THƠ CON CÓC VÀ  THƠ " CĂN-CỌT " DƯỚI NHẢN QUAN NGUYỄN HƯNG QUỐC (ÚC)

NHÀ PHÊ B̀NH VĂN HỌC" THỜI THƯỢNG". 

 

 

 

  

-    TRƯƠNG MINH H̉A -

 

 

 

 

 

 

" VƯƠNG CHĂNG chữ nghĩa, VĂN CHƯƠNG ra.

THẾ SỰ sinh ra THỨ XỆ mà.

 ĐI THƯỜNG gieo vận ĐƯỜNG THI khó.

LẠC BÚT đề thơ LỤC BÁT là.

CÓC CON số một, thơ CON CÓC.

CĂN-CỌT tuyệt vời CON-C.... a?

THỜI ĐẦY  những kẻ THẦY ĐỜI lắm!

HOA VẮNG trong vườn VĂN HÓA ta."

 

 

     Trong giới thi sĩ, thi sỡi, thi hèo, thi roi, thi cuốc, thi xẻn, thi vá, thi đua...hay thi đủ thứ, kể cả" thi nhăn", được coi là một trong những cái thói quen" cơ bản" mà giới làm thơ hay nhăn mặt, chau mày để lấy trớn hầu đưa đến hệ quả:" biến suy tư thành vần điệu" sàn lọc chữ một cách sáng tạo, tối tạo để thành thơ, nhất là lúc ngồi" t́m nguồn cảm hứng làm thơ" ở ao cá Bác Hồ để bàn chuyện giải phóng Cứt ra khỏi hậu môn, vừa phù hợp với" đệ tứ khoái" và cũng vừa đóng góp công sức xây dựng một" nước Việt Nam giàu đẹp muôn năm" cụ thể với kho tàng" vàng dẻo" vô tận, đời đời bền vững do những thứ mà chủ địt Hồ Chí Mồng dạy cán ngố rằng:" con người là tư bản quí báu", được động viên, động cục, động ḥn theo công thức phát triển đất nước theo duy vật chủ nghĩa, ngoài chuyện" bàn tay ta làm nên tất cả" th́ mặt mạnh là:" lấy kinh tế CẦU ỈA theo định hướng xă hội chủ nghĩa"...đó là những nguồn" tư liệu chất lượng" mà một số người thích" nàm thơ" với những thể loại thơ như lục bát, song thất lục bát, Đường ( không kể thơ Muối, là món rất cần cho các bửa ăn, nhưng giới bị bịnh áp huyết cao th́ không nên ăn nhiều, theo ḷi khuyên bác sĩ nếu hổng muốn sớm giả từ gác trọ), thơ tự do, thơ phổ nhạc, thơ bút tre, thư bút sắt, thơ bút ch́, thơ bút nguyên tử, bên Tàu có thơ bút lông; nếu ngày nay ai làm thơ trên máy computor với bàn máy đánh chữ, th́ ngoại lệ, thơ làm trên máy điện toán thuộc giới thơ HIỆN ĐẠI, nhưng ngồi lấy ư làm thơ lâu cũng HẠI ĐIỆN lắm, đă vậy mà con tốn thêm tiền nếu hổng chịu tắt máy sau khi xài, là điều mà nhiêu cơ quan bảo vệ" khí thải", chính phủ thường quan tâm, cảnh báo đặc biệt (có đăng nhiều tờ báo, đài phát thanh, truyền h́nh)....

Nhờ những người có tâm hồn thi nhăn, thi nhó, đóng góp tích cực vào sinh hoạt văn hóa, nghệ thuật, nên đă để lại cho đời vô số những bài thơ hay có dở có, cà chớn có ( như thư Tố Hữu). Tuy nhiên, tất cả các" NOẠI THƠ" nêu trên, dưới nhản quan" cực kỳ chất lượng" của nhà phê b́nh văn học hải ngoại lừng danh, giáo sư Nguyễn Hưng Quốc" phát hiện" là loại thơ con cóc cũng là" chất lượng" cao nhất trong các" thể NOẠI thơ" và thẩn hay thẩn và thơ; đây là một khám phá vô tiền khoán hậu, từ hàng ngàn năm qua trong lịch sử văn học, văn hóa, thế mà chưa ai biết đến, quả xứng đáng có một chỗ ngồi trong" chiếc chiếu manh văn học Việt Nam" sát cánh cùng các bậc tiền bối trong văn học sử với hơn 4 ngh́n năm văn hiến, đúng như câu nói của người đời:" hậu sanh khả quái". Tài năng hiếm quí nầy rất cần được ban Văn Hóa Tư Tưởng Trung Ương ghi nhận, vinh danh, cũng xứng đáng được mời vào Hội Nhà Văn Yêu Nước lắm cơ!. Có thể nói mà" hổng sợ trật" là" chất xám văn hóa hải ngoại", rất cần thiết để góp một bàn tay xây dựng đất nước trong việc duy tŕ văn hóa, văn chương, văn minh, văn nghệ, văn gừng, nhiều khi cũng" văng miểng" tứ tung như hỏa tiển tầm xa 122 ly rót vào khu đông dân cư mà Việt Cộng thường dùng để khủng bố tinh thần....vân vân và vân vân....

 

       Có thể nói là người đời" gốc Việt Nam" từ thời ngàn xưa đến nay, chưa có ai thưởng thức cái hay, lẫn tuyệt về cái b́nh dân học vụ, nền văn minh miệt vườn, miệt rừng, núi, bưng biền, miệt vườn chuối, miệt Cầu Ông Lănh, Ngả Ba Chú Ông Tạ, miệt Nhà Bè.....kể cả những nhà phê b́nh" văn họt" thuộc" đỉnh cao trí tệ ṇi người" ở Việt Nam từ khi" có đảng, có Bác, mới biết làm thơ" và được xuất bản dài dài do các nhà xuất bản của nhà nước quản lư, đảng lănh đạo; chắc chắn là các thi sĩ " cao cấp" nầy luôn được dân chúng kèm theo chữ NÔ đi theo cho phù nạp với bản sắc" nàm thơ" theo chính sách, gieo vần " theo định hướng xă hội chủ nghĩa", lấy ư" theo chủ nghĩa Marx Lenin, tư tưởng Hồ Chí Mén" và đương nhiên là loại thơ nầy được dân chúng chiếu cố tận t́nh, có khả năng thay giấy nhật tŕnh khan hiếm trong nhiều" sự cố" cấp bách như: làm giấy hút thuốc, gói đồ, lót đít cho các cháu nhi đồng c̣n ọ ẹ trong nôi, chưa biết ǵ, các mụ vườn cũng cần thứ giấy nầy để lót ở dưới chỗ nằm của sản phụ và ngay cả các chủ ao cá Bác Hồ" vĩ đại" cũng cần đến nhưng lúc nào cũng cảnh báo" âm mưu diễn biến ḥa b́nh của những người làm ẩu, vứt đại giấy có những bài thơ chất lượng xuống ao" và đặt các giỏ bằng tre kế bên, với lời dặn ân cần như lời dạy của Hồ Chủ Tịt:" nhớ bỏ giấy vào giỏ", v́ Cá Vồ không thể" tiếp thu" những bài thơ quá hay, lại được in trên giấy từ giới làm thơ" nghiệp chuyên lẫn nghiệp dư" trong" chuẩn" thiên đàng Cộng Sản, là cái xă hội chủ nghĩa ưu việt, thế" giái" đại đồng" tàn dư" sau khi ông" Liên Thô" và toàn bộ các nước Đông Âu sụp đổ, bèn lội ngược ḍng về con đường" tư bản phản động".

