MINH THỊ
NGƯỜI QUỐC GIA ĐẶT QUYỀN LỢI CỦA TỔ QUỐC VÀ DÂN TỘC LÊN BẢN VỊ TỐI THƯỢNG CHỨ KHÔNG TRANH QUYỀN ĐOẠT LỢI CHO CÁ NHÂN, PHE NHÓM, ĐẢNG PHÁI HAY BẦY ĐÀN TÔN GIÁO CỦA M̀NH.
NGƯỜI QUỐC GIA BẢO VỆ LĂNH THỔ CỦA TIỀN NHẦN, GIỮ G̀N DI SẢN VĂN HÓA DÂN TỘC, ĐĂI LỌC VÀ KẾT HỢP HÀI H̉A VỚI VĂN MINH VĂN HÓA TOÀN CẦU ĐỂ XÂY DỰNG XĂ HỘI VÀ CON NGƯỜI VIỆT NAM PHÙ HỢP VỚI XU THẾ TIẾN BỘ CỦA NHÂN LOẠI.
Email: kimau48@yahoo.com or kimau48@gmail.com. Cell: 404-593-4036. Facebook: Kim Âu
֎ Kim Âu ֎ Tinh Hoa ֎ Chính Nghĩa
֎ Biệt kích trong gịng lịch sử
֎֎֎֎֎֎֎
֎ Tham Khảo ֎ Thời Thế ֎ Văn Học
֎ LƯU TRỮ BÀI VỞ THEO THÁNG/NĂM
֎ 07-2008 ֎ 08-2008 ֎ 09-2008 ֎ 10-2008
֎ 11.2008 ֎ 11-2008 ֎ 12-2008 ֎ 01-2009
֎ 02-2009 ֎ 03-2009 ֎ 04-2009 ֎ 05-2009
֎ 06-2009 ֎ 07-2009 ֎ 08-2009 ֎ 09-2009
֎ 10-2009 ֎ 11-2009 ֎ 12-2009 ֎ 01-2010
֎ 03-2010 ֎ 04-2010 ֎ 05-2010 ֎ 06-2010
֎ 07-2010 ֎ 08-2010 ֎ 09-2010 ֎ 10-2010
֎ 11-2010 ֎ 12-2010 ֎ 01-2011 ֎ 02-2011
֎ 03-2011 ֎ 04-2011 ֎ 05-2011 ֎ 06-2011
֎ 07-2011 ֎ 08-2011 ֎ 09-2011 ֎ 10-2011
֎ 11-2011 ֎ 12-2011 ֎ 01-2012 ֎ 06-2012
֎ 12-2012 ֎ 01-2013 ֎ 12-2013 ֎ 03-2014
֎ 09-2014 ֎ 10-2014 ֎ 12-2014 ֎ 03-2015
֎ 04-2015 ֎ 05-2015 ֎ 12-2015 ֎ 01-2016
֎ 02-2016 ֎ 03-2016 ֎ 07-2016 ֎ 08-2016
֎ 09-2016 ֎ 10-2016 ֎ 11-2016 ֎ 12-2016
֎ 01-2017 ֎ 02-2017 ֎ 03-2017 ֎ 04-2017
֎ 05-2017 ֎ 06-2017 ֎ 07-2017 ֎ 08-2017
֎ The Invisible Government Dan Moot
֎ The Invisible Government David Wise
֎ Giáo Hội La Mă:Lịch Sử và Hồ Sơ Tội Ác
֎ Secret Army Secret War ֎ CIA Giải mật
֎ Nhật Tiến: Đặc Công Văn Hóa?
