|
|||||
|
Từ Trần Trường
đến ..
BÀ DƯƠNG QUỲNH HOA
Chúng ta c̣n nhớ vụ Trần Trường năm 1999 tại Bolsa, Cali. Trần Trường có tiệm Video, chuyên thâu băng lậu, và ế khách. Y đă làm liều để nổi danh. Y treo cờ đỏ sao vàng và ảnh tên giặc già Hồ Chí Minh tại tiệm của y . Và y đă bị đồng bào ta đánh đuổi, nhổ vào mặt. Và y đă hị bắt giam .Và tiệm video của y đă bị đóng cửa. Và y đă được Việt Cộng đề cao là người yêu nước. Và y đă về Việt Nam làm nghề nuôi cá.Và y đă bị Việt Cộng tịch thu hết tài sản. Chúng ta cũng được nghe nói đến vụ Elvis Phương, ca sĩ đuợc đồng bào hải ngoại nâng niu một thời. Sau khi kiếm được một số tiền ở hải ngoại, Elvis Phương đă hồi hương. Bài hát mà Elvis Phương hát để ra mắt quê hương , là bài “Tung Cánh Chim T́m Về Tổ Ấm” của Hoàng Giác. Elvis Phương vừa hát vừa chảy nước mắt. Elvis Phương đuợc nhà nước cho sống ở Việt Nam. Elvis Phương mua được một căn nhà ở khu chung cư văn nghệ sĩ. . Một thời gian sau, căn nhà đă bị nhà nước tịch thu. Nếu truyện Elvis Phương có thật! Th́ chúng ta nên hoan hô Việt Cộng. Việt Cộng là quân chó đẻ đấy, nhưng củng c̣n đủ liêm sỉ để biêt nhận diện những tên mang danh Người Việt Tỵ Nạn, chịu ơn Người Việt Tỵ Nạn, rồi phản lại chính nghĩa Nguời Việt Tỵ Nạn. Gần đây, nghe nói Elvis Phương lại ṃ sang Mỹ hát để kiếm tiền. Nhưng không c̣n ăn khách như xưa. Thân xác quá già, và tiếng hát quá cằn cỗi , so với giới nghệ sĩ trẻ tại hải ngoại. Lại nghe nói: có nơi, ban tổ chức nhạc hội cho Elvis Phương đă phải huỷ chương tŕnh, và cáo lỗi. V́ không bán đuợc vé.
*
Trường hợp bà Dương Quỳnh Hoa th́ khác. Bà có học và có điạ vị trong xă hội. Rất tiếc, bà đă không học những bài học của lịch sử, của André Gide, của Albert Camus, của Jean Paul Sartre, của Nguyễn Mạnh Tuờng, của Trần Đức Thảo, của Solzhenytsin v,v.. Phải chăng đó cũng là cái bệnh chung của một số bác sĩ tại hải ngoại hiện nay? Những Đặng Vũ Chấn, Nguyễn Trọng Việt, Trần Đức Tường, Nguyễn Xuân Ngải,v,v. Nhất là Trần Xuân Ninh. Và c̣n ai nữa? Những “anh thợ giầy không biết thân phận, cứ thích nh́n cao hơn chiếc giầy” trong điển tích Apelle cuả Hy Lạp ngày xưa.“ Sudor, ne supra crepidam” (cọrdonnier, pas plus haut que la chaussure). Trở lại vụ bà Dương Quỳnh Hoa. Dù sao bà cũng c̣n giữ được chút liêm sỉ của nguới có học. Biết ḿnh lầm, nhưng vẫn ở lại Việt Nam, để nói lên sự thật và làm nhân chứng về cái chế độ mang danh Cộng Hoà Xă Hội Chủ Nghĩa Việt Nam. Không như những tên hoạt đầu mà cả hải ngoại đều biết tên tuổi. Nhũng tên hoạt đầu này mang căn cước Tỵ Nạn, nhưng lại cúi mặt đi làm tay sai cho VC để đánh phá Người Tỵ Nạn. Trong chuyến công du Mỹ tháng 6/2005 và tháng 9/2005, Phan văn Khải và Hoàng Minh Chính hẳn đă hết đui mù. Chúng nó đă có dịp nh́n thấy rơ bộ mặt thật cũa lũ hoạt đầu hải ngoại. Hèn hạ phét lác và bị cộng đồng Người Việt Tỵ Nạn khinh như lũ chó. Những Lê Xuân Khoa, Nguyễn Ngọc Bích,v.v. Và c̣n ai nữa?
*
Nghe nói trong cái lũ hoạt đầu hải ngoại, có kẻ rắp ranh về nước để ứng cử vào quốc hội Việt Cộng, trang điểm cho bộ mặt chó đẻ cờ đỏ sao vàng. Tôi có một lời khuyên: trước khi về nước ứng cử, hăy có liêm sỉ và dứt khoát từ bỏ căn cước tỵ nạn. Mặt Trận Tổ Quốc của Viêt Cộng sẽ hân hoan đón mừng .
Nguyễn văn Chức 20/4/2006
|
|
|||
R | |||||