 

Tuy nhiên, các thi hèo, thi nô, thi nhăn, thi nhó...như khỉ ăn ớt để" biến chữ nghĩa thành cung điệu" mà người ta gọi là" vườn thơ", ở nước ngoài quá nhiều, lạm phát nên được gọi là" farm thơ"... cũng phải chào thua nhà phê b́nh văn học, tên họ, chữ lót được dính liền phần đầu là" tiến sĩ, giáo sư Nguyễn Hưng Quốc" và thường được đài phát thanh SBS ở Melbourne do Phượng Hoàng hay trước đây ở Sydney với cô Ngọc Hân, mỗi lần giới thiệu công tŕnh" điều nghiên" văn học, trịnh trọng gắng thêm cái đuôi" nhà phê b́nh văn học". Viết nguyên câu theo mục đích yêu cầu là" giáo sư, tiến sĩ Nguyễn Hưng Quốc, nhà phê b́nh văn học", cũng dài ḍng ḷng tḥng như" cọng rau muống đồng ḅ trên mặt ruộng" khi nhắc đến cái nước" Cộng Ḥa Xă Hội Chủ Nghĩa Việt Nam-Độc lập-Tự do-Hạnh Phúc" vậy. 

     Trong xă hội loài người, từ Đông sang Tây, có một số danh hiệu với chữ SĨ, SƯ đi kèm để nói về những người bỏ ra công sức ăn và học, được cho là:" có công mài sắt, có ngày nên kim" xuất thân từ các trường đại học như tiến sĩ, bác sĩ, dược sĩ, nha sĩ, kỷ sư, giáo sư....th́ có nhiều thứ Sĩ không cần phải" kinh qua" bất cứ trường đại học nào, đó là thi sĩ, văn sĩ, cư sĩ (ở nhà trốn lính mà cũng có chữ sĩ mới tài), chiến sĩ ( là những người hơn tất các thứ sĩ khác, dám đem mạng số ra hành nghề)...ngoại trừ L̉I SĨ th́ nên đi đến pḥng mạch NHA SĨ là chắc ăn, nếu không muốn bị thiên hạ cười là có" hàm răng cá sấu".  

Cho nên những thứ sĩ không cần học mà có, có thể nói theo nền văn minh Trường Sơn là:" kẻ sĩ không người lái". Do đó cái danh hiệu" nhà phê b́nh văn học" cũng hổng có trường lớp" đại học" hay" độc hại" nào đào tạo, cũng là cái" quân hàm học vụ không người lái", xa hơn nữa là có thêm cái danh hiệu khác:" tự biên tự diễn". Dù hổng ai bầu, không ai giao phó và cũng hổng ai cần...thế mà các nhà phê b́nh văn học lại đóng vai tṛ của một" chánh án ṭa án nhân dân" như các" quan ṭa" ở nước Dân Chủ Cộng Ḥa miền Bắc sau 1954 với chiến dịch cải cách ruộng đất, hay sau năm 1975 ở miền Nam, để" gơ viết" bằng thuật ngữ, luận lư, tự nhận" tư cách thầy đời" mà phê b́nh, khen chê văn thơ của người khác. Rồi in sách khen chê, tuy nhiên nhiều khi nhà phê b́nh văn học lại không có tŕnh độ" thưởng thức" những món ăn văn hóa, không hiểu ư của người khác, không có khả năng viết như người bị phê b́nh, mà lại phê b́nh thoải mái, cứ thế mà phát huy và được một số người" nhất trí", nếu là nhà văn, nhà thơ, nhà báo...th́ danh hiệu" nhà phê b́nh văn học" mới được tín nhiệm. Thế mới biết là giới tự nhận" nhà phê b́nh văn học" đúng là" đỉnh cao trí tuệ văn học", cũng như các" đỉnh cao trí tệ ṇi người" ở trong nước, nhất là những ai từng tốt nghiệp trường chính trị Nguyễn Ái Quốc, xuất thân từ Viện nghiên cứu Marx Lenin là số một La Mă. 

     Tiểu sử, cuộc đời, sự nghiệp, gốc gác, thường trú, nguyên quán và quá tŕnh hoạt động của nhà đại phê b́nh văn học" một thế kỷ mấy vầng thơ phê và tự phê"  nầy chưa được biết nhiều, nhưng nghe đâu" trú quán" ở tận tiểu bang Meo-B́nh, xứ Kan-ga-Ru ( nói giỡn cho vui chớ hổng có ư châm biếm là: Cu- Căn- Ra), thôi th́ nên để cho" quần chúng....biết" để vinh danh, chớ hổng phải như lăo nhạc sĩ già dịch vật ham vui, cà giựt, thích đón gió, hay trở cờ tên là PHẠM DUI, rồi khi nh́n thấy cái quá tŕnh dê xồm từ thuở thanh niên, có vợ con đàng hoàng mà lại trốn vợ" ĐI ĂN CHÈ" cách" cơ ngơi" không xa, nên tên gă được người đời thêm thắt cho có phần" văn nghệ sĩ tiền bối" như Phạm Dúi hay Phạm Dụi; nay đă" động năo, động cỡn" trở về Việt Nam t́nh nguyện là công dân chân dép" râu" ( chớ chưa chắc là công dân CHÂN chính, chân tám..) của nước Cộng Ḥa Xă Hội Chủ Nghĩa Việt Nam, dúi hay dụi con chim không cánh vào hang Pác Pó của những phụ nữ nhà nghèo đành phải nhắm mắt đưa chân, v́ hoàn cảnh mà trở thành TR̉ CHƠI chất lượng cao khi bán thứ TRỜI CHO cho tên nhạc sĩ già Phạm Dui, được biết ông nầy là người từng phát biểu là" chống Cộng từ trong bụng má", bổng v́ ham cái" t́nh già trên đồi cỏ non" mà trở về" Hà Lội ta tham nhũng giỏi", chớ hổng phải" Hà Nội ta đánh Mỹ giỏi" của Nguyễn Tuân, vang bóng một thời" tem phiếu".  