֎ Cám Ơn Anh hay Bám Xương Anh
֎ Chống Cải Danh Ngày Quốc Hận
֎ Tṛ Đại Bịp: Cứu Lụt Miền Trung
v WhiteHouse vNationalArchives vFedReBank
v Federal Register vCongr Record v CBO
v US Government vCongressional Record
v C-SPAN v VideosLibrary vNational Pri Project
v JudicialWatch vAssociatedPress vReuter News
v RealClearPolitics vMediaMattersvLawNews
v NationalReviewv Hill v Dailly vStateNation
v Infowar vTownHall vCommieblaster v Examiner
v MediaBiasFactCheck vFactReport vPolitiFact
v MediaFactCheck v FactCheck v Snopes
v OpenSecret v SunlightFoundation v Veteran
v New World Order vIlluminatti News vGlobalElite
v New Max v CNSv Daily Storm v ForeignPolicy
v Observe v American Progress vFair vCity
v Guardian v Political Insider v Law v Media
v Ramussen Report v Wikileaks v Federalist
v The Online Books Page v Breibart Interceipt
v AmericanFreePress v PoliticoMag v Atlantic
v National Public Radio v ForeignTrade v Slate
v CNBC vFoxvFoxAtl vOAN vCBS v CNN
v Federation of American Scientist v Millenium
v Propublica vInter Investigate vIntelligent Media
v Russia Newsv Tass Defense vRussia Militaty
v Science&Technology vACLU Ten v Gateway
v Open Culture v Syndicate v Capital Research
v Nghiên Cứu Quốc Tế v Nghiên Cứu Biển Đông
v Thư Viện Quốc Gia 1 vThư Viện Quốc Gia
v Học Viện Ngoại Giao v Tự Điển BKVN
v Ca Dao Tục Ngữ v Học Viện Công Dân
v Bảo Tàng Lịch Sử v Nghiên Cứu Lịch Sử
v Dấu Hiệu Thời Đại v Văn Hiến
v QLVNCH v Đỗ Ngọc Uyển v Hợp Lưu
v Thư Viện Hoa Sen v Vatican? v Roman Catholic
v Khoa HọcTV v Sai Gon Echo v Viễn Đông
v Người Việt v Việt Báo vQuán Văn
HOÀNG SA - VIỆT NAM THẾ KỶ 21
Kim Âu
Năm 2002, sau ngày 19 tháng Giêng, chúng tôi có viết một bài về việc ǵn giữ cương vực quốc gia; bảo vệ lănh thổ, lănh hải và những di sản của tiền nhân là chính nghĩa của dân tộc và trách nhiệm của tất cả những người mang trong huyết quản gịng máu Lạc Hồng. Bài viết đăng trên tuần báo Chính Nghĩa (Atlanta) đề cập đến trận hải chiến Hoàng Sa năm 1974 với một tâm trạng mến mộ, khâm phục chiến công của quân chủng Hải Quân như sau:
“Năm 1974, dựa trên nền tảng pháp lư của tuyên cáo này và văn thư bán nước của Đảng Cộng Sản Việt Nam đă nói ở trên, Trung Cộng tiến đánh Hoàng Sa. Trận hải chiến Hoàng Sa bùng nổ và kết thúc nhanh chóng nhưng đi vào lịch sử, quân sử của dân tộc Việt Nam. Trong trận đánh này, những người đă quyết chiến để bảo vệ giang sơn gấm vóc của tiền nhân không ai khác hơn là những người lính Việt Nam Cộng Ḥa mà bộ máy tuyên truyền của bọn Cộng Sản Bắc Việt luôn công kích là “Việt Gian, Bán Nước”. Do điều kiện và hoàn cảnh của chiến trường nên binh chủng hải quân được là đại diện, là lực lượng chủ công. Trận đánh oanh liệt này đă gây cho phía Trung Cộng thiệt hại gấp ba lần VNCH (về nhân mạng, và chiến hạm. Nhưng VNCH lúc đó lại đang phải đương đầu với Việt Cộng nên lực lượng tham chiến quá ít, vũ khí chỉ có đại bác, chiến hạm nhỏ. Phía Trung-quốc có hỏa tiễn địa địa, chiến hạm lớn đông, lực lượng tham chiến đông gấp nhiều lần v́ vậy VNCH phải tạm bỏ kế hoạch tái chiếm Hoàng-sa. Vào thời kỳ đó dư luận thế giới đều rất ngạc nhiên v́ Hoa-kỳ với VNCH vốn có hiệp ước hỗ tương an ninh và quân đội Hoa Kỳ đang tham chiến tại Việt-Nam; đệ thất hạm đội Hoa Kỳ với lực lượng hết sức hùng hậu thường xuyên tuần hành gần vùng biển hai bên giao chiến nhưng không hề can thiệp, không tiếp sức cho VNCH?”
Năm 2009 chúng tôi lại được đọc bài của Thiếu Tá Phạm văn Hồng Sĩ quan lănh thổ quân đoàn I người đưa phái đoàn công binh và Gerald Emil Kosh của ṭa lănh sự Mỹ ra đo đạc để chuẩn bị làm phi trường tại đảo, sau đó khi xảy ra cuộc hải chiến mọi người kẹt lại trên đảo sau khi chiến đấu đến hết đạn, bị bắt làm tù binh trong đó có cả bốn nhân viên khí tượng đều đưa sang cầm tù tại lục địa và được trao trả qua đường Hồng Kông.
Năm 2012 lại được xem đoạn phim của anh Phạm Văn Hồng tường thuật sự việc ở Hoàng Sa. Tất cả sự thật đă được phơi bày dưới ánh sáng mặt trời, vầng hào quang giả dối đă tàn lụi sót lại chỉ là tṛ dối trá ô nhục.
