phi công VNCH Nguyễn Văn Cử và Phạm Phú Quốc ném bom Dinh Độc Lập ngày 27/2/1962 do Đại Việt Quốc Dân Đảng chủ mưu làm cho người Mỹ hết tin tưởng vào chính quyền của TT Ngô Đ́nh Diệm dẫn tới cuộc đảo chính ngày 1/11/1963.
Nếu cho rằng trong thời Đệ Nhất Cộng Ḥa, các chính trị gia, các đảng phái quốc gia đă không có cơ hội để thi thố tài năng. Nhưng trong thời Đệ Nhị Cộng Ḥa, họ đă có cơ hội, nhưng họ đă làm được ǵ hay chỉ phá họai? Phá họai hết tất cả những ǵ mà nền đệ Nhất Cộng Ḥa đă xây dựng được? Hết nội các Nguyễn Ngọc Thơ (11/63 - 1/64), các Trần Văn Hương (8/64 - 10/64, đến nội các Phan Huy Quát (2/65 – 6/65), không nội các nào thọ được hơn 4 tháng và dĩ nhiên cũng chẳng ai làm được tṛ trống ǵ. Để rồi lại phải trao quyền cho quân đội để trở lại vai tṛ chỉ trích và quậy phá.
Không biết bao nhiêu là cuộc biểu t́nh, xuống đường để gây rối cho miền Nam và làm nản ḷng người Mỹ. Nào là Phong trào đấu tranh của kư giả miền Nam Việt Nam tục gọi là Phong Trào kư giả đi ăn mày, Phong trào đ̣i quyền sống của Luật Sư Ngô Bá Thành, Phong trào bài trừ tham nhũng và đ̣i hỏi TT Nguyễn Văn Thiệu phải từ chức của Linh Mục Trần Hữu Thanh, Ủy Ban Bảo Vệ quyền lợi lao động của Linh Mục Linh mục hốt rác LM Phan Khắc Từ, LM Trương Bá Cần, LM Trần Thế Luân và LM Nguyền Ngọc Lan, Lực lượng Ḥa Hợp, Ḥa Giải Dân Tộc của nhóm phật tử đấu tranh v.v… và hơn 140 vụ xuống đường khác của bọn Việt Cộng đội lốt sư săi súi dục học sinh sinh viên biểu t́nh “chống Mỹ cứu nước”. Họ không cần biết là bọn Việt Cộng đang cố t́nh vi phạm Hiệp Đinh Paris và quyết tâm tiến chiếm miền Nam. Không những thế, họ c̣n gọi những dân biểu, thượng nghị sĩ ủng hộ chính quyền một cách vô ư thức là dân biểu gia nô, thượng nghị sĩ gia nô.
Trong cuộc chiến Nam Bắc Hàn, có lúc Nam Hàn chỉ c̣n một vùng đất nhỏ bằng tỉnh Cà-Mâu của miền Nam, vậy mà nhờ sự quyết tâm hỗ trợ của Mỹ, Nam Hàn vẫn phản công lấy lại toàn lănh thổ đă mất. Miền Nam Việt Nam c̣n Thủ Đô, c̣n vùng 4 và hơn một nửa vùng 3, nếu Mỹ không quyết tâm ngưng viện trợ cho miền Nam Việt Nam th́ dĩ nhiên quân đội VNCH cũng sẽ tiến chiếm lại được những vùng đă mất như đă chiếm lại được Quảng Trị trong mùa hè đỏ lửa 1972.
Nhưng tiếc rằng chính chúng ta, hay nói cho đúng hơn, chính bọn tướng lănh vô kỷ luật đă làm xụp đổ nền đệ nhất VNCH, chính bọn chính trị gia ngu dốt, chính bọn sư săi, linh mục thân Cộng, chính bọn trí thức ăn cơm quốc gia, thờ ma Cộng Sản, đă làm cho người Mỹ thất vọng, không c̣n muốn giúp chúng ta nữa. Đó là những nguyên do khiến cho miền Nam Việt Nam phải mất vào tay Cộng Sản.
Lê Duy San
Chú thích :
(1) Nguyễn Đ́nh Ngọc được học bổng của chính phủ VNCH đi du học tại Pháp. Năm 1965, ông trở về và được dậy học tại Đại Học Khoa Học Saigon. Sau 1975, ông được Việt Cộng ghi nhận là có công đầu trong kế hoạch đào tạo và phát triển ngành tin học Việt Nam. Ông c̣n là một nhà t́nh báo và được phong quân hàm Thiếu tướng Công an Nhân dân Việt Nam giống như trường hợp của nhà báo Phạm Ngọc Ẩn.
(2) Sau năm 1975, ông làm Tổng thư kư Hội Văn nghệ Thành phố Hồ Chí Minh, ủy viên ban chấp hành Liên Hiệp Các Hội Văn Học Nghệ thuật Thành phố Hồ Chí Minh. Đây là một tổ chức của đảng, phải theo sự chỉ đạo của đảng và Ban Tuyên Giáo Trung Ương như các hội khác thuộc về tổ chức của đảng, của nhà nước.
Tặng Kim Âu
Chính khí hạo nhiên! Tổ Quốc t́nh.
Nghĩa trung can đảm, cái thiên thanh.
Văn phong thảo phạt, quần hùng phục.
Sơn đỉnh vân phi, vạn lư tŕnh.
Thảo Đường Cư Sĩ.