     Theo tin" báo cáo khí tượng thủy văn" được đài phát thanh sắc tộc SBS giới thiệu rất nhiều lần, có thể nói là hơn 10 năm rồi, từ trưởng đài Ngọc Hân ở Sydney lúc" ĐỜI THƯƠNG" nhan sắc lúc" ĐƯƠNG THỜI", nay đă vui thú điền viên, đến phó đài SBS ở Melbourne là Phượng Hoàng, th́ nhà phê b́nh văn học, giáo sư, tiến sĩ Nguyễn Hưng Quốc, làm vẻ vang dân Việt với cái job là giáo sư trường đại học" dạy tiếng Việt" cho sinh viên lẫn sanh viên Úc, Việt ở trường đại học tiểu bang nầy, nhiều lần trở thành" Việt kiều hồi hương", hổng biết ngoài mục tiêu" vác càng tôm về thăm quê hương", nhà phê b́nh văn học lừng danh nầy c̣n có những quan hệ" văn học hữu cơ" với các nhà văn, thơ trong nước?.

Nhưng qua tin tức có đài phát thanh loan truyền, được chính nhà văn học" thành thật khai báo" là có về Việt Nam nhiều lần mà hổng sao hết, kể cả chuyện vị" giáo sư dạy tiếng Việt cho người ngoại quốc" nầy chính là người có công rất lớn trong việc hướng dẫn người nước ngoài về tận" cơ sở đỉnh cao trí tuệ ṇi người" để trao dồi, tu nghiệp tiếng Việt, y chang như thời cu thủ tướng môi vảnh Phạm Văn Đồng hồ hởi phấn khởi theo" nhời" dạy của Hồ Chủ Tịch là" giữ ǵn trong sáng trong tiếng Việt".

Muốn ăn hamburger th́ phải vào nhà hàng Mc Donald, chớ vào nhà hàng Tàu th́ làm sao t́m được? Chắc có lẽ do" sự cố" nầy mà giáo sư, tiến sĩ nhà ta đă hướng dẫn các sinh viên của ḿnh về Việt Nam, thay v́ học hỏi ngay trong cộng đồng người Việt hải ngoại, ngay cả sang thủ đô người Việt tỵ nạn ở Little Saigon, cũng có thể học được" nhiều thứ tiếng Việt trong sáng" mà.

     Có thể nói là từ ngày thành lập đến nay, hệ thống đài phát thanh SBS tiếng Việt ở Úc Châu, sau gần 2 thập niên giao lưu từ ngữ, thỉnh thoảng có mời các cán bộ trong nước lên đài phát biểu, dùng những từ ngữ trong văn chương đấu tố, đánh tư sản, bần cùng hóa nhân dân, bắt dân làm việc bằng hai, ba sức ḿnh, hầu làm giàu cho cán bộ như: t́nh huống, sự cố, chất lượng, thời thượng, phát hiện, triển khai, giản đơn, khắc phục, cự ly,...v....v....gần đây đài phát thanh SBS lại" hiện đại hóa" từ ngữ làm sao để phục vụ các" sinh viên du học" hơn là phục vụ cho hàng trăm người Việt tỵ nạn ở Úc, đóng thuế để" nuôi đài sống", trả lương cho nhân viên....nên đài đă dùng một số từ lạ tai, mới nghe qua cũng đành phải ú ớ như" ĐỘNG THÁI, TRANG CỤ, CÁCH TÂN...." như vậy trong tương lai cũng có thể xài thêm một số từ" được các nhà làm văn hóa trong Ban Văn Hóa Tư Tưởng sáng tạo như: ĐIỀU KINH, GIAO HỢP, HÀNH TRỢ, PHÂN CUỘC, GIẢI PHỤ, B̀NH PHÊ, KINH TRƯỜNG, ....khiến người nghe chắc là phải đi t́m tự điển của các học giả của Việt Nam Cộng Ḥa biên soạn cũng hổng bao giờ t́m thấy.

 Mặt khác ở cái nhà trường đại học với giáo sư tiến sĩ giảng dạy" tiếng Việt cho sinh viên người Úc", chưa cung ứng đủ những từ ngữ" trong sáng" thuộc đỉnh cao trí tuệ ṇi người nêu trên.......nên sinh viên ngoại quốc cần phải" điều nghiên" thêm một số từ mới mang tính cách" thời thượng" thuộc đỉnh cao văn hóa cao siêu như xưởng đẻ, xưởng đéo ( Bắc gọi là xưởng địt, là từ dùng chỉ các nơi thuộc về sexual industry), nhà hàng có gái hầu ( gọi là nhà ăn ôm), quán cà phê có gái ngồi cùng ghế với khách là" cà phê ôm", pḥng tắm hơi gọi là" tắm ôm"; các sinh viên, học sinh thuộc giai cấp" con cháu các cụ trong đảng", muốn thi đổ cao mà hổng tốn nhiều thời giờ, mướn gái về" vừa học vừa ôm" cho mau tiếp thu, gọi là" học ôm"....hay những từ ngữ mang đầy bản chất" cách mạng" như: địa tặc (ăn cắp đất), lâm tặc (ăn cắp cây), cẩu tặc (ăn cắp chó), miêu tặc( ăn cắp mèo), lung tung tặc (ăn cắp đa mục tiêu, ăn cắp đa văn hóa), thi tặc (ăn cắp thơ người khác)...nhưng Hồ tặc th́ có học mà đừng phát biểu tại các nơi thụ huấn là" big trouble" đó nghe các sanh viên Úc muốn học tiếng Việt ở tận hang hùm Hà Lội. Đó là những nhu cầu mà sinh viên nước ngoài muốn học tiếng Việt th́ phải về tận" hang Pác Pó" mà thụ giáo, th́ chắc chắn sau nầy cũng dể trở thành" cán bộ văn hóa vận" lắm, đương nhiên là đạt tiêu chuẩn" ở nhà Tây, ăn fast food, nói như lănh tụ đảng" là đạt được mục đích yêu cầu của thầy dạy, chớ học văn hóa theo" bọn phản động người Việt nước ngoài" là làm sao có thể tiếp thu được văn hóa, văn chương của Tố Hữu, tư tưởng Hồ Chủ Tịt.

Hy vọng là nhờ những" sinh viên" ngoại quốc học tiếng Việt do giáo sư, tiến sĩ, nhà phê b́nh văn học đào tạo, sẽ có khả năng" giao lưu văn hóa" tiếng Việt trong xă hội Úc dể dàng hơn, th́ ở Việt Nam, nhà nước giảm bớt chi phí cử người sang làm công tác" văn hóa vận", đa phần là hổng kết quả, hay đạt" chất lượng công tác". Nghe đâu có nguồn tin ở Hoa Kỳ, không biết do gián điệp nằm vùng đi ḷn vào xă hội" tư bản phản động" và tác động vào chính giới Hoa Kỳ với lư luận:" bây giờ chấm dứt chiến tranh lạnh" rồi, th́ nên mở rộng cho những người Cộng Sản làm việc ở đất Mỹ và như vậy th́ có thể các trường dạy tiếng Việt ở Mỹ cũng có khả năng nhận luôn các" kỷ sư tâm hồn" từ trong nước, hoặc người Cộng Sản để giảng dạy cho con cháu người Việt tỵ nạn, thế là" sân sau" cũng đang bị tấn công như phong trào phản chiến trước kia đấy, hảy đề cao cảnh giác trước những mưu mô xảo trá, gian manh của người Cộng Sản. Mặc dù cuộc chiến tranh lạnh dù chấm dứt sau sự sụp đổ của Liên Sô, nhưng đó chỉ là" bước thoái trào cách mạng", nay Trung Cộng lẫn Việt Cộng đang chuẩn bị bước lên ba bước trong" cao trào cách mạng", th́ hiểm họa Cộng Sản vần c̣n và thế giới đang đương đầu với hai mặt trận: chống khủng bố và hậu chiến tranh lạnh.