Trận hải chiến ở Hoàng Sa năm 1974 là một trận đầu tiên và duy nhất đối chiến trên bỉển của Hải Quân VNCH. Đáng buồn thay đó là một trận thua đậm dẫn tới mất tàu, mất người, mất đảo. V́ nhu cầu tuyên truyền hay gọi một cách văn chương là "tâm lư chiến"nên những người có trách nhiệm chỉ huy, lực lượng tham gia trận đánh đă được tuyên dương, vinh danh rầm rộ thay v́ nhận lănh kỷ luật do đă thua một trận không đáng thua. Thua v́ khi lâm trận hai tàu thuộc hải đội yểm trợ đă sớm tháo chạy. Điều đó chứng minh rằng các vị chỉ huy của VNCH không hề nắm vững t́nh thế, ngoài những người đă hy sinh trong khi làm nhiệm vụ chiến đấu và đào thoát, phần c̣n lại cấp chỉ huy trên hai chiến hạm HQ 4, HQ 5 đă không đủ can đảm và dũng khí làm chủ chính ḿnh để quyết chiến, quyết thắng mà vội vă bỏ đồng đội chém vè và cho đến ngày nay c̣n trơ tráo nguỵ tạo để lừa dối lịch sử. Các chứng nhân c̣n sống kể lại cho thấy, với bốn chiến hạm tuy là đồ phế thải của Hoa Kỳ nhưng so với lực lượng tham chiến của Trung Cộng th́ hải đội của VNCH vượt trội. Nếu đồng ḷng hợp sức tác chiến th́ chắc chắn thắng lợi rất oanh liệt nhưng khốn thay khi HQ-16 và HQ-10 nghênh chiến th́ hai chiến hạm HQ-4 , HQ-5 chỉ nhằm mục đích đánh bài tẩu mă, bắn cả vào tàu của đồng đội.Việc tưởng niệm những tử sĩ hy sinh trong trận đánh này nên tiếp tục hàng năm để nhắc nhở các thế hệ dânViệt mai sau ghi nhớ ngày bị mất Hoàng Sa đến khi có thời cơ và đủ lực lượng để khôi phục lại phần lănh hải này.
Sự thật đă rơ ràng, trận hải chiến bùng nổ từ nguyên nhân Kissinger mưu toan bán đứng Hoàng Sa cho Trung Cộng. Tuy nhiên lănh thổ và lănh hải thuộc về Việt Nam Cộng Ḥa chứ không phải là hải đảo của Hoa Kỳ để hắn tự tung, tự tác. Hắn chỉ bày mưu lập kế, bật đèn xanh cho Trung Quốc chứ không thể trói tay Nguyễn văn Thiệu hay trói tay những người lính trên chiến trường. Nếu cấp lănh đạo VNCH ư thức được lănh thổ là của chúng ta, đất nước là của toàn dân để đừng tham quyền cố vị cam tâm làm tay sai, sống dựa ḥan toàn vào chủ Mỹ th́ lịch sử đă khác. Và câu trả lời ai làm mất Hoàng Sa đă rơ. Thủ phạm chính là Nguyễn văn Thiệu người lănh đạo tối cao của nền Đệ Nhị Việt Nam Cộng Ḥa. Lực lượng trực diện tác chiến ở Hoàng Sa chỉ làm nhiệm vụ tuân hành lệnh thượng cấp. Lănh tụ tối cao của Việt Nam Cộng Ḥa lúc đó đối phó với sự việc như thế nào? Theo những người chỉ huy từ quân đoàn I, hải đội và hạm trưởng tổng thống Nguyễn VănThiệu cho lệnh khai hỏa. Đó là hành động tự vệ chính đáng nhưng thật ngu xuẩn v́ ra lệnh như thế phải kèm theo một kế hoạch huy động hai quân chủng hải và không quân để tác chiến trên biển và trên không để chiến thắng đẩy lui đối phương, tái chiếm và củng cố vị trí để pḥng thủ. Đánh như lệnh của Nguyễn văn Thiệu là chỉ đánh để bỏ chạy hay thật ra là đánh để bàn giao chủ quyền lănh hải cho Trung Cộng thay v́ để trong t́nh trạng tranh chấp. Nếu Thiệu khôn ngoan không ra lệnh đánh mà chỉ giữ vững vị trí, tăng cường hải đội, đưa không quân xuất kích làm áp lực, chưa chắc đă có trận đánh và Hoàng Sa không mất....
Thiệu và đồng bọn đă bán súng đạn, thuốc men cho VC, bán rẻ Hoàng Sa, Phước Long sau đó, rồi Ban Mê Thuột, Huế, Đà Nẵng, Thiệu không chỉ bán lănh thổ mà bán cả mạng lính, mạng dân, bán luôn thể chế Việt Nam Cộng Ḥa, giao cho Việt Cộng toàn miền Nam để được Hoa Kỳ bảo vệ cho "cao phi viễn tẩu". Thomas Polgar, Timmes, Frank Snepp và cả Graham Martin lén lút đưa Thiệu, Khiêm và nhóm cận vệ ra khỏi Sải G̣n vào tối 25/4/1975. Việc bỏ nước ra đi một cách hèn hạ, lén lút của Nguyễn văn Thiệu - Trần Thiện Khiêm đă trở thành chuyện lưu xú vạn niên!