       Về hoài th́ đôi khi cũng ngán bị thiên hạ, dân tỵ nạn" hiểu lầm hay hiểu trúng" là" nối giáo cho Vẹm", hổng chừng c̣n có người nghi ngờ là" hạt giống đỏ" đang nẩy mầm như cuốn bang nhạc B 40 của trung tâm Thúi Nghe. Một" sự cố" khá nổi bật ở Úc Châu là: một số thầy cô giáo người Việt, dạy tiếng Việt cho con cháu người Việt tỵ nạn Cộng Sản ở các trường dạy Việt ngữ các tiểu bang như N.S.W ( sydney), Victoria ( Melbourne), muốn lợi dụng" học bổng" hàng năm của chính phủ Úc để về Việt Nam" tu nghiệp" hầu mang kiến thức mới từ trong nước qua giảng dạy, nên bị các tổ chức cộng đồng, đồng hương phản đối quyết liệt, khiến cho các" giáo gian" nầy chùng bước và được phụ huynh cảnh báo; v́ không ai muốn con cháu tiếp tục được" giáo dục" hệ tư tưởng Hồ Chí Minh, thơ Tố Hữu, Huy Cận, văn Nguyễn Tuân....

Do đó, năm 2006, đột nhiên đài phát thanh SBS la lên, rần rộ lúc đầu cho đến" trực tiếp phỏng vấn" bản tin" giựt con mắt" là giáo sư, tiến sĩ, nhà phê b́nh văn học Nguyễn Hưng Quốc, vừa dẫn một mớ sinh viên Úc về Việt Nam" tu nghiệp và sưu khảo" bị chận bắt và trục xuất khỏi Việt Nam, làm khó dễ đủ thứ, mà hổng thèm nêu lư do chánh đáng, dù nhà văn học nầy cho biết là cũng đă gọi điện thoại" quan hệ hữu cơ" với các bạn bè trong nước ( chắc chắn cũng là giới văn hóa, văn học nhân dân?). Theo lời phát biểu trên đài, giáo sư, tiến sĩ, nhà phê b́nh văn học tỏ ra tức giận" cành hông" lên án chế độ Cộng Sản là vi phạm nhân quyền, không có dân chủ... Được biết, chế độ Cộng Sản tại Việt Nam là hổng bao giờ có nhân quyền, dân chủ, khỏi nói ai cũng biết hết, về hoài mà không nhận thức ra hay sao?.

Tuy nhiên, đám học tṛ th́ vẫn được ở lại để tiếp tục" nấu sử sôi kinh....theo định hướng xă hội chủ nghĩa". Tin nầy làm chấn động cả Úc Châu thời đó và h́nh như măi đến nay, nhà phê b́nh văn học nầy hảy c̣n được một số người có cảm t́nh qua sự kiện" về nước và bị Việt Cộng trục xuất", tức là thành phần" phản động nước ngoài quan trọng, là đối tượng của đảng" dưới chính sách trước sau như một của đảng Cộng Sản Việt Nam.... đây là điểm son, thật phù hạp với tư cách tỵ nạn Cộng Sản, lập trường của những người bỏ nước ra đi t́m tự do, theo Nguyễn Du trong Kiều th́ đúng là:" chữ TRINH c̣n ở chỗ nầy". Vụ nầy th́ các thầy cô giáo ở Úc nên học hỏi rút tỉa kinh nghiệm, để sau nầy trở về nước" tu nghiệp" với học bổng của chính phủ Úc, sau khi tu nghiệp xong, bèn áp dụng câu:" giả mù sa mương", cho công an vài chục Úc kim và nhờ họ làm ơn" cầm giữ" dùm cái Hộ Chiếu vài giờ, ban lịnh trục xuất về Úc là vừa" được cả ch́ lẫn chài", biết đâu được đài phát thanh phỏng vấn và vài tổ chức nâng cấp là" nhà dân chủ" th́ hay quá cở thợ mộc!

     Thật là tuyệt chiêu, đáng được gắn thêm danh hiệu" nhà dân chủ", dám về và cũng dám bị trục xuất lắm đấy! Nhà phê b́nh văn học nầy có mở trang Web TỀ,VIỆN, à xin lổi, Tiền Vệ, dù chưa phổ thông nhưng cũng được Phượng Hoàng SBS phỏng vấn, giới thiệu và được ngài giáo sư, tiến sĩ, nhà phê b́nh văn học hồ hởi như Cao Bá Quát" trong thiên hạ có 4 bầu chữ, th́ ta đă chiếm hết 3, 999 bầu, c̣n lại là tải rác phân phối cho thiên hạ". Theo lời phát biểu trên đài, khiến thính giả có cảm tưởng trang Web Tiền Vệ là nơi qui tụ những" đỉnh cao trí tuệ ṇi người" từ trong nước và hải ngoại, nhà phê b́nh văn học cho biết một cách dứt khoát là: những người viết nổi tiếng, gởi bài chưa chắc đăng; nhưng có những tác giả vô danh, mà bài viết" chất lượng cao" cũng được chiếu cố, quảng bá. Muốn biết những" đỉnh cao trí tuệ văn chương, thơ phú" trong nước, th́ nên mở trang Web Tiền Vệ là hy vọng thỏa măn nhu cầu.  Được biết, nhà phê b́nh văn học cũng có xuất bản và ra mắt tập sách mang tên cũng là" Tiền Vệ" tại Úc Châu....những ai mê văn thơ, hay t́m đọc, mại vô, mại vô....lẹ tay th́ c̣n, mà chậm tay cũng hy vọng chưa hết đấy!

    Tạm ngừng nói về thân thế sự nghiệp, chút quá tŕnh hoạt động của nhà phê b́nh văn học vĩ đại, tài sản hiếm quí vô vàng kính yêu của kho tàng văn hóa, văn minh miệt vườn, nay nói về đỉnh cao thơ con cóc, mà theo nhà phê b́nh, tiến sĩ, giáo sư Nguyễn Hưng Quốc th́" thơ con cóc hay nhất trong các thứ thơ, từ cổ chí kim". Nghe qua, có nhiều người muốn" xếp bút nghiên theo nghiệp CẦN CÂU" thà đi câu cá c̣n có ăn, chớ làm thơ mà thua cả thơ con cóc là coi như" đời tàn thi sỡi". Rồi cũng có người muốn có nhă ư đem những tập thơ của đại thi hào Nguyễn Du, Đoàn Thị Điểm, Nguyễn Đ́nh Chiểu....tặng cho chủ nhân" ao cá Bác Hồ" bằng cách gởi về theo đường hàng không" Vietnam Airline", chớ làm thơ mà không đạt như con cóc là đời ta đă mất hết ư nghĩa" thơ phú từ nay ta chào mi", rồi phải làm sao in thiệt bự, treo ở pḥng khách, pḥng ngủ, nhà tắm, nhà cầu....bài thơ con cóc, là" cơ sở" văn học, đáng cho con cháu ta đời đời học hỏi mà hổng sợ bị" mất gốc", trở thành vong bản, vong thân, vong...mạng:

 

 

" Con cóc trong hang.

Con cóc nhảy ra.

Con cóc ngồi đó.

Con Cóc nhảy đi"

 

    Nội bao nhiêu đó cũng đă chứa cả" càn khôn vũ trụ", với gia tài văn học NHỚN, vĩ đại như" gia tài của Mẹ" của thiếu tá quân đội NHĂN RĂNG" ung hành" Trịnh Công Queo. Bài thơ con cóc thật là tuyệt vời, cũng dám được giới binh dân học vụ phổ nhạc, trở thành loại nhạc đi" sát đáy...quần chúng" là nguồn gốc" văng quá" ( chớ hổng phải VĂN HÓA) cao khỏi đầu người, như cuốn sách tựa đề là" Về Nguồn" của nhà xuất bản SỰ THẬT Hà Lội phát hành trước 1975 ở miền Bắc, thiên đàng của văn hóa lừa đảo, văn chương lếu láo nhất thế kỷ:

  

" Con ǵ kia, nó ngồi, ngồi trong hang.

Nó đưa cái lưng ra ngoài, đó là con cóc.

Con cóc nó ngồi chông ngóc, nó đưa cái lưng ra ngoài.

Đó là cóc con".

 

     Thơ con cóc quả là tuyệt vời và có tầm vóc văn học" thế giái, thế háng, thế nách, thế hang Pác Pó", nên sự khám phá" chất lượng" và đầu tiên từ sau hàng ngh́n năm " văng quá" của  văn học" tiếng Việt" do nhà đại phê b́nh, giáo sư, tiến sĩ Nguyễn Hưng Quốc, quả là công tŕnh to tác, cực kỳ chất lượng như chủ tịch Mặt Giận Dân Tộc" phỏng dái miền nam" Nguyễn Hữu Thọ, cũng được gắng ở đầu hai chữ" luật sư", nhưng ông nầy đă có sáng kiến và sáng tạo pha trộn luật các nước" tư bản phản động" và thứ" luật rừng" có từ thời Bộ Lạc để biến thành thứ luật" con cóc" sau khi được đảng cử, dân bị bắt phải bầu vào chức vụ" đại biểu quốc hội" sau năm 1975, ông đưa ra một lư luận" con cóc" về luật như sau:" Quốc hội nhà nước Cộng Ḥa Xă Hội Chủ Nghĩa Việt Nam là của nhân dân, nên không có ĐỐI LẬP, ai đối lập là chống lại nhân dân", nghe qua mà điếc cả con rái, giựt cả con mắt hay" són đáy trong quần", thế mà được" vổ tay rầm rầm" tán dương, có báo chí trong nước đăng ca tụng, cũng phù hạp với tư tưởng Hồ Chí Minh thôi. Theo tin tức khí tượng cho tàu chạy ven biển hay ngày nay là" báo cáo, báo chồn...khí tượng thủy văn" cho hay là: chủ tịt Mặt Trợn Phản Dân Tộc, Phỏng Dái miền Nam, NỤC SƯ Nguyễn Hữu Thọ, người theo gương chủ tịch Hồ Chí Minh dạy đĩ:" sống địt bậy, đéo bạ, theo gương Bác Hồ", nên Nguyễn Hữu Thọ nghe đâu cũng đă cùng với Trần Bạch Đằng giải phóng tiếp bà Quyên, là vợ của tên khủng bố Nguyễn Văn Trổi, mới cưới 1 tháng mà đă về chầu" Mác- Lê" quá sớm, bà nầy tưởng các" đồng chí" của chồng minh là tốt, nên bị dụ đưa vào bưng và đă được" giáo dục" từ miền Nam ra Bắc, qua tay cả Hồ Chủ Tịch, cho đi sang tận Cu Ba " học tập" với đồng chí Fidel Castro thêm 5 tháng nữa, mới trở về nước thành" hộ lư". Nghe đâu Nguyễn Hữu Thọ có tới 6 bà vợ như ai, con cái th́ khó" kiểm kê" v́ ông ta chưa tiện" đăng kư" với toàn dân, đó là quá tŕnh" giải phóng" của Nục Sư Thọ (thời quốc gia, chưa vô bưng, Nguyễn Hữu Thọ từng bị ra trước vành móng ngựa về tội hiếp dâm), cũng là truyền thống làm KÁCH MẠNG của chủ địt Hồ Chí Manh và đồng đảng vậy.

    Thơ con cóc, là loại thứ" cao cấp đấy", tác giả vô danh, nhưng nhờ nhà phê b́nh văn học, giáo sư, tiến sĩ Nguyễn Hưng Quốc" phát hiện" ra cái" chất lượng" cao cấp của nền thơ mang tính cách văn học; đi" sát đáy quần....chúng" từ giới" quần hồng đến quần tà lỏn", là một kỳ công, nên có lần " qui mă" dự đại hội văn hóa, văn gừng, văn tỏi, văn hành, văn giềng, nghe đâu là được tổ chức tại hội trường của Nhật Báo Người Việt ở thủ đô người Việt tỵ nạn; có sự tham dự của cả những nhà văn, thơ lừng danh như Viễn-Phó, Nguyễn Mạt-Giống...nhà đại phê b́nh văn học Nguyễn Hưng Quốc đă lên" phát biểu" trước cử tọa, nếu có đi tập ở các Gym th́ cũng là CỬ TẠ để pḥng bịnh tim mạch, máu mở....có phát thanh thu âm và được phát lại trên đài phát thanh SBS nữa.