Thiệu đánh trống bỏ dùi chuồn trước
Mời độc giả đọc một đoạn trích trong bài viết của Nguyễn Tấn Phận gia nô Trần Thiện Khiêm thuật lại ngày cuối cùng của Thiệu và Khiêm cho đến phút lên máy bay thoát khỏi Sài G̣n để thấy tư cách chư hầu, tay sai Mỹ khi miêu tả Graham Martin:
"Xa xa trong bóng đêm, xung quanh chúng tôi xuất hiện có nhiều người Mỹ vạm vỡ, vận thường phục, súng M16 dựng đứng bên hông, trong thế tác chiến… Chúng tôi tông cửa xe, bước xuống mau. Tổng thống Thiệu đi trước, Đại tướng Khiêm theo sau, rồi Polgar, Timmes. Chúng tôi nối đuôi theo sau. H́nh ảnh ông Đại sứ Graham Martin – một quan Khâm sai của Đại Vương quốc Hoa Kỳ – hiện ra tại chân cầu thang máy bay như một vị thần hộ mạng, giống với h́nh ảnh ông thần miễu Ông Tà ở Ô-Môn quê tôi mà hồi nhỏ tôi đă tưởng tượng ra: đôi mắt xanh, tóc bạc trắng, hai tay dài ḷng tḥng… ai cũng phải sợ.
Tổng thống Thiệu bắt tay ông Đại sứ. Hai bên trao đổi mấy lời. Tất cả leo lên mau. Tổng thống Thiệu, Đại tướng Khiêm, tướng Timmes vào buồng danh dự. Tại đây có bốn ghế bành bọc vải trắng. (Sau nầy mới biết đó là máy bay riêng của đại sứ Martin) Đại sứ Martin vào tận buồng máy nói vài lời tiễn biệt rồi vội vă rời máy bay. Chúng tôi mạnh ai nấy t́m chỗ ngồi ở các hàng ghế phía sau. Vào thời điểm nầy, Trung tá Nguyễn văn Phú Hiệp là phi công chiếc máy bay Air Việt Nam 727 có lịnh ứng trực, chuẩn bị sẵn sàng, chỉ dành riêng cho Tổng thống Thiệu sử dụng. Trung tá Hiệp trước kia là Trưởng phi hành đoàn trực thăng Phủ Tổng thống. Anh Hiệp, giờ chót không đi được, sau nầy chết trong trại tù Cộng sản. Cũng vào thời gian nói trên, một vài đơn vị trưởng các đơn vi pḥng thủ Thủ Đô, và các đơn vị đóng quân gần khu vực phi trường Tân Sơn Nhứt được nghe dư luận đồn đải là có người rỉ tai:
Ông Thiệu sẽ dùng Air Việt Nam để ra khỏi nước…”
Khi tất cả chúng tôi ngồi vào chỗ rồi th́ Tổng thống Thiệu từ phía trước bước ra sau chỗ chúng tôi. Ông đứng giữa hai hàng ghế với khuôn mặt không c̣n giống như hồi ở nhà Đại tướng nữa. Nét nghiêm nghị như giận dữ hiện rơ trên khuôn mặt như tôi đă từng chứng kiến nhiều lần trước kia. Các sĩ quan làm việc quanh ông đôi khi phải đón nhận những phản ứng dữ dội từ ông, thay cho các đối tượng mà ông v́ cần phải giữ ḥa khí ở một mức độ có thể coi được, ông thường “giận cá chém thớt” và hay “phang nhầm” chúng tôi. Với cái nh́n sáng quắc, mặt đỏ gay, Tổng thống Thiệu gằn từng tiếng:
- “Nè, các chú nhớ là không được nói ǵ hết. Có ai hay báo chí hỏi th́ trả lời là không biết ǵ hết! Nghe chưa!”.
Nói xong ông liền trở về phía trước.
Đoạn đường từ Bộ Tổng Tham mưu đến đây không xa, chỉ là một khoảng đường rất ngắn nhưng với tôi nó thật dài. Cho tới bây giờ, khi ngồi ghi lại những ḍng nầy tôi vẫn c̣n cảm thấy mọi việc như vừa mới xảy ra!