Nghe nói là bài thơ con cóc được nhà phê b́nh viết thành sách,  Vân vân và vân vân.... được biết nhà phê b́nh văn học lừng danh thế giới trong các cộng đồng người Việt tỵ nạn nầy từng là người giới thiệu và phê b́nh một nhà văn nữa, cũng nhiều lần về Việt Nam du lịch, sau đó viết bài, được đài phát thanh SBS ở Melbourne đọc, ông nhà văn" chất lượng" nầy, là người có lời phê b́nh:" những người chống Cộng quyết tâm" là:" bọn chống Cộng lưu manh", sau khi những " nhà văn, nhà báo đời đón gió, gián điệp" có nhă ư chụp mũ những người có tấm ḷng, quyết tâm diệt Cộng cứu nguy cho sơn hà là" Chống Cộng CỰC ĐOAN, QUÁ KHÍCH", nếu ở trong nước th́ được gọi là PHẢN ĐỘNG.

Nhà văn nầy, đă từng được nhà phê b́nh văn học, giáo sư, tiến sĩ Nguyễn Hưng Quốc nhiệt liệt khen trong một quyển sách tựa đề" ba mươi năm văn hóa nghệ thuật Úc Châu, đánh dấu 30 năm văn hóa, của tác giả Ngô Lâm" là:" ng̣i bút thông minh. Hơn nữa, thông minh một cách tinh quái....". Được biết nhà văn được" nâng cấp nầy" bị nhiều người đăng báo Saigon Times để" giáo dục" đương sự, hổng biết là nhà văn thứ thiệt hay thứ dỏm, nghi ngờ là hạt giống đỏ lắm cơ?.( trên take 2 tango cũng có nhiều người nhắc nhở đến nhà văn mà có câu đầu tranh luận là:" bọn chống Cộng lưu manh")

     Tuy nhiên, cuộc hội thảo văn hóa, văn chương có lần tập hợp tại đất Mỹ nầy, được giới thiệu trên đài phát thanh SBS, dường như nằm trong phạm vi của những" chàng trai đất Ngũ Phụng" như những nhà văn, thơ, phê b́nh nêu trên được tập hợp nhau để" phê b́nh và tự phê, rút tỉa cái tinh hoa văn học" mà hổng ai hay biết ǵ cả, rồi nhờ có đài phát thanh phổ biến mà nổ lớn, thành ra là" đại hội văn học mang phạm vi thế giái" nhưng với cử tọa" khiêm nhường" mà họ có thể cho là" thành phần tham dự chọn lọc" để quan trọng hóa toàn là" đỉnh cao trí tuệ văn hóa"; cho nên người ta cũng nhiều lần" giựt con mắt" khi nghe những nhà đại văn thơ, phê b́nh, phê phán, phê và tự phê thơ...nhóm hợp, có đài phát thanh" lăng xê" qua thâu âm, cũng thấy tầm vóc như Hồ Chí Minh viết hai quyển sách: vừa đi vừa kể chuyện lấy bút hiệu Trần Lan và Những mẫu chuyện về  đời hoạt động của Hồ Chủ Tịch, lấy tên là Trần Dân Tiên.

Được biết, câu chuyện về" đất ngũ phụng" cũng phê và" nhiêu khê" lắm, số là năm Mậu Tuất 1898, nhằm lúc Thành Thái thứ 10, kinh đô Huế có mở khoa thi Hội, sau khi chấm, th́ các giám khảo nhận thấy người đủ điểm quá ít so với" chỉ tiêu" của triều đ́nh, ngoại trừ chỉ có một người là Nguyễn Tự Như là đủ điểm. Do đó, các giám khảo bèn làm tớ sớ tấu lên vua, xin ban ân huệ" VỚT" thêm người dưới điểm với 8 thí sinh đổ tiến sĩ và 9 đổ phó bản. Tổng cộng 17 ông đậu vớt có tới 5 người đất Quảng Nam, gọi là" chàng trai ngũ phụng".

Năm chàng đậu vớt là: Phạm Liệu, Phạm Quang, Phạm Tuấn, đổ tiến sĩ và Ngô Truân, Dương Hiển Tiến, đổ phó bản. Vụ nầy làm hănh diện nên mới có chuyện nầy. Thật ra th́ 5 chàng trai làm vinh danh xóm làng cũng chả đóng góp ǵ nhiều cho đất nước, nhất là con phụng đầu đàn Phạm Liệt, người có công mật báo với Pháp về cuộc khởi binh của Quang Phục Hội do Vua Duy Tân lănh đạo, nên hai nhà ái quốc Thái Phiên và Trần Cao Vân bị chém đầu, vua Duy Tân bị đày ra đảo Réunion.

     Thơ con cóc đă chất lượng cao, th́ thơ CĂN-CỌT c̣n vượt chỉ tiêu,và mang tính cách" quần chúng", đây là lối thơ bàn bạc trong dân gian, có mặt từ lâu trong sinh hoạt nhân loại, đại khái chan chứa trong" hang Pác Pó và Bác Hồ" là hai thứ rất cần thiết để duy tŕ nói giống, thơ căn-cọt linh động, biến thể và đương nhiên là" đi sát đáy quần chúng, từ quần hồng đến quần tà lỏn" mà trong văn minh Á Đông là" âm-dương" biến hóa khôn lường trong càn khôn, hay là càn ngu vũ trụ, nhờ thơ căn cọt mà nhân loại mới không tuyệt chủng, có sanh mà hổng có diệt, như hai câu:

 

" Nếu biết rằng em đă có chồng.

Th́ thôi, người ấy có buồn không?"

 

Hoặc linh động như:

 

" Người ơi, gặp gỡ làm chi?

Trăm năm biết có duyên ǵ hay không?"

 

 Thơ căn-Cọt được dân miền Bắc sau 1954 động năo thành:

 

" Mỗi năm ba thướt vải thô.

Làm sao che được Bác Hồ em ơi!".

 

     Hay giới b́nh dân học vụ, văn chương bến xe đ̣, tàu thủy, có cả Bến Nhà Rồng, đánh dấu từ thuở Bác ra đi t́m đường bán nước 1911 và cái Bến Thủy nơi gă đánh xe Bù Ệt Lê Duẫn bắt đầu sự nghiệp làm trùm ăn cướp sau nầy.

 

 

" Bác Hồ Xử- Lư  khi NẮNG CỰC.

Pác Pó động-viên, lúc LỘN LÈO".

 

    Thơ căn cọt hay mà lại ho nữa và đương nhiên là siêu đẳng hơn cả thơ con cóc, nhưng giáo sư, tiến sĩ, nhà phê b́nh văn học Nguyễn Hưng Quốc chưa" phát hiện ra" và làm một màng" phân tích, phân ly, phân giải, phân chuồng, phân xanh, phân ḅ, phân heo, phân ngựa, phân người, phân bèo hoa dâu, phân hữu cơ, phân hóa học....vân vân và vân vân" để đóng góp thêm phần chủ yếu của nền" văn họt HIỆN ĐẠI", khi làm thơ căn-cọt th́ không cần ánh sáng, chắc chắn là không HẠI ĐIỆN phù hạp với phong trào bảo vệ môi sinh, khí thải nhà kín, trái đất giảm bị hâm nóng đấy!.  