Đúng 9 giờ 15 phút, giờ Sài-g̣n. Buồng máy máy bay tắt đèn. Phi cơ từ từ lăn bánh ra phi đạo, đem theo hai vị lănh tụ quốc gia, một tướng lănh Mỹ và 9 “quan” tùy tùng, hộ vệ! Chiếc phi cơ lượn một ṿng trên bầu trời “đen tối” của không phận Sài-G̣n, rồi hướng về biển Đông…" đọc toàn bài tại đây: Thiệu Khiêm Ra Đi
***
Những sự kiện lịch sử từ mất Hoàng Sa cho đến thể chế Việt Nam Cộng Ḥa tiêu vong xảy ra trong thời gian chúng tôi đang bị bọn Việt Cộng hành hạ cùm kẹp suốt hơn hai năm trên trại Cổng Trời từ 19-5-1973 cho tới giữa tháng 5 - 1975. Việt Cộng không cần đánh đập và tra tấn trắng trợn. Chúng chỉ dùng nhà cùm, hạ mức ăn để đánh vào cái dạ dày lép kẹp. Cái đói kết hợp với thời tiết có nhiệt độ thấp ở cao nguyên Quản Bạ, Hà Giang tạo thành cái rét khủng khiếp của xà lim Cổng Trời buộc tất cả đám Biệt Kích phải đầu hàng trở thành những con mèo ngoan ngoăn chấp hành lao động, học tập, cải tạo ngay chỉ sau ba tháng, ngoại trừ chúng tôi.
Nhưng năm 1973 khi kư Hiệp định Paris, nạn nhân của Hoa Kỳ và Nguyễn văn Thiệu không chỉ là những người lính Biệt Kích hoạt động mạo hiểm ngoại biên, sang Lào, ra Bắc Việt mà c̣n bỏ mặc những người lính Nhảy Dù, Biệt Động Quân, Thủy Quân Lục Chiến, Sư Đoàn 1BB, bị bắt làm tù binh trong cuộc hành quân Lam Sơn 719, Địa Phương Quân bị bắt thời kỳ mùa hè đỏ lửa ở Quảng Trị năm 1972 bị đưa ra miền Bắc giam giữ.
Thật là đáng thương! Những người lính bị giam cầm trong nhà tù cộng sản lúc nào cũng mong ngóng ngày đ́nh chiến để trở về với quê hương, bản quán, gia đ́nh, cha mẹ, vợ con. Họ không hề biết rằng họ đă trở thành những con tốt thí bởi những tên lănh đạo đểu cáng tồi bại. Không ai ngó ngàng đến họ. Đ́nh chiến, rồi thời hạn trao đổi trôi qua, những người lính Nhảy Dù, Biệt Động Quân, Thủy Quân Lục Chiến, Sư Đoàn1BB tiếp tục làm bạn với nhà tù cộng sản, ăn miếng cơm gạo mục, bo bo, hoặc độn đủ thứ trên đời để kéo lê kiếp sống vất vưởng nơi địa ngục trần gian không có ngày về. Trong khi bọn quân phiệt, điếm thối chính trị ngồi ở khán đài duyệt binh tại Sài G̣n xem những người lính c̣n may mắn chưa rơi vào cảnh ngộ bất hạnh, phấn khởi diễn hành tôn vinh chúng.
T́nh chiến hữu, ḷng tri ân, cách xử sự của thể chế Việt Nam Cộng Ḥa với những người chiến sĩ tiên phong liều thân đi vào đất giặc như vậy th́ quả là đê mạt, thực đáng phỉ nhổ.
Nhưng rồi năm tháng trôi đi những biến động "răng cắn dập môi" giữa Việt Cộng -Trung Cộng đưa chúng tôi từ cao nguyên lưu đày về xuôi và cuối cùng hồn thiêng sông núi không phụ ḷng những người dũng sĩ tận hiến nên gịng chảy của lịch sử cũng đưa chúng tôi đến được Hoa Kỳ để t́m ra giải đáp về những ẩn khuất của lịch sử.
Quốc Hội và Chính Phủ Hoa Kỳ đă nhận lỗi và giải quyết những sai trái của họ đối với những người Biệt Kích Việt Nam để tẩy xóa sự ô uế, vô đạo đức của những tổ chức t́nh báo quân sự quốc gia, giữ ǵn quốc thể của họ. đọc những bài viết về BK ở đây
Phía VNCH do đă hoàn toàn tiêu vong nên những người lính thuộc các đơn vị của quân lực VNCH bị bỏ rơi tàn nhẫn ở Bắc Việt chỉ câm nín ôm niềm đau xót vào ḷng.
Sống trên đất khách người quốc gia chân chính những tưởng là nơi có thể gặp được những người đồng tâm để t́m cách khôi phục lại tinh thần quốc gia, chờ đợi một ngày quang phục nhưng thực tế cho thấy những tàn dư của một thể chế đầy khuyết tật như chế độ quân phiệt giả danh dân chủ, một chế độ tham nhũng sâu mọt từ trên xuống dưới đông như ruồi đến nỗi ông giáo già Trần Văn Hương phải than rằng:"Nếu bắt hết tham nhũng th́ lấy đâu người làm việc" không thể nào sản sinh ra những con người và tổ chức chân chính để giải phóng dân tộc khỏi họa Cộng Sản.
Theo định nghĩa người quốc gia đă được chúng tôi đúc kết qua các cuộc hội thảo trong một tổ chức chính trị quốc nội: "Người quốc gia đặt quyền lợi tổ quốc và dân tộc lên bản vị tối thượng chứ không tranh quyền đoạt lợi cho cá nhân, phe nhóm, đảng phái hay bầy đàn tôn giáo của ḿnh. Người quốc gia bảo vệ lănh thổ của tiền nhân, giữ ǵn di sản văn hóa dân tộc, đăi lọc và kết hợp hài ḥa với văn minh văn hóa toàn cầu để xây dựng xă hội và con người Việt Nam phù hợp với xu thế tiến bộ của nhân loại."
Ngược lại, thói bầy đàn, óc nô lệ vọng ngoại tác phát như cỏ dại trong khối người Việt lưu vong ở hải ngoại. Bọn gian nhân hiệp đảng cũng dương chiêu bài "kíu quốc" để lừa bịp, móc túi, xiết máu đồng bào để làm giàu cá nhân từ Mặt Trận Hoàng Cơ Minh đến Việt Tân, Tổ Chức Phục Hưng...Tất cả những cuộc quyên góp đấu tranh, từ thiện đồng tiền vơ vét đều đi vào túi bọn lưu manh bày tṛ diễn tuồng.
Nực cười nhất là chuyện bày tṛ giỗ Ngô Đ́nh Diệm rồi giỗ Nguyễn Văn Thiệu sau khi hắn chết. Có người bảo đấy là tṛ dọn đường để xin phong thánh của nhóm Thiên Chúa Gíao. Giỗ năm ông bại tướng tuẫn tiết giờ chót c̣n có lư nhưng giỗ một lănh tụ chết v́ bị lũ gia nô tranh ăn giết chủ và giỗ một kẻ cầm quyền hại nước hại dân như Nguyễn văn Thiệu cho thấy đám bồi thần, gia nô gian nịnh chẳng biết ǵ là đạo nghĩa quốc gia. đọc thêm ở đây Ai Đâm Sau Lưng Chiến Sĩ
Người đứng đầu một quốc gia chẳng biết chăn dân, giữ nước, cuối cùng v́ tham sinh úy tử bỏ chạy để được toàn cái mạng chó, giá trị chẳng bằng một đứa thất phu tất phải lưu xú vạn niên vậy mà lũ khốn c̣n múa may bày tṛ không biết dơ, không biết nhục.
Trước đây có người hỏi tôi :"Sao ông có vẻ ghét Nguyễn văn Thiêu thế? Ông ấy dù sao cũng là tổng thống". Nói lên sự thật của lịch sử và phán xét sau khi đă nhận biết đầy đủ không có nghĩa là ghét bỏ v́ đó là chuyện phải làm của người c̣n có ḷng thương yêu tổ quốc và dân tộc. Khi tôi đi công tác qua Lào rồi bị tù ở Bắc Việt, Nguyễn văn Thiệu, Nguyễn Cao Kỳ c̣n là bọn loạn tướng bát nháo tranh quyền. Nhưng khi ông ta đă trở thành tổng thống, mặc dù bị giam giữ ở trong nhà tù của kẻ địch; khi bọn cán ngố xúc phạm đến danh tính và chức vụ của ông ta. Chúng tôi đủ bản lĩnh thể hiện ḷng tự trọng qua việc phản kháng những lời lẽ phỉ báng, bỉ thử nguyên thủ quốc gia của ḿnh (mời đọc ở đây 40 NămVẫn Chưa Thức Tỉnh).
Nhưng khi sống sót trở về nh́n cảnh nước mất nhà tan, biết được hầu hết những kẻ ăn trên ngồi trốc đă đào tẩu khi quốc biến nay sống trơ trẽn, phè phỡn ở xứ người; thêm vào đó sự thật từng chi tiết của lịch sử đă được phơi bày nếu không lên tiếng phê phán mà để cho bọn gia nô, bồi thân tiếp tục bóp méo lịch sử, tẩy năo lớp hậu sinh, coi thường công chúng th́ đó là thái độ đồng lơa mà những người có liêm sỉ không thể chấp nhận.
Lịch sử dân tộc nào cũng có minh quân, có bạo chúa, có anh hùng và có những kẻ hèn hạ, nhiều vinh quang nhưng cũng lắm ô nhục v́ thế nói đến lịch sử là phải nói lên sự thật, nói đúng. Tất cả mọi sự dối trá, lừa bịp đều đáng phỉ nhổ, nguyền rủa v́ những hành vi đó không chỉ lừa dối một thế hệ mà lừa bịp tất cả các thế hệ mai sau. Quy luật của lịch sử phần thắng luôn luôn thuộc về kẻ mạnh. Sức mạnh đó có thể là nội lực, ngoại viện, tinh thần, chính lược, sách lược, chiến lược, chiến thuật, phương pháp tổ chức, huy động lực lượng toàn xă hội để tạo nên chiến thắng. Một chế độ dân chủ giả hiệu trong tay đám quân phiệt từ chính quyền đến xă hội đều quân sự hóa với đội quân hàng mấy triệu quân cán chính sở dĩ sụp đổ nhanh chóng do đă bị xâm hại, đục khoét, đến mọt ruỗng, ung thư, băng hoại từ lâu chỉ chờ đợi một cơn gió nhẹ thổi đến là tan ră như bong bóng.