Thơ Căn-Cọt bao la, rải rác, trải rộng khắp toàn cầu, ngay cả trong việc" t́m về cơi Niết" cũng được coi là nguồn cảm hứng vô biên, mang đầy tính giác ngộ, dác hơi, cạo gió, cắt lễ, châm cứu, bấm huyệt đạo... trong việc tu hành" tu đạo hay đạo tu" của môn Thiền Tiếp Hiện ở Làng-Môn do nhà sáng lập kiêm tối lập vĩ đại chính là Thiền Xu Thích Nhất Vẹm, có công biến" căn- cọt" thành một triết lư hành động trong việc tu hành cho mau đạt tới cơi" non bồng nước nhược" ở ngay chốn thế gian; thiên thai không ở đâu xa, chỉ ở trong căn pḥng kín đáo, hổng ai ḍm thấy, nhất là kỵ bị" tape" mà mang đi phổ biến trên internet để" hoằng hóa" môn tu nầy khắp thế giới, tu mau kẽo trễ, tu hú, tu chai, tu miệng, tu lưỡi, tu thân, tu thể, tu đủ thứ.... để đường tu mở rộng, cùng nhau" tiến nhanh, tiến mạnh, tiến vững chắc lên thiên đàng khoái lạc" mà" ḷng phơi phới một tương lai" cho mau đắc quả; thiên thai chỉ là cái" tịnh thất" để cho chưởng môn Thích Nhất Vẹm cùng với Thích Nữ" Fleurette" cùng" ngồi thiền" cho nhuyễn" đêm bảy ngày ba, ra vào hổng kể" hầu đạt tới tŕnh độ" tu đạo" với kết quả cho ra" hai quả nghiệp", đánh dấu sự thành đạt của môn tu học nầy; nói một cách cụ thể là: thiền ông cùng thiền bà ngồi thiền, sau 9 tháng 10 ngày th́ có khả năng tạo ra" thiền con" dễ dàng, là đắc quả đó quí vị chán tu ơi!....tức là những người thuộc" đỉnh cao trí tệ tu học" nầy đă nắm vững nguyên tắc của loại thơ" căn-cọt" mà áp dụng thành công, nếu hổng lên được Niết Bàn, th́ hy vọng cũng lên tới Niết Ghế" là coi như thành đạt viên măn cả đạo lẫn đời. Nói cụ thể hơn, đại khái cũng giống thơ con cóc, thơ căn cọt như sau:

 

 

" Căn cọt trong háng.

Căn cọt ngơng lên.

Căn cọt nắng cực.

Căn cọt vào hang,

Vào hang pác pó"

 

     Làm thơ căn cọt cũng phải thuộc nhiều bài hát cụ thể như: bác cùng chúng cháu hành quân, tiến quân trên đường dài, nhất là bài"tiếng chày trên sóc Bam Bo" ( với tiếng giă gạo ban đêm với một mănh t́nh ra, ta với ta). Hy vọng nhà phê b́nh văn học tiến sĩ Nguyễn Hưng Quốc sẽ được" gợi ư" về thơ căn cọt. Thơ nầy từng được toàn đảng, bác, ngay cả tay sai áp dụng một cách sáng tạo trong việc mời các tay đực rựa già, tàn tật, hay các tay tú ông ở các nước lân bang: Đài Loan, Nam Hàn, Miên, Trung Cộng.... đến để mang về làm" nô lệ t́nh dục" qua luật pháp, được các hạt giống đỏ, du học các nước dân chủ mang về, pha trộn, biến thành" luật buôn bán phụ nữ" phù hạp với luật di trú quốc tế, thế mới là" ngày xưa du học, ngày sau buôn người"....Nếu sau nầy, hy vọng nếu có cả đưa con trai của người vợ thứ 5 của Nguyễn Hữu Thọ, nếu là nhà phê b́nh văn học ngoài nhà phê b́nh, giáo sư, tiến sĩ Nguyễn Hưng Quốc...vân vân và vân vân.... để nói thêm về thơ căn- cọt là một sự đóng góp rất lớn cho nền văn hóa, văn học ngàn năm may bay. 

     Sau ngày 30 tháng 4 năm 1975, miền Nam Việt Nam khắp nơi từ thành thị đến nông thôn tràn ngập những" chiếc nói tai bèo, nón cối, dép râu" với" vai mang túi dết kè kè" và có kèm theo khẩu AK 47, CKC, k 54 (nếu là cán ngố). Với tŕnh độ cao cấp trong hệ văn minh miệt vườn, văn hóa Trường Sơn, nên dân chúng cảm thấy" bức xức" mà làm thành hai câu ca dao:

 

 " Năm đồng đổi lấy năm xu.

Thằng khôn đi học, thằng ngu dạy đời".

 

     Đó là giai tầng ưu việt, là" đỉnh cao trí tuệ ṇi người", chữ viết, đọc không thông, phần lớn từng tốt nghiệp đại học sơ cấp trường làng, nhưng có tài nói về chính trị, chỉ với chủ nghĩa Marx Lenin, tư tưởng Hồ Chí Minh....và các nước xă hội chủ nghĩa anh em, th́ theo thao bất tuyệt như cái thu âm được vặn lên, phát hoài đến khi" rewind" mà vẫn chưa muốn ngưng:" nói nói, nói dài, nói dai, nói dỡ, nói dối...không ngừng nghỉ". Những" đỉnh cao" nầy tập hợp dân chúng, trong trại cải tại là quản giáo, dạy cho tất cả người nào bị tập trung để nghe, cử tọa có nhiều thành phần, có bằng tiến sĩ , bác sĩ, kỷ sư, cử nhân, tú tài....thứ thiệt, họ ngồi im lặng để" tiếp thu" những lời vàng ngọc có kèm theo" chất thép" của cán bộ, không ai dám hó hé hay nói khác đi đề tài" bác, đảng". Cán bộ tha hồ mà" giáo dục" quần chúng bất cứ cái ǵ mà họ muốn, nếu họ chỉ con nhái mà nói là con ếch, con chuột... cũng được vổ tay tán dương rầm rầm như là chân lư không bao giờ thay đổi, dù cho sông có căn, núi có thể ṃn; điển h́nh về lịch sử oai hùng nước Việt được dạy rằng:" vua Quang Trung đánh với Nguyễn Huệ, hai Bà Trưng thấy vây nhảy ra can, không được, tức quá bèn nhảy xuống sông Hát tự tử"....lối dạy lịch sử nầy cũng như nhà phê b́nh văn học thời danh hải ngoại cho " thơ con cóc" là hay nhất, nằm trong chính sách và mục đích:" đưa nền văn học nước Việt tiến nhanh, tiến mạnh, tiến vững chắc vào cái thời kỳ mà nhà truyền giáo  Alexander Rhode chưa sang nước ta truyền đạo và sáng tạo ra chữ quốc ngữ".