Ai! Người nào, tập thể nào đă làm đất nước tan hoang đến như vậy?.. Hỏi tức là đă trả lời.
Với mục đích đưa quân đội vàoViệt Nam tạo chiền tranh để tiêu thụ vơ khí, Hoa Kỳ tưởng rằng giết ông Diệm, xóa tệ nạn gia đ́nh trị thay bằng một chính quyền mới dân chủ hơn nhưng tai hại thay qua sự đạo diễn của Mỹ đám đảng phái chính trị vô dụng, giao lại quyền lănh đạo đất nước cho bọn loạn tướng ngu dốt, tham lam, bè phái, phản trắc, thối nát, vô liêm sỉ. Đám vơ biền quân phiệt này đă tạo ra một hệ thống tham nhũng, mua quan bán tước tranh nhau ḅn vét sức dân làm giàu cá nhân và gia đ́nh, họ hàng. Ước mơ độc lập, tự chủ của một dân tộc khi thực dân Pháp rút khỏi Việt Nam sau 80 năm đô hộ đă mau chóng biến mất, chính nghĩa quốc gia đă tan vỡ khi xuất hiện một đội quân ngoại quốc giàu mạnh hơn, đông hơn quân Pháp gấp bội trên toàn lănh thổ Việt Nam Cộng Ḥa. Xă hội miền Nam đă băng hoại, sa đọa từ ngày lính Mỹ những đồng minh không mời mà đến, tự tiện đổ quân vào Việt Nam bất chấp thể diện của chính quyền quốc gia.
Thành ngữ "Nhất Đĩ, Nh́ Cha, Tam Sư,Tứ Tướng" xuất hiện vào giai đoạn này đă nói lên toàn bộ giá trị xă hội miền Nam.
Chúng ta có thói quen trút tất cả những xấu xa, rác rưởi, tội lỗi của bọn quân phiệt nửa phát xít vào cái thùng rác Cộng Sản v́ họ đă đánh bại, xóa sổ Việt Nam Cộng Ḥa. Nhưng chúng ta không bao giờ dám xem xét lại quá khứ, tra cứu tài liệu, tự phê phán những khiếm khuyết, đồi bại của xă hội miền Nam để chỉnh đốn, người ta sợ đọc lại những diễn biến trên vơ đài tranh quyền, của đám tướng tá mang bản chất lục lâm, thảo khấu.
Tuy nhiên sự thật vẫn lộ ra qua những bài viết ngắn ngủi, rải rác đó đây. Hồi kư của đám tẩu tướng bát nháo viết ra với mục đích kể công, chạy tội nhưng vẫn bộc lộ những bằng chứng tội lỗi nếu người đọc biết phân tích, tổng hợp các dữ kiện đối chiếu với những tài liệu hay hồi kư, chuyện kể của nhiều người khác.
Ngày nay với phương tiện ghi âm, ghỉ ảnh, truyền thanh, truyền h́nh, phim ảnh tự tạo dễ dàng đă cung cấp cho chúng ta những bài phỏng vấn các nhân vật tham chính quan trọng trước khi họ qua đời. Hai nền cộng ḥa ở miền Nam cũng tạo ra hai bản hiến pháp không cần đọc lại hay phân tích thêm, chúng ta thừa biết đó chỉ là những văn bản mang tính cách biểu tượng tô điểm cho nền dân chủ giả hiệu che mắt người dân.
Thực tế lịch sử cho thấy Ngô Đ́nh Diệm và Nguyễn Văn Thiệu không hề tôn trọng hiến pháp do chính họ ban hành.Trong một xă hội hậu thuộc địa, vừa thoát khỏi ṿng nô lệ không lâu, người dân chưa được giáo dục học tập về dân chủ, chưa từng biết thế nào là dân chủ nên những kẻ cơ hội, manh tâm (họ cũng chẳng biết thế nào là dân chủ) nắm được quyền lực trong tay mặc sức nhào nặn, cắt xén, gọt dũa, thêm bớt hiến pháp tùy theo yêu cầu của từng thời đoạn. Diệm muốn trở thành tổng thống muôn năm và đám gian nịnh suy tôn ông ta lên một cách lố bịch, kệch cỡm quá đáng nên sau đó người ta thêm dấu cho hai chữ muôn năm thành ra "muốn nằm", Thiệu th́ ra lệnh Nguyễn văn Ngân tu chính hiến pháp gia tăng thêm nhiệm kỳ thứ 3. Một nền chính trị tồi bại, dốt nát, hạ tiện như thế mà ngày nay vẫn c̣n có kẻ nhắm mắt ca tụng chế độ tôn giáo -gia đ́nh trị và chế độ quân phiệt nửa phát xít sau đó là dân chủ điều này cho thấy dân trí Việt Nam hải ngoại vẫn chưa đủ trí lực để nhận thức thế nào là dân chủ, nói ǵ thực hành dân chủ ở mấy chục năm về trước.