      Thật vậy, thơ con cóc là thơ" quần chúng" nên người làm thơ chẳng cần phải là người có bằng cấp cao, dốt nát càng tốt, cứ nh́n thấy con cóc tuông cảm hứng là cứ" đặt thơ" là không sai chút nào. Loại thơ nầy cũng được những" đỉnh cao trí tuệ ṇi người" tiếp thu, tiếp quản rất lẹ, khỏi cần động năo suy tư mà cũng khó quên, hể nh́n thấy con cóc là nhớ cả bài, nên thơ con cóc là thơ hay nhất chớ sao! Tuy nhiên, ở hải ngoại, nhà phê b́nh văn học Nguyễn Hưng Quốc, dù có bằng tiến sĩ, cái job giáo sư đại học" dạy tiếng Việt cho người nói tiếng Anh", cho thơ con cóc là hay nhất, cũng như quản giáo cán bộ trong nước dạy" lịch sử" Việt Nam qua câu chuyện điển h́nh" vua Quang Trung đánh với Nguyễn Huệ" cũng c̣n phải coi lại. Ở trong hệ thống trại cải tạo, trong nước, cán bộ nói ǵ cũng hổng ai dám cải, nhưng ở hải ngoại, không phải dựa vào bằng cấp cao, muốn nói ǵ th́ cũng tin, nghe, phục là sai đấy giáo sư ơi!

Như vậy các nhà văn, nhà báo, nhà thơ, nhà thẩn, nhà lầu, nhà trệt, nhà xe, nhà hàng.....có cùng" nhất trí" với nhà phê b́nh văn học, tiến sĩ, giáo sư Nguyễn Hưng Quốc:" thơ con cóc là thơ hay nhất" không?. Tuy nhiên,qua sự kiện nhà phê b́nh văn học muốn" giáo dục" văn học hải ngoại y như lối giáo dục trong nước, các trại cải tạo, cũng nhằm để" cải tạo văn học hải ngoại" sao cho phù hạp với tŕnh độ, nhận thức cao, để cho giai cấp" đỉnh cao trí tuệ ṇi người" tiếp thu và phát huy truyền thống văn thơ đại chúng...nói thơ con cóc là hay nhất trong các bài thơ th́ quả là dưới mắt nhà phê b́nh văn học nầy, coi đám" đỉnh cao trí tuệ ṇi người" là những nhà thơ, thưởng thức thơ; nhưng dân làm thơ, thưởng thức các loại thơ khác là" nạc hậu, nổi thời, phản động" và hổng có đủ tŕnh độ thưởng thức phải không?.

Một điều ngạc nhiên và" cự kỳ" lư thú là khi nhà phê b́nh văn học nầy đứng lên phát biểu trước" cử tọa chọn lọc" trong đại hội văn học ở Mỹ trước đây, hay phát hành sách phê b́nh văn học" từ lâu, mà ai cũng biết đa số là" nhà văn, nhà thơ thứ thiệt" có tai tiếng, có sách xuất bản, vậy mà ai cũng im lặng là vàng và cùng nhau" nhất trí, thơ con cóc là hay nhất" vân vân và vân vân...từ nhiều năm qua, th́ quả là nền văn hóa ở hải ngoại đă bị nhà phê b́nh văn học" cải tạo" thành công vượt bực, thật là tài! Nói một cách cụ thể th́ tất cả các nhà văn, thơ, báo, phê b́nh văn học tiếng Việt hải ngoại đă được giáo sư, tiến sĩ, nhà phê b́nh văn học Nguyễn Hưng Quốc" dắt tay nhau đi theo tấm bản chỉ đường của thơ con cóc", thật là lư thú.

     Tóm lại, nhờ sự chỉ giáo, chỉ tên, chỉ điểm....mà dân tộc Việt Nam mới biết được thơ con cóc là thơ cao nhất trong tất cả các thứ, THỂ NOẠI THƠ. Sự đóng góp công tŕnh NGHIÊN CỨU nhưng cũng có khi là NGƯU KIẾN của nhà đại b́nh phê" văng quá" cao nầy là khám phá" cực kỳ nghiêm túc, chất lượng, thời thượng", là phù hạp với văn minh miệt vườn, văn hóa miệt ao, mương, Trường Sơn Đông, Trường Sơn Tây và nhất là nền văn học" Ao cá Bác Hồ". Hảy vinh danh người c̣n Thở, như nhờ khuyến cáo của nhạc sĩ Phạm Dui, hay Phạm Dúi, hay Phạm Dụi...nhưng cũng nên chờ loại thơ căn cọt được đưa lên" bàn mổ văn học" th́ mới hào hứng đấy! vân vân và vân cân....Tuy vậy, th́ nhà phê b́nh văn học Nguyễn Hưng Quốc cũng là người có công rất" nhớn" đưa thơ con cóc lên hàng đầu" lănh đạo" trong lănh vực thi thơ ǵ đó; cũng giống như Đảng Cộng Sản đưa đám chăn trâu, du thủ du thực, trôi sông lạc chợ lên làm lănh đạo từ thượng tầng kiến trúc đến hạ tầng cơ sở tự nhận là" ưu việt" nên tự coi là lănh đạo cho hơn 83 triệu người. Đây cũng có thể được coi là" cuộc đổi đời văn học hải ngoại" mà nhà phê b́nh văn học tài ba, giáo sư, tiến sĩ là người tiên phong làm cuộc" cách mạng thi ca", với" con cóc vùng lên để đổi đời", hay quá cỡ thợ..." điện"./.

( Người viết bài nầy đếch phải là nhà văn, nhà thơ, nhà báo, nhà du lịch, nhà du hư, nhà du dâm như nhiều nhà Du khác về Việt Nam cặp kè ăn nhậu, bắt tay với lũ du đảng, du côn Việt Cộng.....nhưng chắc chắn là nhà binh của quân lực Việt Nam Cộng Ḥa, từng sống ở" NHÀ tù cải tạo", nên hổng có ǵ để ngán, hoảng, sợ, kỵ.... nhà phê b́nh văn học" không người lái, tự biên tự diễn" dành cho vài hàng b́nh phẩm" vân vân và vân vân", do đó xin được mạo muội dám cả gan múa ŕu qua mắt thợ, làm hàng giả, hàng dỏm trước mặt các hăng xưởng của Trung Cộng ở Hoa Lục, mà viết cái bài nầy, với hy vọng người đọc và cả nhà phê b́nh văn học sẽ có được một trận cười; dù phải cười ra nước mắt, cười thắt cả ruột, cười tuột cả quần, cười rần cả dái, cười đáy ra quần, cười đần cả mặt, cười cặt dái teo, cười nheo cả mắt....vân vân và vân vân...)./.

 

Trương Minh Ḥa

 

 

 

 

 

 

     
Bài Cũ :  Tháng 6/08. Tháng 7 /2008   Tháng 8/08.  9/08. 10/08. 11/08. 12/08  xin mời quư vị vào phần lưu trữ c̣n có  nhiều tài liệu, bài vở mới dùng vào việc nghiên cứu , tham khảo