Tóm lại dưới hai nền Cộng Ḥa ở miền Nam chưa hề có thể chế dân chủ và đương nhiên không có tự do đúng nghĩa. Nhân quyền vẫn bị xem thường, người dân bị bắt cóc, tra tấn, thủ tiêu, báo chí bị bịt miệng, kiểm duyệt, đ́nh bản là chuyện thường t́nh chẳng qua không sắt máu đến mức như Việt Cộng mà thôi. Thành phần hiện nay trở thành đa số, ṇng cốt ở hải ngoại hầu như đều là quân cán chính Việt Nam Cộng Ḥa, nếu là dân sự th́ đều thuộc thành phần làm thuê cho Hoa Kỳ không thuộc tầng lớp 90% trăm dân đen thấp cổ bé miệng trong xă hội miền Nam.
Đó là một thực tế hết sức năo nề mà những người đă sinh hoạt với nhiều tổ chức cộng đồng ở hải ngoại như chúng tôi nhận thấy rất rơ.
V́ vậy ban ngày th́ quân cảnh, cảnh sát làm chủ, ban đêm th́ du kích bộ đội cộng sản lộng hành. Người dân ở giữa đưa đầu chịu báng, thêm bớt
BÀI ĐANG VIẾT
cái rào chắn người lương thiện
chức quận trưởng, tỉnh trưởng được định giá và phải đóng hụi chết cho bọn đầu lănh Việt Nam Cộng Ḥa. thắng lợi tinh thần kiểu AQ chỉ là ngụy biện.
Dân tộc Việt Nam chỉ có một tổ quốc duy nhất kéo dài từ các tỉnh biên giới phía Bắc cho đến Cà Mau, Rạch Gía giáp vịnh Thái Lan. Những hải đảo Hoàng Sa, Trường Sa, Côn Đảo, Thổ Chu là máu thịt của quê hương, đất nước.
Chính ông ấy là tổng thống nên tôi mới phải nguyền rủa ông ta. Quyền lực tối cao của ông ta là do dân giao phó qua một cuộc bầu cử đă độc diễn mà c̣n phải ăn gian. Ngân sách nuôi chính quyền và quân đội do dân đóng thuế và cả ngân sách ngoại viện điều đó có nghĩa là ông ta làm việc cho hai người chủ nhưng ông ta chỉ nghe lời chủ Mỹ mà coi thường quốc dân. Ông ta là đầy tớ của người dân chứ đâu phải là chủ nô của người dân mà khi bỏ rút bỏ cao nguyên ông ta nói với ông tướng Phú là cho Cộng sản số dân đó.
MTHCM VIỆT TÂN và các nhóm ngoại vi phụ diễn
TỔ CHỨC PHỤC HƯNG và các nhóm ngoại vi phụ diễn
CHÍNH PHỦ NGUYỄN HỮU CHÁNH
ĐẠI HỘI TOÀN QUÂN, TẬP THỂ CCS, và các nhóm ngoại vi phụ diễn
ỦY BAN TỰ DO TÔN GIÁO và các nhóm ngoại vi phụ diễn
PHONG TRÀO Đ̉I LẠI TÊN SÀI G̉N và các nhóm ngoại vi phụ diễn
PHONG TRÀO ĐẤU TRANH DÂN CHỦ- NHÂN QUYỀN và các nhóm ngoại vi phụ diễn
ỦY BAN CỨU NGƯỜI VƯỢT BIỂN (BPSOS) (1).
CHÍNH PHỦ ĐÀO MINH QUÂN
VIỆT NAM CỘNG H̉A FOUDATION,
CỨU TRỢ TPB CÔ NHI QUẢ PHỤ..v..v..và
CÁC NHÓM CON BUÔN TỪ THIỆN, LỪA ĐẢO TỰ PHÁT
NHỮNG KẺ ĐỘI LỐT TU HÀNH LỢI DỤNG TÔN GIÁO ĐỂ KIẾM ĂN .....
Tập thể người Việt Nam cư ngụ tại Mỹ không đông, chưa tới 1% dân số Hoa Kỳ nhưng CHỈ CÓ NHỮNG KẺ MẮC CHỨNG RỐI LOẠN NHÂN CÁCH, NGU ĐẦN ỦNG HỘ CÁC TỔ CHỨC LỪA GẠT KỂ TRÊN.
Tặng Kim Âu
Chính khí hạo nhiên! Tổ Quốc t́nh.
Nghĩa trung can đảm, cái thiên thanh.
Văn phong thảo phạt, quần hùng phục.
Sơn đỉnh vân phi, vạn lư tŕnh.
Thảo Đường Cư Sĩ.